Chồng đệ đơn ly hôn với lý do “nhạy cảm” khiến tôi muốn độn thổ vì xấu hổ
Thậm chí có lần anh tắm gội thơm tho, nằm lướt facebook đợi tôi xong xuôi vào để bắt đầu cuộc yêu.
Cứ tưởng vợ cũng háo hức chuẩn bị “lâm trận” với cơ thể trước đó được chăm chút thơm tho. Ai dè anh đợi nửa tiếng sau mới thấy vợ tất tả từ bếp vào, người ngợm tóc tai còn sực mùi cá kho và nước mắm.
Khi Long, chồng tôi chìa lá đơn ly hôn trước mặt và trầm ngâm nói đã suy nghĩ thấu đáo khi đưa ra quyết định, tôi không khỏi giật mình. Bảy năm hôn nhân không phải quá dài so với một đời người nhưng cũng in dấu chặng đường cả hai đã đi qua. Khởi điểm cả hai là con số 0 tròn trĩnh, tôi và anh đã vượt qua sự phản đối của bố mẹ đôi bên và gắn bó trên chặng đường đó.
Thực ra trong quá trình chung sống, Long đã nhiều lần góp ý về những hạn chế của vợ nhưng tôi chủ quan phẩy tay cho qua. Cứ nghĩ mình đem cả tấm lòng ra để “phụng sự” chồng con, dốc hết gan hết ruột như thế, chồng con sẽ vì cảm kích mà gắn bó với gia đình nhiều hơn.
Tuy nhiên Long nói sự chăm sóc thái quá của tôi khiến anh và con không có khoảng không tự do để hít thở khí trời. Cái gì quá cũng không tốt, đặc biệt tình yêu tôi dành cho chồng con và sự cằn nhằn mỗi lần làm những việc đó khiến cảm giác họ phải “mang ơn” lại quá nặng nề.
Nhưng Long cũng thú nhận sự việc đi đến hệ quả ngày hôm nay là do tôi quá xoàng xĩnh trong cách ăn mặc, trong cách sống mỗi ngày. Long vốn là người đàn ông chỉn chu và đặt nặng hình thức. Công việc hiện tại khiến anh quảng giao nhiều, rất cần người phụ nữ đi bên cạnh tương xứng để làm tôn lên giá trị của anh mỗi khi diện kiến khách hàng bạn bè.
Nhưng nhiều khi tôi khiến anh phải cúi mặt khi giữa buổi tiếc trang trọng với đầy đủ nam thanh nữ tú, tôi hớt hải xuất hiện với bộ dạng như người vừa từ giường ngủ ra và đến tìm chồng để giao chìa khóa. Có anh bạn vô tư đến nhắn: “Anh Long, có người giúp việc nhà anh qua tìm”.
Thế nhưng rủi cho Long và cho cả tôi nữa, có mấy người bạn quen tôi từ lâu, liền nhanh nhảu bào chữa: “Là vợ của anh ấy đấy”. Câu nói tưởng đỡ cho anh khỏi bàn thua trông thấy, ai ngờ lại khiến anh chến chìm trong nỗi mặc cảm vì sự sĩ diện bị cười nhạo.
Video đang HOT
Thời điểm đầu, tôi lấy lý do bao biện cho cái sự luộm thuộm của mình, rằng bản thân lui về một bước để chồng con được chỉn chu. Rằng nếu không có tôi tận tụy ngày đêm vì cái nhà này thì anh và con đâu có những bữa ăn ngon, những bộ quần áo được giặt là phẳng phiu, để có cơ hội rảnh rang đi ra bên ngoài mà quay về chê lại vợ.
Nhưng Long nói tư tưởng của tôi cũ quá rồi, cớ sao cứ phải nghĩ vợ nhàu nhĩ để chồng được thơm tho? Vợ cũng có thể chăm chút bên ngoài và hãnh diện cùng chồng sánh đôi được cơ mà?
Ảnh minh họa
Rồi anh đơn cử có lần thấy nội y của tôi nhàu nhĩ, màu nọ ghép với cái kia cho có, anh đã cất công mua cho tôi những bộ nội y đồng bộ và đầy khêu gợi. Nhưng tôi chỉ ừ hữ cho qua rồi quẳng chúng vào góc tủ. Cảm giác được làm đẹp cho vợ mà bị chối bỏ khiến anh thấy bất lực với anh và cho cả tôi nữa. Thậm chí có lần anh tắm gội thơm tho, nằm lướt facebook đợi tôi xong xuôi vào để bắt đầu cuộc yêu.
Cứ tưởng vợ cũng háo hức chuẩn bị “lâm trận” với cơ thể trước đó được chăm chút thơm tho. Ai dè anh đợi nửa tiếng sau mới thấy vợ tất tả từ bếp vào, người ngợm tóc tai còn sực mùi cá kho và nước mắm. Lần yêu ấy anh chẳng có chút cảm hứng nào mà chỉ làm cho có.
Long nói đến đâu, tôi đỏ bừng mặt xấu hổ đến đó. Những lời anh góp ý tôi đã nghe nhiều, nhưng thời điểm trước đó tôi chủ quan ừ hữ bao nhiêu thì giờ thấm thía bấy nhiêu. Hóa ra chính sự xuề xòa, bặt chăng hay chớ của tôi đã dần đem nỗi chán ngán của chồng lên cao ngất.
Và đỉnh điểm là lá đơn ly hôn được chồng đưa ra sau khi đã suy nghĩ thấu đáo. Long nói vẫn còn rất yêu tôi và cảm kích sự chu toàn của vợ bấy lâu vun đắp cho gia đình. Nhưng như thế với anh vẫn chưa đủ. Sự chu toàn ấy tôi có thể bớt đi, nhưng sự chăm chút hình thức và nâng niu bản thân thì tôi phải hơn lên, thậm chí hơn rất nhiều mới đủ.
Tôi nắm chặt tay anh, nói sẽ suy nghĩ thấu đáo về những lời góp ý của chồng và thiệt tâm thay đổi. Để mất gia đình và người chồng luôn lo lắng bao quát cho vợ như Long, tôi thấy thật sự không nỡ. Chỉ mong sự kiên nhẫn của anh đủ nhiều để nhìn thấy sự thay đổi tích cực từ phía vợ.
Theo afamily.vn
Lễ cưới sắp diễn ra nhưng tôi bối rối không biết có nên mời người đàn bà đã gây ra bao khổ đau cho tôi không?
Tôi vừa muốn mời vừa hận "người đó" đến mức không muốn mời nên cứ chần chừ mãi.
Hướng Dương ơi,
Tôi sắp lấy chồng. Anh là con trai một gia đình giàu có, danh giá. Nhà anh ai cũng học cao hiểu rộng, có vị thế trong xã hội. Chuyện tình của chúng tôi từng vấp phải sự phản đối kịch liệt từ gia đình anh. Bởi tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không tròn vẹn.
Tôi bị chính mẹ đẻ bỏ rơi khi chỉ mới hơn 2 tuổi. Bố tôi kể rằng mẹ tôi mê mẩn một người đàn ông khác nên bỏ rơi bố con tôi để chạy theo nhân tình. Một mình bố gà trống nuôi con đến tận bây giờ. Mỗi khi thấy chúng bạn có mẹ đưa đón, tôi vừa tủi thân vừa hận chính mẹ mình. Suốt mấy chục năm ròng, tôi không hề được gặp mẹ, càng không biết được tình thương của mẹ là gì?
Ảnh minh họa
Hai năm nay, mẹ tôi tự dưng quay về gặp tôi. Bà khắc khổ, già còm, ăn nói nghẹn ngào khi xin lỗi tôi. Nhưng tôi không còn chút tình cảm nào với bà cả. Bố tôi cũng bảo tôi tha thứ đi, dù gì đó cũng là mẹ tôi mà tôi không làm được. Bỏ rơi tôi bao nhiêu năm nay, giờ về xin tôi tha thứ, tôi đâu phải con rối trong tay mẹ.
Giờ tôi sắp cưới và rất phân vân. Mỗi khi nghĩ tới việc mời mẹ đẻ, tôi lại chùng lòng. Bố tôi nói cứ viết thiệp mời đi, bà đi hay không là việc của bà. Nhưng tôi không muốn bà xuất hiện trong đám cưới của mình. Liệu tôi có quá ích kỉ, quá nhỏ nhen không? Có nên mời mẹ tham dự đám cưới không?
Hướng Dương tư vấn
Gừi bạn thân mến,
Trước hết, Hướng Dương xin chia sẻ và đồng cảm với nỗi đau mà bạn phải gánh chịu suốt thời gian qua. Rõ ràng bạn đã quá thiệt thòi so với mọi người khi bị chính mẹ đẻ bỏ rơi, không cảm nhận được sự chăm sóc, tình cảm của mẹ dành cho mình suốt mấy chục năm. Việc bạn hận thù mẹ mình cũng là tâm lý hiển nhiên, không ai có thể trách cứ được.
Nhưng bây giờ, mẹ bạn đã hối hận và quay về xin bạn tha thứ. Bố bạn, người đàn ông bị tổn thương nhiều nhất nhưng cũng bao dung nhất đã tha thứ cho bà. Bố bạn nói rất đúng, dù bà có sai thế nào thì đó vẫn là người mang nặng đẻ đau, vẫn là "mẹ" bạn. Vì thế, bạn nên rộng lòng tha thứ, bao dung cho lỗi lầm khi trẻ của mẹ bạn.
Chuyện mời mẹ dự đám cưới, bạn nên bàn bạc, hỏi thêm ý kiến từ bố và chồng. Nếu như mọi người đều khuyên bạn nên mời, Hướng Dương nghĩ bạn cũng nên mời bà. Vì dù gì, đây cũng là ngày trọng đại nhất đời bạn, chắc chắn mẹ bạn cũng muốn tham dự để chúc phúc cho con gái. Bạn mời bà cũng là xóa đi một phần khoảng cách giữa hai người. Cuộc sống vô thường, đừng để đến lúc nào đó, bạn lại hối hận khi không chịu tha thứ cho người sinh ra bạn.
Thân gửi.
Theo afamily.vn
Đau khổ và bế tắc vì mất 'cái ngàn vàng' năm 17 tuổi Chia tay mối tình đầu, cô gái không thể yêu ai trọn vẹn chỉ vì nỗi mặc cảm mất trinh tiết. Có rất nhiều ý kiến khác nhau xung quanh câu chuyện trinh tiết của người con gái. Người cho rằng, con gái nhất định phải giữ "cái ngàn vàng" cho đến đêm tân hôn, người lại nói, chỉ cần yêu thương thật...