Chồng dẫn “vợ bé” về thách thức, tôi nên làm gì?
Chồng tôi bảo nếu tôi chịu được thì anh ta cũng không bỏ, còn muốn ly hôn anh ta cũng không giữ. Anh ta còn cười cợt bảo: “Đàn ông có thêm vài vợ vẫn vô tư, kiếm được tiền thì phải được sống theo ý mình”.
Tôi lấy chồng đã 22 năm, có 2 con, một trai, một gái. Tôi cùng chồng gây dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng. Nay anh ấy đã là giám đốc mộtdoanh nghiệp tư nhân, kiếm được nhiều tiền, còn tôi vẫn là nhân viên văn phòng. Tôi đã phát hiện chồng có tính trăng hoa. Mới đầu, anh ấy còn thề thốt sẽ từ bỏ. Nhưng vài tháng sau, anh ta có thêm cô khác.
Gần đây, có một phụ nữ dẫn đứa con trai, kém con trai đầu của tôi 2 tuổi, đến nhà tôi. Chồng tôi giới thiệu với tôi rằng đó là con riêng của anh ta, anh ta phải có trách nhiệm với mẹ con cô ta. Chồng tôi bảo nếu tôi chịu được thì anh ta cũng không bỏ, còn muốn ly hôn anh ta cũng không giữ. Anh ta còn cười cợt bảo: “Đàn ông có thêm vài vợ vẫn vô tư, kiếm được tiền thì phải được sống theo ý mình”.
Tình cảm của tôi với chồng đã lạnh lẽo. Tuy nhiên, tôi cũng không muốn ly hôn vì sợ con mất bố, mình mất nhà mà khác nào dâng chồng cho người đàn bà kia. Tôi cũng đã già, không kiếm được nhiều tiền. Nhưng tôi mệt mỏi quá. Tôi nên giải quyết thế nào?
Người đau khổ (Thanh Liêm, Hà Nam)
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Có lẽ phải thẳng thắn nói rằng, chị không có nhiều lựa chọn. Đáng tiếc, chồng chị không nhận ra lỗi lầm mà còn công khai thừa nhận, thậm chí diễu cợt chị, khi bày tỏ quan điểm của anh ta.
Nhưng chị lại đang tự gây áp lực cho mình vì sự yếm thế không đáng có. Chị thấy mình già, không kiếm được tiền và chị chịu đựng. Chính vì chị không phản kháng nên chồng chị lấn lướt, cư xử thô bạo với chị, không hề thấy ăn năn, hối lỗi, không hề chịu trách nhiệm trước việc mình làm. Sống với sự coi thường, chịu đựng sự chà đạp lên nhân phẩm, chị sẽ gây tổn thương cho mình, sẽ đau đớn, già nua hơn, mệt mỏi và căng thẳng triền miên. Chị có thể bày tỏ suy nghĩ của mình với gia đình nhà chồng, tìm sự ủng hộ, động viên từ họ. Nhưng rõ ràng, chồng chị đã bất chấp đạo lý, coi thường mọi tình cảm, trách nhiệm trong một thời gian dài, chắc chắn sẽ không nghe theo lời khuyên bảo nào. Vì thế, chị nên tìm cách lo cho tương lai của mình.
Nếu chị không muốn ly hôn thì nên “gồng mình”, tiếp tục chịu đựng sự phản bội của người chồng. Còn nếu chị muốn giải thoát cho mình gánh nặng thì chị nên lựa chọn ra đi. Các con chị đã lớn, các cháu cũng sẽ nhận thức được đâu là đúng, đâu là sai và ủng hộ sự lựa chọn của mẹ. Chị nên bày tỏ quan điểm rõ ràng của mình với chồng một lần nữa, yêu cầu anh ta lựa chọn rõ ràng giữa trách nhiệm làm chồng, làm cha và lối sống buông thả của mình. Nếu anh ta không lựa chọn gia đình, chị có thể yêu cầu phân chia tài sản, nuôi con. Hãy sống mạnh mẽ vì những đứa con.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mẹ anh ủng hộ tôi làm vợ bé của anh
Tôi có dáng chuẩn như người mẫu, giao tiếp tốt, phải làm lẽ cho người hơn tới 15 tuổi thật không đáng nhưng vì tình yêu nên tôi lại lăn tăn.
Tôi vào Sài Gòn đến bây giờ cũng được 8 năm. Tình yêu đối với tôi từ khi bắt đầu đã được định hướng rõ, nếu yêu chỉ yêu một nửa con tim để khi chia tay không phải đau khổ như bao người. Quả thật đúng như vậy. Tôi đã quen năm người nhưng mỗi lần chia tay, tôi không có tâm trạng buồn hay nhớ nhung gì cả. Cũng vì thế, tôi cảm thấy tình yêu thật nhạt nhẽo và càng lúc càng chẳng muốn quen ai.
Anh là người thứ sáu đến với tôi thật tình cờ và bất ngờ. Anh hơn tôi 15 tuổi, không cao, chẳng đẹp trai, trẻ trung hay thân hình chuẩn như những người trước. Nhưng không hiểu vì sao trái tim tôi như nhói lên mỗi lúc nhìn anh. Chỉ lần gặp thứ ba, tôi đã yêu anh. Tôi cũng không tin anh còn độc thân nên đã thử dò hỏi anh vài lần nhưng anh khéo quá, thông minh quá, làm tôi phải tin anh.
Nhưng quen nhau một thời gian ngắn, tôi cũng phát hiện ra anh đã có gia đình và ba đứa con. Tôi bị sốc nặng và ngỡ như mình đang gặp ác mộng. Tôi quyết định chia tay anh vì không thể chấp nhận việc người khác lừa dối mình, hơn nữa anh ấy lại là người mình yêu hết lòng. Nhưng tôi không làm được, tôi nhớ anh vô cùng và anh cũng vậy. Ngày nào anh cũng gọi điện làm tôi lại càng nhớ anh và không thể làm theo quy định đã đặt ra cho bản thân. Sau này, khi gặp mẹ anh, bà rất quý tôi và cũng biết luôn mối quan hệ của chúng tôi. Mẹ anh mong tôi và anh ấy hạnh phúc vì vợ anh sinh toàn con gái và chị ấy lại mắc bệnh không thể sinh thêm nữa. Tôi vì yêu anh nên đã chấp nhận và về ở chung nhà.
Chúng tôi khéo léo giữ bí mật về mối quan hệ này. Công ty có rất nhiều người nhưng không ai phát hiện ra. Niềm vui không bao giờ là mãi mãi, khi vợ anh đến chỗ ở, tôi đã không thể kìm được lòng mình. Tôi nhận ra họ rất hạnh phúc và vợ anh cũng là người khéo léo ăn nói, đối nhân xử thế. Tôi muốn ra đi, không muốn là kẻ thứ ba xen vào nhưng tình yêu nó là một cái gì đó rất mãnh liệt. Tôi đã thất bại giữa lý chí và tình yêu.
Mỗi lần tôi nói ra đi, anh cũng rất buồn vì tôi biết anh rất yêu tôi. Anh bảo tôi phải khéo léo với vợ anh để sau này chị ấy chấp nhận tôi, muốn tôi phải giống chị ấy. Điều này làm tôi cảm thấy rất nực cười. Tôi không quá xinh nhưng ngoại hình thì chuẩn như người mẫu, giao tiếp của tôi cũng rất tốt, tại sao phải như thế chứ. Ấy vậy mà rồi tôi lại chấp nhận vì quá yêu anh. Tôi và vợ anh cũng có vẻ khá thân thiết khi đi mua sắm hay làm việc nhưng tôi vẫn không hết tủi thân mỗi lúc gần chị ấy. Trước mặt tôi, vợ anh cũng có lúc nói với rất nhiều người kiếm vợ bé cho anh để sinh con trai. Khi đó, tôi chỉ làm lơ không chút phản ứng nhưng trong thâm tâm tôi biết có lẽ chị ấy đang nghi ngờ điều gì nên mới nói rành mạch như vậy.
Đến bây giờ, khi về quê thăm gia đình thì mọi suy nghĩ của tôi mới rõ ràng. Làm sao ba mẹ tôi có thể chấp nhận việc tôi quen anh và sinh con cho anh chứ? Tôi đã bao lần nói chuyện điện thoại với anh, xúc phạm anh bằng những lời lẽ không ra gì để anh ghét và không muốn gặp tôi nhưng anh vẫn không giận mà chỉ cười. Bây giờ tôi không biết phải làm gì cả, không muốn xa anh mà cũng không muốn làm bố mẹ tôi buồn. Hãy giúp tôi, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cắn răng chịu chồng có vợ bé Từ lúc quen biết rồi sinh con cho chồng tôi, cô ấy nghỉ làm nghề tiếp viên và cả hai không coi tôi ra gì. Tôi kêt hôn đã được gân 18 năm và có hai con trai. Cháu lớn học lớp 9 và cháu nhỏ học lớp 5. Hai vợ chồng tạo dựng kinh tế từ tay trắng, đến nay cũng khá...