Chồng cũ báo chủ nợ đến đòi tiề.n chị gái tôi đúng ngày mùng 1 đầu tháng
Cuộc đời của chị tôi bi kịch đến mức chị còn chẳng buồn cảm thấy mệt mỏi với nó.
Có 1 khoảng thời gian sau khi sinh con nhỏ, tôi có cảm giác mình rơi vào trạng thái trầm cảm, sự xuất hiện của 1 đứ.a tr.ẻ khiến cho cuộc sống có quá nhiều biến động và tôi chưa thể thích nghi ngay lập tức. Khoảng thời gian đó, mỗi lần sang thăm tôi và cháu, chị gái tôi lại cười chua chát và động viên tôi rằng, đến bi đát như cuộc đời chị còn không trầm cảm được thì tôi cứ lấy đó làm động lực mà sống.
Cuộc đời của chị tôi bi kịch đến mức chị còn chẳng buồn cảm thấy mệt mỏi với nó.
Chị tôi cái thời chưa lấy chồng luôn được biết đến với nụ cười tươi và ánh mắt rạng rỡ. Chị thuộc tuýp người sống hướng ngoại, giỏi giao tiếp và rất năng nổ với các hoạt động xã hội. Chẳng ai dám tin chỉ cần 1 cuộc hôn nhân cũng đủ để biến chị thành 1 con người hoàn toàn khác. Chị không chỉ phải làm mẹ, làm cha, mà còn phải là người trụ cột kinh tế, gánh vác mọi khoản chi tiêu trong gia đình, từ việc học hành của các con đến những món nợ mà chồng chị đã vay mượn.
Chồng chị, người đàn ông mà theo lẽ thường phải là chỗ dựa vững chắc cho vợ con, lại trở thành nguồn cơn của nỗi lo lắng, thậm chí là nỗi sợ hãi khi anh ta không những không đóng góp một chút công sức nào mà còn thường xuyên vay mượn tiề.n bạc mà không có cách nào trả nợ. Mọi gánh nặng đều đổ dồn lên vai chị tôi, khiến cuộc sống của chị luôn trong cảnh túng quẫn, thậm chí không biết ngày mai sẽ ra sao.
Đau lòng hơn, chị phải chịu đựng những hành động ích kỷ của người chồng khi anh ta không hề có ý định đi làm để kiế.m tiề.n trang trải cho cuộc sống mà còn liên tục tạo áp lực về tài chính lên chị.
Chị tôi không phải không kiếm được tiề.n, thậm chí chị còn có thu nhập không hề ít nhưng chẳng là gì với những chi phí chị phải gánh: 2 đứa con nhỏ ăn học và 1 ông chồng vô tích sự.
Video đang HOT
Năm con bé lớn nhà chị lên 6 thì chị đã làm đơn l.y hô.n rồi, tòa cũng xử xong rồi nhưng người đàn ông kia vẫn lẽo nhẽo bám riết lấy chị. Căn nhà hiện tại chị và các con đang ở vì có chút vướng bận thủ tục nên chị không thể rời đi được, nếu đi tức là mẹ con chị mất trắng nhưng ở lại thì ngày ngày chị bị chồng cũ làm phiền liên miên.
1 người phụ nữ tự thân nuôi con nhỏ và gánh khoản nợ mà chồng mình để lại thì làm sao mà tránh được việc phải vay mượn, lấy chỗ này bù vào chỗ kia cơ chứ. Chị tôi cũng chẳng phải siêu nhân và chị cũng bắt buộc phải nợ nần. Tuy rằng chị vẫn ngày ngày làm việc như bán mạng nhưng nợ thì không thể trả ngay lập tức được.
Hôm đó, anh ta rượu chè ở đâu đó rồi vác xác sang nhà chị lè nhè xin tiề.n. Xin mãi không được, anh ta đã không ngần ngại báo cho chủ nợ tới đòi tiề.n ngay vào đúng sáng ngày mùng 1. Chẳng biết anh ta ba hoa gì với chủ nợ mà họ cứ nghĩ rằng chị tôi đang đầy tiề.n nhưng cố tình không trả, họ đến làm ầm ĩ cả lên đúng nơi làm ăn buôn bán của chị.
Phải chứng kiến cảnh chị gái tôi loay hoay với nợ nần, hai mắt thâm quầng vì đêm ngày làm việc không ngơi nghỉ mà tôi chẳng biết phải làm sao. Dường như mọi nỗ lực của chị đều chẳng thể giúp chị thoát khỏi vòng luẩn quẩn của số phận.
Chị gái tôi không chỉ đối mặt với sự khắc nghiệt của cuộc sống mà còn phải chịu đựng ánh mắt dò xét và những lời bàn tán không hay từ hàng xóm láng giềng. Mọi người thường có cái nhìn không mấy thiện cảm với người phụ nữ phải một mình gồng gánh cuộc sống, họ đương nhiên không hiểu được và cũng không muốn hiểu những hy sinh thầm lặng và nghị lực phi thường mà chị đang phải trải qua. Mà cái trò đời hay lắm, cứ có chủ đề để bàn ra tán vào là họ buôn thôi chứ chẳng quan tâm rằng những câu chuyện phiếm mua vui của mình sẽ làm tổn thương người khác như thế nào. Thế nhưng, chị tôi dường như đã quen với việc không được thông cảm, không được sẻ chia và luôn phải tự mình đứng vững.
Chồng không ra gì đã đành nhưng nhà chồng chị cũng không kém phần long trọng. Con mình không ra gì nhưng nhà đấy không bao giờ thấy vấn đề thù lù đấy đâu mà luôn nghĩ rằng chị tôi đã đi làm dâu thì phải lo liệu việc nhà chồng. Chồng nợ nần thì phải cố mà gánh cho chồng, không làm nổi và b.ỏ chồn.g là loại đàn bà không ra gì.
Tất nhiên, chị tôi từ lâu chẳng quan tâm đến việc mình là loại người gì trong mắt những kẻ đó rồi nhưng đôi khi lời lẽ rắn độc của họ thật sự ảnh hưởng đến cuộc sống của mẹ con chị. Như đợt vừa rồi, chị có khách quen lấy sỉ hàng bỗng nhiễn cắt mối không lấy hàng của chị nữa. Hỏi loanh quanh chị mới biết, mẹ chồng cũ của mình tận tâm đến tận nhà người ta để bôi xấu con dâu cũ. Không biết là vì tin lời bà ấy hay vì họ thấy phiền nên đã tìm đầu mối khác lấy hàng.
Đến mức mà bỏ nhau bao nhiêu năm rồi vẫn không yên ổn nổi với cả nhà chồng. Chúng tôi không phải không tìm cách xử lý nhưng với cái phường chí phèo này thì cực kỳ khó giải quyết. Báo công an thì họ cũng chỉ làm những gì trong thẩm quyền của họ mà thôi, mỗi lần như vậy thì anh ta yên ổn được 1 thời gian rồi lại tiếp tục những trò mèo cũ. Giờ chị tôi chẳng buồn phản ứng gì nữa mặc kệ anh ta muốn làm gì thì làm. Thế nhưng cuộc sống càng ngày càng bế tắc với chị, tôi sợ chị tôi không trụ nổi mất…
'Căn bệnh' ưa sạch sẽ của chồng trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của tôi
Cuộc sống hôn nhân của tôi từng là giấc mơ bao người ngưỡng mộ, nhưng ẩn sâu trong đó là một bi kịch chẳng ai thấu: người chồng với căn bệnh sạch sẽ thái quá.
Mỗi lần có khách đến nhà, anh không ngần ngại thể hiện thói quen quái lạ khiến tôi xấu hổ không biết chui vào đâu, và mẹ tôi - chính mẹ vợ của anh - cũng không ngoại lệ!
Ảnh minh họa.
Ngày đầu về ra mắt, chồng tôi khiến mẹ tôi xuýt xoa vì sự chỉnh chu đến từng chi tiết. Ai mà ngờ được, sau khi cưới, tôi mới nhận ra anh không chỉ sạch sẽ, mà còn ám ảnh với sự hoàn hảo đến mức cực đoan. Mẹ chồng từng hào phóng hứa tặng cả tỷ đồng xây nhà riêng, nhưng sau này tôi mới hiểu: bà muốn đẩy nhanh "của nợ" ra khỏi nhà càng sớm càng tốt!
Nhà mới của chúng tôi, mất đến nửa năm xây dựng, là minh chứng rõ nét cho tính cách khó chiều của anh. Mỗi viên gạch, mỗi góc tường đều phải đúng đến từng milimet. Các anh thợ xây mệt mỏi lắc đầu: "Lần đầu làm nhà kiểu này, cũng là lần cuối."
Nhà hoàn thành, tưởng sẽ yên ổn, nhưng không. Chồng tôi biến căn nhà thành "thánh địa" sạch sẽ, nơi không một hạt bụi được phép tồn tại. Sáng sớm, tiếng máy hút bụi vang lên thay cho tiếng chuông báo thức. Tôi vừa gắp miếng cơm chưa kịp nuốt, anh đã dọn mâm, rửa sạch bát đĩa.
Khách tới chơi? Câu chuyện này luôn kết thúc bằng lời xin lỗi vì những hành xử kỳ cục của chồng tôi. Một người bạn thân của tôi từng giận tím mặt khi anh liên tục lau sàn nơi cô ấy vừa bước qua, như thể bạn tôi để lại dấu vết "không sạch".
Hai ngày trước, mẹ tôi từ quê lên thăm. Tay bà xách túi quà quê nặng trĩu, chân vừa đặt vào cửa thì chồng tôi - cầm sẵn cây chổi lau nhà - lao tới lau đi lau lại chỗ mẹ tôi đứng. Lý do? "Chân bà dính đất bẩn."
Mẹ tôi hiền lành cười xòa, nhưng tôi thì giận tím mặt. Mọi chuyện không dừng lại ở đó. Con gà mẹ tôi mang từ quê lên, chồng tôi rửa sạch đến mức da bong tróc, còn bộ lòng gà thì vứt luôn vào thùng rác. Đến khi mẹ tôi xuống bếp, chưa kịp nhặt rau, anh đã hét vọng ra: "Mẹ rửa tay trước đã!"
Mẹ tôi chỉ biết im lặng. Còn tôi? Một cơn giận dữ dâng lên, nhưng nhìn thấy nụ cười xởi lởi của anh khi mang nước mời mẹ vợ, tôi lại chỉ thở dài bất lực.
Chồng tôi không xấu, thậm chí là người rất yêu thương vợ con. Nhưng căn bệnh sạch sẽ thái quá đã biến cuộc sống hôn nhân thành một trận chiến tâm lý dai dẳng. Tôi không muốn dẫn bạn bè về nhà, càng không dám để người thân chứng kiến sự kỳ cục ấy thêm một lần nào nữa.
Tôi phải làm gì để chồng tôi nhận ra rằng: cuộc sống là sự hài hòa, chứ không phải áp lực phải hoàn hảo từng li từng tí? Hay tôi phải học cách sống chung với nỗi ám ảnh của anh, mặc cho sự bất tiện và xấu hổ ngày càng chồng chất?
Mỗi ngày trôi qua, tôi đều tự hỏi: có phải tình yêu đủ mạnh để tôi vượt qua tất cả, hay đây chính là ngõ cụt của hôn nhân mà tôi chẳng hề ngờ tới?
Có cách nào cứu cô bạn thân thoát khỏi hố sâu trầm cảm? Cô ấy bắt đầu nhắc đến chồng cũ trong các cuộc gặp gỡ, trong nhóm "chat", phần lớn là ch.ê ba.i, đôi lần còn văng tục. Chị Thanh Tâm thân mến! Bạn tôi quyết định lựa chọn ly dị ngay lập tức khi phát hiện chồng cặp bồ, mặc dù anh ta đã dừng việc đó khá lâu. Cô cũng được nuôi 2...