Chồng ghen quá đà!
Ở bên cạnh chồng, cô thấy sự hãi và thấy mình đã hoàn toàn sai lầm khi lấy một người như anh, anh không chỉ ghen tuông mù quáng, anh còn vũ phu gia trưởng.
Khi chồng “quản lý” mạnh
Tuấn Thành và Lan Trinh đến với nhau trong sự không bằng lòng của cha mẹ Trinh. Nhưng vì yêu, Trinh vẫn quyết tâm cưới Thành. Ngay từ khi yêu, bố mẹ Trinh đã thấy có điều gì đó không ổn ở Thành
Trinh là một người con gái có nhan sắc lại rất nhanh nhẹn, công việc của cô tiến rất nhanh. Sinh ra trong một gia đình trung lưu lại được bố mẹ cưng chiều, ngay từ nhỏ tính Trinh đã bay nhảy, thích nhảy nhót, giao lưu tiệc tùng cũng bạn bè. Khi quen Thành, anh hơn cô 5 tuổi, chững chạc, đàn ông khá bảo thủ. Nhưng Trinh nghĩ, đàn ông là phải vậy, phải gia trưởng và biết làm cho cô sợ, thế mới đáng để yêu.
Rồi khi lấy nhau về, Trinh mới khóc òa bởi suy nghĩ chưa tới của mình. Đi đâu, ăn mặc như thế nào cũng bị chồng cô quản lý “mạnh tay”. Chỉ cần ra đường, cô xức thêm chút nước hoa là chắc chắn sẽ bị chồng lôi ra hàng loạt vấn đề bắt cô giải thích.
Một lần, sau khi ăn cơm xong, hai vợ chồng đang ngồi nói chuyện, điện thoại của cô đổ chuông. Lăng xăng chạy ra nghe, hóa ra cậu bạn thân từ thời phổ thông mới về nước, muốn mời Trinh đi uống nước hàn huyên. Thấy vợ cười cười nói nói giả lả, chồng mặt nặng mày nhẹ với vợ. Chờ kết thúc cuộc gọi, Thành bắt đầu đay nghiến, “Cô là thể loại đàn bà gì, có chồng rồi mà vẫn đong giai trước mặt tôi? Đồ lẳng lơ”. Nhiếc móc một thôi một hồi, Thành quay ra chất vấn đủ điều. “Nó là thằng nào? Thân như thế nào? Mà sao cô hư hỏng thế, mới nứt mắt ra đã thân với giai…”. Chưa trả lời xong, Trinh đã lĩnh một loạt những câu nói mạt sát từ chồng.
Trinh sợ hãi mỗi khi về nhà gặp chồng (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Mấy ngày sau, cơ quan có buổi tiệc, khác thường ngày, cô mặc một bộ váy công sở. Vừa dắt xe ra ngoài, chồng cô đã lừ lừ trừng mắt nhìn và hất hàm: “Đi đâu mà ăn mặc như gái đứng đường thế này, lại trốn đi hẹn hò với thằng đó à?”. Biết chồng nóng này, Trinh cố lảng đi và biện minh nhưng bị chồng tát cho một cái như trời giáng và bắt ở nhà.
Mới cưới nhưng Trinh thực sự sốc. Cô không còn nhận ra Thành – người cô từng yêu trước đây nữa. Ở bên cạnh chồng, cô thấy sự hãi và thấy mình đã hoàn toàn sai lầm khi lấy một người như anh, anh không chỉ ghen tuông mù quáng, anh còn vũ phu gia trưởng.
Giống với hoàn cảnh chồng bảo thủ và ghen tuông, Linh cũng nơm nớp lo sợ mỗi khi về nhà, chồng lại săm soi xem có gì bất thường trên người vợ không. Một lần, nhà hết… bao cao su, Linh đi làm về rồi tranh thủ mua. Cô cứ để “cái đó” trong túi xách. Trong lúc vợ đang nấu cơm, chồng thấy trên cổ vợ có một vết đỏ theo anh là “bất thường”. Ngay lập tức, anh xông thẳng lên phòng, lục túi đồ thì quả tình bắt ngay được “quả tang” bao cao su. Như con thú, anh gào ầm lên, hỏi tại sao. Linh như khóc, giải thích kiểu gì chồng cũng gầm lên không nghe và đánh cô một trận nhừ đòn.
Không chỉ có đàn ông ghen mà nhiều bà vợ khi sử dụng chiêu “ghen” quá đà, nhiều ông chồng cũng phát khiếp.
Vẫn có câu “Ớt nào mà ớt chẳng cay, gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng”. Bất kể cô gái nào, người vợ nào khi yêu cũng không tránh khỏi việc ghen tuông. Tuy nhiên, với Tâm gia vị “ghen” này đã bị cô lạm dụng quá.
Nhiều lần trước mặt các bạn của anh, đặc biệt khi có cô gái nào ngồi cùng cuộc vui, là y như rằng Tâm khó chịu ra mặt. Cô luôn tỏ thái độ cho những người bạn của chồng biết anh là của mình cô và đừng hòng ai có thể “tiếp cận”.
Chồng Tâm rất ái ngại những cơn ghen của vợ (Ảnh minh họa)
Một lần, Tuấn (chồng Tâm) đưa vợ đi liên hoan cả công ty nhân dịp anh lên chức, Tuấn gặp lại cô bạn học cùng thời phổ thông, theo phép lịch sự, ngoại giao, anh hỏi thăm cô bạn, ngay lập tức Tâm nguýt dài một cái về phía cô bạn, sau đó là những câu nói trêu chọc khiếm nhã chen ngang vào câu chuyện của anh và cô bạn. Lần đó, anh chỉ ước có cái hố nào thật sâu cho anh chui xuống.
Vậy là ngoài những giờ căng thẳng với công việc kinh doanh, anh còn phải thêm một gánh nặng là đối phó với vợ mỗi khi trở về tổ ấm của mình vì tính hay ghen của chị.
Hãy chỉ để ghen là một gia vị
Ghen có nhiều mức độ. Ở một mức vừa phải thứ tình cảm này sẽ có lợi cho tình yêu nhưng quá mù ra mưa sẽ dẫn đến mâu thuẫn, thậm chí gây đổ vỡ. Những cuộc tình phẳng lặng không sóng gió, không hờn ghen tuy có những điểm tốt, song nó dễ làm cho người trong cuộc thấy buồn tẻ, đơn điệu. Tình yêu nếu thiếu đi chút hờn ghen, giận dỗi thì cũng giống cái nhạt của món ăn thiếu gia vị. Chỉ một chút “ghen” đúng mực sẽ là điểm cộng kỳ diệu cho tình yêu đôi lứa. Lúc này, tình yêu mới thực sự có ý nghĩa.
Nhưng nếu bạn quá lạm dụng thứ gia vị này, thì chẳng khác nào bạn tự đưa tình vào ngõ cụt. Nó như con dao hai lưỡi, nếu bạn khéo dùng vào những lúc thực sự cần thiết thì rất hữu ích. Ngược lại, nếu dùng bừa bãi thì hậu quả thật khó lường. Không có gì tốt hơn khi mâu thuẫn hay hiểu lầm xảy ra, hai vợ chồng nên cùng nhau chia sẻ để hiểu nhau hơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người chị - người ngăn trở hạnh phúc của em!
Khi em viết những dòng này, cũng là lúc chị đã đạt được ước nguyện chia rẽ đôi lứa, không phải vì ác tâm ác ý mà vì muốn tốt cho em trai chị, cũng có thể vì sự tham gia quá date của 1 thứ cảm tính và định kiến nào đó.
Hình ảnh của chị tồn tại trong em suốt chiều dài 1 năm khi em quen anh ấy. Chị qua lời kể của người yêu em - em trai chị, là một người phụ nữ khá hoàn hảo: xinh đẹp, giỏi giang, nghị lực, hết lòng vì chồng và vì con và luôn sống cho người khác. Em đã thật ngưỡng mộ chị qua lời kể của anh ấy, những câu chuyện về chị học vấn, sự phấn đấu, tình yêu và cả cái cách đối nhân xử thế... dần dần... trong em cứ tồn tại một hình ảnh của sự kính trọng, thứ tình cảm chân thành như một cầu nối của bản năng yêu thương của những ngày bọn em còn bên nhau.
Em chẳng ngồi đoán già đoán non về những tham dự của chị đối với chuyện tình cảm của bọn em. Chỉ là một sự tinh ý và nhận thức, em có thể thấy chị nghĩ gì về em. Buổi ra mắt đầu tiên khi em đến nhà chị nấu nướng và anh ấy mời các anh chị đến ăn cơm. Em đã trổ tài nấu nướng và cố gắng thể hiện đúng là con người mình, vì trước nay, quan điểm của em trong đối nhân xử thế vẫn luôn là chính mình, chân thành và khéo léo, mình như thế nào thì thể hiện đúng như thế ấy. Không bắt chước, giả nai làm gì, vì cái con đường mình đi không đúng là của mình thể nào cũng phải quay lại. Em mang thành tâm của mình trong cố gắng để xây dựng một mối quan hệ, như chính ước nguyện em và anh ấy được bên nhau.
Những món ăn được bày ra, và bọn em đã chờ chị rất lâu, nhưng khi chị xuất hiện, lời chào của em đi vào chỗ trống, khi cái ậm ừ cho qua không dành chỗ cho em 1 sự quan tâm chú ý. Sự hụt hẫng ban đầu khiến em khá buồn. Chồng chị nhắc khéo chị sao từ khi đến đây lại trở nên trầm tính? Những câu xã giao gượng gạo của chị đã báo cho em biết 1 sự không hài lòng nào đó...
Sự tham dự của người thân đối với 1 mối quan hệ yêu đương đã xác định đi đến hôn nhân là đương nhiên. Anh ấy luôn nhắc nhở em rằng "Khi còn trẻ, mình chưa nghĩ được gì nhiều nên phải lắng nghe người lớn". Câu nói ấy, có thể đúng trong một số trường hợp, nhưng trong tình yêu, làm sao có đủ mọi tiêu chuẩn cho một đáp số? thế thì nhân loại đâu có Romeo? Tiểu thuyết và sách vở đôi khi cũng cách xa nhau nhiều lắm. Để lấy được ai đó, phép tính người ta đặt ra còn nhiều hơn cả sự nhắc nhở của con tim.
Trong chuyện tình của bọn em đã không đi đến hồi kết. Em buông tay, khi tất cả chưa có câu trả lời rõ ràng, có thể em hiếu thắng, nhưng em cũng có lòng tự trọng. Khi người khác không chấp nhận và không hài lòng vì mình chỉ vì lỗi không thuộc về mình như: Tuổi tác, quê quán... Thì không việc gì mình phải khổ mà đấu tranh. Em buông tay, và không hề trách anh ấy sao chấp nhận dễ dàng đến thế, em hiểu anh ấy nghĩ gì. Em buông tay, bởi vì trước khi là người yêu em 1 năm, thì anh ấy là tình yêu lớn lao của cả gia đình chị 29 năm. Anh ấy sống, trong trách nhiệm, kỳ vọng và cũng là áp lực của người con trai duy nhất trong gia đình... Em không muốn có cuộc tranh giành nào diễn ra ở đây cả, mà sự tổn thương, có thể rất lâu lành! Em buông tay, bởi vì chưa bao giờ em nghi ngờ năng lực và tư cách của mình cả. Sự không chấp nhận, chỉ có thể diễn ra khi người ta cảm thấy không phù hợp. Hết duyên với người này để có thế tái hợp với người kia, cuộc sống, đôi lúc vẫn có những đổi thay không mong muốn như thế. Biết đâu, đấy lại là may mắn của chính em?
Em viết cho chị, người đã tồn tại một hình ảnh đẹp trong em rằng: Chắc chị đang hài lòng lắm về em trai chị vì đã biết nghe lời, vì đã cho qua đi 1 chuyện tình đã hứa hẹn kỹ về chuyện hôn nhân. Dù chị không biết, có một người con gái đã khóc bao nhiêu đêm ròng vì buông tay, vì nghĩ cho người khác. Có 1 đôi lứa yêu nhau đắm say đã phải chia lìa tội nghiệp, có một tình yêu đã không bao giờ quên được trong tâm trí của cả hai người...Tình yêu ấy không đến đích, chỉ vì!!!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh yêu em như cuộc vui qua đường Em hiểu ra một điều rằng, anh đến với em chỉ như một cuộc vui qua đường Đã hơn hai tháng, chúng ta không gặp nhau rồi phải không anh? Thời gian qua, cuộc sống của em chẳng khác gì địa ngục. Em dường như đã mất phương hướng kể từ ngày anh lặng lẽ rời xa em. Mọi thứ đối với em...