Chồng đánh khi tôi không cho anh ngủ riêng
Mình thấy quá ngột ngạt rồi, suốt ngày quanh quẩn trong nhà trông con, bị chồng coi thường, xúc phạm…
ảnh minh họa
Mình và anh ấy yêu nhau được vài tháng thì kết hôn, lúc mới yêu chúng mình rất hợp nhau, mình cảm giác tình yêu là màu hồng, mới yêu nhau thôi nhưng cả 2 đều cảm thấy như quen từ kiếp trước vậy, giống như duyên số sắp đặt sinh ra là dành cho nhau. Anh ấy là người có học thức, hiểu chuyện, tôn trọng mình và là người đàn ông của gia đình. Thế rồi đám cưới diễn ra, chỉ chưa đầy một tháng bọn mình đã cãi nhau liên tục, điều mình không ngờ tới là anh gia trưởng, dễ nóng giận và hễ nóng giận lên là lại đập đồ và thậm chí còn đập cả mình.
Thế nhưng lúc đó tình yêu còn quá lớn nên mình có thể bỏ qua mọi thứ, dù anh ấy có nổi nóng đập phá thì mình cũng vẫn là người xuống nước trước. Đến thời điểm hiện tại mình đã kết hôn được gần 2 năm, có con rồi. Do không có ai trông con nên mình phải ở nhà trông, chỉ mình anh đi làm. Từ lúc đó, mình có cảm giác anh xem thường mình hơn, tiền để trong tài khoản nói là dùng chung nhưng thẻ anh cầm, vì vậy nếu mình có chi tiêu bao nhiêu anh cũng quản lý được hết, trong khi mình không quản lý được các khoản chi của anh. Anh dè dặt với mình trong chi tiêu, mua cái gì, cho ai, làm gì hầu như đều phải xin phép anh trước.
Video đang HOT
Lúc trước chưa có con, việc anh ấy bạo lực với mình hay đập phá đồ đạc mình vẫn có thể nhắm mắt cho qua, giờ đã có con mình sợ con phải chứng kiến cảnh ba mẹ nó cãi vã và cảnh bạo lực gia đình. Lần trước cãi nhau anh ấy ngủ riêng, mình không chấp nhận hễ cãi nhau là ngủ riêng vì nó sẽ là một thói quen không tốt nếu vẫn còn muốn giữ hạnh phúc gia đình, mình nói với anh nếu sau này cãi nhau mà anh còn ngủ riêng như vậy nữa mình sẽ bế con đi và ly thân. Gần đây bọn mình lại cãi nhau, anh ấy vẫn ngủ riêng, mình gọi anh dậy và nói là anh không coi lời nói của mình ra gì, mình cũng yêu cầu đã là vợ chồng thì phải tôn trọng nhau, vừa nói dứt câu anh ấy lao vào đánh mình và nói “Tôn trọng này”.
Lần nào xảy ra chuyện mình cũng khóc, nhưng lần này mình thật sự quá thất vọng rồi, không muốn khóc nữa, muốn buông xuôi mọi thứ. Vợ chồng sống với nhau mà không còn sự tôn trọng lẫn nhau thì sống để làm gì nữa. Mình thật sự cảm thấy quá ngột ngạt rồi, suốt ngày quanh quẩn trong nhà trông con, bị chồng coi thường, xúc phạm… Ai nhìn vào cũng đều nghĩ mình rất hạnh phúc, mình cũng không dám tâm sự với ai, hãy cho mình lời khuyên đi, nên làm gì lúc này?
Theo Xaluan
Nếu người đàn ông bạn yêu có những dấu hiệu này thì hãy rời xa anh ta càng nhanh càng tốt
Một khi chàng làm những hành động dưới đây chứng tỏ bạn đã thất bại trong việc "thả thính" rồi đấy.
1. Bạn không phải là ưu tiên hàng đầu của chàng
Anh ấy không bao giờ lên kế hoạch trước với bạn. Bạn không phải là người quan trọng với chàng. Khi không có ai bên cạnh, anh ta mới nghĩ đến bạn.
2. Anh ta là một kẻ ăn bám
Anh ta biết bạn thích mình. Anh ta luôn đề nghị cả hai gặp nhau tại quán cà phê ưa thích hay nhà hàng rồi gọi cho bạn để đặt vé xem phim, trả tiền ăn. Đó chính là dấu hiệu anh ta lợi dụng bạn chứ chẳng hề có tình cảm chút nào thật lòng với bạn đâu.
3. Anh ta dễ dàng xúc phạm bạn
Anh ta cố gắng để trút ra tất cả sự thất vọng và giận dữ của mình về bạn. Anh ta cố gắng để cho bạn đi nhưng không bỏ bê bạn hoàn toàn. Tốt nhất, bạn đừng đeo đuổi anh ta nữa hay ở bên cạnh anh ta.
4. Anh ta không rời khỏi điện thoại khi ở bên bạn
Anh ta trả lời tất cả các cuộc gọi, hay gọi điện thoại nhắn tin cho mọi người mà không để ý đến bạn. Anh ta coi ngồi hoặc gặp bạn đã là một đặc ân dành cho bạn.
5. Anh ta thờ ơ với bạn
Khi bạn buồn, bạn nói với anh ta rằng bạn đang khó chịu và cần phải nói chuyện với anh ấy. Nhưng anh ta không trả lời và thờ ơ với bạn. Anh ta không muốn quan tâm bạn chút nào.
Theo Emdep
Nếu coi thường con gái thì các anh còn lấy vợ làm gì? Nếu coi thường con gái thì các anh còn lấy vợ làm gì? Vì sao những người bố, đáng ra phải là điểm tựa cho vợ con, thay vì chào đón và che chở cho sinh linh do chính mình tạo nên lại buồn khổ... Nhiều bé gái ra đời thay vì được chào đón trong sự vui mừng, hạnh phúc thì lại...