Chồng hờ! (Phần 6)
Hồng mở mắt khi hết sạch dưỡng khí. Cô định ngoi lên để hít lấy một hơi sâu nữa, và tiếp tục trong cái công cuộc đào bới trí nhớ của mình. Nhưng cô không còn đủ sức để ngoi lên nữa. Cả người chìm dần xuống đáy bể. Mắt cô một lần nữa mờ đi.
Một chút hình ảnh trong quá khứ hiện về. Trông thật quen thuộc, cứ như là nó đã xảy ra, mà lại có một chút gì đó không giống lắm. Dường như là cô đã từng bị đuối nước như thế này. Và rồi ai đó đã cứu cô.Hồng chới với, một vài hơi khí được truyền vào miệng khi cô ngoi lên được khỏi mặt nước, nhưng cũng vụt biến mất khi cô chìm xuống. Cơ thể nặng nề bị làn nước bao vây, cuốn lấy, như thể muốn kéo cô xuống tận cùng của cái bể.
Hồng nhắm mắt lại, cô không vùng vẫy nữa mà cứ thế chìm xuống. Cô cố gắng nhớ xem người đó là ai, một người đàn ông với gương mặt bị che mờ. Anh ta bơi về phía cô, túm lấy tay cô, ôm cô vào lòng và kéo cô lên bờ. Cô vẫn không thấy được mặt anh ta, dù có cố gắng đến mấy thì đó cũng chỉ là một hình bóng đen sì, mờ mờ ảo ảo.
Hồng bừng mở mắt khi hết sạch dưỡng khí. Cô định ngoi lên để hít lấy một hơi sâu nữa, và tiếp tục trong cái công cuộc đào bới trí nhớ của mình. Nhưng cô không còn đủ sức để ngoi lên nữa. Cả người chìm dần xuống đáy bể. Mắt cô một lần nữa mờ đi.
Trên bờ, bé Bin không biết phải làm sao . Nó mới chỉ năm tuổi, xuống nước cũng chẳng làm được gì. Nó chạy vội ra xung quanh, kiếm được một cái que sắt và kéo về phía thành bể, còn miệng thì gào toáng lên.
- Chú Đăng ơi! Bố ơi! Mẹ rơi xuống nước rồi!
Đăng và Thịnh nghe thấy tiếng gọi, vội vàng chạy lên. Khi lên đến nơi, Hồng đã chìm xuống tận đáy bể, còn bé Bin đang tìm cách đưa cái que xuống nước để vớt mẹ lên.
Đăng nhanh chóng phi xuống nước, trong khi Thịnh cứ đứng yên tại chỗ. Hai chân anh nhũn ra, cả người bủn rủn. Anh không thể nhảy xuống đó.
Bé Bin thấy chú Đăng đã nhảy xuống vớt mẹ mình, nó quăng cái que, chạy đến bên cạnh Thịnh và cầm tay anh.
Dưới nước, Hồng dường như sắp mất hết ý thức. Cuối cùng cô cũng thấy có người nhảy xuống. Hình ảnh đó lại một lần nữa xảy ra. Cô buộc mình phải mở mắt, thật to, để nhìn cho rõ xem người đó là ai. Gương mặt của Đăng hiện lên trước mặt cô.
Thì ra là anh ta. Mọi thứ trùng khớp với câu chuyện diễn ra chớp nhoáng trong đầu khiến cô nửa tin, nửa không muốn tin. Hồng cho rằng, có thể cô chỉ bị Déjà vu mà thôi.
Đăng túm lấy tay cô, kéo cô vào lòng và lôi cô lên bờ. Anh đặt cô nằm trên thành bể, còn mình thì trèo lên sau. Lúc này, Thịnh mới hốt hoảng chạy đến. Anh quỳ xuống bên Hồng, lay cô dậy.
Hồng đã bất tỉnh, nước tắc nghẹt trong cổ họng. Thịnh ấn tay lên ngực cô, cấp cứu tại chỗ. Anh bịt mũi cô lại và thôi hơi vào miệng cô. Quá trình đó lặp đi lặp lại vài lầ, cuối cùng Hồng cũng bật ra được tiếng ho và nhổ được nước trong cổ họng ra ngoài.
Thịnh thở phào, anh nâng đầu cô dậy, ôm vào lòng mình.
Hồng ngước lên nhìn Thịnh. Rõ ràng gương mặt lúc nãy là người khác, tại sao bây giờ lại biến thành Thịnh rồi?
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Hồng nhẹ giọng hỏi. Cũng có thể là do cô nhìn nhầm.
- Em vừa rơi xuống nước. Lạnh không? Chúng ta về nhà nhé.
Thịnh trả lời vội vàng, đỡ cô đứng dậy. Anh cởi áo khoác của mình choàng sang cho cô. Lúc này, Hồng mới nhìn thấy Đăng. Quần áo của Đăng ướt hết khiến cho Hồng cảm thấy có gì đó không được đúng lắm.
Thịnh vung tay lên quàng qua vai cô, che đi tầm nhìn của cô. Anh chỉ muốn đưa cô về nhà thật nhanh, giữ cho cô tránh xa khỏi người này. Anh vẫy tay với bé Bin.
- Bin, đi nào con. Chúng ta về nhà thôi.
Bé Bin lon ton chạy lên, cầm lấy tay Thịnh. Trước khi đi, nó còn ngoái lại vẫy tay với Đăng.
Đăng siết chặt bàn tay lại. Anh không muốn mọi thứ của mình đều tan biến vào hư vô, và lần nào cũng là Thịnh cướp đi những thứ đáng ra sẽ thuộc về anh.
Đăng bị bỏ lại đằng sau, cả người ướt nhẹp. Anh chỉ có thể nhìn hai người họ, cùng với bé Bin đang ngồi ngay bên cạnh. Chết tiệt! Cái danh người đến sau cứ luôn gắn chặt lấy anh vậy, mà rõ ràng anh không hề đến chậm một chút nào.
Đăng siết chặt bàn tay lại. Anh không muốn mọi thứ của mình đều tan biến vào hư vô, và lần nào cũng là Thịnh cướp đi những thứ đáng ra sẽ thuộc về anh.
Anh tức giận, vớ lấy một cái ghế đang nằm chỏng chơ ở đó, ném xuống bể.
***
Hồng ngồi dựa lưng vào tường, sau khi tắm rửa sạch sẽ và được Thịnh thay băng trên đầu giúp. Trong phòng lúc này chỉ có một mình cô. Hồng cứ suy nghĩ mãi, mặc dù cơn đau nhức ở vết thương trên đầu cứ không ngừng hành.
Chuyện xảy ra ở bể bơi lúc đó là thế nào?
Hồng đưa tay lên bóp trán, cẩn thận tránh vết thương của mình. Lúc đó, người xuất hiện trước mặt cô đầu tiên là Thịnh, người hô hấp nhân tạo cho cô cũng là Thịnh. Như vậy có thể suy ra, anh đã cứu cô.
Thế còn người đàn ông lạ với bộ đồ và mái tóc ướt nhẹp đó là ai? Anh ta sao lại như vậy? Nếu như anh ta không nhảy xuống nước thì không thể ướt hết như thế được. Rốt cuộc, ai mới là người cứu cô đây?
Cô rất muốn hỏi bé Bin, nhưng thằng bé không ở trong phòng.
Hồng nhẹ nhàng bước xuống khỏi giường, cô không đi dép vì không muốn phát ra tiếng động nào. Từ vụ lần trước, Thịnh đã không dám nhốt cô trong phòng, cửa luôn hé mở để cô có thể yên tâm hơn. Vì thế, lần này cô có thể mở cửa dễ dàng.
Bé Bin đang ngồi ăn ngũ cốc ở phòng khách, ti vi chiếu bộ phim hoạt hình Apanman mà nó yêu thích. Gương mặt thằng bé hớn hở và miệng thì ngậm đầy ngũ cốc. Nhìn thấy Hồng, nó đang định kêu lên thì cô đã ra hiệu cho nó im lặng.
- Suỵt. – Hồng giơ một ngón trỏ lên miệng.
Bé Bin hiểu ý, gật gù. Hồng ngồi xuống bên cạnh nó, vươn tay ra lấy điều khiển, cho to tiếng ti vi lên.
Video đang HOT
- Con có thể kể lại chuyện khi nãy được không?
Bé Bin nuốt miếng ngũ cốc xuống, thì thào.
- Chuyện gì hả mẹ?
- Chuyện bể bơi ấy.
Bé Bin “À” lên một tiếng, lại xúc một thìa ngũ cốc lên ăn, vừa nhai vừa nói.
- Khi nãy mẹ rơi xuống nước. Con sợ quá, con không biết phải làm sao để vớt mẹ lên. Con kiếm được một cái que to ơi là to này.
Bé Bin giang hai tay ra, suýt thì làm rơi cái bát ngũ cốc. Hồng phì cười vì khả năng ba hoa chích chòe của thằng bé.
- Thế ai là người nhảy xuống vớt mẹ lên? Có phải siêu nhân Bin không?
Thằng bé bĩu môi, lắc đầu, nhưng rồi lại hớn hở.
- Không phải con đâu. Là chú Đăng đấy.
Lại là Đăng. Có vẻ như người đàn ông lạ này đã từng xuất hiện rất nhiều lần trong quá khứ của cô, người mà cô mãi vẫn chưa thể nhớ ra là ai. Hiện tại, cô đã biết gương mặt anh ta trông như nào.
- Tại sao chú Đăng lại biết mẹ?
- Vì chú ấy là siêu nhân Apanman mà. – Bé Bin gật đầu, ra cái vẻ thần bí, nghiêm trọng nhưng lại trả lời linh tinh.
Có lẽ cô nên tìm anh ta để hỏi cho ra nhẽ.
Tim cô đập thình thịch như trống. Một lời lấp liếm chẳng thể che giấu được sự thật phía sau. Trang biết vậy, nên cô phải nghĩ cách gì đó và ra tay sớm thôi.
***
Thịnh ngồi trong phòng làm việc. Anh đang họp qua mạng với Trang. Gần như tối nào anh cũng phải họp ba lần, và Trang luôn là người cuối cùng báo cáo tổng kết công việc đang diễn ra thế nào.
Lần này giao việc đi công tác cho Dũng và Trang, anh cũng không quá yên tâm. Dũng hơi cẩu thả và nhanh nhảu một chút, dễ làm hỏng việc. Nhưng điều đó không phải là việc Trang quan tâm lắm. Bởi cô ta toàn hỏi anh những chuyện không đâu, chứ không liên quan gì đến Dũng.
- Hồng… Cô ấy có khỏe không?
- Sao em lại hỏi về cô ấy? Đó đâu phải việc của em?
- Ừm, em chỉ muốn hỏi thăm một chút thôi.
Trang nhìn sang chỗ khác. Thịnh biết rằng mỗi lần như vậy, Trang đang che giấu chuyện gì đó.
Năm năm trước, Trang đã tỏ ra là không thích Hồng, thậm chí còn thường xuyên mượn cớ gây gổ với Hồng. Anh chỉ nghĩ rằng Trang ghen tỵ khi Hồng được ưu ái hơn một chút.
- Anh không nghĩ là em lại muốn hỏi thăm cô ấy. Nói đi, em muốn gì đây?
Thịnh đi thẳng vào vấn đề. Anh muốn giải quyết triệt để những khúc mắc của Trang, để chắc chắn rằng cô ta sẽ không gây hại đến cho Hồng nữa.
Trang không lường được rằng Thịnh sẽ thẳng thắn như thế. Cô cuống lên, lo sợ rằng Hồng đã nói gì đó với anh. Cô quên mất Hồng đã mất trí nhớ.
- Cô ấy nói gì với anh ư? Cô ấy mách anh rằng em là người đuổi việc cô ấy à? – Trang bật cười.- Thật buồn cười. Đúng là cái đồ mách lẻo.
- Không. Em nói gì vậy? Đuổi việc là sao cơ?
Thịnh thắc mắc. Anh chưa bao giờ nghe Hồng nhắc đến chuyện này. Dường như năm năm trước, đã có chuyện gì đó xảy mà anh không hề được biết.
Trang chợt nhận ra mình lỡ lời. Cô bặm môi lại, trong đầu xoay chuyển trăm ngàn phương án để che giấu và biện minh cho mình.
- À không. Em sợ cô ta lại nói xấu em. Anh biết mà, ngày trước, cô ta chẳng luôn giả vờ mình là người bị hại đấy còn gì?
Tim cô đập thình thịch như trống. Một lời lấp liếm chẳng thể che giấu được sự thật phía sau. Trang biết vậy, nên cô phải nghĩ cách gì đó và ra tay sớm thôi.
Thịnh nhíu mày. Sau khi tắt camera, anh rơi vào trạng thái trầm tư. Rốt cuộc trong suốt những năm qua, những chuyện gì đã xảy ra mà anh không hề được biết cơ chứ?
Theo eva.vn
Chồng hờ! (Phần 4)
Hồng hoảng sợ, cô bắt đầu cảm thấy khó thở và chóng mặt. Chứng sợ không gian hẹp khiến cô hoảng loạn, đập cửa mạnh hơn, đến mức hai bàn tay đỏ bừng cả lên.
Hồng nhẹ nhàng gỡ tay thằng bé ra. Cô bước xuống khỏi giường và đi về phía cửa. Nhưng cửa không mở được, dường như nó đã bị ai đó khóa từ bên ngoài.Hồng ngồi trên giường, cố gắng suy nghĩ xem làm thế nào để đi ra ngoài. Bé Bin đã ngủ say tít từ lâu, bàn tay nó vẫn nắm chặt lấy tay cô.
Hồng nghĩ rằng cửa bị kẹt, cô lắc mạnh tay nắm cửa để kéo nó ra, nhưng không kéo được. Cửa chắc chắn đã bị khóa. Hồng ngoài đầu lại nhìn xung quanh, căn phòng không có cửa sổ, bị bịt kín mít.
Cô hốt hoảng, đập mạnh cửa. Sự sợ hãi bắt đầu xâm chiếm lấy lý trí của cô. Hồng đập cửa như thể sắp chết đến nơi, thậm chí còn lấy hết sức để xô vào cửa. Nhưng cánh cửa to lớn thì chẳng hề suy chuyển.
Cô phải gọi người đàn ông kia. Hồng chợt nhớ ra cô còn không biết tên anh ta là gì, người mà đã nhận là chồng cô.
- Này! Anh gì ơi! Mở cửa cho tôi với!
Hồng hét lên. Phòng được cách âm khá tốt nên chẳng có tiếng động nào lọt được ra ngoài.
Hồng hoảng sợ, cô bắt đầu cảm thấy khó thở và chóng mặt. Chứng sợ không gian hẹp khiến cô hoảng loạn, đập cửa mạnh hơn, đến mức hai bàn tay đỏ bừng cả lên.
- Mở cửa!
Bé Bin tỉnh dậy, thấy mẹ như vậy cũng sợ hãi và gào toáng lên khóc.
Ở phòng bên cạnh, Thịnh đang họp với một vài vị khách qua camera. Anh nghe thấy tiếng đập thình thịch phát ra từ phòng ngủ của mình. Thịnh vội vàng tắt cam và chạy sang kiểm tra.
Mở cửa ra, anh thấy Hồng đang gào loạn lên, nước mắt giàn dụa. Cô kiệt sức ngã vào lòng anh.
- Em sao vậy? Hồng?
Thịnh lau nước mắt trên mặt cô, dìu cô về giường, xoa lưng cho cô, giúp cô hít thở đều lại như bình thường.
Hồng dứt khỏi cơn hoảng loạn, ngay lập tức cảm thấy khó hiểu. Cô chưa bao giờ bị mắc chứng sợ không gian hẹp, tại sao vừa rồi lại như vậy? Hoặc giả, trong phần quá khứ bị cô bỏ quên, có một chuyện gì đó đã xảy ra khiến cô bị ám ảnh tâm lý.
- Tôi không biết nữa. Chỉ là, phòng không có cửa sổ, cửa lại bị khóa. Tôi sợ.
Thịnh nhăn trán. Chính anh cũng không biết việc này. Trước đây, Hồng là một cô gái lạc quan, vô tư, và gần như chẳng sợ hãi điều gì. Chuyện gì đã khiến cô trở nên như vậy chứ?
Thịnh vuốt tóc cô. Bé Bin thấy mẹ đã bình thường trở lại thì cũng thôi khóc. Thịnh vượn tay ra, đón lấy nó, để nó ngồi trong lòng mình.
- Đừng sợ. Cửa chỉ là bị kẹt thôi, không có gì cả.
Trang vừa đẩy cửa ra thì đã bị đẩy vào trong nhà vệ sinh. Trong không gian chật hẹp của phòng vệ sinh trên máy bay, Trang bị đẩy ép vào tường.
Hồng không tin anh ta. Cửa không hề kẹt, cô đã dùng hết sức để đẩy nó, nếu như chỉ kẹt thôi, thì tại sao cô đã đập, đẩy, phá như vậy mà vẫn không mở được, còn anh ta chỉ cần xoay tay nắm cửa một cái là đã có thể mở cửa ra?
Cô không nói gì với Thịnh. Hồng quyết tâm giữ lại tất cả cho riêng mình. Bởi không tin anh ta, cô chẳng thể nói gì hay hỏi anh ta điều gì hết. Cô nhất định phải rời khỏi căn nhà này. Bằng cách nào đó.
- Bao giờ thì tôi được ra ngoài? Tôi muốn đi làm lại.
- Em còn đang bệnh mà. Việc làm sao? Em có thể nghỉ, anh sẽ chăm sóc cả hai mẹ con.
Hồng lắc đầu.
- Thế đâu có được.
- Vậy thì em cũng phải tĩnh dưỡng đi đã. Khi nào khỏi hẳn rồi hẵng tính, được không?
Hồng gật đầu. Cô đành phải nhịn ý định đi tìm Đăng xuống, chờ một cơ hội khác tốt hơn. Nhưng ít nhất cô cũng phải được đi ra ngoài đã, cô đã bị nhốt ở trong bốn bức tường quá lâu rồi.
- Chúng ta có thể đi ra ngoài vào hôm nay không?
- Hôm nay sao?
Hồng gật đầu, tỏ ra buồn rầu và chán chường. Dù không biết Thịnh là người thế nào, nhưng cô biết rõ, anh ta đang làm mọi thứ để thu hút sự chú ý của cô, và để cô ở nhà.
- Em ở nhà chán lắm rồi. Cảm thấy bí bách quá. Bé Bin chắc cũng vậy đấy.
Thịnh suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
- Được, vậy thì tối nay chúng ta đi ăn nhà hàng nhé.
Bé Bin thích chí, nhảy cẫng lên. Hồng cười thầm khi đạt được mục đích của mình. Cô thậm chí có thể trốn đi ngay đêm nay.
***
Trang ngồi trên máy bay, vẫn hậm hực khi bị bắt đi công tác cùng với Dũng. Hắn ta là một tên dê xồm khốn nạn, lại luôn muốn tán tỉnh cô.
Thịnh thật quá đáng khi để cô đi cùng hắn. Anh gần như đã tuyên chiến với cô khi đưa ra quyết định như vậy. Nghĩ đến Hồng, người đang được cưng chiều và cung phụng, còn mình thì lại khổ sở như vậy, Trang không khỏi căm hận.
Cô ta đã mất nhiều công sức để có thể tống khứ Hồng khỏi cuộc đời mình, nhưng cô cứ như một bóng ma dai dẳng vậy, đeo bám cô mãi không dứt.
Trang uống hết chai nước, đứng lên đi vào nhà vệ sinh. Dũng đã đi đâu đó, anh ta không ngồi ở ghế, có lẽ là lên khoang hạng nhất tán tỉnh cô gái nào rồi cũng nên.
Trang bĩu môi, bỏ tấm chăn xuống, đi về phía nhà vệ sinh.
Trang vừa đẩy cửa ra thì đã bị đẩy vào trong nhà vệ sinh. Trong không gian chật hẹp của phòng vệ sinh trên máy bay, Trang bị đẩy ép vào tường. Dũng đưa tay lên bịt chặt miệng cô ta, một tay túm lấy chân váy cô, tốc lên. Bàn tay chai sần của hắn lướt qua đùi cô, khiến cô cảm thấy ghê tởm.
Trang muốn hét lên, nhưng hắn bịt chặt lấy miệng cô, thậm chí ngay cả thở cũng không được. Cô vươn tay ra phía cửa, nhưng hắn đè hẳn người lên người cô, cô không thể với tới tay nắm. Chân cô vung lên loạn xa.
Không ai nghe thấy. Không ai biết chuyện gì đang xảy ra trong nhà vệ sinh. Trang vừa hoảng sợ, vừa uất ức. Cô không khóc được, cũng không hiểu tại sao những chuyện này lại xảy ra với mình.
Thịnh không yêu cô. Dũng cưỡng hiếp cô. Cô còn lại cái gì đây?
Đăng và Thịnh hằm hằm nhìn nhau, ánh mắt như phát ra tia lửa điện, đủ để giết chết đối phương.
***
Thịnh đưa Hồng đến một nhà hàng ở cách nhà anh khá xa. Đó là nhà hàng nơi hai người gặp nhau lần đầu tiên, vào năm năm trước. Sau năm năm, nơi này đã từ một quán ăn nhỏ xíu tầm thường, trở thành một nhà hàng cao cấp. Còn anh, tuy rằng đã có thêm một đứa con trai, nhưng cô lại mất đi quá khứ, còn anh thì đánh mất cô.
Những chuyện này thật là một đống hỗn độn. Anh phải đi thu dọn đống hổ lốn mà chính mình bày ra.
- Nơi này, em có cảm giác gì về nó không?
Hồng nhìn xung quanh, rồi nhún vai. Cô chẳng nhớ ra điều gì hết, cả về cái nhà hàng sang trọng thế này, cả về Thịnh. Đến giờ cô vẫn chưa hỏi tên anh.
Bé Bin chạy ra khu đồ ăn trẻ em, nhặt vài miếng gà chiên lên bỏ vào đĩa của mình.
Hồng để ý thằng bé một chút, rồi quay lại với câu chuyện đang dở dang. Cô lắc đầu. Thịnh lén trút ra một tiếng thở dài. Anh hiểu rằng mọi thứ thì phải từ từ, chưa kể, anh còn phải che giấu một chút chuyện xấu mà cô đã gặp phải. Anh chỉ muốn cô được vui vẻ. Nếu quá khứ là một mảnh khổ đau, vậy thì nhớ lại để làm gì đâu.
Thịnh không hỏi gì cô nữa. Ngược lại, Hồng lại bắt đầu hỏi anh vài điều.
- Anh tên là gì?
- Thịnh.
- Chúng ta yêu nhau bao lâu rồi?
- Năm năm.
Cô thắc mắc, nếu tình yêu của họ đủ mặn nồng đến thế, tại sao cô lại chẳng nhớ gì thế này?
- Đừng nghĩ nhiều nữa. Rồi em sẽ nhớ lại thôi, cho nên không cần phải lo lắng hay gấp quá làm gì.
Hồng gật đầu. Cô chăm chú vào món ăn trên bàn, mắt vẫn không quên để ý đến bé Bin đang lon ton ở quầy đồ cho trẻ em. Cô để ý thấy có một người đàn ông trẻ cứ đứng cạnh thằng bé nãy giờ. Anh thậm chí còn trò chuyện với thằng bé.
Thịnh lên tiếng, kéo lại sự chú ý của cô.
- Trông chúng ta, cứ như là hẹn hò lại từ đầu ấy nhỉ.
- Khụ.
Hồng sặc miếng cơm. Cô ho sù sụ, vươn tay ra định cầm lấy cốc nước, nhưng lại lỡ tay đụng trúng phải nó và khiến cho cái cốc đổ xuống, nước đổ ào xuống chiếc váy cô đang mặc. Hồng luống cuống, túm lấy mấy tờ giấy ăn lau váy mình. Cô đứng dậy, hướng về phía nhà vệ sinh.
- Em đi rửa tay một chút.
- Để anh giúp em.
- Không cần đâu, em tự đi được. Anh để ý đến bé Bin đi.
Hồng chỉ về phía thằng bé, rồi cà nhắc đi về phía nhà vệ sinh.
Thịnh ngoái đầu ra sau. Một bóng hình đập vào mắt khiến anh sửng sốt. Đó là Đăng.
Chính là anh ta. Anh ta còn trò chuyện vui vẻ với thằng bé. Có lẽ Đăng chính là người mà thằng bé đã nhắc đến với anh.
Thịnh vội vàng đi đến phía cu Bin, cầm tay thằng bé vào kéo nó vào lòng mình.
- Tránh xa con tôi ra!
Đăng và Thịnh hằm hằm nhìn nhau, ánh mắt như phát ra tia lửa điện, đủ để giết chết đối phương.
Cu Bin chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết nên đứng về phía ai. Ánh mắt nó trở nên sợ sệt và thẳng bé hoàn toàn im lặng. Cứ như thể nó dự đoán được rằng sắp có một trận giông bão xảy đến vậy.
Theo eva.vn
Chồng hờ! (Phần 3) Cô luôn có cảm giác không đáng tin đối với Thịnh. Dù cùng là hai người lạ đối với cô, hai người chưa từng xuất hiện trong trí nhớ của cô, nhưng cô có xu hướng tin vào bé Bin hơn là Thịnh. Thịnh rất muốn hỏi bé Bin rằng Đăng là ai, nhưng anh không muốn làm nó sợ. Vẻ mặt căng...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mới vào làm được 2 tuần, tôi đã thấy "có gì đó sai sai", đặc biệt là những tin nhắn của sếp khiến tôi sởn da gà

Tôi và em chồng làm cùng công ty nhưng lại ghét nhau đến mức chỉ muốn làm sao cho đối phương mất việc

Chữ "C" trong lịch sử tìm kiếm ở điện thoại chồng khiến tôi rụng rời tay chân

Mẹ chồng qua đón cháu nhưng không nói với ai, chồng tôi tưởng con bị bắt cóc nên gây ra một việc không ngờ

Tôi thấy 'lạnh sống lưng' khi sống cùng người vợ có giác quan thứ 6

Tưởng được dẫn về ra mắt, cô gái bức xúc khi gia đình người yêu làm việc này với mình

Mất tự do vì mẹ chồng can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng

Mỗi tháng chỉ góp 2 triệu đồng, mẹ chồng tôi vẫn đòi hỏi như bà hoàng

Mẹ chồng tôi đam mê xem bói đến mức về nhà bắt cháu nội không được ăn thịt

Bố mẹ chia tài sản bất công khiến tôi giận, tìm cách trả đũa chị gái, kết quả khiến cả nhà mất ăn mất ngủ

Khi tôi đang bất lực nhìn chồng chiếm lấy căn nhà, mẹ chồng ra trước tòa nói một câu khiến ai nấy kinh ngạc

Mở quán trà sữa kinh doanh, ngày nào cũng có đơn cả chục ly, tôi tò mò đi giao vừa thấy người đặt thì lập tức bỏ về
Có thể bạn quan tâm

Thần Tài đang đến, 3 con giáp này chuẩn bị "túi ba gang" mà đựng tiền, công việc hanh thông bất ngờ!
Trắc nghiệm
07:51:41 26/05/2025
Siêu xe Mercedes-Benz SLR Stirling Moss trở lại với dáng vẻ hiện đại
Ôtô
07:40:50 26/05/2025
5 tựa phim Hàn Quốc đáng xem nhất mùa hè: Bộ số 4 chắc chắn sẽ khiến bạn khóc sưng mắt
Phim châu á
07:25:36 26/05/2025
Mỹ nhân hạng A bị tẩy chay khắp MXH vì "hội tụ đủ tính xấu": Tiếc cho nhan sắc đẹp hàng đầu Cbiz
Hậu trường phim
07:22:38 26/05/2025
"Bài diss khổ nhất thế giới": HIEUTHUHAI "ối dồi ôi" 1 lần mà bị chế meme khắp cõi mạng, không hổ danh rapper tạo trend
Nhạc việt
07:19:51 26/05/2025
Tình tin đồn kém 5 tuổi của Miu Lê: Cao 1m9 visual "hết nước chấm", gia thế không phải dạng vừa
Sao việt
07:14:33 26/05/2025
Căng đét: Con trai cả nhà Beckham tuyên bố luôn chọn vợ, bất chấp nỗ lực hàn gắn rạn nứt của David và Victoria
Sao thể thao
07:10:40 26/05/2025
"Cô bé hoàng gia có chính kiến": Hé lộ tính cách thật của Công chúa Charlotte qua 7 từ ngắn gọn
Netizen
07:07:01 26/05/2025
Khi Nguyên của Những chặng đường bụi bặm giận cả thế giới
Phim việt
06:48:28 26/05/2025
Bảng giá xe máy Suzuki cuối tháng 5/2025: Hạ giá toàn bộ cửa hàng!
Xe máy
06:45:14 26/05/2025