Chồng hẹn đến khách sạn “đổi gió”, vợ hí hửng đi ngay nhưng vừa nói tên chồng, cô lễ tân ngơ ngác: “Ủa, anh ấy có 2 vợ à?”
Vào đến nơi, cô lễ tân cười rất tươi hỏi chị cần gì, chị nói tên anh ra, cô ta tìm một lúc rồi ngước lên hỏi chị: “Ủa, anh ấy có 2 vợ à?”. Chị giật bắn mình, chị nghĩ có cái gì uẩn khúc đây nên chị lặng lẽ gật đầu rồi bảo: “Ừ, em cho chị số phòng đi”.
Anh và chị có một cuộc hôn nhân được xem là hạnh phúc, sống với nhau đã 15 năm, có với nhau 2 đứa con. Xuất phát của hai anh chị cũng nghèo nên cả hai đều xác định phải cố gắng làm ăn để có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Cố gắng mãi, đến năm thứ 7 thì họ mua được nhà, hai đứa con gái xinh như thiên thần lần lượt ra đời. Chị hạnh phúc lắm, nhất là khi nào thấy chồng mình cũng chăm chỉ làm việc, đưa tiền về cho vợ giữ để còn mua sắm cái này cái nọ. Nhìn cái cách chồng làm gì cũng nghĩ đến vợ mà chị thấy cay cay sống mũi. Chị thấy mình đã không hề sai khi chọn người đàn ông trước đây chỉ có một bộ quần áo này làm chồng.
Thời gian thấm thoắt trôi đi, con cũng đã lớn, vật chất cũng đã đầy đủ hơn trước, chị mới thấy chạnh lòng. Chả là từ khi lấy nhau đến giờ, cả hai vợ chồng đều hì hụi làm ăn, có để ý đến mấy chuyện hâm nóng tình cảm đâu. Giờ mọi thứ đã đủ đầy thì chị cũng bắt đầu già rồi. Chị nhìn bạn bè, thấy ai cũng ăn mặc đẹp đẽ, đi du lịch, rỉ tai nhau cách làm cái này cái nọ cho cuộc sống vợ chồng thêm phần màu sắc mà thấy ghen tỵ. Chị nghĩ, mình cũng phải thay đổi thôi, vì nếu không thì có khi cuộc sống của vợ chồng chị lại đi vào ngõ cụt mất.
(Ảnh minh họa)
Nói là làm, từ đó ngày nào chị cũng tìm mọi cách để làm mới mình, chị đi tập thể dục, mua váy mới, học trang điểm, ngày nào cũng nấu món ngon đợi anh về ăn. Thấy vợ thay đổi, anh há hốc mồm kinh ngạc. Chị hỏi anh: “Anh thấy em dạo này thế nào?”. Anh trả lời: “Vợ anh càng ngày càng trẻ ra í nhỉ”.
Chị nghĩ là anh thích, anh ủng hộ nên càng quan tâm, chăm sóc bản thân mình hơn. Cơ mà thời gian cả hai dành cho nhau vẫn không nhiều, anh bảo anh bận lắm, giờ làm chức to hơn rồi nên không thể thoải mái được. Bao nhiêu công việc cần phải giải quyết. Có hôm chị nấu bữa tối, định bụng đợi chồng về ăn nhưng rồi ngồi đợi mãi, đến khi chị ngủ gật bên mâm cơm thì anh mới về, anh nhìn vợ ái ngại rồi bảo: “Anh mới đi liên hoan với ban giám đốc về”. Thế là chị đành mang thức ăn trút vào hộp rồi cất tủ lạnh.
Trưa hôm đó, chị bỗng nhận được tin nhắn của anh: “Vợ ơi! Tí ra khách sạn X để đổi gió tí nhé, em cứ nói tên anh là người ta chỉ số phòng cho. Yêu em”. Chị nhận được tin nhắn của chồng, hí hửng lắm, đang định nhắn lại thì sếp kêu đi làm việc, chị định bụng tí nữa rồi nhắn nhưng đến lúc cầm điện thoại lên lại hết pin. Chị chậc lưỡi, thôi có địa chỉ rõ ràng rồi, đến đó hỏi là ra ấy mà. Thế lại càng bất ngờ, lãng mạn ấy chứ. Nghĩ thế nên chị tút tát rồi đi đến chỗ hẹn.
Vào đến nơi, cô lễ tân cười rất tươi hỏi chị cần gì, chị nói tên anh ra, cô ta tìm một lúc rồi ngước lên hỏi chị: “Ủa, anh ấy có 2 vợ à?”. Chị giật bắn mình, chị nghĩ có cái gì uẩn khúc đây nên chị lặng lẽ gật đầu rồi bảo: “Ừ, em cho chị số phòng đi”.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Nói rồi chị nắm chặt tay lại, bước vào thang máy. Chị đến trước cửa phòng, áp tai vào nghe nhưng chỉ nghe thấy tiếng cười khúc khích phía trong. Chị đợi một lúc lâu rồi gõ cửa, anh đi ra với chiếc khăn tắm quấn phía dưới, phía trong tiếng người phụ nữ khác léo nhéo: “Ai thế hả chồng?”.
Chị chết điếng, có người phụ nữ khác gọi chồng chị là chồng. Anh nhìn chị lúng túng. Chị bước vào phía trong. Người phụ nữ kia vẫn đang nằm trên giường trong trạng thái không mảnh vải che thân. Chị hỏi anh:
- Thì ra anh có hai vợ thật. Anh định rủ em đến để thấy cảnh này à?
- Ơ, anh… anh.
Lúc này người phụ nữ kia mới ngồi dậy hỏi:
- Cô là ai? Sao lại vào làm phiền vợ chồng tôi?
(Ảnh minh họa)
- Tôi là vợ anh ấy, còn cô?
- Tôi cũng là vợ anh ấy, chúng tôi sắp cưới nhau. Chúng tôi yêu nhau 5 năm rồi.
Chị nhìn anh đầy căm tức. Thì ra anh đã lên kế hoạch và lừa dối chị đã lâu. Ngay cả cái tin nhắn anh gửi cho chị cũng là do bị nhầm. Thế mà chị vẫn nghĩ là anh chung thủy.
Chị không nói gì, tát cho anh hai cái rồi đi về nhà. Cuộc hôn nhân 15 năm nay của chị đã tan tành chỉ trong vòng 1 nốt nhạc.
Theo Một Thế Giới
Vượt 250 km về quê chăm bạn gái bị ngã gãy chân, nhưng vừa vào viện tôi đã sốc khi biết được sự thật về em
Những tưởng Hòa bị ngã gãy chân thật, tôi vội vượt 250km về quê em. Nhưng không chuyện tồi tệ gì đã xảy ra thế này, Hòa không phải bị gãy chân mà bị...
Đang làm việc thì bỗng điện thoại báo có tin nhắn, hí hửng mở ra xem Hòa nhắn gì thì tôi sốc với dòng chữ hiện ra trước mắt mình: "Em về quê bị tai nạn, ngã gãy chân. Chắc em không ra Hà Nội được 1 thời gian, anh cứ làm việc đi không phải lo cho em đâu". Thấy thế tôi vội bấm máy gọi điện cho Hòa thì máy em đã thuê bao. Hòa vừa về được 1 tuần, sao hôm nay lại bị tai nạn đột ngột như vậy?
Lo cho Hòa về quê không có ai chăm sóc, bố mẹ em thì già yếu, chị gái lấy chồng xa liệu ai vào viện chăm Hòa đây. Vội xin sếp cho nghỉ mấy hôm, tôi liền ra lấy xe máy đi về quê Hòa mặc dù từ Hà Nội vào tới quê là 1 chặng đường khá xa dài hơn 250km. Trên đường đi, tôi cứ suy nghĩ rồi lo không biết Hòa có gãy chân không thôi hay còn bị thêm gì nữa. Em người đã gầy yếu mà bị tai nạn thế này thì không biết bao giờ mới lại người được.
Đi từ chiều đến mãi tận khuya muộn tầm hơn 1h tôi mới tìm được nhà em. Gọi cổng nhà Hòa như cháy nhà nhưng không có ai ra, mãi lúc sau người hàng xóm sát nhà Hòa chạy ra hỏi có việc gì tôi mới biết là bố mẹ em lên viện chăm Hòa hết rồi. Lại tiếp tục phóng xe lên bệnh viện tỉnh tìm bạn gái, tôi không biết Hòa hiện giờ đang thế nào. Chỉ mong em không sao và chỉ gãy chân như Hòa nói thôi.
Vậy sao Hòa lại vào viện và nhìn em mệt mỏi thế kia (ảnh minh họa)
Vào viện tôi đi hỏi khắp nơi mới biết Hòa nằm đâu. Nhưng vừa chạy đến phòng Hòa tôi choáng váng khi thấy em đang nằm thở ô xi, người em hoàn toàn lành lặn không bị trầy xước gì. Vậy sao Hòa lại vào viện và nhìn em mệt mỏi thế kia.
Cứ đứng chết trân nhìn Hòa thì bất chợt mẹ em đi vào và hỏi tôi là ai. Vội giới thiệu sơ qua về mình thì mẹ Hòa liền kéo tôi ra sân bệnh viện ngồi nói chuyện 1 lúc.
- Con Hòa nhà bác không bị tai nạn gì hết. Nó bị ung thư vòng vòm giai đoạn cuối rồi cháu ạ. Nó đi khám và phát hiện bệnh từ 2 tháng trước nhưng con bé không chịu chạy chữa. Nó bảo bệnh hiểm nghèo thì đằng nào cũng chết. Nó không muốn điều trị tốn tiền khi chỉ kéo dài mạng sống thêm được 1 thời gian nữa vì thương bố mẹ nghèo túng. Con bé cứ cố gắng ra Hà Nội làm cho đến hôm nọ thì yếu quá, nó vội bắt xe về nhà được 1, 2 hôm thì nhập viện khẩn cấp trong tình trạng nguy kịch này. Bác sĩ bảo nó chỉ chống cự được vài ngày nữa rồi ra đi thôi. Khổ thân con bé... - Mẹ Hòa thở dài, khóc nấc lên khi nói ra bệnh tình của đứa con gái thân yêu của mình.
- Hòa bị ung thư vòm họng giai đoạn cuối rồi sao bác? Vậy mà chiều nay cô ấy nhắn tin bảo bị tai nạn tạm thời không ra Bắc nữa. Cháu cứ nghĩ là cô ấy đùa nhưng lại là thật, sự thật ghê gớm đến mức này sao bác?
Hòa không thể như thế được (ảnh minh họa)
Mẹ Hòa gật đầu mà không sao ngăn được hàng nước mắt của mình. Ôm lấy mẹ Hòa, tôi cảm nhận được bác đang run lên vì sợ, sợ phải xa rời con gái của mình, sợ phải nhìn thấy con nằm trên giường bệnh và 1 ngày nào đó Hòa sẽ biến mất mãi mãi.
Đỡ bác vào phòng, tôi lê những bước chân nặng nề của mình tới bên Hòa. Nhìn em ngủ say, gương mặt vẫn toát lên vẻ đau đớn mà tôi thương Hòa quá. Em đã dũng cảm đối mặt với bệnh tật, cố tỏ ra mạnh mẽ để che giấu nỗi đau thể xác và suy sụp tinh thần vì ngày mai không còn nhìn thấy những người thân của mình nữa.
Ôm lấy Hòa vào lòng tôi khóc nấc lên. Lần đầu tiên tôi khóc vì 1 người con gái, khóc vì vài ngày nữa thôi tôi phải mất Hòa rồi. Chưa bao giờ tôi dám nghĩ đây là sự thật, 1 sự thật tàn nhẫn với Hòa và những người đang đau đớn nhìn em nằm bất động thế này.
Mấy hôm sau thì Hòa mất, nhìn bố mẹ em ngã khụy bên linh cữu của con gái mà tôi không cầm nổi nước mắt. Tôi yêu em, tôi thương em nhưng chuyện này khiến tôi đã đớn vô cùng. Nhìn di ảnh Hòa, tôi chỉ ước phút giây này em sống lại và phép màu đó sẽ xảy ra thì tốt biết bao. Nhưng không, đó chỉ là mơ ước của tôi còn sự thực thì tàn nhẫn lắm...
Theo Một Thế Giới
Hí hửng sang nhà hàng xóm giúp cô ấy "chuyện tế nhị" nào ngờ phải trốn dưới gầm giường cả đêm Chẳng thể ngờ nổi rằng đi chỉ 1 lần trót ham hố mà tôi lại rơi vào bị kịch như thế. Ngủ dưới gầm giường cả 1 đêm, chỉ vì sang hàng xóm giúp "chuyện tế nhị". Tôi đã kết hôn được 5 năm, có một cậu con trai và 1 cô con gái. Vợ chồng chung sống khá hòa thuận. Gia đình...