Chồng đòi đem di ảnh người yêu cũ về thờ
Chồng muốn mang di ảnh người cũ về trong ngôi nhà mới của vợ chồng. Em thật nực cười với đòi hỏi thái quá này của chồng quá. Thử hỏi người đó đã từng là vợ chính thức của anh chưa chứ?
Chồng em yêu một người đã làm lễ ăn hỏi nhưng cô ấy bị tai nạn giao thông mất. Sau 3 năm chồng mới lấy em. Em không phải mù quáng bệnh hoạn đi so đo với một người không còn trên đời này. Nhưng từ lúc yêu đến lúc làm chồng, anh ấy luôn cho em cảm giác mình chỉ là cái bóng để anh ấy tưởng tượng về người cũ.
Anh ấy dắt em đến những nơi hẹn hò, những quán quen của hai người. Anh ít nói về người đó nhưng đi bên em, anh luôn suy tư, mặt mày thì ủ dột. Có hôm còn ôm em vào lòng khóc và nói anh nhớ em nhiều lắm. Đó không phải là lời nói dành cho em – người yêu hiện tại mà là dành cho người cũ.
Em rất muốn thông cảm cho anh nên thời gian đầu chịu đựng, còn khuyến khích anh chia sẻ để nhẹ nỗi đau. Nhưng về sau em càng khó chịu và hoang mang. Em hỏi anh có yêu em không thì anh bảo có. Nhưng ánh mắt anh nhìn em rất xa xăm, như xuyên thấu để cố tìm kiếm một hình bóng cũ.
Em rất yêu anh nên nghĩ sẽ giúp anh vượt qua nỗi đau này. Và em cũng tin rằng thời gian có thể chữa lành tất cả. Nhưng đến tận bây giờ, khi con em đã 2 t.uổi, em vẫn chỉ là một cái xác mang bóng dáng của một người khác trong mắt anh.
Anh có một chiếc tủ gỗ chạm khắc rất đẹp, trong đó đựng tất cả những kỷ vật tình yêu của hai người. Dù tò mò nhưng em chưa một lần dám đụng vào đó vì sợ mắt thấy tim đau. Em tôn trọng anh và tôn trọng tình yêu anh dành cho người đó.
Mẹ con em sẽ chấp nhận nằm ở vị trí thứ hai nhưng hình như con tim anh không bao dung đến thế. Anh rất chiều vợ con nhưng em không dám tự nhận đó là tình yêu. Anh lặng lẽ trầm ngâm, bộ dạng đó của anh vừa khiến em đau lòng nhưng cũng vừa buồn tủi.
Video đang HOT
Nhiều đêm ngủ quay lưng vào nhau, em bị đ.ánh thức bởi tiếng khóc rưng rức của anh, tuy đã cố kìm nhưng vẫn nghe tức tưởi. Lòng em đau nhói vì anh vẫn yêu cô ấy đến thế. Càng đau hơn khi nghĩ rằng mình không cách nào lấp chỗ trống trong tim anh.
Không phải tình yêu của em không đủ lớn mà vì tình yêu anh dành cho ai kia là duy nhất. Anh ấy đâu biết rằng những đêm thao thức đó đâu chỉ mình anh khóc, người vợ nằm cạnh anh cũng lặng lẽ rơi nước mắt vì thương chồng và thương bản thân.
Sức chịu đựng và lòng vị tha của em cũng có hạn, em đã nghĩ anh thật ích kỷ, chịu khổ một mình còn chưa đủ sao còn lôi mẹ con em vào. Em cũng như anh, mất đi tình yêu của một ai đó sẽ rất đau. Anh không bao giờ có được cô ấy, còn em sẽ không bao giờ có được anh, không nỗi đau nào ít hơn cả.
Tuy em đã xa gần hờn dỗi nhiều lần nhưng luôn nhận được câu: “Anh xin lỗi, cho anh thêm thời gian”. Từ khi người đó mất đến nay cũng 6 năm rồi, em phải đợi thêm bao lâu nữa đây?
Gần đây đã xảy ra một chuyện khiến điểm chịu đựng của em đã đến tận cùng. Bố mẹ cô gái ấy chuyển sang Mỹ định cư, vì cô ấy là con một, lại ít họ hàng ở Việt Nam nên nhờ anh trông coi giúp mộ phần. Em nghĩ là anh tự nguyện chứ không đợi người ta nhờ vả đâu.
Em không ích kỷ đến mức ghen với một người đã xanh cỏ nhưng anh còn quá đáng ngỏ lời muốn mang di ảnh về thờ cô ấy tại nhà. Em cười, em quay cuồng, em điên loạn. Em tưởng con trai chỉ thờ bố mẹ thôi, nay mới nghe có thể thờ cả người yêu cũ.
Chồng muốn mang di ảnh người cũ về thờ trong ngôi nhà mới của vợ chồng. Em thật nực cười với đòi hỏi thái quá này của chồng quá. Thử hỏi người đó đã từng là vợ chính thức của anh chưa chứ?
Anh tôn thờ cô ta trong tim còn chưa đủ nay lại muốn thờ di ảnh tại nhà. Rồi nay mai em sẽ phải làm sao khi anh sẽ chung sống trong tư tưởng với một người đàn bà khác ngay trước mặt em. Em sẽ đau tới mức nào nếu anh cứ đứng trước di ảnh của người cũ mà khóc lóc?
Anh van em đừng phản đối chuyện này và mong em nghĩ lại. Em đã nghĩ nát óc cả nửa tháng nay rồi nhưng thật sự không thể thông cảm nên không chấp nhận được nữa.
“Ngày anh đem di ảnh của cô ấy về nhà sẽ là ngày chúng ta ly hôn” – em sẽ trả lời như vậy nếu ngày mai anh hỏi lại em về điều này. Em nói vậy có sai không mọi người? Tuy rất đau nhưng em phải quyết định như thế. Nếu không em sẽ khổ đến suốt đời.
10 năm nay tôi ôm di ảnh của vợ đi ngủ
11 giờ đêm tôi về nhà, vợ đã đứng ở cầu thang nhìn tôi với ánh mắt rất tức giận. Cô ấy càu nhàu hét lên vì sao tôi không chịu nghe máy. Trong lúc bực tức tôi đã tát vợ 1 cái. Sau này tôi mới biết lý do vì sao vợ lại muốn tôi về sớm.
ảnh minh họa
Nhiều người thường hỏi tôi tại sao vợ mất 10 năm nay rồi mà vẫn chưa chịu đi bước nữa, gà trống nuôi con cực lắm sao không hỏi vợ cho họ đỡ đần giúp. Những lúc đó tôi chỉ cười trừ, không nói gì.
Làm sao tôi có thể lấy được ai khi mà lòng vẫn nhớ thương người vợ cũ, 10 năm qua tôi vẫn chưa thể tha thứ cho bản thân mình vì những gì đã gây ra cho vợ.
Chúng tôi đã từng có 1 gia đình hạnh phúc, tôi còn nhớ như in ngày vợ sinh con trai đầu lòng. Tôi được lên chức bố nên mừng đến phát khóc, nhìn giọt nước mắt lăn trên má vợ tôi vừa thương vừa biết ơn cô ấy vì đã vất vả sinh cho tôi 1 cậu con đáng yêu.
Để chăm lo cho gia đình tôi đã chăm chỉ làm việc để có thể cho vợ con những điều tốt nhất. Vợ tôi là người tâm lý, đảm đang, cô ấy luôn khiến tôi yên tâm để lo công việc ngoài xã hội. Bạn bè cũng luôn nói tôi sướng khi có được cô vợ như thế.
Công việc của tôi khá thuận lợi, nên thăng tiến khá nhanh. Kể từ ngày lên chức phó giám đốc tôi phải đi tiếp khách, quan hệ nhiều hơn. Vợ chồng tôi ít có thời gian bên nhau, nhiều lần cô ấy cũng nhỏ nhẹ nói tôi đừng tham việc quá để còn dành thời gian cho gia đình. Vậy mà đôi lúc tôi còn cau gắt, trách cô ấy là không hiểu và cảm thông cho chồng gì cả.
Hôm đó tôi đi tiếp khách về muộn, thấy vợ gọi nhưng tôi không nghe máy vì tôi đang bận giao lưu với đối tác. 11 giờ đêm tôi về nhà, vợ đã đứng ở cầu thang nhìn tôi với ánh mắt rất giận. Cô ấy càu nhàu hét lên vì sao tôi không chịu về sớm. Hai người cãi vã, vì bị mất hợp đồng lớn nên tôi đang bực tức sẵn. Tôi vung tay tát vợ, nào ngờ cô ấy ngã cầu thang vị vỡ mạch m.áu não và qua đời.
Bác sĩ bảo vợ tôi bị biến dạng mạch m.áu não, nhưng không được phát hiện và điều trị kịp thời cộng với việc bị ngã va đ.ập mạnh nên nó bị vỡ ra gây t.ử v.ong. Tôi như kẻ mất hồn khi nghe hung tin. Sau này tôi mới biết hôm đó vợ tôi gọi tôi về là vì con tôi bị sốt nặng, nhưng khi cô ấy chưa kịp nói hết thì đã bị chồng đ.ánh.
Tôi không còn mặt mũi nào để nhìn con, ngày đó nó suốt ngày đòi mẹ. Tôi chẳng biết nói với con thế nào cả? 10 năm trôi qua đêm nào tôi cũng ôm di ảnh vợ nằm ngủ. Tôi nhớ như in cái tát trời giáng đó. Cái tát khiến tôi mất người vợ yêu quí của mình mãi mãi.
Nếu ai đang có vợ xin các bạn hãy trân trọng họ, đừng tham lam công việc, đừng quá bỏ bê cô ấy. Vì có thể 1 ngày nào đó khi bạn muốn bù đắp cho họ thì cũng khó có cơ hội lần nữa.
Theo Motthegioi
C.hết lặng khi đêm tân hôn chồng ngồi cạnh bàn thờ của vợ cũ Tôi như c.hết lặng khi thấy chồng mới cưới đang ngồi uống bia bên cạnh bàn thờ, tay ôm di ảnh thờ của vợ cũ. Tôi yêu anh mất rồi, tôi yêu cái chất lãng tử, yêu cả sự chung tình đến cuồng dại của anh (Ảnh minh họa) Tự nhiên tôi thấy tủi thân và có cảm giác chông chênh về những...