Chồng hiến thận cho người tình
Tôi phát điên về chuyện này, hỏi anh sao lại dám làm chuyện động trời mà không xin phép tôi. Khi cãi nhau to, chồng lạnh lùng bảo những gì thuộc về cơ thể anh tôi không có quyền can thiệp.
Khi chồng ngoại tình, tôi làm theo lời khuyên của mọi người nhưng không có hiệu quả với chồng tôi. Cô gái ấy đã ly dị chồng và có một con nhỏ, làm quản lý cấp cao cho một tập đoàn trong nước và khá xinh đẹp, cũng giàu có, anh về đặt tờ đơn ly hôn trước mặt tôi, bình tĩnh đề nghị tôi ký, cho tôi quyền quyết định mọi tài sản, hứa luôn có trách nhiệm với các con (một cháu ra trường, một cháu học đại học).
ảnh minh họa
Cuộc hôn nhân của chúng tôi kéo dài 23 năm, nhiều lần trục trặc nhưng vì con nhỏ chúng tôi không ly hôn. Tôi cũng nhận thấy anh không yêu mình ngay từ khi cưới, quan hệ thường là cho xong việc, không có sự âu yếm, giữa hai người có cảm giác chênh lệch, nhưng anh cũng yêu các con và sống có trách nhiệm. Anh kiếm được nhiều tiền vì làm ngành công nghệ thông tin, là quản lý ở công ty nước ngoài, giúp đỡ chăm lo cho ông bà và anh chị bên ngoại nhà tôi cũng nhiều. Thế nên tôi tìm mọi cách để anh không thể ly hôn.
Tôi cũng nghe lời khuyên của các bạn tăng cường chăm sóc, âu yếm nhưng anh chỉ miễn cưỡng cảm ơn, đến khi tôi phải mang cả sức khỏe, đau ốm và các con gây áp lực, lên án rồi xa lánh bố nhưng tác dụng cũng không được lâu, anh càng ngày càng lỳ lợm. Chỉ đến khi tôi và con gái đem vỉ thuốc ra dọa tử tự thì anh mới đồng ý không ly hôn nữa, nhưng đối xử ngày càng lạnh lùng và không chấm dứt với người tình.
Tôi cũng nhắc lại gia đình anh ngày xưa nghèo, lại ở tỉnh ngoài, nên cưới được tôi cũng là may cho anh. Rồi tôi lại phải sinh con rất vất vả. Anh hỏi lại sao tôi biết anh nghèo mà lại chủ động lấy? Anh không ép tôi sinh con, tôi cũng nên thấy tự nguyện, hạnh phúc khi làm mẹ chứ. Tôi ép anh ở nhà sau giờ làm nhưng anh không đồng ý. Anh bảo chán nghe tôi chì chiết người khác, và lấy quyền làm vợ với tờ giấy đăng ký để luôn cho là mình tử tế, đẹp đẽ hơn người khác.
Video đang HOT
Tôi bảo anh đừng về nhà và đừng ăn cơm tôi nấu, anh cũng làm theo. Tôi đem các em chồng đến khuyên giải và cho anh thấy họ hàng không ai ủng hộ, anh bảo “Các cô chú tự hào lấy nhau vì tình yêu rồi hạnh phúc hết đời thì tốt quá rồi, cứ về lo cho mình đi. Hoặc ai lựa chọn sống giả tạo rồi vỗ ngực nói tôi sống vì nghĩa, con cái hay xã hội thì cứ sống thế đi, đừng chọc vào chuyện nhà người khác rồi rao giảng đạo đức”. Cả nhà đều sốc vì thái độ của anh. Điều duy nhất là anh vẫn quan tâm đến các con.
Anh kín như bưng mọi thông tin, tôi thuê người phá hộp thư của anh, đọc thư biết được anh luôn dịu dàng với cô ta, nói với cô ta những lời anh không bao giờ nói với tôi. Đau nhất là đọc những dòng thư thấy cô ta cũng là người biết điều, có vẻ thông minh, cũng trăn trở hỏi anh nhiều điều và lảng tránh anh. Nhưng chính chồng tôi mới là người chủ động níu kéo bằng được, vun vén quan hệ lâu dài chứ không hề có ý chơi bời.
Tôi cũng đọc được dòng tâm sự của anh với một người bạn thân đang làm việc ở một trường đại học ở Mỹ. Chính anh này đã tiêm nhiễm vào đầu anh những suy nghĩ đại loại như không phải ai cũng toại nguyện với cuộc hôn nhân đầu, không phải cuộc hôn nhân thứ hai nào cũng xấu, nhiều người lấy chồng, vợ thứ hai vẫn hạnh phúc hết đời. Rồi con cái 18 tuổi là tự lập, lo việc của chúng nó, không có quyền can thiệp vào chuyện bố mẹ, rồi sống thật khó hơn sống giả. Bạn còn bảo anh quan niệm rằng tốt với người này chưa chắc tốt với người khác, cái xấu với người này lại có thể thông cảm với người khác.
ảnh minh họa
Ngược lại, anh cũng tâm sự với bạn, anh phê phán là xã hội thiếu văn minh, quan hệ cả hai thì bị cho là lừa dối, phạm luật, muốn đàng hoàng ly hôn cho rõ ràng thì bị gây áp lực, bảo phải sống vì nghĩa. Sống vì nghĩa không chịu được, có tình cảm với người khác lại không thể ly hôn, trong một vòng luẩn quẩn. Anh còn viết cho bạn anh “Ai cũng bảo sống vì nghĩa là hay, là đúng, nhưng không ai phải sống với vợ chồng của người khác để biết được hoàn cảnh cụ thể thế nào”.
Nhưng câu chuyện khủng khiếp nhất tôi phát hiện ra là cô gái kia bị bệnh thận, anh nói với cô ta đã ly hôn với tôi, thuyết phục cô ta nhận quả thận của anh và không hiểu sao lại phù hợp (theo tôi hiểu tỷ lệ này rất thấp). Trước đây, khi anh nói đi đào tạo 3 tháng ở Sing tôi đã không nghi ngờ gì vì anh hay đi công tác xa nhà. Đến giờ cả cô gái kia và chồng tôi đã hồi phục sức khỏe. Anh còn viết cho cô ta là xin lỗi vì phải nói dối, sợ cô ấy không nhận quả thận của anh, tình cảm của họ quá khăng khít.
Tôi phát điên về chuyện này, hỏi anh sao lại dám làm chuyện động trời mà không xin phép tôi. Khi cãi nhau to, chồng lạnh lùng bảo những gì thuộc về cơ thể anh tôi không có quyền can thiệp. Bây giờ tôi dọa tự tử anh cũng chỉ nhìn tôi trân trối, không sợ như trước, anh vẫn muốn ly hôn. Thật sự tôi thấy chán nản và không biết phải làm gì bây giờ.
Theo VNE
"Tôi là gã đàn ông hư hỏng, khốn nạn nhất trên đời này"
Sau những lần "mây mưa" ở bên ngoài, tôi trở về nhà và không thôi so sánh vợ với nhân tình. Nhân tình sao cô nào cũng xinh xắn, nghe lời còn vợ thì mặt mũi lúc nào cũng buồn rầu, ủ ê lại hay càu nhàu nữa.
Không ít lần cánh bạn nhậu nói thẳng vào mặt tôi rằng: "Mày là thằng đàn ông hư hỏng, là đồ khốn nạn" nhưng tôi không tin mình lại xẩu xa đến vậy. Việc gì tôi phải tin vào những lời cạnh khóe, hằn học ấy khi mà trong tay tôi là bao nhiêu nhà-đất, là những cô nhân tình trẻ trung, nóng bỏng và lại có cả một gia đình êm ấm, hạnh phúc khiến bao kẻ phải ghen tị.
Vợ tôi đẹp và ngoan, cô sinh cho tôi một công chúa và một hoàng tử đáng yêu nhất trên đời. Từ ngày sinh đứa đầu tiên, tôi bảo cô không phải đi làm nữa chỉ phải ở nhà chăm con thôi, việc kiếm tiền là bổn phận của người đàn ông. Vâng lời, vợ nghỉ hẳn việc để dồn sức vun vén cho tổ ấm nhỏ của chúng tôi.
Từ hơn chục năm nay, cứ mỗi khi ra bước chân ra khỏi nhà là tôi có người nâng khăn sửa túi, trở về nhà là có sẵn nước nóng tắm, có cơm lành canh ngọt để bỏ vào miệng. Việc chăm con, đưa đón con đi học đều một mình vợ tôi lo cả. Chính tôi là người đã yêu cầu cô ấy nghỉ việc nhưng khốn nạn thay nhiều lần lại rủa vợ là loại đàn bà vô dụng, sướng không biết đường sướng chỉ có mỗi việc ăn-chơi và nuôi con mà cũng tỏ ra mệt mỏi, ý kiến này ý kiến nọ.
Tôi mắng nhiếc vợ nhưng chưa một lần nghĩ rằng những câu nói ấy sẽ làm một người đàn bà tổn thương đến nhường nào (Ảnh minh họa)
Đàn ông dù học cao hay học thấp vẫn tự cho mình nhiều quyền hành trong gia đình hơn. Và trong số những quyền lợi được hưởng, tôi cho mình quyền được tự do cặp bồ ở bên ngoài. Tôi nghĩ thế này, vợ mình dù ngoan, đẹp đến đâu nhưng ở nhà mãi thì cũng không còn thú vị nữa, mình là thằng đàn ông kiếm ra tiền thì tội gì không hưởng thụ, nếm thử những "món ăn" hấp dẫn trên đời này.
Tôi cho phép mình yêu thương, chiều chuộng những cô nhân tình bé nhỏ, dễ thương với điều kiện không được bỏ bê gia đình, cuối tháng đưa thật nhiều tiền cho vợ nuôi con là được. Trước khi biến cố xảy ra tôi vẫn tự vỗ ngực mà rằng mình là thằng đàn ông tử tế, dù vui chơi nhưng vẫn không quên nhiệm vụ.
Nhưng chính sự dễ dãi quá đáng với bản thân đã dần biến tôi trở thành một người đàn ông tồi tệ. Sau những lần "mây mưa" ở bên ngoài, tôi trở về nhà và không thôi so sánh vợ với nhân tình. Nhân tình sao cô nào cũng xinh xắn, nghe lời còn vợ thì mặt mũi lúc nào cũng buồn rầu, ủ ê lại hay càu nhàu nữa. Tôi quên mất ai là người chăm lo gia đình để mình được thoải mái vui chơi bấy lâu nay. Từ hoạnh họe tôi cho mình quyền thẳng tay bạt tai, dúi đầu vợ vào thành giường mỗi khi cô ấy dám "bật" lại.
Hơn chục năm sống cảnh "nhàn nhã" tiêu tiền và nuôi con thì có đến 8 năm vợ tôi phải chịu sự hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần từ phía người chồng "tuyệt vời" là tôi đây. Tôi mắng nhiếc vợ nhưng chưa một lần nghĩ rằng những câu nói ấy sẽ làm một người đàn bà tổn thương đến nhường nào. Tôi mạnh tay đánh vợ nhưng cũng chưa một lần chịu nhìn những vết thâm tím trên cơ thể cô ấy. Đàn ông thằng nào chẳng đánh vợ, chẳng chửi vợ, nhưng có phải người nào cũng như tôi: biết kiếm rất nhiều tiền. Sự "tử tế" của tôi với gia đình mình là như vậy!
Cuối cùng thì tuần trước, vợ tôi đã dắt cả hai con về quê ngoại để chỉ cho tôi biết mình đã "tử tế" như thế nào. Từ hôm đó, tôi mới nhận ra mình chẳng còn gì trong tay. Tôi sợ sự cô độc đang vây hãm xung quanh khi phải sống một mình trong ngôi nhà rộng thênh thang giữa thành thị ồn ào.
Nhà-đất và những tài khoản không khi nào vơi ở ngân hàng chỉ khiến tôi "tử tế", chỉ giúp tôi thành người hùng trong mắt những cô nhân tình xinh xắn nhưng giỏi đào mỏ. Còn trong mắt vợ con - những người đã luôn ở bên cạnh mình, thực tình tôi là gã đàn ông hư hỏng, khốn nạn nhất trên đời.
Theo VNE
Cố tình trở thành hàng xóm của tình cũ để tiện "yêu" Sự thật đau lòng này đập vào mắt tôi như mọt cú giáng đau đớn. Tình yêu và niềm tin mà tôi dành cho anh bao nhiêu năm nay chợt vỡ vụn. Chúng tôi yêu nhau được gần 2 năm thì quyết định đi đến đám cưới vì cả hai đều không còn trẻ. Anh 32 tuổi, tôi cũng đã gần 27. Chúng...