Chồng đội mưa đi giúp đồng nghiệp nữ trong đêm, tôi hối hả chạy theo thì chết điếng khi bắt gặp cảnh tượng này
Đến một hôm trời mưa gió, tôi đang cùng chồng ăn đồ nướng ngon lành trong nhà. Điện thoại của chồng reo lên, sau khi trả lời thì anh buông đũa xuống ngay.
Chồng tôi nói có một em đồng nghiệp bỏ nhầm kính vào túi của anh, giờ em ấy không thấy đường về nhà. Giờ anh phải lên công ty để đưa kính cho cô ấy.
Chồng tôi là kiểu đàn ông được nhiều người đánh giá là nhiệt tình, tốt tính. Vì bất cứ ai nhờ vả chuyện gì, chồng tôi đều không chối từ. Ban đầu tôi thấy quý cái tính này của anh, anh giúp người khác một thì giúp tôi mười. Nhưng sau khi yêu rồi kết hôn, tôi lại thấy nhiều khi chồng tốt bụng quá đáng, tự tạo phiền phức cho mình.
Không ít lần tôi ghen tuông với những hành động ga lăng của chồng, như xách túi cho đồng nghiệp nữ, thậm chí là để họ ôm vai bá cổ. Anh không ngại đi mua đồ giúp mọi người. Có khi tan làm về nhà, vừa nghe đồng nghiệp gọi nhờ sửa xe giúp, anh liền ra ngoài không chần chừ.
Thấy chồng như thế, tôi đã nhiều lần nhắc anh đừng lo chuyện bao đồng nữa. Anh sẵn sàng giúp tất cả mọi người, mà trong nhà bóng đèn phòng tắm chưa sửa, cánh cửa phòng ngủ cứ hư. Anh tốt với người dưng như thế, sao không nghĩ cho gia đình một chút? Tôi ghen tuông cũng không phải là vô lý.
Video đang HOT
Lúc đó, chồng tôi nói anh chỉ tiện giúp đỡ họ, còn trong nhà hư cái gì thì tôi phải nói anh mới biết. Nghe thế tôi càng khó chịu hơn, sao chồng tôi lại cứ phải đi giúp hết người này đến người khác, nghe lời chẳng chối từ bao giờ? Nhưng tôi không nói thẳng với chồng như thế. Tôi chỉ nói chồng đã tan làm về nhà rồi thì không được ra ngoài giúp ai nữa.
Thấy tôi nhiều lần cứng rắn thì chồng cũng không quá thân thiết với đồng nghiệp nữ nữa. Đến một hôm trời mưa gió, tôi đang cùng chồng ăn đồ nướng ngon lành trong nhà. Điện thoại của chồng reo lên, sau khi trả lời thì anh buông đũa xuống ngay. Chồng tôi nói có một em đồng nghiệp bỏ nhầm kính vào túi của anh, giờ em ấy không thấy đường về nhà. Giờ anh phải lên công ty để đưa kính cho cô ấy.
Anh đương nhiên đồng ý ngay, nhưng lại nhìn tôi bối rối, ngập ngừng giải thích: “Anh đi đưa kính cho bé kia rồi về ngay. Chắc đồng nghiệp trong phòng đùa giỡn giấu đồ, không có ác ý gì đâu”.
Tôi bùng lửa giận: “Nghe lạ quá, cô ta không có kính không thấy đường, vậy từ chiều giờ nhìn bằng cái gì? Mà có khó quá thì cũng về bằng taxi hay xe ôm được mà, sao phải nhất quyết gọi anh sang?”.
Nhưng chồng tôi vẫn nhất quyết đòi đi, dù anh năn nỉ tôi. Anh không nhận ra tôi thật sự đã không chịu nổi cái tính này của anh. Tôi liền bảo: “Anh đi thì đi luôn”. Vậy mà chồng tôi vẫn cứ mặc áo mưa vào rồi đẩy xe ra. Tôi lại hét lên: “Anh mà đi thì ly hôn đi. Tôi chán lắm rồi, anh chỉ biết lo chuyện thiên hạ”.
Vợ chồng tôi cãi nhau một hồi thì điện thoại của chồng tôi lại reo. Nghe xong thì mặt chồng tôi tái mét, lao ra ngoài không nói với tôi một lời. Thấy tình thế có vẻ căng thẳng, tôi cũng chạy theo chồng. Sau đó tôi biết cô đồng nghiệp kia gặp tai nạn giao thông. Người qua đường lấy điện thoại của cô ta gọi vào số liên lạc gần đây nên chồng tôi bắt máy.
Tôi còn nghe nói đồng nghiệp nữ kia bị khá nặng, máu chảy rất nhiều. Đến nơi, tôi thất thần nhìn chồng gào khóc ôm cô ấy. Tôi hoảng hồn thấy tội lỗi, cũng sợ sau chuyện này chồng sẽ chán ghét mình. Sau đó, chồng tôi ngày ngày vào viện chăm cô đồng nghiệp. Anh vẫn không tha thứ cho tôi. Giờ tôi phải làm sao đây?
Đêm tân hôn cô dâu đau đớn, vật vã vì phải đối diện với người chồng thế này, lại còn bị cả gia đình chồng lừa dối
Cô gái hoang mang tột độ khi phải đối mặt với điều oái oăm từ gia đình chồng mới cưới.
Tôi và chồng chỉ vừa mới lấy nhau gần đây. Hôm tổ chức đám cưới, em lên phòng trước tắm rửa để đợi chồng. Chẳng ngờ, em đợi mãi mà chẳng thấy chồng đâu. Sau đó em phát hiện một chuyện kinh hoàng, đó là thùng phong bì cưới của em đã không cánh mà bay. Không chỉ vậy, vàng cưới em bỏ trong két sắt của biến mất. Em hoang mang tột độ vì nghĩ có trộm vào phòng nên đi tìm chồng cầu cứu. Em sốc hơn nữa là chồng em cũng biệt tích sau đó. Em không biết chồng đi đâu cùng với vàng và tiền cưới của chúng em.
Bố mẹ em cũng chẳng hay biết chuyện này, ông bà hoảng loạn theo em. Cả nhà gọi điện liên tục cho chồng của em nhưng anh ấy chẳng thèm bắt máy. Không ai biết chồng em đi đâu và làm gì. Nhưng em biết chắc rằng chồng sẽ về, vì anh ấy vẫn để đồ đạc và giấy tờ cá nhân ở nhà. Em chỉ không hiểu vì sao anh ấy lại biến mất ngay trong đêm tân hôn?
Sáng hôm sau, em và bố mẹ chồng đang ngồi trong phòng khách, ai nấy mặt mày bơ phờ vì cả đê không ngủ được. Chẳng ngờ, chồng em bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà. Anh ấy cười tươi như hoa, khiêng một cái hộp to đi vào nhà cùng.
"Đây, chồng đền cho vợ đêm tân hôn không có mặt. Chồng chỉ cần một đêm thôi đã kiếm tiền vàng được gấp 4 lần số cũ".
Em và bố mẹ chồng trố mặt nhìn nhau không tin được. Chồng em mở cái hộp to kia ra, bên trong toàn là vàng và tiền đầy ắp. Em "sáng mắt" ngỡ mình đang nằm mơ. Chồng em còn nói sẽ dùng số tiền này để cùng em kinh doanh lập nghiệp.
Nhưng ngay sau đó em và bố mẹ chồng lại nhìn nhau nghi ngờ. Làm gì có việc gì dễ dàng kiếm được tiền, vàng nhanh chóng như thế? Cuối cùng, chồng em cười nói rằng anh ấy đi đánh cờ bạc cùng bạn bè. Em chết sững không hề hay biết. Hóa ra chồng và bố mẹ chồng em giấu chuyện này rất kỹ, không để em biết mình sẽ lấy một người chồng cờ bạc.
Dù sau đó chồng em đã thề rằng sẽ không đụng đến cờ bạc nữa nhưng em vẫn thấy lo lắng và thất vọng lắm. Anh ấy có thể bỏ thật được không hay sẽ vì cờ bạc mà làm khổ vợ con đây?
Tôi vừa đến hỏi vay tiền, chị dâu đã vội vã lấy trả 400 triệu mà chồng tôi âm thầm chu cấp cho các cháu suốt 5 năm Bí tiền quá, tôi đành đến hỏi vay chị dâu. Trong tâm trí, tôi cứ nghĩ chỉ hỏi 100 triệu thôi, ai ngờ chị dâu lại đưa trả 400 triệu. Anh chồng tôi mất được 5 năm rồi. Chị dâu sống vậy, không yêu ai, không quen thêm ai nữa. Chị nói trong lòng chỉ có mỗi chồng thôi, dù anh ấy đã...