Chồng… “gà tơ”
Lấy chồng “trẻ ranh”, vô lo, vô nghĩ, nhiều chị em phải chấp nhận việc chồng đùn đẩy, dồn mọi việc gia đình vào tay vợ.
Mệt đầu vì chồng ham chơi
Chị Tâm (Bắc Linh Đàm, Hà Nội) hay gọi chồng chị – anh Khánh là “phi công” gà tơ. Sau 2 năm chung sống, chị thấy mình chẳng khác gì mẹ anh. Chị sinh ra trong một gia đình khá giả, tuy được bố mẹ cưng chiều nhưng bản thân chị hiền lành, chịu khó. Sau một thời gian bôn ba du học trở về, chị bắt tay ngay vào làm cho công ty gia đình mình nên chẳng còn thời gian để tìm hiểu, ngắm nghía được anh nào.
Mặc dù bố mẹ giới thiệu rất nhiều mối “ngon” nhưng chị từ chối bởi “không hợp”. Công việc kinh doanh làm Tâm ngày một “chai sạn” với những người đàn ông điềm đạm, mực thước. Chị bảo họ tốt đấy, tốt cả trong phương diện là người yêu, làm chồng hay làm cha nhưng quá nhạt.
Một ngày đẹp trời, chị rung rinh thật sự với Hoàng Khánh – anh chàng kém Tâm những 7 tuổi, thực tập sinh mới đến công ty.
Sau một thời gian tiếp xúc, hai chị em càng ngày càng cảm mến nhau. Tâm thấy ở Khánh người đàn ông màu sắc, mới mẻ, tràn đầy sức sống và lãng mạn. Khánh yêu người con gái có chiều sâu, biết suy nghĩ, giỏi giang trong Tâm.
Vượt qua ngăn cấm gia đình, cặp đôi nhất nhất rước nhau về dinh. Nhưng vừa bắt đầu cuộc sống gia đình, Tâm đã ngán ngẩm với chàng phi công này. Anh chẳng khác gì một đứa trẻ con, nông nổi chứ chưa nói là nông cạn, làm theo cảm hứng, hay dỗi, thiếu chín chắn. Chị khẳng định anh không thể là chỗ dựa cho chị sau này.
Đôi lúc chị thấy quá mệt mỏi với vai trò làm “trụ cột gia đình”. Sau khi cưới chị, cậu thực tập một bước lên tiên, Khánh được tiến cử vào vị trí Giám đốc bán hàng nhưng do kinh nghiệm còn non nên các sếp chưa quyết định.
Thế là Khánh càng có thời gian tung tăng với game, café, đàn đúm trên bar với bạn bè. Anh chẳng có chút trách nhiệm nào với gia đình. Chị buồn chán và nghĩ thầm: “Biết đâu khi có con, anh sẽ thay đổi”, nhưng điều đó đã không xảy ra.
Khi con gái tròn 3 tuổi, anh vẫn là một ông bố “gà tơ”. Trong khi vợ đi làm, con đi học thì anh “bó gối” trong nhà chơi game tối ngày.
Đôi lúc, chị thấy quá mệt mỏi với vai trò làm “trụ cột gia đình” (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chị Thúy Hằng (Long Biên, Hà Nội) cũng nằm trong diện yêu chàng “phi công”. Anh Hoàng kém chị 8 tuổi nhưng chẳng bao giờ anh dám thừa nhận với bạn bè về số tuổi thật của vợ mình.
Anh chị quen nhau khá tình cờ, khi đó chị thì thất tình đến rạp phim một mình, còn anh thì đang là sinh viên. Hai người ngồi gần nhau, anh ấn tượng với cô nàng mít ướt khi đến cảnh nhân vật nữ bị ung thư chết, chị khóc như mưa, lại còn sụt sịt cả vào mặt anh.
Thấy hay hay và thích thú, anh tán tỉnh chị. Sau một thời gian dài, nghĩ mình cũng “cận” ế, thêm vào đó, tuy anh hơi bắng nhắng nhưng về cơ bản là người rất tốt, chị gật đầu đồng ý.
Anh cũng thương vợ, cũng gọi là có trách nhiệm nhưng chị chúa ghét cái tính anh luôn “lấp liếm” tuổi của chị khi bạn bè hỏi.
Phải công nhận rằng anh trẻ hơn chị rất nhiều. Đổi lại, chị có nét đẹp quý phái và biết ăn mặc chứ không phải người xuề xòa gì. Có lần chị buồn vô hạn khi vô tình đọc tin nhắn trong máy anh. Đại loại là bạn rủ đi café, anh trả lời rằng: “Thôi, tao mà đi thì con mái già nhà tao lại cằn nhằn. Tuần này đi nhiều rồi”. Lúc yêu nhau, chị tự tin với diện mạo của mình bao nhiêu thì nay sống chung, sự tự ti của chị càng ngày càng lớn.
Biết chồng cũng không thoải mái, chị kiên quyết từ chối đi chơi cùng cơ quan của chồng. Chị lo sợ mình sẽ bị các em trong cơ quan chồng đem lên “bàn cân” nhan sắc thì kiểu gì chị cũng bị thua thiệt.
Nỗi lo lắng, khó chịu, buồn bực trong chị ngày một tăng. Có lần, đi làm về mệt, chị thấy chồng vẫn ngồi im chẳng nhúc nhắc bê đồ giùm vợ. Nhưng khi thấy em hàng xóm váy ngắn chân dài đang khó khăn dắt xe thì anh hồ hởi chạy tót ra giúp, anh vui như đón mẹ về.
Rồi cũng có lần, vợ thì ốm nhưng: “Anh phải đi gấp, có đứa bạn mới từ quê ra”. Chị biết thừa đó là một cô đồng nghiệp cùng phòng anh, suốt ngày cô ấy nhờ anh đổ mực in, chị than thở: “Thấy gái nhờ là xoắn cả lên”.
Vì những chuyện đó mà đêm đang ngủ, chị cũng tỉnh dậy, khóc tu tu cả đêm. “Lúc nào trong đầu mình cũng nuôi mối nghi ngờ, chán nản chồng” – chị nói.
Chuyên gia nói gì?
Trả lời về vấn đề này, chuyên gia tâm lý Đoàn Thúy Hương (Trung tâm tư vấn Tình yêu – Tình dục, thành phố Hà Nội) cho rằng, khi lấy chồng kém tuổi, bạn dễ gặp phải “những chú gà tơ” như những trường hợp kể trên. Tuy nhiên, không phải người đàn ông nào kém tuổi vợ cũng không ổn.
Phương pháp để chị em “máy bay” hạnh phúc với “phi công trẻ” là người vợ nên tự tin và chấp nhận những tính xấu của chồng.
Chỉ có tự tin mới khiến chị em được xinh đẹp, trẻ trung, tươi cười và được chồng yêu nhiều hơn. Nếu lạc quan, người vợ sẵn sàng coi những lời bình phẩm về sự khập khiễng giữa mình với chồng từ thiên hạ như gió thoảng bên tai.
Nếu không vui vẻ mà đa nghi, chị em dễ khiến chồng mình “ngột thở”. Trong trường hợp thứ 1, chị vợ nên nói chuyện, trao đổi thẳng thắn với chồng và khuyên chồng nên thay đổi mình một chút. Hãy động viên để chồng cùng gánh vác trách nhiệm làm chồng, làm cha, làm trụ cột gia đình.
Ám ảnh “vợ già, vợ xấu sẽ khiến chồng theo bồ” cũng khiến nhiều chị em bất an. Việc chồng chị Hằng “lấp liếm” tuổi tác của vợ cũng có thể hiểu rằng, anh ấy không muốn người khác đàm tiếu để tránh vợ buồn. Người vợ không nên quá nhạy cảm và suy nghĩ tiêu cực mà nên nói chuyện rõ ràng với chồng, bộc lộ tâm trạng, suy nghĩ của mình khi phải đón nhận sự vô tư của chồng.
Bằng sự ngọt ngào, chắc chắn những ông chồng “gà tơ” sẽ hiểu và yêu vợ hơn.
Theo afamily
Cá trong lờ đỏ lơ con mắt...
"Cá trong lờ đỏ lơ con mắt, cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô..."
Đọc bài Đàn ông đâu hết rồi? mà tôi chạnh lòng và phải đưa mắt liếc người đàn ông của mình đang ngáy o o bên cạnh. Trời ạ, đó là người đàn ông mà tôi đã lựa chọn cách nay 20 năm đó sao?
Lúc nãy, anh đi nhậu về, bước xuống xe thì chân này đá chân kia, hai cô con gái phải dìu vào nhà rồi đứa lau mặt, đứa cởi giày... Sau một hồi lè nhè và phun phẹc phẹc tứ tung, anh quẹo ngang xuống ghế salon và bắt đầu... ngáy!
Từ ngày anh lên chức trưởng phòng thì tần suất những lần đi nhậu xỉn về không tắm rửa, thay quần áo, đánh răng trước khi ngủ... ngày càng dày đặc. Ai nói lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi chớ tôi thì nghe cái mùi của anh những lúc như vầy, chỉ muốn... ói!
Nhìn anh những lúc như bây giờ, tôi hay tự hỏi: " Ngày ấy đâu rồi?". Ngày ấy là cái ngày mới yêu nhau. Anh là một chàng trai vui vẻ, hoạt bát, siêng năng. Tôi nhớ hồi đó lúc nào anh cũng xuất hiện trong bộ dạng tươm tất: áo quần, đầu tóc sạch sẽ, thơm tho hẹn đi đâu là đúng giờ, nhờ làm gì cũng sốt sắng không chỉ lo cho người yêu mà cha mẹ, anh em của người yêu cũng là đối tượng để chăm sóc...
Nhìn vậy, ai cũng vun vào. Tôi nghĩ, mình trúng số độc đắc. Vậy là sau 2 năm tới lui, tưởng là đã hiểu thấu nguồn cơn, tôi bằng lòng cưới. Đó là năm 1992.
Cưới nhau được chừng 6 tháng, khi tôi mang bầu con gái đầu lòng thì trong nhà tôi xuất hiện một người đàn ông lạ. Người đàn ông đó lúc nào đầu tóc cũng bù xù, áo quần thì lôi thôi lếch thếch, đầu óc thì nhớ trước quên sau. Đặc biệt, người đàn ông ấy nói rất nhiều và hay đổ quạu vì bất cứ chuyện gì.
Lâu ngày, những thứ ấy càng trở nên nghiêm trọng và khó chữa. Điều tôi sợ nhất là anh ta lười tắm rửa, thậm chí chẳng thèm đánh răng trước khi đi ngủ. Tháng tháng anh ta quăng một cục tiền lương ra đó là coi như xong.
Không còn những lời ngọt ngào yêu thương mà thay vào đó là "tui với bà" dù "bà" khi ấy chưa tròn ba mươi tuổi... (ảnh minh họa)
Con khóc, vợ bận nhờ dỗ dùm thì đứa bé càng khóc dữ hơn vì bị ngắt nhéo con bệnh nửa đêm vô bệnh viện cấp cứu thì bác sĩ có gọi tên con, anh ta cũng không biết vì đang... tranh thủ ngủ con đi nhà trẻ, vợ nhờ rước thì tới giờ phải nhắc nếu không muốn nhà trường gọi điện tìm...
Buổi chiều đi làm về, vợ lo cơm nước, giặt giũ, tắm rửa cho con tối mắt tối mũi còn anh ta bắt tréo chân ngồi xem bóng đá trên tivi, chờ đến khi vợ gọi "ăn cơm anh ơi" thì mới chịu nhấc đít lên khỏi ghế, vừa đi vừa càm ràm "đang chỗ gay cấn mà ăn... ăn, bực mình!"...
Từ miệng anh ta cũng không còn những lời ngọt ngào yêu thương mà thay vào đó là "tui với bà" dù "bà" khi ấy chưa tròn ba mươi tuổi...
Lần đầu tiên thấy người đàn ông ấy xuất hiện trong nhà, tôi bị sốc sau đó là trầm cảm kéo dài... Nhưng đã lỡ lấy rồi, không lẽ bỏ? Thế là phải tập thích nghi, phải dỗ dành, năn nỉ phải chịu đựng những thứ không thể cải tạo nơi con người đó.
Thấm thoát vậy mà đã hai mươi năm. Bây giờ nhìn những em gái đôi mươi yêu đương, thần tượng hóa chàng trai của mình, rồi tổ chức đám cưới rình rang và tuần trăng mật thơ mộng, tôi như thấy mình của hai mươi năm trước. Đúng là " Cá trong lờ đỏ lơ con mắt, cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô...".
Hai mươi năm nhìn lại cuộc hôn nhân của mình, tôi "lãi" được 2 cô con gái xinh đẹp, ngoan hiền. Nhưng tôi cũng bị "lỗ tới xương" khi đã biến một người thanh niên đàng hoàng, chững chạc thành một đứa bé lớn xác nhưng trái tính, trái nết.
Và tôi đã rút ra cho mình (và có thể cho nhiều người phụ nữ cùng cảnh ngộ) một chân lý: Đàn ông là những chàng trai đã trưởng thành nhưng sau một thời gian dài được chị em chúng ta nuôi nấng thì bỗng trở thành một "sinh vật" kỳ lạ. Kỳ lạ ở chỗ, "sinh vật" ấy phần xác ngày càng già đi nhưng phần hồn thì ngày càng trẻ lại.
Đôi lúc thấy thèm được trở lại những ngày xưa đến chảy nước mắt... Đôi lúc không biết tâm sự cùng ai, đành phải ngửa mặt lên trời mà than rằng: "Ôi, ngày ấy đâu rồi..."...
Theo 24h
Buồn lòng chồng trí thức "cong cớn" Câu chuyện của em không phải cái gì quá ghê gớm, nhưng nó đang từng ngày, từng giờ tàn phá cuộc sống gia đình em. Hỏi: Em chào chị Tâm An! Em đang đau đầu khi nghĩ đến chồng mình, em chẳng biết phải làm thế nào nữa. Cuộc sống gia đình em hiện nay đang rất ngột ngạt, căng thẳng. Câu chuyện...