Chồng công khai việc ngoại tình
“Phía bên tay trái là Thảo, cô kế toán trẻ dễ thương mà mỗi lần tôi đến công ty mang cơm cho chồng đều đon đả, lễ phép chào hỏi. Bây giờ, cô đang ngồi cạnh chồng tôi, tình tứ gắp miếng mồi cho chồng nhấm nháp và được chồng ban ân huệ bằng những nụ hôn…”
Trong cuộc đời có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được cái cảnh tượng kinh khủng đó. Tôi đã chạy thật nhanh, dù vẫn nghe tiếng chồng tôi gọi. Đã 1h sáng nhưng tôi vẫn còn lang thang ở ngoài đường. Tôi chẳng muốn về nhà bởi trong đầu tôi bây giờ lại hiện ra cái cảnh tượng đau lòng đó. Tôi đặt ra cho mình hàng ngàn câu hỏi, tại sao? Tại sao? Tại sao lại như thế chứ? Tôi đã chứng kiến tận mắt cảnh chồng tôi âu yếm với những người đàn bà khác ngay chính trong ngôi nhà mình. Đến bây giờ người tôi vẫn còn lạnh ngắt, tôi thu mình khóc và oán trách số phận, oán trách người chồng phụ bạc. Tôi đau đớn, chán nản đến tột cùng. Nỗi thất vọng tràn trề đó thật là “dơ bẩn”, tôi không thể nào diễn tả được.
(Hình minh họa)
Tôi trở về nhà đã 6h sáng, chồng tôi vẫn ra mở cửa. Lúc này tôi chẳng muốn nhìn thấy mặt chồng tôi nữa, tôi chỉ muốn trốn thật xa hay nói đúng hơn tôi không thể nào chấp nhận được chồng tôi là một kẻ “ngoại tình”. Từ lúc về nhà, tôi chưa bao giờ nhìn mặt chồng, tôi cảm thấy thật khó chịu và nặng nè. Tôi muốn chửi, muốn hét vào mặt chồng, nhưng tôi lại chọn cách im lặng. Cô bạn thân của tôi khuyên nên nói hết với chồng và yêu cầu anh ta phải chấm dứt hết tất cả.
Những ngày đó không khí trong gia đình tôi thêm căng thẳng và nặng nè hơn. Mỗi khi nhìn thấy bộ mặt giả tạo của chồng chỉ kiến tôi thêm bực bội và chán nản. Nhiều khi chồng tôi đi làm về muộn tôi có chút nghi ngờ. Hôm sau khi anh trơ vê, tôi lai nghe ngươi anh có mui nươc hoa la. Lân nay tôi không nhin đươc nưa nên đa chât vân anh vê điêu nay. Không ngơ, anh thưa nhân: “Tôi đi tim gai đo, cô lam gi tôi? Đi vơi tui no, tôi tôn tiên nhưng đươc chăm soc chu đao, con vơi cô thi sao?”
(Hình minh họa)
Cuối cùng thì bây giờ anh cũng đã nói ra, anh chê tôi không biết chiều chuộng anh trên giường. Bực bội tôi không giữ được bình tĩnh: “Tôi làm vợ chứ đâu phải làm gái điếm đâu, anh hãy cút đi”. Nói rồi chồng tôi bỏ đi, bỏ mặc tôi trong nỗi đau buồn khôn nguôi. Hồi đó anh rất tốt, luôn lo lắng quan tâm tôi một cách chu đáo. Từ hôm đó anh ngày càng quá đáng, từ chuyện nhỏ đến chuyện to, anh công khai chuyện ngoại tình. Không chỉ ngoại tình, anh còn đi tìm gái bán dâm bên ngoài… Chỉ nghĩ thôi tôi đa ghê tơm, kinh sơ. Tôi bỏ về nhà mẹ đẻ ở quê. Lúc ấy, tôi đã không còn thứ gọi là cảm xúc, giận dữ, ghen tuông… Điều còn lại chỉ là sự ngán ngẩm và tiếng thở dài.
Video đang HOT
Từ ngày về nhà mẹ đẻ, tôi bị anh chị em trong nhà trách móc. Họ cho rằng việc đàn ông gái gú là chuyện bình thường và phận gái chỉ là một nghề, không thể xem họ là tình địch được. Sau khi nhận được lời khuyên, tôi nhận ra trong chuyện này mình có lỗi phần nào. Có lẽ tôi đã hiểu nhầm định nghĩa của hai chữ “ngoại tình”. Để không làm đổ vỡ hạnh phúc gia đình bao năm gầy dựng, tôi quay trở lại nhà mình với tâm lý… chuộc lỗi.
Từ ngoài cổng chuẩn bị bước vào nhà, tôi hốt hoảng khi chồng đang ngồi nhậu cùng người đồng nghiệp nam và 1,2… không! Là 4 người phụ nữ. Tôi nhận ra được trong 2 người số 4 người đó. Người ngồi bên phải của chồng là Hà. Hà quàng tay vào cổ chồng tôi âu yếm, thi thoảng cô hôn nhẹ lên má chồng. Phía bên tay trái là Thảo, cô kế toán trẻ dễ thương mà mỗi lần tôi đến công ty mang cơm cho chồng đều đon đả, lễ phép chào hỏi. Bây giờ, cô đang ngồi cạnh chồng tôi, tình tứ gắp miếng mồi cho chồng nhấm nháp và được chồng ban ân huệ bằng những nụ hôn.
Tôi thấy trống tim mình đập loạn. Bao nhiêu nỗi oan ức, bực dọc trong người cứ thế sôi sục lên. Tôi đã cố giữ bình tĩnh và lý trí để ghi lại hình ảnh trụy lạc của chồng, nhưng càng nhìn nước mắt càng rơi, tim càng đập mạnh. Và khi ánh đèn của thành phố bắt đầu chùng xuống, cũng là lúc tôi ngã quỵ giữa sân vườn khi ánh đèn nhà mình tắt. Hai người đàn ông và bốn người phụ nữ, họ làm gì trong đó có trời mới biết…
(Hình minh họa)
Tôi đã lấy đủ can đảm để ngồi hết buổi hầu tòa cùng chồng. Kết thúc cuộc sống hôn nhân vợ chồng đầy khổ ải, tôi trở về quê mẹ đẻ của mình mang theo những nổi buồn tủi và tương lai đầy chông gai của một bà mẹ đơn thân. Vì rằng tôi đã có thai với gã chồng tồi ấy được 3 tháng…
Theo VNE
Với chồng cô chỉ là hàng "free"
So với những cô gái đồng nghiệp hàng "nhái", một người vợ hàng "free" như cô không sánh bằng!?
Cô cưới được anh, người một thời trên giảng đường cô gọi bằng thầy. Cô đã gạt một bên những vệ tinh trẻ, khỏe, đẹp trai quanh mình để theo chân anh - người thầy giáo đã qua một đời vợ. Anh chẳng có gì ngoài sự ân cần, những bài học trên lớp và những cái chạm mắt vô tình khiến cô nữ sinh ngây thơ như cô đêm về khó ngủ.
Cô thường cố gắng mỗi đêm để không nhắn tin cho anh, không gọi điện cho anh, không lùng sục khắp các trang mạng xã hội để kiếm hình của anh... Cứ viết rồi lại xóa, nhấn số rồi chẳng dám gọi, thấy hình anh đầy trên facebook cũng chẳng dám phóng to để nhìn... Thi thoảng cô đưa mắt nhìn ra con đường nơi anh hằng ngày làm về tạt ngang, lòng tự nhủ: "Chừng nào anh ấy mới đến!?"... dù cô biết rằng anh ấy sẽ chẳng dừng lại hỏi han cô.
Cô đã một thời cuồng yêu anh, yêu đến mụ mị tâm hồn - (Hình minh họa)
Không ít hôm, một mình dạo bước trên con đường đầy lá phía sau sân trường, cô hướng mắt nhìn về những ô cửa lớp học và nghĩ xem anh ấy có nhìn thấy mình hay không. Rồi tuyệt nhiên, cô buột miệng: "Cứ thế này chắc mình điên quá"...
Cô đã thăm hỏi bao nhiêu người, những lớp đàn anh đàn chị rằng cảm xúc của cô có gọi là tình yêu hay nó đơn thuần chỉ là một cơn say nắng chếnh choáng. Và nếu có say nắng thật, thời gian của nó sẽ là bao lâu, khi trong trái tim cô hình ảnh của anh không bao giờ tắt dù chỉ một phút giây nào!?
Đã có bao nhiều lần cô tự nhủ mình ở anh có cái gì để cô phải sầu khổ, để cô phải cất công viết những trang nhật ký dài với câu chữ đầy ám muội: yêu anh, nhớ anh, khát anh... Điều đó có lý giải rằng, cô đang yêu một người đàn ông chứ không phải yêu một người thầy!?
Một ngày, cuốn nhật ký trong tay cô "vô tình" rơi vào tay anh. Bao nhiêu ước muốn dồn nén trong lòng cô đều trút bỏ vào trong cuốn nhật ký ấy đã được anh lật từng trang, từng trang một. Cô đã khóc ngất vì hạnh phúc khi nhận được hồi đáp từ anh: "Tôi cũng thích em!".
Cô ngỡ mình đang mơ, mình đang bị hoang tưởng nhưng những gì cô thấy đều là sự thật. Cô tin vào những lời anh hứa, cô tin vào tư cách thầy giáo của anh nên những gì anh nói cô đều tin cả. Và rồi cô đợi, đợi một ngày cô có thể cùng anh bước trên con đường đầy hoa cỏ, dạo giữa phố đông người, cùng anh thủ thỉ tai nhau chuyện con mình đang đạp bụng mẹ nó, đã biết đi, đã biết nói...
Ngày cô đợi cuối cùng cũng đến. Cô với anh công khai yêu nhau và tình yêu của cô càng nồng cháy vào cái đêm họp mặt chia tay lớp. Chẳng mảy may gì, trong chếnh choáng men say, cô đã trao cho anh tất cả những gì cô có. Sau đêm hôm ấy, cô chính thức trở thành đàn bà, trở thành vợ của anh...
Thực hay ảo mộng? - (Hình minh họa)
Đám cưới của anh và cô diễn ra với cái nhìn của người đời theo kiểu "làm tròn trách nhiệm". Nhưng cô nào biết, cô vẫn tin tưởng anh, tin anh vào tư cách thầy giáo của anh như trước... Cưới nhau, sinh con cô ngỡ mình đã có tất cả, nhưng trái tim cô chợt đau thắt khi một lần anh vô tâm phán: "Cô chỉ là hàng free. Rước cô vào mình, tôi thêm khổ".
Cô bắt đầu nhận ra sự lạnh nhạt của anh nhưng cô vẫn cố hun đắp. Cô nghe phong phanh tụi học sinh kháo nhau chuyện anh ngoại tình với cô Hân - biệt danh "ngực độn" của trường, nhưng cô một mực không tin. Cô luôn dành những ngôn từ hoa mỹ nhất để nói về anh mặc dù mọi người dè bĩu. Thế rồi một ngày, trái tim cô "chết" khi rõ ràng trước mắt cô, anh đang sờ mó trên giường với người đồng nghiệp "ngực độn" của mình.
Hết yêu thương, hết hoang tưởng, cô điên tiết tát vào người đàn bà kia một bạt tai. Cô làm rùm beng mọi chuyện, để đẩy anh - người cô từng thương yêu nhất thừa nhận mình sai. Cuối cùng anh đã nhận được quyết định kỷ luật của nhà trường buộc nghỉ dạy 1 năm. Và "bản án" cô nhận được là đơn ly hôn.
Cô đã cô đơn khi còn rất trẻ - (Hình minh họa)
Cô ôm con khóc thút thít như điên dại. Những tháng ngày lầm yêu của cô cứ thế ùa về, sát muối trái tim cô. Cô hận mình không đủ bình tĩnh để kéo dài tình yêu. Cô hận mình đã lỡ dại trao thân cho anh chỉ sau ít ngày yêu nhau... Trước ngày ra tòa, cô gọi anh lần cuối với mong muốn làm lại. Chiếc cầu nối là đứa con trai cũng không đủ để níu kéo tình cảm của cô. Chiếc điện thoại của cô rơi vỡ tan tành theo từng lời anh nói: "Cô chỉ là hàng free và hết hạn sử dụng rồi. Đừng gọi cho tôi nữa nếu cô muốn có cuộc sống yên bình"...
Theo VNE
Em đã lên giường với người đàn ông khác ngoài anh Khi em thú nhận sự thật này cũng là lần đầu tiên em thấy những giọt nước mắt của anh... Em yêu anh và anh cũng yêu em! Điều tiên quyết để chúng mình thành nghĩa vợ chồng! Nếu có yêu nhau, xin anh hãy tha thứ cho em vì những lỗi lầm em đã gây ra. Và nếu anh còn tin vào...