Chồng coi tôi là công cụ kiếm tiền để phục vụ anh
Anh cho mình quyền thích gì cũng phải có, nếu không đáp ứng được tức là tôi không toàn tâm toàn ý với gia đình, sẽ bị anh chửi và đánh đập.
Chúng tôi ở cùng xóm và chơi với nhau từ bé, lớn lên yêu nhau, tôi đang học Sư phạm thì cưới và sinh được một bé trai kháu khỉnh. Mặc dù kinh tế không có nhưng vợ chồng thật hạnh phúc khi ở bên nhau. Lúc đấy tôi mới 19 tuổi, không có nhiều ước mơ, chưa có suy nghĩ phải làm gì cho tương lai, chỉ thấy đó là hạnh phúc vì mình đã biết sinh con mà lại là con trai nữa.
Cuộc sống thật không đơn giản như tôi nghĩ. Chồng vốn là con trai độc nhất trong nhà nên được bố mẹ chiều từ bé, cần gì cũng được đáp ứng. Đến khi lấy vợ thói quen đấy vẫn không thay đổi, tôi nhận ra điều này khi sinh được một tháng. Chồng đi đánh bài suốt đêm đến sáng về ngủ cứ tiếp diễn như thế đến khi cháu được một năm thì anh nhập ngũ, tôi lại tiếp tục học đại học. Cuộc sống của tôi lại trở nên khó khăn gấp bội lần, tưởng chừng không thể vượt qua nổi.
Sau một tháng từ ngày anh trở về, cuối cùng tôi cũng chứng minh được sự trong sạch của bản thân nhưng cảm thấy hận bố mẹ lắm vì đã đẩy tôi xuống vực thẳm. Ảnh minh họa.
Thời gian cứ trôi đi, tôi cũng học xong và tiếp tục đi làm, chồng đi xuất khẩu lao động, cuộc sống dần ổn định. Tôi được thăng chức, chồng làm công việc cũng thuận lợi, kinh tế ngày càng khá giả hơn. Tưởng như sóng gió không bao giờ đến với vợ chồng tôi nữa, tôi đã cố gắng nuôi con, chăm sóc bố mẹ chồng cho thật tốt để anh yên tâm làm việc.
Muốn phấn đấu để có vị trí trong xã hội rất vất vả, thời gian anh đi xa làm ăn tôi cũng phấn đấu không mệt mỏi. Khi nhà trường có kiểm tra, tôi cùng với hiệu trưởng làm việc đến tối muộn mới về, ở nhà bố mẹ chồng không hiểu lại nghĩ tôi đi chơi, bỏ bê gia đình nên lục đồ đạc của tôi xem có gì không. Chẳng may, lọ thuốc tôi dùng khi chồng còn ở nhà tôi không vứt đi mà vẫn để trong tủ, thế là mẹ chồng tôi đi thông tin với mọi người về tôi những điều không tốt.
Biết mình bị oan tôi vẫn không nói gì, coi mọi chuyện không hề biết, nghĩ mình không làm gì sai nên chẳng sợ. Tôi cố gắng lao vào công việc để quên mọi buồn phiền, sự nhớ nhung khi chồng đi xa và chờ đợi anh trở về. Ngày đấy cũng đến, tôi và con trai đi đón chồng, cháu gặp bố đã ôm chặt, hôn yêu vào má, nhìn cha con hạnh phúc tôi mừng khôn tả.
Chồng tôi về được 3 ngày, bố mẹ chồng tôi bắt đầu nói xấu, vu cho tôi tội phản bội chồng con, nhà tôi bắt đầu có những cuộc cãi vã, tôi sống như trong địa ngục, không có cơ hội để giải thích hay chứng minh mà chỉ được phép nghe người khác kết tội mình. Chồng lúc đầu còn lên tiếng bênh vực, sau chỉ chửi bới, nhiếc móc, nhưng vì con, tôi vẫn chịu đựng và tìm cơ hội giải thích. Sau một tháng từ ngày anh trở về, cuối cùng tôi cũng chứng minh được sự trong sạch của bản thân nhưng cảm thấy hận bố mẹ lắm vì đã đẩy tôi xuống vực thẳm.
Video đang HOT
Mọi chuyện đã qua, chúng tôi có thêm cháu trai xinh xắn và kháu khỉnh, thời gian dài sau sóng gió lại tiếp tục không buông tha tôi. Xuất khẩu lao động về hẳn, chồng tôi không đi làm gì nữa, chỉ ở nhà làm linh tinh; công việc của tôi vẫn tiếp diễn nhưng giờ đã lên quản lý, công việc không cố định. Chồng ở nhà buồn bắt đầu chơi bời, cờ bạc, anh nghe bạn bè quản lý điều tra tôi liên tục. Anh bắt đầu cho mình quyền thích gì cũng phải có, nếu tôi không đáp ứng được tức là tôi không toàn tâm toàn ý với gia đình, thế là anh sẽ chửi và đánh đập tôi.
Áp lực công việc, áp lực xã hội và gia đình khiến tôi không chịu nổi, sắp kiệt sức rồi. Tôi sợ cuộc sống cứ như thế này tôi sẽ không vững tâm vượt qua được. Tôi cần một người chồng để chia sẻ buồn vui, hiểu công việc chứ không phải coi tôi là công cụ kiếm tiền để phục vụ chồng.
Theo VNE
Anh chỉ tìm em khi thèm tình dục
Em lên giường với anh ngay lần đầu gặp gỡ. Giờ em yêu anh thật lòng nhưng anh quá thờ ơ.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đã suy nghĩ rất nhiều về mối tình của mình suốt một thời gian dài mà chưa biết làm thế nào cho thỏa đáng. Hôm nay em gửi tâm sự của em tới chuyên mục và mong chị cho em một lời khuyên.
Em năm nay 20 tuổi, hiện em đang là sinh viên một trường cao đẳng. Bạn trai hiện tại của em lớn hơn em 1 tuổi và đang học đại học. Anh ấy là người miền Tây, còn em là người miền Trung. Chúng em quen nhau cũng khoảng gần 1 năm rồi. Trước đây, vì gặp một cú sốc tinh thần khá lớn, em mất niềm tin vào cuộc sống, em sống bất cần, không biết đến ngày mai, đã có 1 thời gian em sống buông thả và quan hệ với những người em mới chỉ gặp một lần. Bạn trai hiện tại của em cũng nằm trong số đó. Em không biện minh cho lối sống của mình ngày trước. Chúng em đã lên giường với nhau từ lần gặp mặt đầu tiên. Có thể nói tình yêu em dành cho bạn trai hiện tại của mình khởi nguồn từ tình dục, em tìm thấy sự đồng cảm ở anh.
Từ khi quen anh, em đã thay đổi bản thân mình ít nhiều, em đã để tóc dài vì anh không thích em để tóc ngắn. Em thay số điện thoại và không còn liên lạc với những người tình thoáng qua của mình nữa. Quen anh em không còn buông thả như trước.
Suốt gần một năm vừa qua, thời gian anh gặp em rất ít, hầu như chỉ tìm đến em khi có nhu cầu sinh lý. Cho tới lần chia tay quyết liệt gần đây nhất chúng em đã ngừng hẳn quan hệ với nhau. Anh nói vẫn thương em dù không còn tình dục. Em tin anh và cố gắng bù đắp cho anh, quan tâm đến anh hơn. Ấy vậy mà hình như anh không hề trân trọng em. Em càng quan tâm anh thì anh càng hờ hững với em. Anh luôn bỏ mặc em 1 mình dù lúc đó em rất cần anh bên cạnh. Khi em hỏi thì anh nói anh bận nhiều việc và có nhiều thứ phải nghĩ nên không quan tâm em nhiều được. Nếu em không hỏi anh cũng chẳng nói anh đang có dự định gì, đang bận như thế nào?
Anh cũng là một trong số những người đàn ông em lên giường ngay trong lần đầu gặp gỡ. Nhưng em đã... yêu anh thật lòng (Ảnh minh họa)
Em cũng cố gắng hiểu và thông cảm cho anh rất nhiều lần dù không ít lần em trách anh vô tình với em. Xét về ngoại hình, cả bạn bè và người thân của em đều nói em có phần hơn anh, dù em không phải cô gái đẹp. Em cũng không thua kém anh về học vấn dù em chỉ học cao đẳng, còn anh học đại học. Em quen anh rất chân thành, luôn lo nghĩ, quan tâm đến cuộc sống của anh. Em cũng chưa bao giờ đòi hỏi điều gì ở anh. Những ngày lễ tết anh không bên em, em cũng không trách anh mà em càng thương anh hơn. Vì chịu nhiều tổn thương trong tình cảm nên em rất trân trọng tình cảm hiện tại của mình với anh. Em xem trọng giá trị tinh thần hơn vật chất nơi anh. Quen anh, em cũng xác định lâu dài, gắn bó với anh dù biết nếu tiến tới với anh em sẽ gặp không ít sự phản đối từ gia đình, nhất là từ ba em.
Anh chưa từng động viên em trong học tập, mặc dù em rất cần sự động viên đó từ anh, mới đây nhất là khi em bị tình cảm chi phối, suy nghĩ nhiều nên xao nhãng học tập, bị trường cảnh cáo học vụ, em rất cần có anh bên cạnh chia sẻ với em. Thế nhưng suốt 3 ngày em không liên lạc với anh, anh cũng không đoái hoài gì tới em, không cần biết tâm trạng em như thế nào. Em luôn là người chủ động quan tâm anh trước. Em cũng tự biện minh thay cho anh rằng anh bận, dù thực tế có bận đến mấy mà đã yêu thì nên quan tâm nhau nhất là lúc người kia hụt hẫng phải không chị?
Em biết em thương anh nhiều hơn anh thương em. Em luôn muốn quan tâm đến anh, muốn chia sẻ với anh mọi thứ. Em cũng mệt mỏi nhiều vì áp lực học tập, muốn giải thoát cho cả 2, nhưng cứ mỗi lần chia tay anh, em lại không đành lòng dù rằng quen hay không quen anh cũng như nhau, trước giờ anh chưa xuất hiện nhiều trong cuộc sống thường nhật của em. Bạn bè cũng như những người xung quanh em đều ghen tị với anh vì anh có một người quan tâm anh, lo cho anh từng tí một như em. Anh cũng nói rất hạnh phúc khi được em quan tâm như thế. Đã có không ít người nói em nên chia tay anh để tìm cho mình một hạnh phúc mới. Họ cho rằng anh không hề yêu em.
Em cũng ít nhiều cảm nhận như vậy. Em xứng đáng được đối xử tốt hơn vì ngoại trừ việc sống buông thả lúc trước. Trong con mắt người khác em đối xử rất nhiệt tình, rất tốt với họ. Cũng không ít lần vì tuyệt vọng, em nói chia tay để mong anh có thể sửa đổi, nhưng anh chỉ im lặng, hoặc trách em, xin lỗi em chứ không níu giữ gì em. Anh không bao giờ nhắc lại quá khứ của em nhưng không vì thế em cảm thấy thanh thản. Em luôn nghĩ rằng nếu em biết sửa sai, sống tốt hơn thì em vẫn đáng được trân trọng, Quen em có thể gần 1 tháng không gặp em, anh cũng không muốn gặp em dù trường của anh học ở gần chỗ em ở, chỗ trọ của tụi em cũng không xa lắm. Em đang rối bời với suy nghĩ của mình. Một là dứt khoát với anh dù vẫn còn thương anh nhiều để cố gắng học tập và tìm cho em 1 người thật sự cần em hơn. Hai là tiếp tục chấp nhận, cho anh một cơ hội nữa, cho anh thêm thời gian để anh thay đổi ít nhiều. Em mong chị tư vấn giùm em. Em xin cảm ơn chị.( Em gái)
Anh quá hững hờ, em có nên tiếp tục tình yêu này hay không? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ trước sự hờ hững, vô tâm của bạn trai. Em yêu anh ấy rất nhiều và muốn xác định lâu dài với anh ấy. Nhưng đổi lại, em chỉ nhận về sự thờ ơ, lạnh nhạt của bạn trai. Em không biết mình có nên chấm dứt tình cảm này hay không khi mà em còn yêu rất nhiều.
Trong cuộc đời, ai cũng phải trả giá cho sai lầm của mình. Chúng ta sống như thế nào thì sẽ phải đối diện với những hậu quả từ lối sống đó. Em đã từng phạm sai lầm, từng sống buông thả nên có thể thái độ thờ ơ, hờ hững của anh ấy ngày hôm nay chính là cái giá mà em phải trả.
Em và anh ấy đến với nhau cũng vội vàng như bao cuộc tình trước đó. Em đã lên giường với anh ấy ngay lần gặp đầu tiên. Rõ ràng, đó là điều sẽ khiến anh ấy phải suy nghĩ về tính cách, con người và tình cảm của em. Có thể anh ấy nhận thấy sự thay đổi của em nhưng chừng đó là chưa đủ để anh ấy muốn gắn bó lâu dài. Khi người ta đã biết về quá khứ của em, lại tự mình trải qua cuộc tình chóng vánh với em thì rất khó để người ta tin được em nghiêm túc trong mối quan hệ này. Hoặc giả, dù cho anh ấy tin là em đã thay đổi, đã yêu thật lòng đi chăng nữa nhưng anh ấy vẫn không muốn chấp nhận em. Đó là quyền của anh ấy.
Tất nhiên, ai cũng có thể phạm sai lầm, nhất là với những người trẻ như các em nhưng chuyện tha thứ, chấp nhận, bỏ qua sai lầm đó hay không, không còn phụ thuộc vào em nữa mà phụ thuộc vào người yêu em. Nếu anh ấy đủ bao dung, tình yêu đủ lớn thì anh ấy sẽ tha thứ, bằng không anh ấy sẽ dừng lại. Đó là sự lựa chọn của mỗi người và em cần phải đối diện với quyết định của họ.
Nếu như em đã từng nói chia tay mà anh ấy không hề níu kéo thì em nên nghĩ đến chuyện dừng lại thực sự. Có thể anh ấy chưa muốn nói ra lời chia tay dứt khoát vì sợ em bị tổn thương. Điều đó chứng tỏ rằng anh ấy nhận thức được em đã thay đổi chỉ có điều với anh ấy mọi thứ vẫn là chưa đủ. Anh ấy đang cố tỏ ra thờ ơ, lạnh nhạt để em cảm thấy tủi thân và tự nói lời chia tay. Việc anh ấy dừng chuyện quan hệ với em cũng là để dần dần tách mối quan hệ này ra. Anh ấy muốn tránh sự phũ phàng nhất với em.
Chúng ta nhận thức được sai lầm, thay đổi thì hoàn toàn xứng đáng được hạnh phúc. Việc em và anh ấy không đến được với nhau không phải vì em không đáng được tha thứ mà vì em chưa gặp được người dành cho mình mà thôi. (Ảnh minh họa)
Chị nghĩ rằng lúc này em nên ngồi nói chuyện với anh ấy một lần cho thật rõ ràng. Hãy nói về tình cảm của em, sự thay đổi mà em đang cố gắng làm từng ngày vì anh ấy. Sau đó em hãy đề nghị anh ấy đưa ra quyết định bước tiếp cùng nhau hay dừng lại. Có thể anh ấy sẽ không dám nói thẳng lời chia tay vì anh ấy không muốn bị mang tiếng là người phụ bạc, nhưng sau khi nói rõ mọi chuyện, em hãy tạm thời cách xa anh ấy một thời gian. Quãng thời gian xa cách cộng với thái độ sau đấy của anh ấy sẽ cho em câu trả lời chính xác nhất. Nếu hai người tạm xa cách mà anh ấy lạnh nhạt, không liên lạc nữa thì đó chính là câu trả lời mà anh ấy ngầm đưa ra.
Hi vọng rằng em sẽ không quá đau khổ khi tình cảm này không đi đúng hướng như em mong đợi. Nhưng hãy coi điều này như một bài học lớn trong đời mình để mà sống khác đi. Em nói đúng, chúng ta nhận thức được sai lầm, thay đổi thì hoàn toàn xứng đáng được hạnh phúc. Việc em và anh ấy không đến được với nhau không phải vì em không đáng được tha thứ mà vì em chưa gặp được người dành cho mình mà thôi.
Chúc em mạnh mẽ và vượt qua được giai đoạn khó khăn này.
Theo VNE
Si mê cô gái sắp cưới chồng Tôi đẹp trai, tài giỏi nhưng giờ đây lại chỉ si mê cô ấy - người sắp làm vợ kẻ khác. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại biến thành kẻ như thế nữa. Tôi không phải là kẻ đồi bại đến như vậy nhưng tình cảm đúng là điều không ai có thể nói trước. Tôi - một mẫu người đàn...