Chồng kéo tôi khỏi vũng bùn để làm lại cuộc đời
Tôi có mối tình gần 10 năm, yêu nhau từ những ngày còn là sinh viên, trải qua nhiều sóng gió.
Tôi giờ 37 tuổi, chồng hơn tôi 13 tuổi, kết hôn gần chục năm và quyết định không sinh con mà hưởng thụ cuộc sống. Anh là người nước ngoài, theo bạn bè thì tôi lấy được người chồng tốt. Anh nhiều tuổi nhưng đẹp trai, phong độ, rất yêu và nuông chiều tôi. Chồng tôi thu nhập đủ để sống khá thoải mái.
Trước khi cưới tôi, anh có mối tình sâu đậm nhưng cô đó mất sớm vì bệnh. Lúc đầu tôi thông cảm với anh, dần dần thấy ghen tuông và tự ti khi chồng không quên được người cũ và so sánh tôi với người đó. Sự thiếu từng trải trong tình yêu, ích kỷ, hời hợt của bản thân khiến tôi h ành hạ chồng nhiều. Đỉnh điểm là tôi nói muốn ly hôn và có người khác.
Người tình của tôi 28 tuổi, đẹp trai, là chuyên gia, lương còn tốt hơn chồng tôi. Tôi biết mối quan hệ với một người trẻ tuổi sẽ không đi đến đâu, chỉ coi đó là mối tình thoáng qua, nhưng cũng lấy đó làm lý do ly hôn. Chồng tôi rất sốc nhưng vì yêu mà anh muốn chúng tôi quên đi những ảo tưởng, sai lầm để bắt đầu lại. Chính sự quyết tâm và tình yêu của chồng làm tôi quay lại với anh, chúng tôi không nhắc lại chuyện cũ nữa. Sau này tôi mới biết sai lầm đó phải trả giá thế nào.
Video đang HOT
Chồng tôi không còn muốn thân mật như trước, anh tự ti, dần trầm cảm và đi công tác nhiều hơn. Tôi tham lam, hời hợt, về nhà thấy cô đơn và lạnh lẽo nên càng ham vui. Tôi lại có nhiều người tình trẻ khác, đó là những người nước ngoài chưa lập gia đình, có học thức và đẹp trai, thậm chí có người còn là sinh viên, ít tuổi hơn tôi rất nhiều. Tôi càng mê đắm trong sắc dục và hưởng thụ cuộc sống từ tiền chồng chu cấp. Sự ngu dốt đó còn làm tôi so sánh chồng với những người xung quanh, họ trẻ và thành đạt ra sao.
Yêu đương lăng nhăng rồi tôi nhìn lại, thấy một số người bạn sau vài năm qua đầu tư tài sản đã nhân lên thế nào, còn tôi lãng phí tiền bạc, thời gian ra sao. Tôi lại đầu tư muốn, chồng chu cấp tài chính. Tài sản chúng tôi đang có khoảng mười mấy tỷ mà lúc nào tôi cũng thấy ít, cảm giác lo lắng bất an cho tương lai. Tôi đi hết từ tham, dung túng bản thân đến cuồng vọng, không còn nhận ra mình là ai, thấy ghê sợ bản thân. Tôi tâm sự với chồng, muốn chết và hai vợ chồng ôm nhau khóc. Anh muốn chúng tôi thoát ra khỏi vũng bùn này nên định cư nước ngoài, lúc đầu tôi còn lưỡng lự nhưng cũng theo anh.
Sang đây chúng tôi bắt đầu cuộc sống mới, lương và những đãi ngộ của anh không còn được như khi ở Việt Nam nhưng cuộc sống cũng ổn. Tôi không đi làm, lúc đầu có buồn chán nhưng sau rồi tập thiền, ăn chay, sống khác trước đây. Sự tĩnh lặng giúp tôi nhìn sâu vào bản thân, biết được nguyên nhân, tìm lại những giá trị của mình.
Để tìm hiểu đầu tư, tôi đọc các báo cáo tài chính và bất động sản hàng ngày, sách về quản lý tài chính. Về những đam mê và chuyên môn tôi có trước đây đã bỏ phí nhiều năm, tôi bắt đầu lại dù còn nhiều khó khăn. Rồi còn chồng nữa, tôi thấy thương yêu anh nhiều hơn, muốn chăm sóc anh và giúp chúng tôi khỏe mạnh lên về mặt tinh thần.
Tôi viết lên đây biết sẽ nhiều người bài xích nhưng bản thân hiểu những khuyết điểm, thiếu sót của mình. Cuộc sống đã cho tôi nhiều thứ mà tôi chưa học cách để sử dụng nó một cách đúng đắn, vô tình như một đứa trẻ hư được nuông chiều tôi càng hại mình và làm khổ người khác.
Mọi thứ giờ đây tôi nhìn với sự bao dung, tích cực; không còn căm ghét, tức tối hằn học với bản thân hay người khác. Nếu sai thì nhìn nhận và sửa chữa, thiếu sót thì tìm tòi, học tập bổ sung. Khi tâm bình ổn lại, tự tôi cũng nhận ra nhiều giá trị đạo đức khác một cách chân thành. Mọi sắc dục, tham lam vô độ trước đây với tôi giờ như một người nào khác đáng trách và cũng đáng thương vì sự mê muội.
Anh thương vợ phải lủi thủi sau mấy năm bên tôi
Tôi quyết định trở về Việt Nam sinh sống sau 4 năm ly hôn. Tôi sống ở Hà Nội và làm việc cho một công ty đa quốc gia, thường xuyên đi công tác.
Năm 42 tuổi, tôi tình cờ quen anh trên chuyến bay dài trong một lần đi công tác ở Australia. Anh hơn tôi 3 tuổi, đẹp trai, thâm trầm, điềm đạm. Thật tình cờ, chúng tôi làm cùng lĩnh vực nên khi xuống máy bay, anh đưa tôi danh thiếp và xin email, tôi đồng ý. Lấy lý do công việc, anh thường hẹn tôi đi ăn trưa, chúng tôi thân nhau. Anh là người có kiến thức sâu rộng, tôi mới về nên bỡ ngỡ, nghĩ rằng mình có thêm bạn khác giới cũng không vấn đề gì. Tôi tự tin sẽ khống chế được cảm xúc, cho rằng mình luôn là người chủ động điều khiển mọi mối quan hệ với đàn ông, rằng đơn thuần chỉ cần một người bạn giúp đỡ trong công việc ở Việt Nam.
Chúng tôi hợp nhau một cách ngạc nhiên. Anh tấn công tôi dồn dập, cảm giác như chưa bao giờ có người đàn ông nào nâng niu tôi như vậy. Tôi từ chối, trốn chạy, cuối cùng vẫn đầu hàng trước si mê của anh sau một năm làm bạn. Anh rất bận nhưng luôn sắp xếp thời gian cho tôi; tôi tuyệt đối tôn trọng thời gian dành cho gia đình của anh vì biết anh đặt cược sự nghiệp, gia đình và danh dự để yêu tôi. Tuy nhiên, có lẽ anh quá căng thẳng với việc phải dung hoà giữa công việc, gia đình và tôi, càng ngày tôi càng nhận thấy sự mệt mỏi hằn sâu trên gương mặt anh. Tôi nhiều lần đề nghị anh dừng lại, thế nhưng mỗi lần tôi trốn anh lại tìm ra, rồi càng yêu nhau hơn.
Hai năm rưỡi trôi qua, chúng tôi chưa bao giờ cãi vã, có chăng chỉ là vài lần anh lỡ hẹn vì bận gia đình. Tôi dần dần nhận ra, có lẽ đã đến lúc anh phải quay về. Vậy mà khi mới bắt đầu, tôi đã tin rằng anh cô đơn khi sống trong gia đình đó, rằng tôi là "dòng sông bình yên" mà anh muốn tìm đến sau mệt mỏi thường nhật. Qua lời kể của anh, người vợ khô khan chỉ biết cằn nhằn, sau mấy năm bên tôi anh lại thương chị lủi thủi, thấy có lỗi với gia đình. Tôi giận bản thân, quyết tâm rời bỏ anh, rồi lại tiếc nhớ sự chăm sóc tỉ mỉ của anh dành cho mình. Tôi luôn băn khoăn một điều, anh yêu vợ như vậy mà sao vẫn chủ động, ráo riết theo đuổi tôi?
Ở lứa tuổi của chúng tôi, mối quan hệ lén lút này có lẽ chỉ là trò đùa của phản ứng hoá học rơi rớt lại của tuổi thanh xuân. Với tôi, đó là nỗi đau mà tôi sẽ phải mất nhiều thời gian mới có thể quên đi được, nhưng nó đáng là gì khi so sánh với nỗi đau của người vợ ấy. Các anh xin cho tôi hỏi, tại sao khi kết hôn rồi, đàn ông vẫn có thể yêu thêm người phụ nữ khác? Các chị cho tôi hỏi, làm thế nào để quên đi thật nhanh chuyện này?
Gửi anh: Em không có cơ hội thực hiện lời hứa sẽ yêu anh nốt phần đời còn lại nữa rồi. Những gì anh đã hứa sẽ làm cho em, em xí xoá hết. Mong anh hạnh phúc.
9 lý do vì sao phụ nữ thường hạnh phúc hơn đàn ông sau khi ly hôn Khác với những gì nhiều người nghĩ, ly hôn có tác động tích cực hơn đối với phụ nữ Một nghiên cứu của Đại học Kingston (Anh) phân tích tác động tiêu cực của ly hôn đối với nam giới và nữ giới cho thấy một số phát hiện bất ngờ. Các nhà nghiên cứu đã khảo sát 10.000 người ở Vương quốc...