Chồng đi công tác, tôi ở nhà gọi thợ sửa trần nhà thì hoảng hồn khi thấy những vật tròn tròn lấp lánh rơi xuống và hé lộ bí mật của chồng
Tôi hoảng hồn khi thấy những vật tròn tròn, lấp lánh rơi xuống trước mặt mình không ngớt. Đến khi nhìn xuống sàn nhà, tôi đứng hình nhận ra tất cả đều là vàng, là nhẫn vàng!
Chồng đi công tác cả tháng rồi, đến hôm đó vẫn chưa về nhà kịp. Nhưng vì một cơn mưa lớn mà trần nhà tôi bị ngấm nước nặng. Tôi không hiểu về việc sửa chữa nhà cửa, nhưng chồng lại chưa về nên đành phải gọi thợ lại sửa. Tôi cũng không nói việc này với chồng, cứ nghĩ là tự mình giải quyết để anh tập trung làm việc.
Thợ đến nhanh chóng, quan sát một hồi thì bắc thang lên sửa chữa. Anh thợ nói tôi giúp anh giữ tháng để anh leo lên xem tình hình. Trần nhà tôi làm bằng gỗ, cạy sửa để xem xét cũng dễ dàng.
Anh thợ cố gắng kéo một thanh gỗ ra, tôi nhìn lên thấy một khoảng trống to trên trần nhà. Vài giây sau đó, tôi hoảng hồn khi thấy những vật tròn tròn, lấp lánh rơi xuống trước mặt mình không ngớt. Đến khi nhìn xuống sàn nhà, tôi đứng hình nhận ra tất cả đều là vàng, là nhẫn vàng!
Video đang HOT
Thấy thế, tôi vội vàng gom hết chỗ váng ấy, luống cuống tìm cách cất đi. Vì dù sao tôi cũng chỉ ở nhà một mình, anh thợ sửa trần kia cũng là người lạ. Tôi sợ xảy ra chuyện gì thì tôi không trở tay kịp. Nhưng may thay, anh thợ kia không hề có hành động gì lạ, sửa trần xong thì liền ra về.
Sau khi trở vào nhà, tôi ngây người với số vàng là 20 cây. Đây là căn nhà chính tay chồng tôi xây, anh ấy là kỹ sư xây dựng. Không lý nào chồng tôi không biết về số vàng này. Chỉ có một cách giải thích hợp lý là chính chồng tôi đã cất giấu số vàng này trên trần nhà. Nhưng anh làm sao có được số vàng lớn thế này. Anh còn giấu giếm tôi bao lâu nay.
Tôi và chồng từ ngày lấy nhau đến nay luôn tiêu xài t.iền chung. T.iền tôi kiếm được thì lo việc trong nhà, gửi cho hai bên gia đình. T.iền anh kiếm được thì một phần nuôi con, một phần gửi tiết kiệm, hoặc đầu tư. Tôi cứ nghĩ vợ chồng tin tưởng nhau, không giấu giếm nhau bất cứ điều gì. Đến hôm nay, tôi thật sự đau lòng và thất vọng vì chồng có quỹ đen, còn giấu vợ từ lâu.
Tôi đang không biết giải quyết thế nào với số vàng này? Tôi cứ im lặng rồi đến một ngày chồng biết mất vàng thì anh ấy cũng chẳng dám hé nửa lời với tôi đâu nhỉ? Hay là tôi cứ hỏi thẳng chồng, biết đâu anh ấy còn có một khoảng t.iền lớn nào đó giấu tôi? Giờ tôi phải làm sao đây?
Mặc cho trời mưa chồng vẫn lao ra ngoài đi giúp đồng nghiệp nữ, nhưng khi đến hiện trường thấy cảnh này mà tá hỏa
Vợ chồng tôi cãi nhau một hồi thì điện thoại của chồng tôi lại reo. Nghe xong thì mặt chồng tôi tái mét, lao ra ngoài không nói với tôi một lời.
Chồng tôi là kiểu đàn ông được nhiều người đ.ánh giá là nhiệt tình, tốt tính. Vì bất cứ ai nhờ vả chuyện gì, chồng tôi đều không chối từ. Ban đầu tôi thấy quý cái tính này của anh, anh giúp người khác một thì giúp tôi mười. Nhưng sau khi yêu rồi kết hôn, tôi lại thấy nhiều khi chồng tốt bụng quá đáng, tự tạo phiền phức cho mình.
Không ít lần tôi ghen tuông với những hành động ga lăng của chồng, như xách túi cho đồng nghiệp nữ, thậm chí là để họ ôm vai bá cổ. Anh không ngại đi mua đồ giúp mọi người. Có khi tan làm về nhà, vừa nghe đồng nghiệp gọi nhờ sửa xe giúp, anh liền ra ngoài không chần chừ.
Thấy chồng như thế, tôi đã nhiều lần nhắc anh đừng lo chuyện bao đồng nữa. Anh sẵn sàng giúp tất cả mọi người, mà trong nhà bóng đèn phòng tắm chưa sửa, cánh cửa phòng ngủ cứ hư. Anh tốt với người dưng như thế, sao không nghĩ cho gia đình một chút? Tôi ghen tuông cũng không phải là vô lý.
Lúc đó, chồng tôi nói anh chỉ tiện giúp đỡ họ, còn trong nhà hư cái gì thì tôi phải nói anh mới biết. Nghe thế tôi càng khó chịu hơn, sao chồng tôi lại cứ phải đi giúp hết người này đến người khác, nghe lời chẳng chối từ bao giờ? Nhưng tôi không nói thẳng với chồng như thế. Tôi chỉ nói chồng đã tan làm về nhà rồi thì không được ra ngoài giúp ai nữa.
Thấy tôi nhiều lần cứng rắn thì chồng cũng không quá thân thiết với đồng nghiệp nữ nữa. Đến một hôm trời mưa gió, tôi đang cùng chồng ăn đồ nướng ngon lành trong nhà. Điện thoại của chồng reo lên, sau khi trả lời thì anh buông đũa xuống ngay. Chồng tôi nói có một em đồng nghiệp bỏ nhầm kính vào túi của anh, giờ em ấy không thấy đường về nhà. Giờ anh phải lên công ty để đưa kính cho cô ấy.
Anh đương nhiên đồng ý ngay, nhưng lại nhìn tôi bối rối, ngập ngừng giải thích: "Anh đi đưa kính cho bé kia rồi về ngay. Chắc đồng nghiệp trong phòng đùa giỡn giấu đồ, không có ác ý gì đâu".
Tôi bùng lửa giận: "Nghe lạ quá, cô ta không có kính không thấy đường, vậy từ chiều giờ nhìn bằng cái gì? Mà có khó quá thì cũng về bằng taxi hay xe ôm được mà, sao phải nhất quyết gọi anh sang?".
Nhưng chồng tôi vẫn nhất quyết đòi đi, dù anh năn nỉ tôi. Anh không nhận ra tôi thật sự đã không chịu nổi cái tính này của anh. Tôi liền bảo: "Anh đi thì đi luôn". Vậy mà chồng tôi vẫn cứ mặc áo mưa vào rồi đẩy xe ra. Tôi lại hét lên: "Anh mà đi thì l.y h.ôn đi. Tôi chán lắm rồi, anh chỉ biết lo chuyện thiên hạ".
Vợ chồng tôi cãi nhau một hồi thì điện thoại của chồng tôi lại reo. Nghe xong thì mặt chồng tôi tái mét, lao ra ngoài không nói với tôi một lời. Thấy tình thế có vẻ căng thẳng, tôi cũng chạy theo chồng. Sau đó tôi biết cô đồng nghiệp kia gặp t.ai n.ạn giao thông. Người qua đường lấy điện thoại của cô ta gọi vào số liên lạc gần đây nên chồng tôi bắt máy.
Tôi còn nghe nói đồng nghiệp nữ kia bị khá nặng, m.áu c.hảy rất nhiều. Đến nơi, tôi thất thần nhìn chồng gào khóc ôm cô ấy. Tôi hoảng hồn thấy tội lỗi, cũng sợ sau chuyện này chồng sẽ chán ghét mình. Sau đó, chồng tôi ngày ngày vào viện chăm cô đồng nghiệp. Anh vẫn không tha thứ cho tôi. Giờ tôi phải làm sao đây?
Tổ chức sinh nhật cho chồng, cả nhà đang vui vẻ thì nghe tiếng hét của cô giúp việc: Bí mật giữa chồng tôi và cô ấy bị lật tẩy Tôi bàng hoàng, đứng không vững trước tin tức quá sốc này. Tôi luôn đặt trọn niềm tin ở chồng mình. Nhìn vẻ bề ngoài, ai cũng nhận xét chồng tôi rất khô khan, trầm tính. Nhưng sống chung mới hiểu, cũng có những khi anh vui vẻ, lãng mạn, biết tặng hoa, tặng quà cho vợ vào những ngày lễ. Anh còn...