Chồng đột ngột qua đời, lòng tôi rối bời nhưng không rơi một giọt nước mắt
Chồng tôi là một người nghiện nhậu lâu năm, dù dùng cách gì cũng không thể cai được…
Hồi yêu và cưới nhau, chồng tôi từng là người rất chăm chỉ tốt tính. Ở nhà anh không ngại nấu ăn hay dọn dẹp nhà cửa giúp tôi và cũng rất chiều chuộng tôi, chỉ có điều anh hay giao du với bạn bè để nhậu nhẹt. Tôi nhiều lần tâm sự khuyên can chồng bớt nhậu nhưng anh chỉ hứa rồi để đấy, dần dần anh còn trở nên nghiện nhậu và lơ là gia đình, nhất là sau khi anh thuê người giúp việc để chăm sóc tôi thời kỳ sinh nở em bé, anh giao hết việc cho cô ấy và tụ tập với bạn bè nhiều hơn.
Tôi càng ngày càng thất vọng với chồng nhưng vì con tôi vẫn cố gắng nhẫn nhịn để giữ gìn gia đình. Tiền lương của anh vốn cao hơn lương của tôi nhưng do tiêu xài cho nhậu nhẹt quá nhiều chẳng còn bao nhiêu, vậy nên tôi phải gồng mình lên làm việc để lo cho con. Sau này thu nhập của tôi cao gấp đôi gấp 3 lần anh nhưng đổi lại tôi rất bận rộn, mỗi ngày tôi chỉ tranh thủ thời gian dành cho con chứ chẳng thể quan tâm nhiều đến chồng nữa. Kể cả khi sinh bé thứ 2, tôi cũng chỉ nghỉ việc hơn 1 tháng rồi thuê bảo mẫu chăm con rồi đi làm lại sớm. Có thời điểm chồng tôi phải nhập viện vì xuất huyết dạ dày nguy kịch, anh biết sợ và kiềm chế nhậu hơn, biết phụ giúp tôi đưa đón con đi học và thỉnh thoảng chơi với bọn trẻ, tôi đã mừng thầm trong bụng nhưng khi bệnh tình thuyên giảm anh bất ngờ lại tái nghiện nhậu.
Hầu hết thời gian ở nhà anh đều trong tình trạng say xỉn, thường xuyên quên đón con, công việc thì bê trễ đến mức bị giáng chức. Tôi rất khổ tâm và mệt mỏi với người chồng này, thế nhưng tôi chưa ly hôn vì không muốn bọn trẻ phải sống cảnh gia đình ly tán, hơn nữa dù chồng tôi nghiện nhậu nặng nhưng anh ấy cũng không bao giờ lạm dụng trong gia đình hay quát mắng vợ con sau khi nhậu, cũng không có thói xấu cờ bạc, không hoàn toàn vô trách nhiệm.
Thế rồi ngày tồi tệ nhất đã đến – ngày chồng tôi đột ngột qua đời, để lại hai đứa con thơ, đứa lớn 8 tuổi rưỡi, đứa nhỏ vừa tròn 4 tuổi.
Hôm ấy, tôi đang đưa con lớn đến lớp học thêm thì người giúp việc theo giờ đến nhà tôi để dọn dẹp vào khoảng 3 giờ chiều. Cô ấy thấy chồng tôi nằm dưới đất không dậy được nên lập tức gọi cho tôi. Tôi vội vàng về nhà sau 20 phút thì vẫn thấy chồng tôi nằm bất động trên sàn không biết gì. Tôi sợ hãi lay chồng dậy nhưng anh không có bất kỳ phản ứng gì, chỉ có đôi mắt hơi nhắm lại của anh ấy dường như đang nhìn tôi trăng trối. Tôi sợ hãi gọi 115 đến nhưng phép màu đã không thể xảy ra. Bác sĩ cấp cứu xác nhận anh đã ra đi, cô giúp việc cũng sợ hãi bỏ đi để mặc tôi ở lại một mình trong căn nhà tĩnh lặng với người chồng đã ra đi…
Lúc bấy giờ lòng tôi rối bời nhưng thực lòng tôi không có thời gian để khóc, tôi phải bình tĩnh lại và nghĩ xem phải làm gì. Trước tiên tôi gọi cho bạn bè thân thiết nhờ họ đón 2 đứa con và giúp tôi chăm sóc chúng, sau đó tôi gọi điện báo cho bố mẹ 2 bên, báo cho công ty tôi, công ty chồng và một vài người thân khác nhờ họ giúp việc tang lễ.
Video đang HOT
Mọi người lần lượt đến, họ đau lòng khóc lóc nhưng tuyệt nhiên tôi không rơi một giọt nước mắt nào. Trong suốt mấy ngày tang lễ, tôi rất mệt mỏi nhưng không thể chợp mắt. Cả thời gian dài sau đó, hễ cứ nhắm mắt lại, dường như ánh mắt chồng ngày hôm đó lại xuất hiện, rồi hình ảnh máu đỏ sẫm chảy ra từ miệng, mũi anh khi thay quần áo để khâm liệm lại hiện về rõ mồn một làm tôi ám ảnh. Bác sĩ cấp cứu hôm ấy chẩn đoán do nghiện nhậu dẫn đến xuất huyết dạ dày và ngừng tim vì máu chảy quá nhiều.
Người chết không còn nữa, nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn. Đến nay tôi đã là góa phụ và là mẹ đơn thân được hơn 2 năm nhưng rất hiếm khi tôi nhận ra điều đó. Có người vẫn thắc sắc sao chồng mất mà tôi không khóc? tôi không máu lạnh, mà là lý trí, dù có chuyện lớn xảy ra trong cuộc sống, tôi sẽ không khóc lóc, không suy sụp mà phải bình tĩnh để nghĩ cách giải quyết vấn đề. Sự thật là chứng nghiện rượu nặng của chồng đã hành tôi suốt nhiều năm, buộc tôi phải sống lý trí và mạnh mẽ hơn. Nói ra có phần mỉa mai nhưng tôi phải cảm ơn chồng vì tôi đã phải nhiều năm chịu đựng anh, phải sống tự lập có chồng mà như không trong nhiều năm, nên khi anh mất đi, cuộc sống với mẹ con tôi không có gì khó khăn cả, thậm chí còn thấy nhẹ nhàng và dễ chịu hơn.
Mẹ đã đồng ý khi tôi đưa bà đến viện dưỡng lão
Một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình. Đôi khi muốn chu toàn mọi việc chưa chắc đã là cách tốt nhất.
Tôi năm nay 67 tuổi còn mẹ tôi 89. Sau khi anh trai tôi đột ngột qua đời vì bạo bệnh hồi đầu năm ngoái, mẹ tôi trở nên chênh vênh không biết bấu víu vào đâu.
Nhà tôi có 4 anh chị em. Chị gái tôi năm nay 72 tuổi. Cách đây 3 năm chị ấy bị đột quỵ nên bây giờ lúc nào cũng cần một người bên cạnh, giúp chị ấy cả việc đi vệ sinh. Em trai tôi sống ở quê, ít chữ, cả đời chưa từng rời quê. Điều kiện gia đình chú ấy cũng bình thường.
Sau khi cha tôi mất mười năm trước, mẹ tôi sống với con trai cả. Mẹ không có lương hưu, nhưng gia đình anh trai tôi có điều kiện tốt nên có thể nuôi mẹ. Từ khi còn nhỏ anh tôi đã luôn gắn bó với mẹ. Mẹ đưa anh đi chơi quanh xóm, hai mẹ con nói cười rôm rả, ai cũng khen mẹ may mắn.
Anh trai tôi cũng nói rằng anh ấy may mắn vì được làm con của mẹ. Từ nhỏ anh ấy đã quen với việc bảo vệ các em. Mẹ tôi sống ở nhà anh cả được hơn mười năm nhưng anh chị không bao giờ yêu cầu chúng tôi chia sẻ chi phí sinh hoạt của mẹ. Mỗi khi chúng tôi nói về điều này, anh luôn bảo người già tiêu tốn mấy đâu, chỉ mong mẹ sống lâu bên con cháu. Ngoài việc mua quà vào những dịp lễ, chúng tôi không phải đóng góp thêm gì.
Anh tôi qua đời khiến mẹ đau đáu nỗi đau của kẻ tóc trắng tiễn người đầu xanh. Qua đêm, mẹ tôi già đi rất nhiều và tiều tụy. Tất cả những gì mẹ nhìn thấy là hình bóng của anh trai tôi. Chị dâu vốn đã đau buồn, đối mặt với mẹ tôi, hai người phụ nữ khóc hết nước mắt.
Sau khi cùng bàn bạc, chúng tôi đưa mẹ về quê, mong rằng cuộc sống ở quê tự do, ngày ngày trồng rau, trồng hoa sẽ khiến mẹ cảm thấy dễ chịu hơn. Nhưng mẹ tôi đã quen sống trong những tòa nhà ở thành phố, về quê cũng bất tiện.
Mẹ khó chịu nhất là đi vệ sinh. Mỗi lần muốn đi phải băng qua sân mới tới được khu phụ. Em trai tôi đặt cho mẹ một cái bô trong nhà, nhưng mẹ không thích. Ở được một tháng thì mẹ không chịu được nữa. Mẹ nhờ tôi đón mẹ lên thành phố.
Bố chồng tôi năm nay đã 90 tuổi. Sau khi con dâu tôi sinh cháu thứ hai, chúng tôi đã bán căn nhà ban đầu, mua một căn nhà rộng hơn với 3 phòng ngủ. Vợ chồng tôi ở một phòng, bố chồng tôi ở một phòng nhỏ. Đón mẹ về ở chung là không thực tế, nhưng mẹ không thể thiếu người chăm sóc. Tôi thuê một căn hộ nhỏ cho mẹ ở cách chỗ tôi không xa. Mẹ cảm thấy tốt hơn rất nhiều nhưng cuộc sống của tôi bận rộn hơn.
Tôi đưa mẹ về sống gần mình để chăm sóc, mẹ cảm thấy tốt hơn nhiều nhưng cuộc sống của tôi bận rộn hơn (Ảnh minh họa: Getty Images).
Ban đầu, tôi gửi cháu trai lớn đến trường mẫu giáo vào ban ngày, vợ chồng tôi chăm sóc bố chồng và cháu gái nhỏ ở nhà khi các con đi làm. Sau khi mẹ tôi đến, tôi sang ngủ cùng bà vào ban đêm. Sáng tôi chuẩn bị bữa cho cả nhà, trong ngày nếu rảnh thì đưa mẹ đi dạo quanh khu để mẹ thư giãn và làm quen với cộng đồng.
Vợ chồng tôi gần 70 tuổi, đang chăm sóc hai cụ già gần 90 tuổi, thêm một cháu gái 2 tuổi. Mỗi ngày chúng tôi đều rất bận rộn. Mẹ nói rằng tôi ngáy rất lớn vào ban đêm, và tôi biết điều đó, vì mệt mỏi.
Người cao tuổi vô cùng nhạy cảm. Để giảm bớt khối lượng công việc nội trợ, tôi nấu cơm ở nhà rồi mang sang cho mẹ. Mẹ ngay lập tức bị trầm cảm. Trong ba tháng như vậy, tôi mệt mỏi đến mức đổ bệnh. Tôi ốm, nhà cửa lộn xộn. Con dâu tôi xin nghỉ phép nửa tháng để trông con, công việc của nó người khác phải làm thay và đồng nghiệp bắt đầu ý kiến.
Khi tôi ốm nặng hơn, con dâu giúp mẹ tôi tìm nhà dưỡng lão ban ngày. Mỗi sáng, con trai tôi đưa con đi mẫu giáo, đưa bà đi viện dưỡng lão, chiều tối tan sở nó lại đón con rồi đón bà đưa về nhà.
Sau khi tôi khỏe lại, con trai bàn với tôi trả lại căn nhà đã thuê, tiếp tục gửi bà vào viện dưỡng lão ban ngày, tối về bà sẽ ngủ trong căn nhà chung của chúng tôi. Chồng tôi ở chung phòng với bố chồng, hai mẹ con tôi ở chung phòng.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại, sợ chồng có ý kiến. Không ngờ anh ấy nghĩ rằng đây cũng là một giải pháp, vì vậy chúng tôi đã bàn với mẹ. Mẹ tôi đã phải ở nhà dưỡng lão trong mười ngày vì bệnh tật của tôi nên ngay khi nghe tôi nói, mẹ đã đồng ý mà không hề phản kháng.
Khi chị dâu biết được quyết định của chúng tôi, chị ấy chủ động xin đóng góp một nửa chi phí chăm sóc mẹ. Chúng tôi đã tìm một nhà dưỡng lão chăm sóc ban ngày tốt hơn cho mẹ.
Bây giờ, mẹ tôi đã đi viện dưỡng lão ban ngày được nửa năm. Chủ nhật hàng tuần, mẹ không đến viện mà ở nhà với chúng tôi. Trong viện dưỡng lão mẹ có người trò chuyện. Trong ngày, vợ chồng tôi có thể có một chút thời gian rảnh rỗi để nghỉ ngơi. Chúng tôi dự định một năm sau, khi cháu gái nhỏ đi học mẫu giáo, chúng tôi không gửi mẹ đi viện dưỡng lão nữa.
Tôi không biết liệu mô hình hiện tại của gia đình chúng tôi có được gọi là không thân thiện hay không, nhưng chúng tôi tin rằng bây giờ, đây là cách tốt nhất để giải quyết những khó khăn trong cuộc sống của cả gia đình.
Ngày nay mọi người đã sống lâu hơn, và người trẻ thì kết hôn ngày càng muộn. Nhiều gia đình phải đối mặt với tình trạng người già như chúng tôi không có khả năng chăm sóc người già. Làm sao để người già sống những năm tháng sau này không bị cô đơn, lẻ loi là một vấn đề lớn. Nhưng tôi tin rằng dù là con trai, con gái hay con dâu, chỉ cần gia đình hiểu và bao dung cho nhau thì sẽ luôn có cách giải quyết.
Mẹ kế đến thăm khi tôi đang mang thai, ai ngờ bị bà mắng xối xả trong bếp nhưng tôi lại cảm động rơi nước mắt Hơn 10 năm trôi qua, mối quan hệ của tôi và mẹ kế cũng chẳng có gì khởi sắc, không tốt cũng không xấu. Mẹ qua đời khi tôi còn học tiểu học và bố tái hôn lúc tôi 14 tuổi. Khi đó, tôi đã là một cô gái biết suy nghĩ và khá độc lập, trong tư tưởng của tôi chưa bao...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Đi ăn nhà hàng, chồng giám đốc có hành động khiến tôi nhục nhã với gia đình 2 bên

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Đổ xô leo núi tuyết Trung Quốc như Vương Nhất Bác
Du lịch
09:20:56 10/03/2025
Tập luyện khi bụng đói có giúp đốt cháy nhiều mỡ hơn?
Sức khỏe
09:12:10 10/03/2025
Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân
Tin nổi bật
09:07:49 10/03/2025
Triệu Vy còn gì sau cú "gãy cánh" bí ẩn nhất lịch sử showbiz Hoa ngữ?
Sao châu á
08:37:54 10/03/2025
Một huyền thoại FPS 12 năm tuổi đời chuẩn bị "sống dậy" - từng là "đối chọi" với Đột Kích?
Mọt game
08:33:01 10/03/2025
Hôm nay xét xử 8 bị cáo vụ cháy chung cư mini làm 56 người chết
Pháp luật
08:31:31 10/03/2025
Sao Việt 10/3: Vợ chồng Salim Hải Long hạnh phúc trong đám cưới
Sao việt
08:24:25 10/03/2025
Ông Elon Musk bị Nhà Trắng hạn chế quyền hành?
Thế giới
08:17:18 10/03/2025
'Cha tôi người ở lại' tập 10: Bố đẻ của Việt dàn cảnh tai nạn để tiếp cận con trai
Phim việt
07:29:21 10/03/2025
Hai bộ phim đình đám tái hiện cuộc đời những thiên tài công nghệ cự phách
Phim âu mỹ
07:22:21 10/03/2025