Chồng đưa một cọc tiền nhưng lại đánh dấu lên tờ tiền để thử lòng tôi
Tôi cười mỉa hỏi: “Vậy anh đếm xem có đủ không? Tôi thiếu tiền nên mượn tạm, giờ trả đủ rồi còn gì?”.
Từ đó tôi đều ghi chi tiêu đầy đủ vào một cuốn sổ để anh hỏi thì đưa ra. (Ảnh minh họa)
Tôi với chồng cưới nhau nhờ mai mối của bạn bè. Lúc đó tôi đã hơn 30 tuổi, cái tuổi được liệt vào hàng gái ế rồi. Anh cũng chẳng khá khẩm hơn khi thú thật đã 35 tuổi vẫn chỉ có đúng một mối tình chẳng đâu tới đâu. Hồi đó anh tráchngười yêu cũnhiều lắm. Tham vàng bỏ ngãi, ham giàu chê nghèo, thấy anh nghèo khổ nên bỏ anh đi lấy một người chồng giàu có. Anh hận con gái tới nay nên chẳng yêu được ai nữa. Tôi nghe và tin vì thấy rằng anh cũng hiền lành, chất phác chứ không thuộc kiểu người gian dối.
Thế rồi đám cưới diễn ra chỉ sau 4 tháng quen biết nhau. Đến khi thành vợ chồng tôi mới hiểu rõ vì sao anh bị người yêu cũ bỏ. Vì sao anh mãi chẳng có vợ và cũng rất ít bạn. Tất cả cũng vì bản tính anh quá ki bo, bủn xỉn.
Đã là vợ chồng rồi nhưng hàng tháng anh chỉ đưa cho tôi 3 triệu trong tổng số 15 triệu tiền lương của anh. Tôi thắc mắc thì anh nói: “Anh một tháng ăn tối ở nhà chỉ tầm 1 triệu. Còn lại tới 2 triệu em dùng để chi tiêu điện nước là dư rồi còn gì. Tiền còn lại anh dùng riêng với để dành sau này mua thêm đất đai cho con cái”. Thời giờ mọi thứ đều đắt đỏ mà anh tính như vậy. Nhưng nghe anh nói để dành mua đất cho con nên tôi cũng xuôi lòng.
Có lần tôi rủ anh về nhà ngoại nấu bún riêu ăn. Khi đi chợ, tôi không rút được tiền nên nói anh đưa tôi mượn 100 ngàn mua đồ. Anh đưa tiền mà vẻ mặt chẳng mấy vui vẻ gì. Vừa thấy tôi từ chợ ra, anh đã hỏi tới tấp: “Mua hết bao nhiêu? Còn thừa bao nhiêu tiền?”. Tôi nói hết rồi. Bất ngờ anh sẵng giọng: “Mua có mấy con cua, vài cọng rau hành mà hết 100 ngàn. Đúng là xài tiền mát tay quá mà”. Tôi sững người. Ngày hôm đó ăn miếng bún vào miệng mà tôi cảm giác đắng nghét.
Từ hôm đó, mỗi tháng tôi đều ghi rõ ràng từng mục chi tiêu. Anh đưa bao nhiêu, đi chợ mua bao nhiêu, đến cả cọng hành tôi cũng ghi để khi anh hỏi tôi còn đưa ra. Hình như anh thấy 3 triệu rất to, rất nhiều nên cứ dăm bữa anh lại hỏi tiêu hết bao nhiêu rồi. Có tháng anh còn hỏi tháng này có để dành được đồng nào không? Tôi thật tình chẳng biết nên khóc hay nên cười khi bị hỏi dồn như thế.
Video đang HOT
Chưa kể mấy lần đi ăn ngoài, anh bắt tôi trả tiền. Có lần tôi nói hết tiền thì anh to giọng: “Một tháng 3 triệu làm gì mà nhanh hết? Lại váy áo, son phấn nữa chứ gì? Không có tiền trả thì ở lại rửa chén cho người ta trừ nợ đi”. Cả quán đều dồn ánh mắt vào chúng tôi. Rồi chồng tôi nhanh chóng bước ra ngoài, lên xe chạy trước. Lần đó tôi vừa nhục nhã, vừa thất vọng tràn trề. Vì chán nản nên tôi đón taxi bỏ vềmẹ đẻở mấy ngày. Lúc đến đón tôi, anh còn nói với mẹ tôi rằng do tôi chi tiêu hoang quá nên anh mới như thế.
Hóa ra anh đưa tiền cho tôi giữ nhưng lại đánh dấu lên tờ tiền để thử lòng. (Ảnh minh họa)
Rồi hôm qua, vợ chồng tôi lại cãi nhau. Đầu tháng anh đưa tôi một cọc tiền nhờ tôi giữ giúp. Tối hôm qua anh lấy lại. Không ngờ vừa cầm tiền lên anh đã gào rống lên rằng: “Sao nó lại không có dấu chéo anh đã đánh sẵn?”.
Lúc này tôi mới biết hóa ra khi đưa tôi anh đã đánh dấu trước mấy tờ tiền xem thử tôi có lấy không? Tôi cười mỉa hỏi: “Vậy anh đếm xem có đủ không? Tôi thiếu tiền nên mượn tạm, giờ trả đủ rồi còn gì?”. Anh cũng chẳng vừa: “Tôi biết ngay mà. Giao tiền cho cô để thử lònglà thế này đây? May mà tôi đánh dấu trước nên cô sợ mới trả đủ chứ gì? Không thì cô cũng lấy dùng hết rồi”. Nói rồi anh vùng vằng bỏ đi.
Tôi chẳng còn thấy thất vọng hay gì nữa, chỉ thấy nực cười. Bây giờ đã thế này rồi, sau này có con chắc tôi còn khổ sở hơn nữa. Nhưng mới cưới mấy tháng đã li hôn thì tôi sợ thiên hạ người ta cười chê. Có cách nào để chồng tôi thay đổi không mọi người?
Theo Afamily
Thử lòng dũng cảm của người yêu và cái kết cười ra nước mắt
Lúc tôi gọi, anh còn bẽn lẽn hỏi tôi có bị chúng cưỡng hiếp hay cướp tài sản không? Tôi buồn rầu trả lời tôi chẳng bị sao hết, nhóm đó thấy anh bỏ chạy nên còn thương tình cho tôi thêm tiền bắt taxi về.
Tôi xinh đẹp, sinh ra trong một gia đình giàu có, tốt nghiệp đại học loại giỏi và hiện đang làm kế toán trưởng của một công ty nước ngoài. Vậy là đủ để tôi có hàng loạt người theo đuổi tán tỉnh. Nhưng tôi vẫn chưa tìm được người vừa ý. Tôi cần một người đàn ông mạnh mẽ, dũng cảm để tôi có thể tựa vai mỗi khi mệt mỏi hay gặp nguy hiểm.
Tôi gặp Phong trong một lần đi làm về khuya. Trên đường đi rất vắng, bỗng nhiên có một chiếc xe chạy áp sát vào tôi rồi giật túi xách của tôi và chạy mất. Tôi bất ngờ quá chỉ biết đứng kêu ú ớ.
Vừa lúc đó có một người con trai chạy xe lao theo và lát sau thì cầm túi lại trả tôi. Anh ấy còn đưa tôi về tận nhà an toàn. Cuộc gặp đó đã định hình trong tôi rằng Phong là người hùng, dũng cảm, dám xả thân vì nghĩa. Thế là bất chấp lời khuyên của bạn bè, gia đình, tôi nhất định yêu Phong.
Tôi xinh đẹp, giàu có nhưng bất chấp tất cả để yêu một người việc làm còn chưa có. (Ảnh minh họa)
Phong khác tôi rất nhiều. Anh hiện vẫn đang xin việc làm khắp nơi. Tôi cũng chủ động các mối quan hệ để giúp anh nhưng chỉ làm được vài ngày anh lại nghỉ. Chỗ thì anh nói sếp chèn ép, gây khó dễ. Chỗ thì anh chê lương thấp không thể lo được cho gia đình sau này. Chỗ thì anh nói đi quá xa... Đủ thứ lý do mà lý do chính đều vì muốn gần người yêu, lo chu toàn được cho tôi mỗi khi tôi cần và không muốn thua kém tôi. Không hiểu sao ngày đó tôi lại tin lời anh đến khờ dại.
Vì không có việc làm nên anh thường xuyên vay mượn tiền của tôi. Tôi nghĩ trước sau mình cũng là vợ anh nên anh hỏi là đưa ngay. Đi ăn, đi chơi cũng tôi trả tiền. Hiếm khi thấy anh rút ví được một lần. Anh luôn vẽ ra viễn cảnh sẽ kiếm được việc làm ngon lành, lương cao và sẽ trả hết nợ cho tôi nhanh chóng. Tôi lần đầu yêu nên cứ ngất ngây trong những lời đường mật ấy. Mãi đến khi số tiền anh mượn càng lúc càng nhiều thì tôi mới đắn đo suy nghĩ.
Tôi đem chuyện kể với bạn thân mình. Chúng nó bày trận giúp tôi để thử lòng người yêu. Hôm đó, tôi rủ anh ra ngoại ô dã ngoại. Nơi tôi đến là một ngọn đồi thấp nhưng cách xa thành phố. Và địa điểm này cũng do chính bạn tôi lên kế hoạch.
Anh trả lời khiến tôi dở khóc dở cười: 'Anh dàn dựng đó'. (Ảnh minh họa)
Đang ăn thì có một nhóm con trai ăn mặc bụi bặm tiến tới (thực chất là đám bạn tôi). Vừa thấy chúng, người yêu tôi đã tái xanh mặt mày. Tôi cũng giả bộ sợ hãi túm lấy tay anh. Rồi một tên trong nhóm hỏi to: "Giờ mày chọn người yêu hay chọn chiếc xe?". Ngay tức thì, người yêu tôi hất tay tôi ra rồi nói xin lỗi và bỏ lên xe chạy thục mạng.
Tôi đứng nhìn theo, chết trân tại chỗ. Lúc này đám bạn tôi càng tức giận hơn. Chúng nó đòi đuổi theo dạy cho anh ấy một trận nhưng tôi không cho. Như vậy là quá đủ để tôi hiểu rõ bản chất người yêu mình rồi.
Sau đó, anh chẳng thèm gọi cho tôi một cuộc. Tôi phải chủ động gọi để chia tay và đòi nợ. Lúc tôi gọi, anh còn bẽn lẽn hỏi tôi có bị chúng cưỡng hiếp hay cướp tài sản không? Tôi buồn rầu trả lời tôi chẳng bị sao hết, nhóm đó thấy anh bỏ chạy nên còn thương tình cho tôi thêm tiền bắt taxi về.
Tôi cũng hỏi anh vì sao anh bắt cướp được mà lại không cứu tôi lúc nguy hiểm? Anh trả lời ngay một câu khiến tôi dở khóc dở cười: "Anh dàn dựng đó".
Thế mới biết ở đời kiếm được một người bạn trai hợp với mình thật khó. Chẳng lẽ tôi làm FA suốt đời này sao?
Theo Lan Anh/Netnews
Giả vô sinh để thử lòng chồng và chết điếng khi có câu trả lời Sợ chồng vì chuyện khó con cái mà phiền lòng hay lại ra ngoài gái gú thì khổ nên tôi bắt đầu tính chuyện thử lòng chồng. Lấy chồng hơn 1 năm nhưng hai đứa chưa có con. Thời gian đó tôi có cảm giác lạ lạ, chồng cứ đi sớm về tối, không mấy khi quan tâm tới gia đình nên tôi...