Chồng hèn làm khổ sở vợ, con
Chồng hèn, an phận với mức thu nhập 4 triệu đồng làm khổ vợ khổ con.
Phải viết ra điều này tôi cũng rất khổ tâm, day dứt, có khi lại bị cho là vạch áo cho người xem lưng. Nhưng rồi tôi vẫn quyết định viết ra đây mong nhận được sự chia sẻ từ mọi người.
Chồng tôi tốt nghiệp đại học 7- 8 trước đây, sau khi tốt nghiệp nhờ quen biết nên anh được vào làm trong một cơ quan nhà nước. Chúng tôi quen nhau và quyết định đi đến hôn nhân đã được 5 năm nay.
Chồng hèn, an phận với mức thu nhập 4 triệu đồng làm khổ vợ khổ con.
Vì làm trong cơ quan nhà nước nên lương của anh tính theo hệ số thang lương của đơn vị sự nghiệp nhân với mước lương tối thiểu. Theo thời gian mức lương tối thiểu đó tăng lên từ 540.000đồng lên 650.000đồng rồi 730.000đồng … và bây giờ là 1.150.000đồng…
Nên mức thu nhập của anh cũng chỉ từ 1.500.000đổng, rồi 2.300.000… và bây giờ là khoảng 4.000.000đồng/tháng mà thôi.
Video đang HOT
Trong khi đó từ khi cưới nhau về vợ chồng sinh con đẻ cái, cuộc sống mưu sinh cần bao nhiêu thứ phải lo. Nuôi một đ.ứa b.é giờ đâu có dễ, t.iền thức ăn, thức uống, quần áo và cả những khi thời tiết thay đổi con cái ốm đau…cái gì cũng cần đến t.iền.
Nhiều khi con ốm không có t.iền mua thuốc chữa trị vợ chồng sinh ra cáu gắt, cãi vã, bất hòa. Cũng một vài lần tôi khuyên chồng nên bỏ công việc đó để tìm cho mình một công việc khác có thu nhập khá hơn nhằm đảm bảo cuộc sống.
Thế nhưng anh cứ sợ vất vả, và sợ không tìm kiếm được việc khác mà lại thất nghiệp thì cuộc sống còn tệ hại hơn. Tôi cũng động viên chồng ban đầu sẽ khó khăn, được cái làm ngoài sẽ năng động mình có thể làm thêm việc này, việc kia thì cuộc sống sẽ khá hơn còn cứ trông chờ vào nhà nước không khéo còn c.hết dần, c.hết mòn.
Nói vậy nhưng chồng tôi nhất định không nghe, anh cứ giữ nguyên công việc đó cho nhàn thân, để rồi đến thứ 7, chủ nhật lại ở nhà nằm dài xem tivi. Mặc cho vợ căng người ra làm việc hết giờ làm ở công ty lại đôn đáo tranh thủ chợ búa rồi về nhà cơm nước, giật giũ cho chồng con.
Trong khi đó bạn bè học cùng anh sau từng ấy năm ra trường giờ đã có nhà cao cửa rộng, con cái đứa nào cũng ăn diện, da dẻ hồng hào. Còn gia đình tôi thì con cái nheo nhóc, gầy còm nhìn mà thấy xót thương.
Có lần bạn anh gọi điện hô hào anh em cùng lớp đại học họp mặt tôi đã động viên anh đi để giao lưu, học hỏi bạn bè về cách làm ăn nhưng anh cứ nằm dài người ra. Anh bảo bạn bè đứa nào cũng lên ông nọ, bà kia gia đình, con cái đàng hoàng, có đứa còn có cả ô tô đi rồi. Trong khi đó vợ chồng tôi vẫn cứ ăn bữa nay, lo bữa mai, mà đến họp hành lại đóng góp phần tư tháng lương nên không dám đi.
Nhiều khi túng thiếu tôi ngồi khóc một mình xót thương cho số phận hẩm hiu lấy được người chồng hèn kém, chỉ biết sống co mình lại như một con rùa rụt đầu nên cuộc sống giờ đây vất vả, bế tắc.
Theo Đất Việt
Tôi cũng chỉ là một thằng chồng …tồi
Những lúc con ốm nhìn nó cuối khóc mà thương, tự tránh bản thân chọn nhầm đường, mình hèn kém, khốn nạn...
Đọc xong bài viết "Chồng hèn làm khổ vợ, con " mà lòng tôi nghẹn đắng. Tôi cũng đã tốt nghiệp đại học gần chục năm nay, nhờ quen biết sơ sơ, quà cáp và bỏ ra chi phí quan hệ tôi vào làm cho một cơ quan nhà nước. Cứ tưởng rằng vào được trong đó là ổn định, lại dư giả thời gian để chăm sóc gia đình rồi kiếm thêm công việc để làm.
Những lúc con ốm nhìn nó cuối khóc mà thương, tự tránh bản thân chọn nhầm đường, mình hèn kém, khốn nạn...
Nhưng khi đã phải sử dụng hết thời gian làm việc trong tuần ở cơ quan rồi còn mỗi buổi tối và ngày thứ 7, chủ nhật muốn kiếm thêm việc khác ngoài giờ lại không có nơi nào nhận.
Công việc trong cơ quan thì chẳng có liên quan gì đến chuyên môn, chuyên ngành mà mình đã được đào tạo cả chính vì vậy mà cập nhật thông tin, văn bản, công nghệ về ngành mình đã học dần mai một đi.
Thôi thì cũng có việc làm, có thu nhập dù ít nhiều đi nữa, được cái đến hạn vẫn tăng lương thì cũng yên tâm đôi chút. Ai ngờ được hai năm sau, khi mà vợ tôi vừa mới sinh em bé.
Ông giám đốc cũ đến t.uổi về hưu, ông khác lên thay họ thay đổi toàn bộ cơ cấu nhân sự. Mặc dù việc thì không bị cho nghỉ nhưng công việc thì cứ bị đẩy hết chỗ này đến chỗ khác. Thậm chí thỉnh thoảng còn bị gằm gè, t.rù d.ập, muốn sống yên ổn cũng không được.
Lương thì không cao cũng chỉ khoảng gần 4 triệu vậy mà thân không được yên. Đã thế ngày lễ, ngày tết còn phải thăm hỏi, quà cáp, quan hệ xã hội đến là mệt. Nhiều khi đồng nghiệp cưới xin muốn đi ăn cỗ cho đẹp mặt vậy mà cũng phải đắn đo suy nghĩ. Thôi đành trường hợp nào thân thiết, hay giao tiếp chuyện trò lắm thì mới đến còn không thì đành "bỏ qua" để còn nhường cho con "hộp sữa"
Nhiều lúc tôi cũng nghĩ hay mình nhảy ra ngoài làm, với sự chịu thương, chịu khó thì cũng sẽ tìm được việc làm và thu nhập cũng dễ thở hơn. Có đồng ra, đồng vào, tết lễ lại không cần phải quà cáp, quan hệ xã hội với cấp trên, mà có khi còn được thưởng món nữa chứ.
Phiền một nỗi giờ t.uổi tác đã trên 30, kinh nghiệm ở vị trí tương đương không có, hơn nữa kỹ năng ngoại ngữ không được trau dồi thường xuyên nên ngày càng mai một. Chính vì vậy mà muốn nhảy ra ngoài cũng khó khăn quá.
Những lúc con ốm nhìn nó cuối khóc mà thương, tự tránh bản thân chọn nhầm đường, mình hèn kém, khốn nạn đến lỗi không lo nổi cho vợ con một cuộc sống đàng hoàng hơn.
Theo Đất Việt
Thu nhập trên 15 triệu, chồng của tôi vẫn chưa hài lòng Thu nhập trên 15 triệu/ tháng nhưng chồng tôi chưa bao giờ hài lòng, anh vẫn tự học ngoại ngữ để tìm kiếm công việc tốt hơn Tôi không bênh vực gì chị Hà Liên hay Phạm Yến, nhưng so với mặt bằng chung của xã hội bây giờ thì thu nhập 4 triệu đồng/1 tháng đối với một người đàn ông có...