Chồng đang chán vợ giật mình tỉnh ngộ sau khi nghe một câu nói của gã hàng xóm trong cơn say
Hắn thần người, chả thiết ăn nốt bát mỳ tôm nữa. Thì ra cô vợ mà hắn đương chán chường thì lại có người thích đỏ mắt, và ao ước có được.
Ảnh minh họa
Thời gian gần đây, hắn bỗng tự dưng chán vợ. Thì tự dưng thôi. Có thể là ở với nhau lâu quá, sinh nhàm chán. Mà vợ hắn từ ngày đẻ đứa thứ hai xong, thì bù xù, luộm thuộm hơn hẳn. Hắn kèo nhèo, nàng bắt đầu mang cái lí lẽ: “Ông thử một mình trông 2 đứa con, lại ngày đi làm công ty xem ông còn có thời gian và sức lực làm đẹp nữa không!”. Ờ, thế đấy, lí do lí trấu kiểu vậy hắn đành chịu. Xong lên công ty, nhìn mấy em trẻ đẹp phơi phới, thế là hắn thấy chán vợ thôi.
Hắn là hắn chưa có ý định tìm niềm vui khác đâu. Chẳng qua, nếu có 1 em xinh xinh, thơm thơm nhảy vào lòng thì hắn cũng chẳng nói trước được. Đàn bà ấy mà, ngoài chăm con thì phải biết làm đẹp, làm mới mình để giữ chồng nữa chớ. Không giữ được chồng, đến lúc mất, đừng có than khóc, trách móc ông trời nhé.
Càng nghĩ hắn càng thấy ấm ức. Lại trở nên hậm hực với vợ. Ít “động” vào vợ hơn, cũng hay cáu gắt, cau có, gây sự vô cớ linh tinh. Thế nhưng vợ hắn lại chẳng hiểu tâm lý chồng, suốt ngày chỉ con với con, người ngợm nhìn càng ngày càng chán, chuyện đó thì chả khác cơm nguội để qua đêm. Hừ, là hắn mới đang ở mức chán vợ thôi nhé, đến khi hắn đi thật với cô nàng nào khác thì đừng có trách! Ai bảo nhắc mãi không nghe, rào trước đủ kiểu vẫn thờ ơ làm như không biết cơ.
Hôm đó cuối tuần, vợ hắn rủ hắn đưa 2 con về bà ngoại chơi. Nhưng hắn đang chán vợ, nên từ chối luôn, để 3 mẹ con nàng tự bắt xe về 1 mình. Hắn nằm ườn ở nhà chơi game, đến trưa thì úp mì tôm ăn. Trong khi hắn 1 người 1 bát mì tôm suông thì nhà gã hàng xóm đang rượu chè xôm tụ vui lắm. Hình như hôm nay vợ con nhà ấy cũng đi chơi, có mỗi gã ta ở nhà, thế là gã ta rủ bạn bè tới nhậu nhẹt. Rượu vào lời ra, còn hò hét rõ to, bên nhà hắn còn nghe rõ mấy gã bên đó đang nói về chuyện gì cơ.
Hắn vểnh tai lên lắng nghe, khi thấy mấy gã bên kia đang bàn về chuyện phụ nữ. Ái chà, có vẻ tâm trạng đang giống hắn đây, chán vợ đồng thời thèm của lạ, có điều chưa dám làm thật mà thôi.
“Nói cho chúng mày biết, vợ lão hàng xóm nhà tao được phết nhé. Hôm nào nó đi làm về tao cũng phải ngắm một tí, càng nhìn càng ưng, càng thấy hợp nhãn. Vợ chồng đang lục đục… Có điều nhìn nghiêm túc lắm, chứ không tao đã nhào vào tán tỉnh ngay rồi…”, giọng gã hàng xóm nhà hắn cất lên rõ to, rồi tiếp đó là một tràng cười hô hố của gã với lũ bạn.
Video đang HOT
Nói về hàng xóm nhà gã thì chỉ có nhà hắn mà thôi. Vì mé kia là bãi đất trống, còn mấy nhà xung quanh thì toàn mấy người trí thức về hưu, lấy đâu cô vợ hàng xóm trẻ trẻ cho gã ta thèm thuồng.
Hắn thần cả người, chả thiết ăn nốt bát mì tôm nữa. Ông trời ơi, thì ra gã hàng xóm nhà hắn đang nhòm ngó vợ hắn! Thì ra cô vợ mà hắn đương chán chường thì lại có người thích đỏ mắt, và ao ước có được. Sao gã ta dám có ý đồ như thế chứ? Giờ hắn mới thấm cái câu: “Vợ là cơm nguội nhà mình nhưng lại là bát phở nóng hôi hổi của thằng cha láng giềng”. Thả nàng ra, có khi có gã khác nẫng mất như chơi!
Thực chất, nhìn một cách khách quan thì vợ hắn đâu đến nỗi nào. Sinh con thứ 2 chưa đầy năm, tối mắt với 2 đứa con, có “xuống cấp” chút cũng là bình thường. Mà có khi hắn ở đây chán vợ, thì vợ bên kia cũng chán ngấy gã chồng vô tâm, đã không thấu hiểu, san sẻ thì thôi còn dở giọng chê bai vợ ấy chứ. Ôi, người phải nói câu “có không giữ, mất đừng tìm” hình như là vợ hắn thì đúng hơn!
Theo Afamily
Tôi không bao giờ mua quà tặng mẹ chồng, vì sao?
Tôi còn nhớ, khi dọn đồ ra khỏi nhà, chị dâu đã bỏ nhỏ tôi một câu: "chị chịu đựng hơn 10 năm rồi, giờ đến lượt em đó".
Tôi cưới chồng gần được hai năm và có một bé gái lên một tuổi. Tôi phải làm dâu từ khi mới cưới vì chồng là con út. Trước đó, vợ chồng anh trai ở với ba mẹ chồng nhưng khi tôi về thì họ xin ra riêng.
Ảnh minh họa
Tôi còn nhớ, khi dọn đồ ra khỏi nhà, chị dâu đã bỏ nhỏ tôi một câu: "chị chịu đựng hơn 10 năm rồi, giờ đến lượt em đó". Lúc ấy mới cưới, tôi cũng chưa hình dung sống chung với ba mẹ chồng sẽ như thế nào nên không suy nghĩ nhiều.
Trong thâm tâm tôi xác định sẽ đối xử với ba mẹ chồng như ba mẹ của mình. Vì đằng nào, tôi cũng sẽ ở chung với ông bà. Nghĩ thế, tôi không hề xét nét thái độ của mẹ, dù bà hay cáu gắt, cau có tôi vẫn vui vẻ niềm nở.
Mỗi dịp lễ, tôi đều tặng quà cho mẹ chồng. Nhưng chỉ được ba lần thì tôi tự hứa sẽ không bao giờ mua quà tặng mẹ chồng nữa. Bởi mỗi lần tôi tặng, bà không những không trân trọng mà luôn kiếm cớ dằn vặt tôi. Tôi cảm thấy sự cố gắng gắn kết quan hệ mẹ chồng nàng dâu trở nên vô vọng.
Lần thứ nhất, mới cưới được hơn một tháng thì đến dịp 8.3, tôi suy nghĩ mãi không biết mua gì tặng bà. Qua tham khảo ý kiến nhiều chị em, tôi tìm đến shop quen mua cho bà hai bộ đồ mặc ở nhà.
Tôi chọn loại tốt, chất vải mát vì sắp đến mùa hè. Thế mà, tôi tặng hôm trước, hôm sau bà mặc liền. Nhưng sau một lúc làm việc ngoài vườn, bà trở vào với cái quần rách te tua.
Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì nghe bà phàn nàn: "áo quần gì mà dễ rách, đồ bành nên mới thế, mua cũng chẳng nên hồn". Lúc đó, bố chồng tôi và hàng xóm đang đánh cờ, khi được hỏi ai mua thì bà trả lời: "vợ thằng Thành mua đó".
Ảnh minh họa
Kết quả vài ngày sau, cả xóm đồn ầm lên tôi mua đồ bành tặng mẹ chồng. Họ xì xào về tôi: "muốn nịnh mẹ chồng nhưng ki bo quá". Đến chồng tôi cũng nhắc nhở: "tặng mẹ thì mua cho đàng hoàng, ai lại mua áo quần bành". Tôi uất ức không chịu nổi, rõ ràng tôi mua đồ xịn nhưng mẹ chồng cố ý làm rách để làm mất mặt tôi.
Lần thứ hai, vào dịp 20.10, bà cứ kêu than da mùa lạnh khô quá, nứt nẻ cả. Tôi nghe thế nên đặt mua lọ kem dưỡng ẩm của Nhật Bản làm quà tặng mẹ chồng. Rút kinh nghiệm lần trước, tôi đưa cả hóa đơn cho chồng xem.
Lúc nhận, bà cảm ơn rối rít lắm. Nhưng vài ngày sau, mặt bà bị dị ứng ửng đỏ, bà kêu tôi mua mĩ phẩm dỏm cho bà. Tôi cũng thấy hoang mang, liên hệ với bên đặt hàng thì họ trả lời hàng mới, nếu có dị ứng cũng không phải triệu chứng như thế.
Họ nói nếu tôi cần đổi loại khác thì họ sẽ đổi cho nhưng phải bù tiền. Tôi về hỏi mẹ chồng về lọ kem để đổi lại nhưng bà cứ bảo để đâu không nhớ. Tôi đành chịu.
Sau đó 1 tuần, tôi ra hiệu thuốc tây đầu phố để mua khẩu trang y tế thì được chị chủ tiệm kể chuyện. Mẹ chồng đem lọ kem giữ ẩm xịn nhờ chị bán lại và mua một loại khác rẻ tiền hơn để dùng. Tôi đắng họng, chẳng biết phải nghĩ gì cho đúng.
Lần thứ ba, nhân dịp tết, tôi định may áo quần mới cho mẹ chồng. Rút kinh nghiệm hai lần trước, tôi chở bà đi chọn vải rồi may một bộ vest. Dù tôi gợi ý chọn màu khác nhưng bà nhất quyết chọn màu đen.
Đến tết, bà mặc đi chúc tết thì ba chồng tôi chê sao đầu năm mà mặc màu đen. Bà không biết chống chế kiểu gì lại đổ vấy sang cho tôi: "bộ này con Hương tặng đấy". Tôi định nói lại nhưng nghĩ đầu năm ồn ào không hay nên im lặng.
Ba chồng nghe thế, nghĩ tôi chọn màu nên không nói gì nữa. Không ngờ, ngày mồng 4 tết, bác chồng tôi bị đột quỵ qua đời. Sau khi lo đám xong xuôi, ba chồng gọi tôi nhắc khéo: "từ giờ mua gì cũng phải cẩn thận đừng để thành điềm gở cho cả nhà". Tôi biết ba đang nhắc tới bộ vest đen của mẹ.
Ảnh minh họa
Từ ngày đó, tôi chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện mua quà tặng mẹ chồng nữa. Đến ngày lễ, thấy chị em đồng nghiệp lao xao chọn quà, tôi cũng mặc kệ. Mục đích tặng quà để kết nối tình thân ai ngờ lại trở thành cái cớ để gây sự thì tặng để làm gì.
Theo Tinmoi24
Vu Lan về, con tìm mẹ ở đâu? Mùa Vu Lan lại đến, con tìm về với mẹ, nhà mình thì còn đây nhưng mẹ ở nơi nào? Thiên thu ơi, mẹ ta ở nơi nao? Lúc hiểu thế nào là hai chữ "đáp đền" thì con đã lớn, mẹ đã buông tay để con giang rộng cánh bay. Con xa nhà, lấy chồng rồi sinh con. Con xa mẹ nhưng...