Chồng cũ có người yêu mới
Qua một số bạn bè chung, em biết anh có người mới. Cuộc hôn nhân của chúng ta mới đặt dấu chấm hết cách đây không lâu, anh đã tìm được ngay một người con gái khác. Em mừng cho anh. Ít ra thì cô ấy có thể chia sẻ với anh những lúc cô đơn.
Dù đã dằn lòng để tình cũ ngủ yên, em vẫn không thể ngăn mình tìm kiếm. Chỉ là chút tò mò cần được thỏa mãn, chút hờn ghen tủi phận đang le lói dấy lên cần tìm cách xoa dịu, em lục tung facebook, để tìm ra cho được, một tấm hình anh và cô ấy. Em muốn nhìn cho rõ, người phụ nữ đã thay thế em trong tim anh, là ai.
Cô ấy thật xinh và tươi tắn. Mắt cô ấy không có quầng thâm, trán không hằn những nếp nhăn và khi cười thì đến vết chân chim nơi khóe mắt cũng không có. Cô ấy chắc chắn trẻ hơn em, nhìn đời tươi sáng hơn em. Cứ nhìn hình cô ấy đứng bên anh, má sát má, vai kề vai, thì ai cũng biết rằng cô ấy đang hạnh phúc.
Em lại nghĩ đến mình những ngày đầu tiên thuộc về anh, cũng đầy sức sống và tràn trề hạnh phúc như thế. Giá mà người ta cứ mãi chỉ yêu thôi, đừng có hôn nhân, thì tốt biết mấy. Vì hôn nhân không phải một cuộc dạo chơi, hôn nhân đầy khó khăn trắc trở nên giế.t chế.t tình yêu của chúng mình. Chẳng hiểu cô ấy có biết không, anh ham chơi và bất kham, anh sẵn sàng đi “phượt” với bạn bè đến cả tuần mới về nhà bất kể khi ấy con có đang ốm, vợ mệt bơ phờ vì phải tăng ca. Anh ra ngoài rộng rãi hào phóng, chi đến tiề.n triệu mời em út đi bar nhưng đưa tiề.n mua hộp sữa cho con cũng khiến anh phải nghĩ. Có phải em đang trút giận lên quá khứ nên kể tội, điểm mặt chỉ tên những tật xấu của anh? Nhưng em đau lòng lắm, chẳng người vợ nào có thể điềm nhiên khi chồng thờ ơ, vô tâm đến vậy.
Em đã nghĩ, là vợ chồng thì hãy chấp nhận hết những tật xấu của nhau. Vì yêu anh, em cố gắng coi nhẹ tất cả, em tự mình đưa con đi uống cà phê, sang ông bà ngoại những lúc anh bận du hý với bạn bè. Em tự bắt taxi đưa con đến viện những khi anh say quắc cần câu nằm bết ở nhà mà con thì lên cơn sốt. Em có thể gánh hết việc của cả vợ và chồng, nhưng em lại không gánh nổi những dằn hắt, khó chịu của mẹ chồng, trong khi anh hoàn toàn đứng về phía mẹ.
Video đang HOT
Mẹ ngay từ đầu đã có ý co.i thườn.g em là con dâu tỉnh lẻ, mọi việc em làm đều khiến mẹ ngứa mắt. Mẹ chỉnh em từ chuyện rửa bát thế nào, thái thịt ra sao, ngay cả việc một tối rửa bát đến chục lần vì trong nhà mỗi người ăn một giờ, nếu em không làm cũng là em có lỗi. Nếu dụng ý của mẹ chỉ dừng lại ở việc dạy dỗ chỉ bảo con dâu để đảm đang khéo léo hơn thì em chẳng nghĩ. Nhưng trong sự chỉ bảo của mẹ luôn có ý mỉ.a ma.i xem thường, “nhà chị dạy chị thế à…”. Mẹ quên mất rằng em là chị cả trong gia đình có đến 4 đứa em. Nếu em làm không đúng cách của mẹ, dù sao em cũng đã làm tốt việc chăm sóc đến 4 đứa em bé hơn mình. Nếu trong sự bảo ban của mẹ có tình thương, thì em không bàn, nhưng em chỉ cảm nhận được rằng mẹ đang cố ra uy.
Chuyện ăn mặc khi đi làm của em mẹ cũng ý kiến. Hình như mẹ nghĩ, “gái quê” thì đừng “đú đời” đi làm mà mặc váy. Những bộ váy em mặc tới công sở được đồng nghiệp đán.h giá là phù hợp, thời trang thì với mẹ chẳng bao giờ hợp nhãn. Mẹ nó.i xấ.u em đủ điều, với hàng xóm, với cả anh. Em chưa một lần cãi mẹ, nhưng chẳng hiểu sao, trong mắt anh và vài bà hàng xóm, em hỗn láo, xấc xược đến không dạy nổi nữa rồi.
Nhiều khó khăn tích tụ không thể giải quyết đã khiến em phải ra đi. Chỉ thương cho con của chúng mình, nó còn ngây thơ quá, chưa hiểu những mất mát, thiệt thòi nó phải mang vì sự chia tay của bố mẹ. Em luôn hứa với mình, sẽ nỗ lực để mang lại cuộc sống thật tốt cho hai mẹ con, tập cho mình thói quen sống không chồng. Em đang làm rất tốt, chỉ là, hôm nay biết anh có người mới, em lại quặn lòng. Thôi thì, mong cô ấy may mắn, không vấp phải những khó khăn ngày nào như em.
Theo VNE
Người chồng vô dụng
Con tôi sinh ra khi bố nó vẫn đang là kẻ vô dụng ở mọi khía cạnh cuộc sống. Từ lúc vợ về nhà sinh con, tôi vẫn chưa đi làm, phải dùng 3 cái nhẫn vàng bố cho vợ chồng tôi để bán lấy tiề.n tiêu, đóng tiề.n nhà.
Suy nghĩ mà vẫn không tìm được cách thoát khỏi tình trạng hiện nay nên tôi muốn viết những dòng tâm sự xuất phát từ tâm can mình, mong bạn đọc cho tôi những lời khuyên, kinh nghiệm đúng đắn.
Trước hết tôi xin khái quát qua hoàn cảnh hiện nay.Tôi 30 tuổ.i, có vợ và cậu con trai 10 tháng tuổ.i. Hiện giờ vợ con ở cùng ông bà nội ở quê. Về gia đình, bố mẹ tôi hiện giờ về hưu, đang mở cửa hàng tại nhà, thu nhập cũng tốt. Trên tôi còn có hai chị hiện sống gần nhà, đều ổn định công việc và có cơ ngơi riêng. Xin nói thêm vợ tôi hiện giờ vẫn chưa đi làm, chủ yếu do ông bà muốn cô ấy ở nhà chăm con đến Tết.
Cùng lúc đó chị gái mở thêm chi nhánh bán vật liệu xây dựng và xăng dầu cách nhà khoảng 3 km, sẽ để vợ tôi quản lý chỗ đó cho gần nhà. Vợ đã tốt nghiệp đại học tài chính kế toán, tôi cũng muốn để vợ con ở nhà với ông bà. Vì nhiều nguyên nhân, trong đó về nguyên nhân tài chính tôi sẽ trình bày ở phần tới. Giờ tôi xin nói về chuyện hàng ngày của mình bắt đầu từ khi tốt nghiệp phổ thông.
Tốt nghiệp xong, tôi đỗ hai trường đại học ở Hà Nội. Đó là niềm vui và tự hào của cả gia đình. Niềm vui đó chẳng được bao lâu vì tôi chỉ theo học được 2 năm là bắt đầu có dấu hiệu chệch hướng. Tôi thường xuyên bỏ học. Trong thời gian không đi học tôi không sa đà vào cờ bạc, rượu chè hay trai gái, chủ yếu ở phòng trọ, ngồi suy nghĩ linh tinh, lúc xem tivi, có khi lại đi loanh quanh.
Sau đó bố biết tình trạng này, khuyên tôi tiếp tục học. Tôi cũng nghĩ mình rất quyết tâm, chỉ được một học kỳ theo học tôi lại "ngựa quen đường cũ". Cứ như vậy đến 6-7 năm cũng chưa thể ra khỏi trường vì những kỳ thi bết bát và số môn học bị nợ cứ lớn dần.
Trong thời gian đó tôi yêu cầu bố cho tiề.n học thêm một trường liên kết với nước ngoài, khóa học kéo dài 2 năm. Năm thứ nhất tôi học rất tốt, đến năm thứ 2 lặp lại tình trạng giống hệt bên trường cũ. Cũng nói thêm trong lúc học ở trường thứ 2 tình hình cũng không khá hơn chút nào.
Thời gian này tôi yêu một cô gái quê Nghệ An, quen nhau từ hồi tôi và cô ấy mới vào đại học. Có lẽ cô ấy có tình cảm với tôi trong quá trình đó và tôi cũng nghĩ do mình thêu dệt không đúng tình trạng trước mắt bạn bè, trong đó có cô ấy. Nào là tôi học rất giỏi, đã ra trường, có công việc tốt.
Tôi luôn muốn xây dựng một hình ảnh đẹp trong mắt bạn bè, bố mẹ, tất cả những hình ảnh đó chỉ dừng lại ở lời nói mà không xuất phát từ thực tế. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm từ lúc cô ấy tốt nghiệp, còn tôi vẫn loay hoay năm thứ 5-6. Có lần vô tình cô ấy biết tôi nói dối, tôi đã tỏ ra ăn năn và cô ấy tha thứ. Tôi cũng không thể làm được những gì đã hứa với bố, với người yêu để rồi vì những gì dối trá đó, cô ấy đã rời xa.
Bố tôi vẫn đều đặn gửi tiề.n hàng tháng để tôi cố gắng học tập, rồi cũng chẳng ăn thua gì. Mỗi lần tôi quay lại học được một thời gian sau đó lặp lại y hệt trước đó. Tôi bị đẩy xuống học tiếp chương trình tại chức khi đã hết 8 năm đại học chính quy. Lúc này tôi quen vợ hiện nay. Cô ấy đã ra trường và đi làm được hơn một năm. Tôi cũng đến với cô ấy, chiếm được tình yêu, sự tin tưởng giống hệt cách làm với mối tình trước, chỉ khác một điều quan trọng là cô ấy đã có thai.
Lúc đó tôi rất sợ hãi vì hiện giờ chẳng có gì cả, lại sống dựa vào bố mẹ. Có lẽ vì yêu tôi, thương đứa con trong bụng nên cô ấy động viên tôi về nhà xin cưới. Cả nhà ai cũng như mở cờ trong bụng, hai chị không phản đối gì. Giờ tôi 28, con tôi sinh ra khi bố nó vẫn đang là kẻ vô dụng ở mọi khía cạnh cuộc sống. Từ lúc vợ về nhà sinh con, tôi vẫn chưa đi làm, đã dùng 3 cái nhẫn vàng bố cho vợ chồng tôi bán lấy tiề.n tiêu, đóng tiề.n nhà.
Vài tháng gần đây tôi không dám lấy tiề.n nhà để tiêu nữa nên tập đi làm kiếm cơm. Cũng chẳng được bao nhiêu, lúc chạy bàn, đán.h máy, giờ lại đi giao chè búp cho vài quán trà đá ven đường, vì tôi có mối chè giá tốt. Nói chung những công việc này không đem lại số tiề.n đủ để bản thân tiêu dùng chứ chưa nói đến muốn gửi vài trăm về cho vợ con.
Mọi người vẫn nghĩ tôi đang học tại chức để cuối năm sau sẽ xong. Thực sự học tại chức tôi không hiểu gì, vì nó là một chuyên ngành hoàn toàn khác so chuyên ngành tôi học chính quy. Với lại tôi cũng không có một chút hứng thú, hay mong muốn học cho xong gì cả. Giờ tôi chẳng biết sẽ làm gì nữa. Chán nản và mất niềm tin vào chính bản thân mình. Mong sự chia sẻ của các bạn độc giả.
Thep VNE
Bị cắ.m sừn.g vẫn nghĩ vợ mình chung thủy Thỉnh thoảng vợ lại nhắn tin với người yêu cũ trong tận Sài Gòn. Có lần anh ta ra ngoài này vì công việc, họ đi chơi chung mà tôi không được biết. Về sau tôi nhìn thấy ảnh chụp chung thì vợ chỉ nói là đi chơi bình thường. Vào một ngày đẹp trời tôi chợt nhận ra những điều trước đến...