Chồng đi vắng rủ cô bạn thân đến ngủ, nửa đêm tôi hoảng hồn thấy bàn tay lạ
Tôi và Thu cùng nấu nướng, ăn tối xong hai đứa lên giường nằm xem phim, trò chuyện đủ thứ trên trời dưới bể rồi tôi lăn ra ngủ lúc nào không hay.
Tôi và Thu chơi thân với nhau cũng ngót chục năm nay rồi, từ khi còn là những cô sinh viên ngây thơ ngồi trên ghế nhà trường. Trải qua vài mối tình, cuối cùng tôi kết hôn vào năm ngoái. Còn Thu sau khi yêu đương với mấy người, hiện tại nó vẫn độc thân. Dù có nhiều chuyện xảy ra và có nhiều thứ đã thay đổi nhưng tình bạn của chúng tôi thậm chí còn thân thiết và gắn bó hơn ngày trước.
Thu đối xử với tôi tốt vô cùng, thậm chí còn tốt hơn cả anh chị em ruột. Tôi gặp khó khăn gì nó cũng sẵn sàng dốc ruột gan để giúp đỡ. Hễ có chuyện không vui, tôi đều tìm đến nó tâm sự và nó không bao giờ từ chối cả. Nhiều khi tôi nói đùa rằng, nếu như nó là đàn ông thì thật tốt. Đời này tìm được một người đàn ông đối xử với tôi như nó thì chẳng còn mong ước gì hơn.
Thu đối xử với tôi tốt vô cùng, thậm chí còn tốt hơn cả anh chị em ruột. Ảnh minh họa
Hôm vừa rồi chồng tôi đi công tác vắng nhà 1 tuần. Ở nhà một mình buồn tẻ và cũng hơi sợ hãi nên tôi đã rủ Thu đến ngủ cùng. Tôi và chồng vẫn chưa sinh con, theo kế hoạch là 2 năm nữa chúng tôi mới sinh em bé.
Tôi và Thu cùng nấu nướng, ăn tối xong hai đứa lên giường nằm xem phim, trò chuyện đủ thứ trên trời dưới bể rồi tôi lăn ra ngủ lúc nào không hay. Trong khi lơ mơ ngủ tôi thấy trên người có cảm giác là lạ. Định thần lại tôi bàng hoàng khi nhận ra có một bàn tay đang thò vào trong áo ngủ của mình.
Thực sự lúc ấy tôi rất sốc và có phần sợ hãi. Người ngủ trên giường cùng tôi chỉ có Thu chứ không còn ai khác. Nếu là những hành động ôm ấp bình thường thì cũng chẳng có gì đáng nói, vì giữa chúng tôi rất thân thiết. Nhưng việc thò tay vào áo ngủ tôi và sờ soạng thì lại là chuyện hoàn toàn khác.
Khi đôi bàn tay ấy định lần lên vùng ngực của tôi thì tôi thật sự không thể im lặng được nữa. Tôi bật dậy, 2 đứa bốn mắt nhìn nhau đều thấy những cảm xúc bàng hoàng khiếp hãi trong mắt người còn lại.
Video đang HOT
Thu cúi gằm mặt một lúc lâu, cuối cùng nó ngẩng phắt lên nhìn thẳng vào mắt tôi gằn từng chữ: “Thực ra tớ thích cậu từ lâu lắm rồi. Tớ là người đồng tính…”. Dù đã đoán được phần nào nhưng cho tới khi chính miệng Thu thú nhận thì tôi vẫn không khỏi ngây ngẩn choáng váng.
Tôi thật sự không biết phải nói hay làm gì, chỉ thấy thương Thu và thương cho tình cảm đơn phương bao lâu nay của nó. Tôi không hề thấy ghê sợ hay có ý muốn xa lánh Thu, thậm chí đêm ấy tôi còn ôm chặt lấy nó, 2 đứa tôi bật khóc vì bất lực trước những điều không thể làm chủ.
Tôi cũng không cảm thấy dị ứng với những động chạm cơ thể từ Thu. Ảnh minh họa
Những ngày sau đó Thu không hề nhắc lại chuyện nó yêu tôi ra sao mà vẫn đóng vai một người bạn thân thiết đi bên cạnh tôi như trước. Nhưng tôi thì không còn vô tư được nữa, tôi thấy áy náy và thương nó vô ngần.
Thậm chí mỗi lần gần gũi bên chồng mà nghĩ đến Thu, tôi còn còn có cảm giác như mình đang làm điều gì có lỗi với nó. Tôi cũng không cảm thấy dị ứng với những động chạm cơ thể từ Thu. Tôi thật sự hoang mang cùng cực, liệu có phải tôi cũng có tình cảm với nó hay không?
Bây giờ mỗi lần nghĩ đến chuyện phải rời xa nó mãi mãi mà lòng tôi đau như cắt, cảm giác như không thể thở nổi. Thực sự nếu để chọn giữa chồng tôi và Thu, chỉ được phép chọn một trong hai người thì tôi sẽ không ngần ngại mà chọn nó.
Tôi phải làm thế nào đây? Nếu sau khi tìm ra được cảm xúc thật sự của mình, tôi phải giải quyết thế nào? Làm thế nào để tôi ly hôn chồng trong hòa bình và tôi với Thu có thể chung sống bên nhau?
Mẹ bạn trai mời đến nhà ăn tối, tôi sững sờ vì người phụ nữ lạ xuất hiện nhưng bàng hoàng hơn là cặp mắt sắc ở trên tầng 2
Liệu gia đình anh còn giấu tôi những chuyện gì nữa?
Bạn trai tôi không phải là một người dễ yêu. Ngày trước tôi là người tán tỉnh anh ấy trước. Anh khá chảnh, chắc vì mác trai thủ đô, nhà mặt phố, gia cảnh cực xịn vì nghe đâu bố mẹ cũng kinh doanh nức tiếng đất này. Thêm nữa, bạn trai tôi còn là kiểu đẹp trai, da trắng hơn con gái, môi đỏ, tập tành thêm 6 múi là đủ hạ gục biết bao nàng.
Lại nói, lúc đầu bạn trai không hề thích tôi, nhưng sau chính tôi là người "nắm thóp" những chuyện anh gặp phải, giỏi tư vấn tâm lý, khéo ăn khéo nói nên mới được anh để ý. Từ hồi yêu nhau tới giờ, có lẽ bạn trai yêu thương, chiều chuộng tôi nhiều hơn, khác hẳn với kiểu công tử "chảnh".
Khi yêu, thế giới của chúng tôi xoay quanh nhau, chẳng mấy khi hỏi về gia đình đôi bên. Chúng tôi quan niệm, một khi đã có tình cảm thì mọi chuyện ngoài lề không còn quá quan trọng. Nhưng tới thời điểm này, khi đã yêu nhau 2 năm, tôi nghĩ sẽ thật thích hợp nếu tôi với anh được ra mắt với bố mẹ. Hai chúng tôi chẳng còn trẻ gì, người 28, người 30, cũng nên tính tới chuyện kết hôn.
Hồi Tết Nguyên đán 1 tháng trước, tôi có qua chúc sức khoẻ bác trai, bác gái. Cuộc gặp gỡ đầu tiên đó khá chóng vánh, vì ngồi nói chuyện chưa được lâu thì có khách khác đến chơi nhà. Dù hai bác giữ lại bảo ăn cơm nhưng vì ngại nên tôi xin phép về luôn.
Ảnh minh hoạ.
Vài hôm trước, hai bác ấy lại nhờ con trai chuyển lời tới tôi rằng bảo bạn gái đến nhà dùng bữa. Tôi đồng ý luôn, hi vọng đây sẽ là dịp để đôi bên gắn kết hơn.
Trước lúc tới nhà người yêu dùng bữa, tôi chạy qua siêu thị mua một chai rượu vang và chút hoa quả. Hồ hởi cầm quà đến, tôi lại lặng người khi thấy một người phụ nữ trẻ, xinh đẹp đang ngồi nói chuyện với bố mẹ người yêu. Chẳng hiểu sao tôi có dự cảm không lành. Nhìn thấy tôi, tất cả mọi người nở nụ cười tươi chào đón. Chưa kịp hỏi han gì nhiều, tôi cùng bác gái xắn tay vào bếp nấu nướng, chuẩn bị.
Tôi nấu ăn cũng đỉnh, lại còn nhanh nhẹn, làm gì cũng sạch sẽ nên chắc chắn không để bố mẹ người yêu phật lòng. Khi đang rửa rau, người phụ nữ lạ kia vào bếp tham gia nấu nướng cùng. Chị ấy cất lời "Chào em, bạn gái của Khánh hả?". À, nếu mà chào bằng chị, lại còn hỏi như vậy thì có lẽ đây là người thân trong gia đình. Tôi nghĩ nhiều quá rồi, lại tưởng hay chị ấy là một "bạn gái khác" của người yêu mình!
Hỏi ra mới biết, chị này là chị dâu của bạn trai tôi. Tôi lại bần thần thêm một chút nữa, yêu nhau 2 năm trời mà giờ tôi mới biết người yêu có anh trai ruột. Nhìn facebook của anh chẳng bao giờ đăng hình gia đình, anh chị em gì cả nên tôi cứ ngỡ người yêu là con độc đinh trong nhà.
Gần đến bữa, tôi hỏi chị dâu của bạn trai: "Ơ thế anh đâu hả chị, chị gọi xem anh có về nhà ăn cơm không?". Chị ấy đáp "Anh ăn rồi, em không phải lo." Tôi cũng chẳng may may nghi ngờ gì thêm.
Bỗng tôi bị buồn đi vệ sinh, mà nhà vệ sinh tầng 1 đang có bác trai sử dụng nên bạn trai chỉ tôi lên nhà vệ sinh ở tầng 2. Sau khi "giải quyết nỗi buồn", tôi bước ra cửa nhà vệ sinh thì đập ngay vào mắt là một căn phòng bên tay phải tối đen như mực. Mắt tôi rất tinh, nhận ra ngay một đôi mắt sắc, sáng quắc đang nhìn mình. Không kịp định hình gì cả, tôi hét lên và chạy ngay xuống nhà, hét lên "Có trộm, có trộm..."
Ảnh minh hoạ.
Nhưng trái với phản ứng giật mình của tôi là sự bình thản đến lạ của các thành viên trong gia đình bạn trai. Họ không hề lên tầng kiểm tra, thậm chí còn bảo tôi là hoa mắt, chóng mặt do "đói" nên mới nhìn nhầm. Thôi thì tôi cũng mong bản thân nhầm lẫn thật, chứ đảm bảo nếu nhìn cặp mắt ấy lâu hơn, tôi sẽ xỉu đi vì hoảng sợ.
Đến mãi khi kết thúc buổi gặp, bạn trai mới thừa nhận một điều hết hồn. Hoá ra, tôi đã nhìn đúng, rằng có một cặp mắt ở trên tầng 2, nhưng đó không phải trộm, mà là anh trai trong gia đình.
Người yêu tôi tâm sự, anh trai lấy vợ xinh, trẻ nhưng nghiện ngập, nên mới phải dùng biện pháp mạnh là xích lại ở một chỗ để không thể sử dụng chất kích thích. Khi nào khỏi hoàn toàn, không còn thèm muốn gì nữa thì mới thả ra. Đó là lý do vì sao chị dâu lại nói chồng mình đã ăn rồi, không cần đợi cơm.
Tôi bỗng xót xa cho chị dâu của người yêu, nhưng rồi bủn rủn chân tay. Chị ấy đẹp như vậy mà lại phải chịu cảnh chồng không ra gì. Tôi cứ thấy lo lo, rằng khi quyết định nghiêm túc lấy anh, đồng nghĩa tôi sẽ phải bước vào một gia đình có nhiều biến cố...
Hội chứng 'lồng son' Dần dà chị nhận ra, đã từ lâu lắm vợ chồng chị sống với nhau như một đôi bạn già cùng giới. Cuộc sống gia đình chẳng có gì thay đổi cả, việc ai người nấy làm, ăn tối và lên giường, thức dậy và đi làm cùng nhau, cái duy nhất khác là tất cả những cái đó, kể cả sinh hoạt...