“Chồng của chị giá bao nhiêu tiền?”
Tôi đau khổ khi nhận ra chỉ có con tôi là thiệt thòi, cả bố và mẹ nó đều không xứng đáng với nó.
Chồng tôi có giá bao nhiêu tiền?
Lớn lên cùng nhau trên một mảnh đất khô cằn, tôi với anh cặp thanh mai trúc mã được nhiều người gán ghép từ bé. Rồi cùng học cấp 3, cùng thi vào một trường Đại học, cùng đỗ đạt và khăn gói lên Hà Nội. Ban đầu, thú thực tôi cũng chỉ coi anh như một người bạn tốt, cùng giúp đỡ nhau lúc khó khăn, nhưng khi lên đến đất khách quê người, sự thiếu thốn tình cảm mới làm tôi nhận ra giá trị thực sự của anh và chính tôi mới là người chủ động ngỏ lời. Và anh cũng xúc động trước giây phút ấy, cả hai chúng tôi đều khóc và ôm chầm lấy nhau.
5 năm Đại học qua nhanh như chớp mắt, chúng tôi cũng đã sống như vợ chồng trong suốt thời gian đó, và cũng như bao cặp đôi khác, chúng tôi có cãi vã nảy lửa nhiều lần và tưởng chừng không thể hoà hợp thì cuối cùng sóng gió cũng qua đi. Ra trường, chúng tôi mỗi đứa tìm được một công việc riêng, với đồng lương không mấy cao, vất vả trang trải cuộc sống. Nhưng chuyện tình cảm thì khó trì hoãn, chúng tôi được sự chấp thuận của gia đình và tiến tới hôn nhân không lâu sau đó.
Đến lúc này thì những vấn đề thật sự mới xuất hiện. Tôi thất nghiệp và ở nhà chờ đợi những tập hồ sơ được trả lời, còn chồng tôi thì vất vả làm chân lon ton trong một tập đoàn có tiếng, nhưng lương cũng chẳng đáng là bao cho dù chồng tôi rất thông minh và có tài. Tôi lại biết tin mình mang bầu nên kinh tế gia đình còn đáng buồn hơn nữa, mọi thứ đổ dồn lên đôi vai của chồng tôi, có những hôm thấy anh vất vả làm khuya mà rơi nước mắt. Tôi cũng có chút nghề may vá nên có nhận làm thêm ở nhà, coi như cũng trang trải được phí sinh hoạt, tuy nhiên cũng tạm bợ vì cơ thể di chuyển cũng nặng nề dần.
Video đang HOT
Đến lúc tôi lâm bồn, tưởng “đổi vận” nhưng cũng chẳng đổi được, nghèo vẫn hoàn nghèo. Tôi tính bảo chồng hay là cả hai về quê cho dễ sống, nhưng chưa kịp nói thì phát hiện ra dạo này chồng tôi hay nói dối, có lần về khuya, gọi di động thấy tắt máy nên tôi gọi sang số cơ quan thì cũng không ai trả lời. Lúc về tôi có hỏi chồng tôi đi đâu, anh bảo trực ở…cơ quan. Bán tín bán nghi, tôi bắt đầu để ý dần, đợi lúc chồng đi tắm và lục điện thoại, thì trời ơi, chồng tôi đang có quan hệ ngoài luồng với cô con gái của Chủ tịch tập đoàn, hàng loạt tin nhắn tình tứ, thậm chí còn đầy nhục dục, chồng tôi đã ngủ với cô ta không ít lần rồi. Tôi gần như chết đứng, chỉ biết ôm con mà khóc. Chồng tôi nhìn thấy cảnh ấy cũng rối rít phân bua, nhưng lúc này thì không gì có thể làm vơi đi nỗi đau của tôi.
Tôi bắt anh phải nghỉ việc nhưng anh không đồng ý vì bây giờ đó là nơi duy nhất hai vợ chồng có thể dựa dẫm vào để có cái ăn, còn chuyện về quê là không bao giờ. Tôi biết vậy nên quyết định đi tìm cô ta, bảo cô ta hãy buông tha cho gia đình tôi. Nhưng khi gặp cô ấy, tôi mới thấy thực sự sốc. Cô ấy – Sếp của chồng tôi còn rất trẻ, chắc kém tôi vài ba tuổi, cô ta bảo thư kí pha trà, rót nước, nói chuyện đàng hoàng chứ không sợ sệt hay tỏ thái độ cáu gắt, nhưng lời nói thì thâm độc không gì bằng: “Chị em mình cùng là phụ nữ nên nói chuyện để chị hiểu, chồng chị cần tiền, cần danh vọng, cần phụ nữ đẹp, biết chiều chuộng, em có thể đáp ứng được điều đó. Chị thì cần tiền để gửi về quê, tiền để chăm con, mọi thứ lại phụ thuộc vào chồng. Chị ạ, chồng chị đã không còn yêu chị nữa, anh ấy cần em và yêu em, bởi vì em có những cái anh ấy muốn, còn hạnh phúc mà không có tiền thì chỉ có chết đói thôi chị ạ. Tóm lại là chồng chị giá bao nhiêu? Chị ra giá, em sẽ trả cho chị để chị đi tìm hạnh phúc mới cho dễ sống. Còn chồng chị, anh ấy rất có tương lai, em sẽ tạo điều kiện cho anh ấy, còn ở bên cạnh chị thì suốt đời chỉ làm culi thôi”.
Tôi bật khóc trước những câu nói đó, vì quả thật là tôi cần tiền để nuôi con tôi, còn anh thì lại là một thằng đàn ông hèn, bán mình vì tiền bạc, không còn là người mà tôi đã từng rất tin tưởng. Còn tôi, liệu có dám hèn như anh, để lấy một khoản tiền nuôi con và từ bỏ ngay người đàn ông phản bội kia không? Hay vứt bỏ tất cả, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo? Tôi đau khổ khi nhận ra chỉ có con tôi là thiệt thòi, cả bố và mẹ nó đều không xứng đáng với nó.
Theo VNE
Em sẽ mãi yêu anh
Tình yêu là gì nếu con người không biết tôn trọng và nâng niu. Nếu thật lòng yêu em tại sao anh lại làm như thế?
Nếu nói rằng đến với em bằng sự chân thành thì tại sao lại để cho em một khoảng trống hụt hẫng đến vậy? Hàng ngàn, hàng vạn câu hỏi của em là vì sao và tại sao?
"Yêu anh là em biết đắng cay, đợi chờ. Yêu anh dù bên em biết bao gọi mời, dù em biết tình này không lối thoát mà vẫn lao vào vòng xoáy ái ân, để đêm về nghe lòng thao thức, uống cho say để thấy anh bên mình, Tình ta trao nhau, là tự tìm đến nỗi đau, dù rằng mình quá khác xa, vẫn yêu anh dù anh là chính anh".
Anh à, có biết bao điều em muốn nói nhưng em phải nói thế nào đây và ra sao để người khác có thể hiểu được? Em sẽ im lặng tập cho mình một thói quen im lặng để người khác xa lánh em như anh xa lánh em vậy. Em chỉ biết rằng trong khi yêu cuộc sống của con người sẽ bị đảo lộn và con người sẽ sống thật với tình yêu của mình.
Gặp anh và yêu anh là một sự tình cờ giữa anh và em đúng không? Em thật sự không dám tin rằng có lúc mình cũng ngồi tự viết nên những dòng này. Có lẽ anh sẽ không đọc được nó và hi vọng anh không nên đọc nó nhưng em vẫn viết bởi nếu em có thể khóc, có thể hận anh có thể ghét anh thì em sẽ không viết ra anh à. Nhưng thực tế em đã không thể khóc được. Người ta nói rằng nếu khi buồn bạn nên khóc thật to, nên đến nơi bạn muốn đến và hét thật to lúc đó bạn có thể thấy thoải mái hơn, nhưng có những lúc em đã khóc, khóc một mình thật nhiều, thật nhiều nhưng tại sao em vẫn thấy buồn nỗi buồn và sự tự ti càng lớn khiến em không đủ tự tin để khóc, nước mắt em không thể rơi được em thấy khó chịu tim mình nhói đau anh à. Tim em đau đến nghẹn thở.
Con người ta khi yêu ai cũng có một sự huyền bí không phải đó là sự đòi hỏi lãng mạn nhưng là cách để biêt rằng người mình yêu thật sự chân thành với mình hay không? Thế giới này đâu chỉ mình anh và em yêu nhau đúng không có rất nhiều người mà. anh đã không chứng minh cho em thấy rằng đó là tình cảm chân thành của anh mà anh đã để cho em hiểu một cách khác về con người anh. Rất yêu anh em biết phải làm thế nào đây? Em yêu anh cũng chẳng giấu anh điều gì cả, chẳng vì một điều gì cả, chỉ vì một tình yêu chân thành muốn đến với anh. Em không dối anh, có những điều em làm anh không bằng lòng thật nhưng em muốn thử thách tình yêu của anh đó. Nhưng anh đã không hiểu và làm cho em biết rằng anh có chân thành với em như không?
Em buồn em thất vọng, em đã hi vọng về anh rất nhiều, tôn trọng anh bởi em cần anh. Khi em cần anh cho em biết được những gì chân thành từ anh cho em thì anh lại để em thất vọng, anh bỏ mặc em quay đi lạnh lùng. Em đã khóc thật nhiều vì điều đó. Em tự hỏi rằng chẳng lẽ anh đến với em vì một thử thách với bạn anh chăng? Vì một kế hoạch gì đó sao? Một tháng thôi, tình yêu chỉ một tháng thôi sao? Bất cứ nơi đâu, lúc nào em cũng nhớ đến anh có thể khóc vì nhớ anh. Lúc này đây em cũng đang khóc? Tình yêu là duyên phận và mỗi người sinh ra để dành cho một người có lẽ mình không thuộc về nhau nhưng em sẽ lặng lẽ nhìn bước anh đi dù sau này cuộc sống của em thế nào anh thì em cũng mãi yêu anh? Em hàng ngàn hàng vạn lần không muốn tin rằng anh chỉ coi em là một cuộc chơi qua đường, là một cơn gió thoảng qua anh à. Anh hãy hiểu cho em, em làm sao để có đủ sự tự tin trở lại đây. Anh đã nói rằng anh không tin tưởng em thì em cũng không còn gì phải giải thích vì có giải thích thì anh cũng đâu có tin đúng không? Thời gian sẽ chứng minh tất cả, em sẽ không yêu ai cả. Em làm tất cả cũng chỉ vì sợ mất anh - người mà em cần em yêu anh biết không?
Em luôn mong và nguyện cầu cho anh được hạnh phúc... (Ảnh minh họa)
Ông trời sao lại trêu đùa số phận của em nhiều đến thế, em đã không gặp được may mắn như những người khác lại càng thêm những nỗi lo âu. Em từng nghĩ rằng có lẽ cuộc sống sẽ bù đắp cho em là anh. Anh sẽ là người mang lại cho em tất cả niềm vui và cùng nhau vươn tới một điều gì tốt đẹp. Chính anh cũng đã nói ra, nhưng sao trớ trêu thế anh? Tại sao thế? Anh đã yêu em thì em không bỏ cuộc đâu, dù anh có thế nào vào lao lý hoặc khó khăn em vẫn mãi bên cạnh anh, mãi yêu anh khi nào em chết đi sẽ thôi yêu anh. Dù hạnh phúc không mỉm cười với em bởi bây giờ em còn gì đâu để tự tin chứ, em sợ rất nhiều sợ nhiều lắm anh à. Anh đến và đi đã vô tình cứa thêm một vết sâu vào con tim nhỏ bé nhạy cảm của em, thật sự quá sức chịu đựng của em và giờ nó tê dại sẽ không còn cảm giác gì nữa em không biết lúc nào nó đau lúc nào nó không đau chỉ biết rằng mỗi lúc nghẹn đăng nơi cổ họng và lồng ngực nhói buốt làm thế nào đây? Nó cần một trái tim che chở chân thành không được sao, một điều mong muốn nhỏ bé như vậy thôi cũng không được sao? Nó sẽ không nhìn về một điều gì ngoài cuộc sống của anh. Anh là người lớn và người khác mãi là trẻ con sao? Anh đừng có làm như vậy? Trẻ con nhưng con người ta cũng đủ nhận thức được những gì mình nên làm và không nên làm mà.
Trong cuộc sống này một người xuất hiện trước một người bằng cả lòng chung thuỷ và sự chân thành khó vậy sao? Em từng nói với anh rằng yêu một người rất khó vì khi đã yêu em sẽ cố gắng và vun vén vậy mà anh đã không ủng hộ em anh đã gạt em ra khỏi cuộc sống của anh. Anh không cần em anh đùa cợt tình cảm của em sao? Em không tin anh à, anh đừng có đùa cợt và thử thách em nếu là thử thách thì em sẽ vượt qua đó em sẽ vượt qua để đón nhận hạnh phúc và cầu mong sẽ có người cổ vũ em.
Cuộc sống đã đá cho em một cú thật đau có lẽ đó là một bài học em sẽ nhớ mãi anh à. Nếu em không xứng đáng để anh hi sinh, không phải là người anh yêu thì nên dừng lại vì cuộc sống của anh còn có nhiều mục đích hơn. Em luôn mong và nguyện cầu cho anh được hạnh phúc, hãy đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình. Em không đủ mạnh để níu kéo anh nhưng em sẽ chờ đợi một ngày nào đó một lúc nào đó anh thấy buồn thì hãy nhớ đến em, nhớ đến một cơn gió thoảng qua trong đời anh. Là đứa trẻ con anh từng coi thường ngày nào đó vẫn đợi anh lau cho nó những giọt nước mắt, cho nó dựa một bờ vai đủ tự tin về hạnh phúc anh à. Và có một điều rằng "Nếu không đắng sẽ không phải là trái khổ qua và nếu không có chút đau khổ sẽ không có tình yêu chân thành, em đã đau khổ nhưng có lẽ em vô duyên không may mắn đón nhận điều đó số em là vậy mà". Anh hãy cố gắng nha, em không hận anh đâu chỉ hận chính bản thân em mà thôi. Anh buông tay em xuống khoảng không thì có lẽ em sẽ va vào đất đá hoặc sông nước trên đường đời cuộc sống anh à. Có thể sẽ giết chết một người con gái với trái tim tê dại vì tổn thương hoặc có thể trưởng thành hơn thì em không biết chỉ biết một điều rằng nó mãi yêu anh dù anh thoảng qua như một cơn gió, lúc nào nó chết thì nó sẽ gọi tên anh. Anh biết không, anh sẽ không phải đau khổ khi đi tìm hạnh phúc mới đâu.
Mãi yêu anh yêu một ngày khi em còn sống. Từng phút không lúc nào không thổn thức nhớ anh nó làm sao để bắt mọi suy nghĩ của nó không nghĩ về anh đây?
Theo VNE
Tại em đã "giữ gìn" quá Cánh cửa không khóa, tôi mừng rỡ khi anh đang ở nhà. Vừa đẩy cửa, trước mắt tôi là hình ảnh hai kẻ trần như nhộng... Hận thù bốc cháy, tôi nhìn hai kẻ đó như muốn thiêu sống họ. Ngày đầu gặp anh, tôi bị ma lực của anh cuốn hút. Anh làm cùng công ty tôi nhưng khác phòng. Anh nổi...