Chồng đem tiề.n tỷ mua nhà cho nhân tình
Khi nghe tôi giới thiệu bản thân mình, cô nhân tình của chồng chẳng có gì bất ngờ. Mà người như rơi xuống vực sâu là tôi.
Đọc bài “Thấy tôi, vợ hoảng hốt vơ vội chiếc áo che người” của anh Lê Thành, tôi rất thấu hiểu nỗi giằng xé mà anh đang gặp phải. Bởi vì tôi cũng không khác anh chút nào. Tôi xin kể câu chuyện của mình ra đây, mong độc giả cho tôi lời khuyên.
Năm nay tôi đã 32 tuổ.i. Tôi có hai con, cháu trai đã được bảy tuổ.i, b.é gá.i được năm tuổ.i. Hiện tại tôi đang làm quản lí cửa hàng bán đồ lưu niệm cho khách du lịch. Tám năm trước, khi tôi còn là nhân viên, tôi đã quen anh, một hướng dẫn viên du lịch. Vài lần gặp gỡ, tôi đã bị nét phong trần quyến rũ của anh đán.h gục. Không chỉ vậy anh còn có tài ăn nói. Tôi xiêu lòng khi nghe anh tán tỉnh. Vượt qua sự ngăn cản của bố mẹ, tôi và anh lấy nhau.
Cưới nhau về, tôi và anh sống riêng trong căn hộ bố mẹ tôi đã chuẩn bị trước. Cuộc sống không quá vất vả vì cả hai đều ổn định công việc. Nếu khéo vun vén, tiết kiệm thì không có gì đáng lo. Anh đã từng học quản trị kinh doanh nhưng ra trường không xin được việc. Nhờ sự hậu thuẫn của bố mẹ tôi, cộng với số vàng cưới, anh mở công ty quảng cáo. Công ty không quá lớn nhưng dù sao anh cũng không còn phải đi đây đi đó như trước. Mặt khác tôi cũng có thể biết được anh làm gì nên cảm thấy yên tâm hơn.
Vậy mà, một năm trở lại đây, hàng tháng anh không đưa được cho tôi một đồng và cũng lạnh nhạt với vợ con. Lúc thì anh lấy lý do máy móc hỏng hóc phải sửa, khách hàng nợ tiề.n, rồi anh ở lại công ty qua đêm để hoàn thành nốt kế hoạch, phải đi công tác để ký hợp đồng… Dù rất buồn nhưng tôi nghĩ anh đang khó khăn nên cố gắng chắt chiu, vun vén cho gia đình. Hai đứa con càng lớn, càng phải chi tiêu nhiều, còn tôi, nửa năm trời không dám mua bộ quần áo mới.
Người mở cửa là một cô gái trẻ măng, anh dựng xe xong, cô gái đó liền ôm eo anh đi vào nhà. (Ảnh minh họa)
Cách đây hai tuần, hôm đó cô giáo ở nhà trẻ nơi con gái tôi đang học gọi điện mời đến có việc gấp. Chuyện cũng không có gì quá lớn, đoàn khám răng muốn nhổ răng cho bé, cô giáo cần ý kiến của phụ huynh và dỗ dành cho bé chịu hợp tác. Trên đường về, tôi đi đường tắt cho nhanh.
Nhưng đúng lúc rẽ vào ngõ, tôi nhìn thấy chồng mình cầm một bó hoa, đi vào trong một căn nhà. Và người mở cửa là một cô gái trẻ măng, anh dựng xe xong, cô gái đó liền ôm eo anh đi vào nhà.
Tôi thấy choáng váng cả đầu, tay chân lạnh ngắt. Tôi vào quán nước đối diện ngồi đợi. Phải hơn hai tiếng đồng hồ, chồng tôi và cô ta mới ra khỏi nhà. Trước khi lên xe, chồng tôi còn hôn má cô cô ta. Hai người có vẻ rất quyến luyến. Mặt mũi tôi nóng bừng, cổ họng thì đắng ngắt.
Tôi về chỗ làm nhưng bần thần chẳng biết làm gì. Về nhà, tôi im lặng và cũng không nói gì với anh. Sáng hôm sau, tôi đến nhà cô ta rất sớm. Phải nói là cô ta khá trẻ và rất đẹp năm nay cô ấy chỉ mới 19 tuổ.i đang làm nhân viên cho khách sạn. Cô ta nhỏ hơn chồng tôi 17 tuổ.i.
Video đang HOT
Khi nghe tôi giới thiệu bản thân mình, cô ta chẳng có gì bất ngờ. Mà người như rơi xuống vực sâu là tôi. Cô ả nhân tình nói: “Em biết chị là vợ anh M, em biết khá rõ về gia đình chị, nhưng anh M nói sẽ li dị với chị đó, chị biết chưa?”. Tôi tức giận gào lên: “Ai có quyền li dị, ai đồng ý, hai người quen nhau khi nào?”.
Nghe cô ta nói mà tôi muốn chế.t cho xong. Họ quen nhau đã hơn một năm nay. Ngôi nhà này trị giá tiề.n tỷ kia là chồng tôi mua cho cô ta. Việc anh lui tới ăn ngủ nơi đây rất thường xuyên. Ả nhân tình kiêu hãnh như người chiến thắng. Cô ta bảo tôi về nhà xác nhận với chồng mình đi và tốt nhất là tôi nên đồng ý li dị để nhận được khoản trợ cấp nuôi con, còn cố chấp, tôi sẽ mất tất cả.
Tôi tức giận vô cùng, cứ nghĩ anh sẽ biết lỗi, sẽ lo lắng khi tôi phát hiện ra sự thật. Nào ngờ, tôi chưa kịp nói câu nào, anh đã mắng tôi: “Ai cho phép cô đến đó, ai cho cô nhụ.c m.ạ người ta. Giờ cô đã biết hết rồi thì nên li dị cho sớm”.
Tôi nghe anh nói vậy, thấy chẳng còn gì nữa, chẳng còn chút sức lực để níu kéo. (Ảnh minh họa)
Bao nhiêu nỗi buồn, nỗi ấm ức và sự chịu đựng bấy lâu nay tôi tuôn ra hết. Tôi kêu anh là kẻ phản bội, kẻ ăn cháo đá bát, là đồ tồi. Anh không đán.h tôi mà đậ.p nát hết tất cả đồ đạc trong nhà. Tôi gào lên hỏi lý do vì sao anh đối xử như vậy với tôi. Nào ngờ, anh trả lời lạnh lùng: “Cô không có lỗi gì hết, chẳng qua là vì tôi chán cô rồi. Giờ tôi tìm được người con gái hợp với tôi, mong cô giải thoát cho tôi”. Anh nói xong ra sân lấy xe bỏ đi. Tôi nghe anh nói vậy, thấy chẳng còn gì nữa, chẳng còn chút sức lực để níu kéo.
Hai tuần nay, tôi và hai con về nhà mẹ đẻ. Lúc tôi đi, căn nhà như chiến trường, tôi cũng chẳng thèm dọn dẹp. Tám năm trời, hai đứa con, biết bao tình nghĩa. Tôi đã hi sinh đã vun vén cho gia đình nhỏ của mình. Trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chồng con. Chưa bao giờ dám tiêu xài phung phí cho bản thân. Nhờ ai mà anh có được như ngày hôm nay? Vậy mà, anh đáp lại tấm chân tình của tôi như thế đấy.
Các bạn ơi, tôi chẳng còn thiết tha gì nữa hết. Tôi đã nói với anh, tất cả tài sản sẽ chia làm ba phần. Tôi, anh và hai con. Anh trai tôi đang ở nước ngoài, anh ấy nói sẽ làm thủ tục cho tôi xuất ngoại. Tôi muốn rũ bỏ tất cả, đưa hai con theo cùng. Tôi muốn chúng quên hết về người cha tồi tệ đó.
Chắc chắn, ra nước ngoài, chúng sẽ hiếm có thể gặp bố. Như vậy có công bằng với các con không? Còn nếu ở lại, 3 mẹ con tôi biết sống như thế nào? Đưa con về cho chồng nuôi, liệu bà mẹ kế chỉ hơn các con chục tuổ.i đó có thể chăm lo gì cho con đây? Tôi không biết phải làm sao nữa, mong nhận được lời tư vấn của các bạn!
Theo Afamily
Chế.t lặng vì hành động của chồng sau khi đi thăm mộ người yêu cũ về
Tối hôm đi thăm mộ người yêu cũ, chồng tôi về rất muộn, rồi lén lút tắm rửa, thay áo dài tay và bỏ lên giường nằm đắp kín chăn.
Tôi năm nay 28 tuổ.i, chồng nhỏ hơn tôi 2 tuổ.i, là dân công nghệ thông tin. Tuổ.i còn trẻ, lại học hành suốt nên chồng tôi mang đầy đủ đặc tính lười biếng, bẩn thỉu, trẻ con và hay giận dỗi vô cớ. Làm vợ nhưng tôi luôn kiêm thêm nhiệm vụ làm mẹ, làm chị, làm osin.
Nhưng vì tình yêu, tôi chấp nhận. Bên cạnh đó, ngoài mấy tính khí mà tôi nghĩ anh chàng nào cũng mắc phải, thì chồng tôi tương đối được. Anh có công việc đàng hoàng, lương cao, thỉnh thoảng đi tụ tập thì cũng chỉ cà phê, bóng bàn với đám bạn, chứ không rượu bia hay gái gú. Bề ngoài của anh khá bảnh trai, cao to, trắng trẻo, thư sinh.
Cưới về, tôi cũng cố thay đổi anh nhưng chỉ được vài ngày đôn đốc, rồi đâu lại vào đó. Về sau, thời gian để nói anh thì thà tôi tự làm cho nhanh. Mọi việc tôi có thể chịu đựng được, duy chỉ có việc này khiến tôi luôn bực bội và khó xử.
Chồng tôi có một cô người yêu cũ quen nhau được 2 năm thì chia tay. Lý do là cả hai đều quá trẻ con, giận dỗi tí việc là đùng đùng tự ái, không ai chịu xuống nước trước. Khi anh quay sang quen tôi thì cô gái kia lại nhắn tin chèo kéo. Nhưng anh kiên quyết không quay lại. Bẵng đi một thời gian, cô gái đó lại nhắn tin trở lại, rồi hai người cứ thế liên lạc. Chỉ là những câu hỏi thăm đơn giản, chứ không hề hẹn gặp. Tôi không phải là người cuồng ghen, với lại việc này anh nói cụ thể, lần nào cũng cho tôi xem tin nhắn, nên tôi không nghi ngờ hay cấm đoán gì anh.
Khi chúng tôi cưới, chồng tôi cũng mời cô gái đó. Cô ta không đến nhưng vẫn gửi phong bì như mọi người. Thấy chồng và cô ấy đối xử với nhau như bạn bè bình thường, tôi cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Dù rất khó chịu, nhưng tôi không ngăn cản được anh và cũng chẳng dám ghen với người sắp chế.t. (Ảnh minh họa).
Thế nhưng, bắt đầu từ 4 tháng trước, chồng tôi nói với tôi rằng, người yêu cũ của anh mắc bệnh nặng (ung thư dạ dày). Hồi xưa cô ấy đòi chia tay vì biết mình mắc bệnh và có lẽ không sống được lâu. Nhưng chia tay rồi, cô ấy hối hận nên vẫn muốn níu kéo. Lúc đó anh đang quen tôi nên không đồng ý quay lại. Sau đó, cô gái ấy cứ ỉ ôi tâm sự than thở buồn bã và muốn làm bạn bè với anh. Tính chồng tôi thì bộp chộp, lại không suy nghĩ sâu xa nên cứ cô gái đó nhắn tin là anh nhắn lại. Giờ cô gái ấy phát bệnh, nằm viện và chỉ sống được thời gian ngắn nữa nên mong chồng tôi sẽ đến thăm nom.
Chồng tôi lén lút giấu tôi đến thăm được 2 lần, thấy tình trạng của cô ấy nguy kịch quá nên đã nói chuyện thẳng thắn với tôi. Anh hy vọng tôi sẽ bao dung, cho anh thỉnh thoảng gặp gỡ trò chuyện với cô ấy, để cô ấy ra đi thanh thản.
Dù rất khó chịu, nhưng tôi không ngăn cản được anh và cũng chẳng dám ghen với người sắp chế.t. Thế nên, cứ vài ngày, chồng tôi lại vào viện thăm người yêu cũ. Có lần anh đưa tôi vào cùng, có lần anh rủ nhưng tôi không đi vì không muốn gặp mặt
Cho tới 2 tháng trước, cô gái đó mất, để lại cho chồng tôi một cuốn sổ nhật ký và tặng con của anh (dù lúc này tôi chưa mang bầu) một sợi dây chuyền vàng 18k, di vật của cô ấy. Tôi chẳng hiểu tại sao cô ấy lại làm như vậy. Tôi nói rõ với chồng rằng, nhật ký, anh có thể đọc, nhưng sau đó phải đốt ngay trước mắt tôi. Dây chuyền, nếu đã bảo cho con tôi, thì đưa tôi đem bán, lấy tiề.n đó mua quần áo sơ sinh cho con. Chứ tôi không chấp nhận để anh giữ như là kỷ vật.
Chồng tôi ban đầu thì sống chế.t không cho tôi đốt nhật ký và bán dây chuyền. Sau thấy tôi làm căng quá, lại nhận được lời khuyên từ những người khác nên anh đồng ý đốt nhật ký nhưng đòi giữ lại dây chuyền cho con. Anh bảo sau nếu là con trai thì bán, còn nếu là con gái thì cho nó đeo. Tôi không đồng ý. Vì tôi không muốn dính dáng chút nào tới người yêu cũ của anh. 2 tháng anh kè kè chăm sóc cô ấy, tôi đã chịu đựng đến cực hạn rồi. Tôi bảo anh rằng, nếu anh nhất quyết giữ, thì tôi sẽ đi. Tôi bỏ về nhà mẹ đẻ 1 ngày, sáng sớm ngày thứ 2 anh đã đến đón và đưa dây chuyền cho tôi đem bán.
Nghe lời giải thích và biện minh của chồng, tôi không khỏi xó.t x.a và chán nản. (Ảnh minh họa).
Tôi giấu anh, đi một mình đến cửa hàng vàng bạc. Vì tôi sợ anh biết nơi tôi bán, sẽ quay lại chuộc lúc nào tôi không hay. Sau ngày hôm đó, vợ chồng tôi lại mặn nồng tình cảm. Yên ổn được một thời gian ngắn thì đến 50 ngày của cô ấy.
Hôm ấy, trông anh buồn rầu lầm lũi và đòi đi thăm mộ bạn gái cũ. Tôi vừa bực, vừa ghen, nhưng cũng thương chồng vì anh là người sống tình cảm. Tôi quyết định tôn trọng sự riêng tư của anh nên đồng ý để anh đi.
Nào ngờ, tối hôm đó, chồng tôi về rất muộn, rồi lén lút tắm rửa, thay áo dài tay và bỏ lên giường nằm đắp kín chăn. Bộ dạng lấm lét đó khiến tôi nghi ngờ. Tôi kéo tay gọi anh dậy, bắt anh cởi bỏ áo dài thay áo ba lỗ đi ngủ cho thoải mái. Khi cánh tay vừa lộ ra, tôi choáng váng vì tên người yêu cũ của anh được xăm nằm ngay ngắn ở bắp tay anh.
Chồng thấy tôi bần thần khuôn mặt liền vội vã giải thích rằng, hôm nay đi thăm mộ xong, anh không kìm được cảm xúc, lại nghĩ người con gái ấy giàu hy sinh quá, biết mình bị bệnh là buông tha cho anh, sợ anh đau khổ. 2 kỷ vật của cô ấy, tôi đã đốt và bán rồi nên anh xăm tên vào tay để làm kỷ niệm. Sau chúng tôi có con, đặt tên nó giống như vậy là khỏi lo người ngoài biết.
Nghe lời giải thích và biện minh của chồng, tôi không khỏi xó.t x.a và chán nản. Tôi giận anh, không nói một lời từ hôm đó đến nay. Chồng tôi thì đi ra đi vào xin tôi đừng giận nữa, và bảo nếu tôi không thích thì anh đi xóa bỏ. Nhưng xóa lần này, chắc gì những lần sau anh không hành động theo cảm tính như vậy?
Là do anh suy nghĩ quá ấu trĩ trẻ con, hay tại tôi là người già dặn, đa nghi và hay làm ầm mọi việc? Tôi phải làm gì để anh biết suy nghĩ cho cuộc sống vợ chồng đây?
Theo Doisongphapluat
Bí mật đằng sau cánh cửa nhà nghỉ khiến chồng chế.t đứng như Từ Hải Khi cánh cửa được mở ra, nhìn khuôn mặt người bí mật đang đợi anh bên trong thì mặt mũi anh bỗng xám ngoét, chân run lẩy bẩy chỉ trực ngã quỵ tới nơi. Một lần mượn máy tính của chồng dùng, chị Lan bàng hoàng phát hiện chồng mình dạo gần đây hay đi "check hàng". Theo thông tin chị khai thác...