Chồng đánh què chân tôi, còn muốn cha mẹ vợ quỳ lạy
Tôi bảo sao anh ăn cơm không dẹp tô thì anh đánh tôi què chân. Tôi gọi mẹ rước về thì anh bảo cha mẹ tôi phải quỳ lạy anh mới được.
Ảnh minh họa
Ngày trước từ quê lên Sài Gòn học tôi đã quen anh, người qua một đời vợ, không tiền không nhà cửa nhưng tu chí làm ăn, không rượu chè cờ bạc trai gái. Gia đình ngăn cản hết lời nhưng tôi quyết bỏ nhà theo anh không một đám cưới. 5 năm trôi qua, con trai chúng tôi đã 3 tuổi, được ông bà ngoại chăm từ lúc 3 tháng đến giờ. Gia đình tôi cũng dần chấp nhận vì thấy chúng tôi yêu nhau.
Gần một năm trước cha mẹ tôi muốn mở một cơ sở nhỏ làm ăn, vì hụt vốn nên vợ chồng tôi hỗ trợ 35 triệu và giúp ông bà buôn bán. Kể từ đó vợ chồng không đi bán hàng riêng mà ở nhà hỗ trợ ông bà, tất nhiên là cha mẹ tôi lo ăn uống và tiêu xài cho cả hai vợ chồng. Vì quen xài thoải mái hồi còn đi làm ăn riêng nên giờ cha mẹ có chu cấp chúng tôi vẫn thấy không đủ. Mẹ tôi ở quê, thấy xài nhiều mẹ cũng hay cằn nhằn. Chồng tôi cho rằng công lao của anh mà mẹ lại như thế khi anh tiêu xài. Từ xưa đến giờ chồng tôi mê game, cơm ăn phải dâng tới miệng, ăn xong phải bưng xuống còn anh chỉ ngồi chơi game. Có hai vợ chồng không sao nhưng ở nhà tôi cha mẹ hơi khó chịu vì thói đó.
Công việc của cha mẹ càng thuận lợi thì công lao của anh cũng không phải nhỏ nhưng làm ra bao nhiêu anh xài hết. Anh không xài cá nhân nhưng lại mua những đồ dùng không cần thiết. Khi công việc thuận lợi hơn thì cha mẹ tôi lại vay hai đứa hơn 100 triệu. Tôi mừng lắm, ngày xưa cha mẹ lo cho tôi ăn học phải mượn nợ, giờ tôi muốn giúp mẹ làm ăn để không mang tội bất hiếu. Thế mà anh lại chửi bới tôi, nói không lo cho gia đình. Tôi ngọt nhạt tâm sự nhưng anh lúc nào cũng xem thường mẹ vợ. Người làm chung xưởng cũng khá bực vì anh lười và mê game. Đỉnh điểm khi tôi bảo sao anh ăn cơm không dẹp tô thì anh đánh tôi què chân. Tôi gọi mẹ rước về thì anh bảo cha mẹ tôi phải quỳ lạy anh mới được. Giờ tôi phải làm sao?
Video đang HOT
Theo VNE
Sợ mất vợ đẹp, tôi gây ra những chuyện tội lỗi
Bao nhiêu nỗi bực dọc trong người cùng nỗi lo sợ mất vợ đẹp trong tôi trào lên khi nghĩ đến việc em ngoại tình.
Tôi là một nhân viên của công ty cấp thoát nước, cũng chẳng đẹp trai hay lẻo mép để tán tỉnh các cô nàng xinh đẹp. Trong một lần đến sửa chữa đường ống nước bị rò rỉ cho một gia đình, tôi tình cờ quen em và bị em hớp hồn khi đang say sưa dịch mail tiếng Anh. Chính cái vẻ trong sáng và xinh xắn của một cô trợ lý nhỏ đã làm tôi có động lực để chủ động xin số điện thoại, rủ đi uống cà phê. Tôi may mắn được em đồng ý, chỉ sau một thời gian ngắn, tôi đã được em chấp nhận làm người yêu. Thời gian yêu nhau, tôi nhận ra em là người rất chân thật và hết mực quan tâm tôi.
Sau một năm chúng tôi ở bên nhau, tôi quyết định cùng em tính chuyện lập gia đình. Ngày tôi về nhà em ra mắt, tôi không nhận được thiện cảm của mẹ em không chỉ vì tôi xấu trai mà còn vì công việc không tương xứng với em. Nhưng bằng tài thuyết phục của em cộng với những lời hứa sẽ yêu thương em hết đời đã khiến cho bà xiêu lòng và đồng ý.
Từ ngày về sống chung một nhà, dù tôi biết em một lòng một dạ yêu chồng và cũng hiểu công việc của em thiên về ngoại giao, phải tiếp xúc với nhiều người đàn ông. Nhưng tôi luôn thấy bức bối khi sống với tâm trạng sợ mất vợ đẹp vào tay gã đàn ông khác giàu có và bảnh bao hơn mình. Tôi đã cương quyết cấm em không được trang điểm đậm và trưng diện như trước. Biết là vô lý khi bị cấm đoán nhưng vì giữ cho yên ấm gia đình và phần hiểu tâm lý của chồng, em đã gói ghém tất cả những chiếc váy ngắn, màu sắc sặc sỡ cất vào tủ khóa.
Thời gian yêu nhau, tôi nhận ra em là người rất chân thật và hết mực quan tâm tôi. (Ảnh minh họa)
Nhiều lần đi làm về, tôi không thấy em thì tôi lại nghĩ lung tung đến chuyện em đi đàn đúm bên ngoài. Tất cả cũng chỉ vì cái lối suy nghĩ tự ti về bản thân trước cô vợ xinh đẹp như em đã làm tôi trở thành một người chồng ích kỷ và nhỏ nhen. Tôi bắt em ăn cơm nhiều để cho mập ra và nếu em mập lên thì mấy gã đàn ông sẽ không còn ham muốn nữa.
Hơn một năm chung sống với nhau, tôi vẫn không thấy em nói đến chuyện mang thai. Nhiều lần tôi đã cùng em đến bệnh viện khám nhưng bác sỹ đều bảo tình trạng hai người bình thường. Tôi cùng em tiếp tục chờ đợi. Cho đến mấy tháng sau khi đang làm việc, tôi bị một anh đồng nghiệp kéo tới kể chuyện lúc chiều thấy em đi ô tô với một người đàn ông lạ và vào một khách sạn sang trọng.
Bao nhiêu nỗi bực dọc trong người cùng nỗi lo sợ mất vợ đẹp trong tôi trào lên khi nghĩ đến việc em ngoại tình. Tôi nhớ lúc sáng trước khi đi làm, em đã có dặn tôi hôm nay ở lại cơ quan giải quyết việc, tối em về thì vợ chồng cùng ra tiệm ăn. Hôm nay lại là sinh nhật của tôi nên tôi nghĩ em muốn dành cho mình bất ngờ. Vậy mà giờ tôi lại nhận được tin em đi khách sạn với người đàn ông khác.
Tôi về nhà sớm, chờ đợi mãi cuối cùng em cũng về. Vừa thấy em, tôi đã không tiếc lời mắng chửi thậm tệ và đưa tay tát vào mặt em một cái. Nhìn bộ dạng hoảng hốt lo sợ của em càng khiến tôi thêm tức tối. Em vừa van xin vừa nói việc tôi nghi ngờ đi với người đàn ông lạ lúc chiều chỉ là hiểu lầm. Người đó là sếp của em và đi vào khách sạn chỉ để dùng bữa với đối tác thôi. Em còn nói trong bàn ăn có hơn 10 người có thể làm chứng cho em.
Mặc kệ em thanh minh, tôi đều bỏ ngoài tai. Em càng níu tay tôi van lạy, tôi càng nóng giận. Tôi hất mạnh tay em ra, nhưng tôi không ngờ chính cái hất tay đó khiến em loạng choạng không đứng vững đã ngã xuống sàn nhà. Lúc đó tôi hốt hoảng khi thấy em ôm bụng kêu đau và có một dòng máu chảy ra từ bụng dưới của em.
Giờ thì tôi mới vỡ lẽ là món quà quý giá mà em giấu kín để dành tặng tôi trong dịp sinh nhật chính là gì rồi. (Ảnh minh họa)
Tôi hấp tấp đưa em đến bệnh viện thì biết mình vừa đã làm mất đi đứa con của mình. Suốt một tuần em ở bệnh viện, không nói chuyện với tôi, không làm gì ngoài việc nằm trên giường khóc. Tôi đau đớn và trách bản thân mình vô cùng. Chỉ vì ghen tuông mù quáng mà đã làm em tổn thương và còn giết chết đứa con mình chưa kịp chào đời. Giờ thì tôi mới vỡ lẽ là món quà quý giá mà em giấu kín để dành tặng tôi trong dịp sinh nhật chính là việc tôi sắp được làm bố.
Tôi biết giờ tôi có van xin, quỳ lạy để vợ tha thứ thì cũng không thể cứu vãn được tình thế nữa rồi. Tôi là một thằng đàn ông khốn nạn, không biết trân trọng hạnh phúc mình có được, để giờ hối hận thì cũng đã muộn. Sau khi ra viện, em một mực đòi ly hôn và dù tôi có làm gì để chuộc lỗi thì em cũng không bằng lòng.
Hôm nay tôi chấp nhận ký vào đơn, đó là kết quả tôi đáng phải nhận để giải thoát cho em khỏi một thằng khốn nạn như tôi. Tôi mong em luôn khỏe mạnh và sớm tìm được hạnh phúc cho mình.
Theo Tinngan
Ngày về ra mắt, mẹ chồng vội quỳ lạy van xin tôi chia tay với con trai bà "Con có thể chia tay với thằng Kiên được không? Hai đứa đừng yêu đương quan hệ gì nữa. Mà bác hỏi thật nhé, 2 đứa đã làm "chuyện đó" chưa? Câu này con phải trả lời thật bác, không bác chết ngay cho con xem". Hãy để anh mang lại hạnh phúc cho em nhé (ảnh minh họa) Yêu nhau được gần...