Chồng giành nuôi con để trả thù tôi
Tôi viết những dòng tâm sự này vào 2h sáng vì không thể nào ngủ được. 5 năm qua, mình tôi nuôi con mà không có sự trợ giúp của chồng.
Chuyện của tôi cũng như bao phụ nữ bị chồng phản bội, đau khổ, mệt mỏi và nhiều lúc muốn buông mọi thứ, nhưng tôi còn có hai con. Chúng tôi sống ly thân đã 3 năm, tôi không cần thiết phải quan tâm đến anh và anh cũng chưa một lần hỏi thăm con. Qua bạn bè, tôi chỉ biết anh ăn chơi, bồ bịch, cặp hết người này đến người khác. Tôi gửi đơn ra tòa đơn phương ly hôn hai lần nhưng anh gây khó dễ mọi việc và đòi quyền nuôi một con. Tôi biết nếu để anh nuôi con, con sẽ rất khổ.
Bao năm qua mẹ con tôi phải sống vất vả nhưng hai con là động lực để tôi vượt qua mọi khó khăn. Hai con chỉ muốn ở với mẹ, tôi chấp nhận không cần trợ cấp nhưng phải tự mình nuôi con. Tôi đã đưa ra mọi bằng chứng về thu nhập của bản thân, về chuyện anh bồ bịch nhưng đều không được giải quyết, trong khi tài sản chúng tôi không có, anh cũng chỉ sống dựa vào ba mẹ. Vấn đề anh giành con ở đây không phải muốn nuôi thật sự mà nói muốn trả thù tôi, muốn tôi phải sống trong nỗi nhớ con, dằn vặt vì mất con (anh biết tôi rất thương con).
Mình tôi không thể làm được gì khi ở tòa anh nói dối mọi vấn đề, tỏ ra đau khổ khi không có con bên cạnh. Nhiều lúc tôi nghĩ hay là cứ ở vậy, không cần ly hôn, nuôi các con khôn lớn rồi ly hôn sau. Mong mọi người cho tôi ý kiến.
Nửa đêm, em dâu bế đứa con vài tháng tuổi đến nhà tôi rồi phó thác một chuyện làm vợ chồng tôi nhìn nhau bối rối
Chuyện xảy ra khiến tôi không kịp định thần, nếu nhận lời với em dâu, tôi sẽ đối mặt với nhiều rủi ro.
Tôi kết hôn 6 năm nhưng vẫn chưa có con, nói đúng hơn thì chúng tôi bị hiếm muộn. Bao năm nay, vợ chồng tôi chạy chữa, tốn kém không biết bao nhiêu tiền. Đã vậy kết quả thu về lại chẳng có gì. Thấy tôi chán nản chuyện con cái, chồng động viên rằng cùng lắm vài năm nữa vẫn chưa có động tĩnh thì xin con nuôi. Thời giờ hiếm con nhưng cũng nhiều người không có trách nhiệm nên bỏ bê con cái, chúng tôi cứ bình tĩnh chờ đợi, biết đâu lại có duyên với đứa trẻ nào đó.
Tôi thấy chồng nói lọt tai nên dạo này bớt suy nghĩ hơn trước. Chỉ không ngờ người mang cơ hội đó cho tôi lại chính là em dâu mọi người ạ. Chuyện là em trai tôi lấy vợ còn ít tuổi, tính ra năm nay mợ ấy mới 20, còn em trai tôi 23 tuổi.
Làm bố mẹ khi còn quá sớm, cả hai không biết cách chăm con khoa học, cũng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn vì người thì mải chơi, người lại chưa biết vun vén cho gia đình. Em dâu cũng rất vô tâm và mải chơi, có hôm tôi sang nhà thấy cháu khóc vì khát sữa, còn mẹ thì đang ngồi buôn điện thoại với bạn bè.
Tôi cứ nghĩ chuyện chỉ dừng lại ở đó, không ngờ đêm ấy, em dâu gõ cửa nhà tôi rồi đưa con cho tôi. (Ảnh minh họa)
Thiếu kiến thức chăm con, lại chưa muốn làm mẹ nên em dâu cũng không mặn mà với con. Nhất là sau khi sinh, cháu tôi thường xuyên ốm sốt. Có những hôm ngồi bế con, em dâu buột miệng: "Biết vậy em đã chẳng đẻ làm gì".
Tôi cứ nghĩ chuyện chỉ dừng lại ở đó, không ngờ đêm ấy, em dâu gõ cửa nhà tôi rồi đưa con cho tôi. Mợ ấy nức nở: "Em không chịu được cảnh này nữa, chị nuôi con giúp em, giờ chị là mẹ nó. Em đội ơn chị cả đời". Thế rồi mợ ấy bỏ về nhà. Tôi gọi sang hỏi em trai mới biết cả hai đã quá chán cảnh chăm con mọn, muốn vợ chồng tôi nhận cháu làm con nuôi.
Sáng hôm sau, vợ chồng em tôi sang nhà và nói rõ quan điểm như vậy. Thật lòng tôi thương cháu như con đẻ, chỉ là lúc này nếu nhận nuôi cháu thì khó nghĩ quá. Chưa kể vì quen biết nên sau này mọi chuyện cũng sẽ phức tạp. Mọi người cho tôi lời khuyên với ạ.
Ly hôn được nửa năm, vợ cũ bỗng tìm đến tận nhà tôi chân thành đề nghị: "Cho em đón con riêng của anh về nuôi nhé" Tôi bất ngờ vô cùng, tưởng cô ấy nói đùa. Song nhìn vẻ mặt và thái độ thì rõ ràng cô ấy rất chân thành. Tôi và vợ ly hôn nửa năm nay rồi. Trước khi cưới cô ấy tôi chưa kết hôn lần nào nhưng có 1 đứa con gái riêng. Đó là kết quả của đêm tình với một cô nàng...