Chồng học hết cấp 1 vẫn chửi vợ có bằng đại học ăn bám
Tháng 8/2012, tôi phát hiện anh đi chơi gái bị bệnh, anh vẫn cố lấy lý do là tại tôi, tại tôi về nhà mặt vẫn cứ lì lì, chẳng vui vẻ gì, đòi hỏi không cho nên mới đi gái. Tôi gạt nước mắt nghĩ làm căng cũng chẳng được gì, cố gắng vợ chồng cùng nhau đi chữa bệnh.
Tôi đang rất bế tắc trong chuyện tình cảm gia đình, rất muốn có người tâm sự và cho lời khuyên thích đáng: Tôi lấy chồng từ năm 24 tuổi tới nay được 8 năm. Mấy năm đầu vợ chồng tôi sống rất hạnh phúc, anh là con người siêng năng chăm chỉ, nên năm 2008 chúng tôi mua đất và xây được căn nhà nhỏ.
Lúc đó con trai đầu của chúng tôi đã được 1 tuổi, khó khăn vợ chồng cùng vượt qua, tôi từ khi lấy anh chỉ ở nhà lo việc nhà, sinh con, lo giấy tờ (chồng tôi là người ít học chưa học xong cấp 1 nên việc giấy tờ hay chạy vay mượn đều do tôi đứng ra làm hết, anh chỉ lo kiếm tiền).
Chồng tôi là tài xế xe tải chở hàng hóa đi mọi nơi. Năm 2010 vợ chồng tôi có sinh một bé trai nữa. Không hiểu sao hơn 2 năm lại đây anh thay đổi tính tình, hay cáu gắt vợ con. Tôi nghĩ anh làm mệt nên cố gắng tạo không khí vui vẻ, con cái nhà cửa, việc trong nhà anh không phải bận tâm, lúc anh cáu gắt tôi im, cho các con đi ngủ xong, nếu 2 vợ chồng còn thức tôi nhỏ nhẹ khuyên bảo, anh cũng ừ à cho qua chuyện. Mà tính anh gia trưởng nhất là phải theo ý anh, anh nói là làm không được nói lại hay góp ý, nên vợ chồng rất khó nói chuyên với nhau.
Tôi chỉ thấy khi ham muốn tình dục, anh mới nói chuyện với tôi được hơn 3 câu, nhiều khi tôi hay nói vui: “Chỉ thấy trên giường là anh nịnh vợ”. Mỗi khi bàn bạc chuyện gì tôi nói ra là anh gạt phăng, chỉ ý của anh là đúng, nhiều việc anh không vừa lòng anh nói ra tôi nói lại anh cho là cãi. Góp ý miết tôi cũng chẳng thấy anh thay đổi gì, chán nản tôi tự khép mình lại.
Tháng 8/2012 phát hiện anh đi chơi gái bị bệnh, anh vẫn cố lấy lý do là tại tôi, tại tôi về nhà vợ mặt cứ lì lì, chẳng vui vẻ gì, đòi hỏi không cho nên mới đi gái. Tôi gạt nước mắt nghĩ làm căng cũng chẳng được gì, cố gắng vợ chồng cùng nhau đi chữa bệnh.
Nghĩ rằng sau vụ này anh sẽ thay đổi nhưng không, việc vợ chồng tôi gây lộn nhau còn nhiều hơn. Càng ngày tính bảo thủ của anh càng lộ rõ, không vừa lòng gì anh nói, tôi nói lại anh kêu tôi cãi. Tôi im lặng, anh nói tôi khinh anh, việc anh đánh tôi chỉ vì hộp mail tôi có tin nhắn rác mà anh thì mù tịt về máy tính, khi nóng giận anh nói tôi là loại ăn bám.
Trong thời gian chung sống tôi có tham gia lớp đại học. Hiện nay tôi đã hoàn thành xong và đang kiếm việc làm. Vui thì không sao, buồn vợ chồng gây lộn, những lúc đó anh kể lể đã phải nuôi tôi 8 năm trong đó có 4 năm học đại học. Còn nhiều, nhiều lắm nói ra chỉ thêm đau lòng.
Gần đây thấy anh hay liên lạc với bạn gái cũ, tôi có hỏi, anh nói là bạn bè, tôi hỏi là bạn bè sao cuộc gọi tới hay đi sao phải xóa. Anh làm căng nói lớn với tôi là anh thích gọi không có quyền cấm và cấm tôi không được sờ điện thoại của anh.
Video đang HOT
Tối nay tôi phát hiện anh không phải gọi cho mình cô bạn đó nữa mà còn 2 số lạ khác cũng nói chuyện liên tục và thường 30 phút trở lên. Trong khi đó anh là tài xế đi thường xuyên nhưng chỉ gọi về cho vợ và con dăm ba phút là tắt. Tôi có góp ý nhiều nhưng mỗi lần như vậy tôi chỉ nhận được sự khiêu khích và thách thức mà thôi. Anh nhất quyết không bao giờ nhận sai về mình. Tôi cảm thấy bất lực và mệt mỏi. Tôi xin chị một lời khuyên giúp tôi thoát khỏi cuộc sống gia đình như thế này, để các con tôi không phải có kết cục có bố mà không có mẹ, có mẹ mà không có bố.
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Càng ngày tính bảo thủ của anh càng lộ rõ, không vừa lòng gì anh nói tôi nói lại anh kêu tôi cãi, tôi im lặng anh nói tôi khinh anh
Chuyên gia tư vấn trả lời:
Chào chị!
Sự khác nhau về nhận thức, sự chênh nhau về trình độ, vị trí vai trò trong gia đình, đặc biệt là nguồn thu nhập để duy trì gia đình đã dẫn đến thái độứng xử với nhau không còn như xưa nữa. Mặc dầu có trình độ hơn anh ấy nhưng chị đã chấp nhận chỉ ở nhà nội trợ, sinh con, nuôi con cho anh ấy đi lái xe kiếm tiền nuôi cả nhà. Và anh ấy đã coi chị như osin, còn chị đã phần nào chấp nhận cái điạ vị ông chủ của anh ấy. Khi đã coi nhau như vậy, thì đương nhiên tự nó phải dẫn đến mâu thuẫn vợ chồng. Muốn giải quyết được thì phải đi từ nguyên nhân, để làm sao vợ phải đúng nghĩa là vợ, chứ ko phải osin cao cấp; chồng phải đúng nghĩa là chồng chứ ko phải ông chủ của osin muốn làm gì thì làm.
Bây giờ chị đã có bằng đại học rồi, phải tìm công việc làm phù hợp, chí ít là nuôi sống bản thân; để từ đó xác định vị thế của mình trong gia đình và trong mắt chồng (không phải là người ăn bám như chồng vẫn tưởng). Chỉ khi làm được như vậy, thì nhận thức, thái độ và hành vi của chồng mới có thể được thay đổi không thể như vậy được nữa. Trên đây chỉ là một trong những giải pháp để giải quyết tình thế hiện tại của gia đình chị. Chúc chị tìm ra nhiều giải pháp tốt hơn để giải quyết cải thiện tình hình hiện nay.
Theo VNE
Vợ cho tôi tiền đi 'chơi gái'
Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu. Mọi thứ tốt đẹp, tình cảm mặn nồng, hai gia đình đồng ý tán thành chuyện chúng tôi ngay từ khi dẫn nhau về ra mắt. Nhưng...
Cuộc sống vợ chồng không màu hồng như tôi nghĩ...
Ban đầu, nói chung, bố mẹ hai bên không phản ứng gì, tất cả đều yêu thương chiều chuộng tôi.
Tôi cũng yêu thương, lo lắng cho vợ rất nhiều. Khi yêu nhau thì tôi chiều chuộng, còn khi về làm vợ chồng, tôi vẫn không hết lãng mạn, lúc nào cũng chiều theo sở thích của vợ.
Vợ tôi là một người rất tốt, hiền lành, ngoan ngoãn. Thú thực là tôi rất mê cô ấy, mê ngay từ cái nhìn đầu, tiên, mê cả ánh mắt, nụ cười và đặc biệt là lối ứng xử của vợ. Là một người học cao nên vợ lúc nào cũng rất điềm tĩnh trong mọi vấn đề. Có nhiều lần tôi nóng giận, vợ từ từ phân bua và biến tôi thành một kẻ thua cuộc tâm đầu ý hợp. Nói chung, tôi không thể không dành những lời có cánh cho vợ.
Hai đứa yêu thương nhau như vậy, lấy nhau về cố gắng đi làm kiếm tiền để không phụ lòng bố mẹ mình. Nói chung, hai vợ chồng tu chí, tính chuyện làm ăn, nhưng thời gian đó, chẳng may vợ lại mang bầu. Nói là chẳng may vì chúng tôi chưa tính chuyện sinh con, đang còn muốn từ từ để xây dựng gia đình, để lo kinh tế. Nhưng trót rồi nên chúng tôi cũng giữ lại để sinh. Và chúng tôi sinh ra một đứa con gái kháu khỉnh, nhìn rất đáng yêu.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. (Ảnh minh họa)
Thời gian đó, tôi lao vào làm việc nhiều gấp mấy lần trước với suy nghĩ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho vợ con đỡ khổ. Tiền bạc tôi đưa hết cho vợ, hàng tháng lương cũng đưa cho vợ để cô ấy tiện chi tiêu. Tôi chỉ giữ lại một chút ít tiêu pha, nhậu nhẹt với anh em mà thôi.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. Tôi cứ để mặc vợ con ở nhà, tự lo cho nhau, hàng thán tôi đưa tiền và bảo vợ cần gì thì cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm. Những lúc như thế vợ tôi chỉ cười mà không nói gì. Tôi còn tưởng vợ thích như thế. Vì kinh nghiệm của mấy ông bạn đi trước truyền lại rằng, đàn bà thích quản ví tiền của chồng nên chỉ cần đưa tiền đầy đủ cho họ hàng tháng thì không phải lo gì chuyện khác bên ngoài cả.
Tôi cũng nghe theo lời họ nên cứ lao vào công việc và vẫn nhớ đưa tiền cho vợ đều đặn. Tôi quên hết tất cả những gì tôi cần làm cho vợ từ trước đến giờ. Tôi thậm chí còn lao vào gái gú, ngoại tình. Tôi nuôi hẳn cô bồ nhí theo kế sách của mấy anh em cùng làm.
Mấy ông này bảo, đời là mấy tí, có vợ rồi thì không thể chấm dứt được, nhất định phải chơi. Làm đàn ông là phải thế mới gọi là có bản lĩnh. Tôi cũng nghe theo lời họ thể hiện tí 'bản lĩnh' của mình. Tôi lao vào ăn chơi, gái gú liên miên và một lần, vợ tôi bắt gặp khi chúng tôi cùng nhau cười nói, ôm vai bá cổ vào nhà hàng nơi mà vợ tôi cũng ngồi tiếp khách ở đó. Tôi thật không ngờ là lại có sự trùng hợp như vậy dù tôi đã tìm một nhà hàng khá xa, để tránh tai mắt.
Sau lần ấy, vợ tôi bắt đầu trở thành con người khác. Vợ không còn bận tâm tới tôi nữa, đặc biệt là không đả động gì đến tôi, lãnh cảm với tôi, chỉ biết chăm chăm vào đứa con gái nhỏ. Tôi có nói gì, có làm gì vợ cũng mặc kệ, coi như không biết. Có hôm tôi cố tình đi tối ngày, thậm chí là tối không về nhà, thế mà vợ không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Sáng hôm sau tôi thảng thốt vì chuyện đó. Về nhà hỏi vợ tại sao thì cô ấy bảo: "Anh muốn đi đâu em cũng không quản được anh, nên tốt nhất là không nên quản".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau mới được 2 năm, tôi không ngờ tình cảm vợ chồng mình lại đến lúc như thế này. Bây giờ, sau khi phát hiện tôi ngoại tình một lần, vợ càng ngày càng lạnh nhạt với tôi. Vợ sống như một cái bóng trong nhà, chỉ làm việc nhà nấu cơm nấu nước cho tôi rồi lại đi làm, tối về thì chơi với con nhỏ. Vợ chẳng màng gì tới người chồng như tôi cả.
Tôi vẫn đưa tiền cho vợ như trước, không rút bớt, không tăng lên vì mức lương của tôi cũng không tăng lên được nữa. Có hôm, tôi đi chơi bảo nhậu với anh em, phải đi khao mọi người, tôi bảo vợ đưa thêm tiền mà cô ấy vỗ vào tay tôi mà bảo: "Anh cầm lấy mà còn bo cho các em, thêm cái khoản ấy khá tốn kém đấy".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? Trước đây, tôi đâu phải là hạng lăng nhăng gì, chỉ là lầm lỡ nhưng tôi đã thôi rồi, vậy tại sao vợ cứ thù hằn mãi, cứ đay nghiến tôi. Sống thế này thì nào giống vợ chồng. Biết rõ tất cả mọi chuyện là do tôi gây ra nhưng tôi đâu nghĩ vợ lại khiến tôi khó xử như vậy. Bây giờ tôi phải làm sao đây, thật tình tôi đau khổ lắm rồi. Tôi đã mong vợ tha thứ mà không được, vậy tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Gã chồng mạt hạng Chị cay đắng khi có một người chồng đốn mạt như vậy, thế mà trước đây chị từng tự hào có một người chồng hào hoa, phong độ... Thấy hắn đưa điện thoại cho cô con gái 12 tuổi nói: "Con bảo với bác Hà là bố đi ra ngoài bỏ điện thoại ở nhà nhé", chị không giữ được bình tĩnh quát...