Chồng đòi ly hôn, tôi cuống quýt níu kéo bằng…tiền
Tôi điên cuồng níu kéo anh. Nhưng sau tất cả những gì tôi làm, anh vẫn ra đi bỏ lại tờ giấy ly hôn mà tôi vẫn chưa ký.
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi gặp anh trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn cũ thời đại học. Anh đẹp trai, ga lăng, tính tình vui vẻ, thân thiện lại có khiếu hài hước. Anh thu hút mọi ánh nhìn của các chị em phụ nữ tham gia buổi tiệc trong đó có tôi.
Qua bạn giới thiệu, được biết anh học giỏi nhưng gia đình hoàn cảnh khó khăn nên ra trường nhiều năm mà vẫn chưa xin được việc. Tôi, một người phụ nữ kinh doanh thành đạt thừa hưởng cơ nghiệp từ gia đình, không có gì khác ngoài tiền.
Chúng tôi nhanh chóng quen nhau và đến với nhau như những mảnh ghép tìm thấy mảnh ghép còn thiếu phù hợp. Anh thiếu tiền còn tôi thì thiếu tình.
Ông bà ta xưa lấy nhau đa phần không có tình yêu, “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”, thậm chí có những đôi đến ngày cưới mới biết mặt nhau vậy mà vẫn sống với nhau đến đầu bạc răng long. Trong khi ngày nay có những cặp yêu nhau sáu bảy năm, lấy nhau về chưa đầy một tháng đã đòi ly hôn. Thế nên tôi càng vững tin vào quyết định của của mình. Rằng tôi lấy anh không có tình yêu nhưng sẽ vững bền và lâu dần chắc rồi cũng nảy sinh tình cảm.
Từ khi lấy tôi, anh có việc làm lương cao ổn định, có nhà đẹp, có xe hơi…và anh đã hoàn toàn thay đổi. Vốn đẹp trai hào hoa, nay lại trở thành người đàn ông giàu có, anh là đối tượng trong tầm ngắm của không ít các cô gái trẻ đẹp trong cơ quan cũng như ngoài cơ quan. Mà đàn ông thì mấy ai không bị cám dỗ!
Video đang HOT
Anh có tình nhân bên ngoài. Tôi biết nhưng vẫn lờ đi vờ như không biết. Thời gian trôi đi, “giọt nước tràn ly”, anh đòi ly hôn. Anh nói anh đã có tất cả nhưng không có tình yêu, anh cần tình yêu, cuộc sống này quá tẻ nhạt và vô vị.Hơn lúc nào hết tôi chợt nhận ra tiền không phải là tất cả. Tôi không đồng ý ly hôn, tôi không thể để gia đình lo lắng, càng không thể để bạn bè chê cười lấy tôi ra làm đề tài bàn tán. Tôi cực kỳ ác cảm với dư luận. Tôi không thích và ghét nó. Tôi thà chấp nhận cuộc sống hôn nhân “có như không” này còn hơn phải chịu bị đàm tiếu, làm trò cười cho thiên hạ.
Tôi điên cuồng níu kéo anh. Tôi thay xe mới xịn hơn, sang hơn cho anh, mua quần áo hàng hiệu cho anh và đưa thêm gấp nhiều lần sinh hoạt phí hàng tháng. Không những thế, đánh vào tâm lý thương mẹ, tôi mua nhân sâm, nhung hươu biếu mẹ chồng để nhờ khéo bà gây áp lực đến anh.
Tôi làm tất cả có thể để níu kéo, tôi như phát điên lên khi thấy anh không hề lay chuyển. Vì tình yêu? Không, chính tôi cũng không biết tôi có yêu anh hay không hay tôi đang làm tất cả chỉ vì giữ thể diện và danh dự của chính bản thân mình? Nếu tôi yêu thì sao anh có nhân tình tôi lại thờ ơ không cảm thấy gì được. Tôi phát điên lên vì tình yêu hay vì bản tính hiếu thắng vốn có của bản thân mình?
Giống như nắm cát trong tay, càng nắm chặt thì cát lại càng tuột khỏi tay. Cái gì mà ta càng cố giữ thì nó lại càng rời xa ta. Sau tất cả những gì tôi làm, anh vẫn ra đi bỏ lại tờ giấy ly hôn mà tôi vẫn chưa ký.
Theo Tienphong
Vợ cao tay biến chồng thành người đàn ông hoàn hảo
Chậm chạp, ít nói, không ga lăng, ít đùa và rất nghiêm nghị, tẻ nhạt, là tất cả những điều tôi có thể miêu tả về chồng mình.
Về quê ngoại, chồng cũng chủ động biếu xén bố mẹ rồi chuyện trò hòa đồng. Chuyện đi ra ngoài ăn và đứng lên trả tiền thì đã thành thói quen, không còn ngại ngần nữa. (ảnh minh họa)
Đã thế, ngoại hình của anh lại không bắt mắt so với những người khác. Người ta nói, không được cái dáng thì được cái miệng, chồng tôi vừa không được miệng lại chẳng được dáng, khiến người làm vợ như tôi mệt đầu nhức óc.
Mọi người sẽ thắc mắc, tại sao chồng như thế mà ngày yêu nhau tôi lại cưới để rồi chê bai. Khổ cái, yêu khác, cưới khác. Lúc yêu nhau chỉ được vỏn vẹn có 4 tháng là cưới. Khi đó, cái sự ít nói của anh lại khiến tôi cảm thấy vui, cảm thấy thích thú vì nghĩ rằng chồng như thế thì hiền, sau này cấm có chuyện ngoại tình. Đúng thật, nhìn thấy gái còn nhát chứ nói gì chuyện ngoại tình.
Sống với nhau gần 2 năm, chồng vẫn cái tính ấy. Không bao giờ nói lời yêu thương ngọt ngào với vợ. Không thích đi chơi cùng bạn bè của vợ. Về nhà ngoại chơi cũng ngại. Chỉ thích ở nhà mình, chỉ thích nói chuyện với những người quen. Sáng đi làm, tối về nhà, không nhậu nhẹt, rượu bia, bạn bè, cà phê thuốc lá.
Có được người chồng hiền lành như vậy, ban đầu chị em sẽ thích thú, cảm thấy khiển được chồng. Nhưng lâu dần, tôi lại nghĩ, có chồng như vậy khác gì hình nộm, thà là lấy khúc gỗ còn hơn, lấy tivi làm bạn còn hơn.
Và.. tôi bắt đầu lên một kế hoạch &'cải tạo' chồng, biến chồng thành người đàn ông hoàn hảo trong mắt người khác.
Những chuyện nhỏ nhặt đó, một người đàn ông lẽ ra phải nhanh nhẹn nhưng khổ thật, chồng tôi không bao giờ làm những chuyện đó. (ảnh minh họa)
Chồng hiền, tôi không cho hiền luôn. Mỗi lần đi chơi cùng bạn bè, tôi đều bắt chồng đi. Anh không đi thì tôi dỗi hờn này nọ. Thế là, anh bắt buộc phải đi cùng vợ. Mà đã đi thì phải ăn diện, không thể mặc xuề xòa. Không thích mua bán, tôi lôi anh vào quán, bắt anh chọn, rồi anh cũng phải làm theo. Mà đã chọn thì phải chọn bộ đồ mình thích. Tôi không cho anh mặc những bộ đồ tối tăm, nghiêm túc quá. Tôi bắt anh thay đổi phong cách, ăn mặc sành điệu trẻ trung. Ban đầu chồng không quen, khó chịu lắm, nhưng tôi cứ bắt mặc vậy rồi lôi đi chơi cùng bạn bè. Ai cũng khen ngợi chồng tôi thay đổi, thế là, anh bắt đầu có cảm giác tự tin hơn.
Ngồi với bạn tôi, anh ít nói lắm. Nhưng câu chuyện nào tôi cũng lôi chồng vào rồi quay sang hỏi ý kiến chồng xem anh có ưng ý hay không, anh cho ý kiến thế nào. Chồng không muốn nói bị tôi huých nhiều lần, cũng phải ậm ờ nói chuyện. Đi với bạn bè tôi, toàn người hay nói, hay hỏi chuyện, nên chồng dần dần cũng biết hỏi han này kia.
Tôi bắt chồng đi hát hò với bạn bè, chuyện mà trước giờ anh chưa từng làm. Chồng tôi khó chịu lắm. Nhưng lúc vào quán, uống tí bia tí rượu vào, tôi lôi lên sân khấu song ca, thế là buộc phải hát. Lần đầu không được thì lần hai, lần ba, cũng phải làm cho ra trò.
Cái chuyện đi ăn mà chủ động trả tiền, trước giờ chồng phó thác cho vợ. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ chồng tôi không ga lăng, tôi cũng thấy vậy. Đặc biệt, đi uống nước hay gì đó với bạn tôi, anh chưa bao giờ chủ động đứng lên trả tiền. Lần này, tôi thường xuyên đi ăn cùng chồng và cố ý bắt anh đứng dậy thanh toán. Lâu dần, tôi lại rủ bạn đi cà phê và nháy chồng đứng dậy trả tiền. Vài lần như thế chồng quen. Những lần sau, tôi chủ động không cầm tiền, để chồng cầm hết và đi ăn. Thấy anh tự giác đứng dậy trả tiền, tôi cũng mừng...
Chồng tôi có kiểu, cứ ngồi vào bàn là ăn lia lịa, chẳng gắp cho ai bao giờ. Tôi lấy làm ái ngại khi đi cùng bạn bè. Tôi nói chuyện với chồng, bắt chồng gắp thức ăn cho vợ rồi cho phụ nữ ngồi kế bên. Ban đầu anh ngại lắm, nhưng trong bữa ăn, tôi cứ giẫm chân liên tục. Anh buộc phải làm theo. Không làm thì tôi giẫm cho đau bằng chết. Việc ấy chẳng có gì khó nhưng chồng tôi không thích làm. Không thích thì tôi phải bắt làm cho bằng được thì thôi.
Những chuyện nhỏ nhặt đó, một người đàn ông lẽ ra phải nhanh nhẹn nhưng khổ thật, chồng tôi không bao giờ làm những chuyện đó. Và lần này, tôi quyết định sẽ đào tạo chồng trở thành người đàn ông khác. Không ga lăng thì phải ga lăng hơn. Không nhanh nhẹn thì phải nhanh nhẹn hơn. Ít nói thì sẽ nói nhiều hơn. Không thể để người ta cười chê chồng mình. Làm đàn ông phải xông xáo, phải mạnh mẽ chứ cứ như chồng tôi thì chán không buồn nói. Nói nhiều không được thì sẽ dùng biện pháp mạnh, bắt chồng phải làm. Có làm thì mới có quen.
Bây giờ, mỗi lần về nhà ngoại, tôi đều bắt chồng ngồi nói chuyện với bố mẹ thay vì vào phòng ngủ khì khì. Tôi sai anh làm cái này, cái nọ, nhanh nhẹn nấu nướng cùng với các anh chị khác. Ban đầu chồng cũng ngại rượu bia ở nhà ngoại nhưng sau, tôi nói các anh cứ mời, thế là chồng cũng thân quen.
Giờ, mỗi lần đi chơi, chồng đều mang những bộ đồ mới ra mặc, bộ cũ tôi đã vứt hết cả đi rồi. Chồng cũng không còn ngại đi chơi cùng vợ, cũng đã biết ăn nói hơn trước, đặc biệt, đã biết xin số điện thoại của mấy anh đồng nghiệp của vợ để làm quen, bắt chuyện khi cần thiết.
Về quê ngoại, chồng cũng chủ động biếu xén bố mẹ rồi chuyện trò hòa đồng. Chuyện đi ra ngoài ăn và đứng lên trả tiền thì đã thành thói quen, không còn ngại ngần nữa. Dù chưa thực sự thành công nhưng tôi tin, từng bước, tôi sẽ khiến chồng mình trở thành người chồng hoàn hảo trong mắt mọi người.
Theo Eva
5 quy tắc cần nắm rõ để tránh "say nắng" nơi công sở Công sở là nơi khiến bạn dễ gặp những đối tượng khiến bạn say nắng nhất, bởi vậy, bạn phải nắm rõ những quy tắc sau để tránh việc say nắng nơi công sở. Say nắng nơi công sở là một "căn bệnh" nguy hiểm sẽ khiến bạn dễ dàng mất tất cả sự nghiệp và gia đình, đôi khi đánh mất cả...