Chồng có tâm dù một cành hồng cũng khiến người đàn bà của mình hạnh phúc
Những ông chồng vô tâm không biết rằng vợ mình cũng cần lãng mạn như thời cô ấy hai mươi. Lẽ ra sau nhiều năm kết hôn, nhìn những vết hằn thời gian trên gò má, cầm đôi bàn tay không còn mịn màng như thời trẻ của vợ, họ sẽ thêm trân quý người đàn bà bên cạnh mình.
ảnh minh họa
Sắp đến ngày 8/3, đến giờ ăn trưa anh đồng nghiệp kéo tôi ra quán nước nhờ tư vấn quà tặng bạn gái: Nước hoa, túi xách, mỹ phẩm đắt tiền… Phân vân mãi cuối cùng anh ấy quyết định tặng một món trang sức kèm một bó hồng đỏ thật to. Anh ta còn lên kế hoạch, hôm đó sẽ dắt cô ấy đi ăn tại một nhà hàng sang trọng dưới ánh nến lung linh.
Nhìn anh bạn với ánh mắt say mê nói về kế hoạch của mình, lòng tôi chợt nghĩ: Liệu rằng sau này, năm năm hay mười năm nữa, khi người bạn gái đó đã trở thành vợ, anh ta có còn quan tâm cô ấy như bây giờ không?
Đàn ông không biết rằng vợ mình cũng cần sự lãng mạn, quan tâm như thời cô ấy hai mươi tuổi – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Đàn ông trên đời này hình như chỉ trân quý những thứ khi chưa thuộc về mình. Khi yêu, khi người bạn gái ấy chưa thuộc về mình đàn ông không ngại ngần bỏ ra rất nhiều thời gian, rất nhiều công sức chỉ mong có được một cái gật đầu hò hẹn của đối phương. Những ngày kỉ niệm, sinh nhật, Quốc tế phụ nữ… không ít đấng mày râu vò đầu không biết mua quà gì tặng người yêu. Có anh chàng si tình đến mức, ôm bó hồng, trồng cây si trước nhà cho đến khi bạn gái chịu nhận món quà.
Người đời thường nói “hôn nhân là nấm mồ của tình yêu”. Những món quà, những sự săn sóc yêu thương lãng mạn hình như đã chết theo những chặng đường hôn nhân. Khi chưa có được cái gật đầu kết hôn đàn ông ra sức chiều chuộng, quan tâm. Cưới nhau về thời gian đầu còn được một cành hồng, một lời chúc. Rồi năm năm, mười năm khái niệm về những món quà, những lời chúc hình như không còn tồn tại trong suy nghĩ của đàn ông. Có nhiều người còn tặc lưỡi: “Lắm chuyện, hoa với chả quà…”
Những ông chồng vô tâm, không biết rằng vợ mình cũng cần những lãng mạn như thời cô ấy hai mươi. Lẽ ra, sau nhiều năm kết hôn nhìn những vết hằn thời gian trên gò má, cầm đôi bàn tay không còn mịn màng như thời trẻ của vợ, họ sẽ thêm trân quý người đàn bà bên cạnh mình. Sự lãng mạn đã bị những cơm, áo, gạo, tiền của cuộc sống hôn nhân giết chết lần lần. Tự sâu thẳm trong lòng những người vợ, đến những ngày lễ, ngày kỉ niệm thấy hoa bày đầy đường cũng chỉ biết tự thở dài an ủi mình.
Chị gái tôi có chồng được 8 năm. Ngày xưa, để có được chị anh rể tôi cũng hao tốn công sức chiều chuộng nhiều lắm. Chị đẹp, lại cá tính, bao nhiêu gã đàn ông vây quanh. Chị gật đầu đồng ý yêu anh bởi những món quà tự tay anh tỉ mẩn làm cho chị. Những mô hình bằng que diêm, những bông hồng tự xếp… Chị bảo, chỉ có những người đàn ông thật tâm mới tự tay làm nên những món quà. Rồi họ cưới nhau, sinh hai đứa con giống anh như lột. Nhưng những món quà, những lời nói yêu thương như quá xa xỉ trong cuộc sống của chị. Anh vẫn là anh, vẫn chung thủy nhưng sự lãng mạn yêu đương ngày đã không còn nữa.
Điều đàn bà cần thật ra không phải là những món quà thật sang trọng, một cây son sành điệu hay lọ nước hoa đắt tiền. Món quà, lời nói yêu thương là thể hiện sự quan tâm, là tình yêu với người đàn bà kề vai bên cạnh họ vượt qua bao vui buồn, sóng gió. Đàn bà không phải không đủ tiền tự mua lấy cho mình một món quà, nhưng là ai đi chăng nữa cũng sẽ rưng rưng cảm động khi nhận lấy một cành hồng, một chiếc kẹp tóc giản dị từ chồng.
Đàn ông cứ mãi vô tâm với người đàn bà bên cạnh họ. Sự vô tâm ấy, ngày qua ngày giết chết dần sự lãng mạn trong căn nhà của hai người. Đàn ông nên nhớ: Nếu xuất phát từ tâm, một cành hồng cũng khiến đàn bà hạnh phúc đến rơi nước mắt!
Theo Phunusuckhoe
'8/3 này, tặng em 'một đêm' thôi được không anh?'
Vì em đơn giản là một người đàn bà, cũng khát khao lắm những yêu thương.
Đã bao lâu rồi, chúng ta không có những đêm thật nồng nàn, say đắm vậy anh? Hay cuộc yêu nào cũng chỉ chớp nhoáng trong giây lát, anh tìm em để thỏa mãn mong muốn của mình và xong xuôi thì chìm vào giấc ngủ đến sáng? Là biết bao đêm em nằm chơi vơi riêng với nỗi niềm của mình, trở ngược trở xuôi bên cạnh tiếng ngáy đều đều của anh, rơi nước mắt cũng tự mình vén lại cho khô...
Anh biết không, em từng nhận lời yêu và lấy anh làm chồng vì em tin rằng tương lai mình sẽ được hạnh phúc. Nhưng em không ngờ hai chữ hạnh phúc giản đơn ấy khi bước vào cuộc sống hôn nhân lại thật khó khăn để viết nên. Sáu năm làm vợ anh biến em từ một cô gái mộng mơ trở thành một người đàn bà chai sần không cảm xúc. Từ việc vui vẻ nói cười suốt ngày, em đã chẳng dám nói lên nỗi lòng của mình nữa, bởi cuối cùng cũng chẳng có ích gì.
Ảnh minh họa.
Anh luôn khô khan, vô tâm đến mức đáng sợ. Tất cả mọi việc lớn bé trong nhà, anh đều nhường hết một mình em lo liệu. Từ chuyện bếp núc nấu nướng, giặt giũ dọn dẹp hay nuôi lớn, dạy dỗ hai con nhỏ... Việc của anh chỉ là đến tháng đưa cho em một khoản tiền nhất định. Nhưng nếu có việc đột xuất như con ốm hay cần đi đám cưới, thăm hỏi, về quê, anh tuyệt nhiên chẳng hỏi xem em có cần thêm hay không. Em gồng mình lên để gánh vác mọi bề, những mong anh có thể vì công lao của em mà dần dần thay đổi, cùng em vun vén yêu thương.
Nhưng có lẽ thời gian chỉ khiến cho anh thấy chán em hơn mà thôi. Sau hai lần sinh nở, anh không còn bao giờ khen em xinh hay đẹp, cũng không bao giờ dành cho em những ánh mắt khác thường một chút, thậm chí em mặc váy mới hay đổi kiểu tóc anh cũng chẳng buông được nửa lời nhận xét. Mỗi tháng đều đặn 2 lần, anh tìm em để khỏa lấp ham muốn của một gã đàn ông. Mà tuyệt nhiên chưa bao giờ anh cho em một khúc dạo đầu thú vị, cũng không cần biết là em đã thỏa mãn đến tận cùng hay chưa. Nhiều khi em mới tìm được cảm hứng một chút, anh đã lại đẩy em vào nỗi niềm chưng hửng khi ngoảnh lưng sang phía bên kia.
Ảnh minh họa.
Duy chỉ có lần gần đây nhất, anh uống rất say mà không còn biết gì nữa. Anh mở cửa về nhà vào lúc 11h đêm rồi bước thẳng vào phòng ngủ, tìm em và lao vào đầy khát khao, làm những điều khiến em ngây ngất, mê man. Khi ấy, em cứ tưởng tượng anh là gã đàn ông ngọt ngào nào cơ, chứ không phải là người chồng vốn rất khô khan thường ngày của mình. Em cứ ngây dại dâng hiến rồi tận hưởng. Sau đêm ấy, em mới hiểu là cái khát khao đàn bà của mình bao lâu nay đã bị dồn nén quá nhiều. Và hóa ra, là kỹ năng anh có đấy, chỉ là anh không muốn dành cho em mà thôi.
Anh này, liệu có phải rằng em nhàu nát cũ kỹ đến mức mà khi tỉnh táo anh đã không còn có một chút cảm hứng nào nữa hay không? Tự nhiên em thấy tủi thân ghê gớm, ví mình chẳng khác gì ruộng hạn khô cằn bao nhiêu lâu không được cày xới. Thật tình em chẳng hề mong muốn gì nhiều ở anh, chỉ đôi khi thèm cảm giác biết mình vẫn còn được ai đó ôm ấp từ tình thương chân thành. Em thật sự muốn được cùng anh từng bước lại góp nhặt thêm những điều lãng mạn nhỏ nhoi trong cuộc sống thường nhật, dệt nên sợi dây gắn kết giữa chúng ta. Nhưng sao điều đó thật khó quá, anh à!
Ảnh minh họa.
Ngày 8/3 đến rồi đấy anh, tự nhiên em chợt nghĩ mình không cần tất cả những món quà chẳng khác gì là nghĩa vụ mà anh mua cho em trước đây nữa. Em không cần post facebook để khoe khoang vì em không có nhu cầu làm màu hạnh phúc trước thiên hạ hiếu kỳ mà đêm về lại phải gối chăn lạnh lẽo, đơn côi. Thật sự điều em muốn, là dù tỉnh táo nhưng anh vẫn cho em được làm đàn bà đúng nghĩa một đêm, như lần anh say. Trong một đêm ấy, em muốn anh yêu em thật nhiều, theo cách nào thật "tình" là đủ. Để em biết, vẫn còn có chút tình giữa hai ta.
Món quà yêu thương ấy mới đúng là thứ em muốn nhận. Vì em rất sợ nếu cuộc sống nhàm chán này cứ tiếp diễn như hiện tại thì chuyện hôn nhân của mình sẽ đi vào ngõ cụt lúc nào không hay. Em nghĩ, ngọn lửa tắt đi rồi nếu đủ cố gắng thì vẫn có thể chung sức khơi gợi để nó cháy bùng lên rực rỡ được, phải không anh?
Theo Tinmoi24
Cười rớt hàm với những màn "rao bán chồng" vì tội "không có dấu hiệu chuẩn bị quà 8/3"! Tôi còn chưa nói hết câu, vợ tôi đã nhảy dựng lên thề thốt: "Em thề khi lấy anh em còn trinh nguyên. Anh phải tin em chứ". Tôi chỉ biết im lặng vì dù sao mọi thứ cũng là sự đã rồi. Nhưng tôi ghét thái độ giả dối của người đàn bà mà mình gọi bằng vợ. Sẽ là ích kỉ,...