Chồng có con riêng với đồng nghiệp
Anh đã thú nhận việc có con riêng, xin tôi hãy chấp nhận đứa con đó và coi như con của mình. Còn anh với cô ta đã thỏa thuận chỉ là có một đứa con chung, không có ràng buộc gì hết.
Tôi và anh cùng học một trường cao đẳng tại Hà nội, năm cuối cùng của thời sinh viên chúng tôi yêu nhau, sau gần 2 năm đi đến hôn nhân. Chồng là người đàn ông yêu thương vợ con và rất biết chăm lo cho gia đình. Chúng tôi có một con gái xinh xắn.
Cuộc sống rất hạnh phúc mặc dù vẫn khó khăn vất vả vì hai vợ chồng vừa đi làm vừa đi học. Sau 10 năm cuộc sống khá ổn định, qua một lần khám sức khỏe tôi phát hiện mình mắc bệnh, bác sĩ khuyên không nên sinh thêm con. Tôi rất buồn nhưng chồng luôn bên cạnh an ủi động viên. Trong thời gian nằm viện, anh chăm sóc cho tôi từ bữa ăn giấc ngủ, anh vất vả chạy đi chạy lại lo lắng trong suốt thời gian tôi bị ốm. Tôi cố gắng vượt qua được những lúc tưởng chừng cái chết kề bên, thầm cảm ơn anh, người đàn ông của đời tôi. Tôi ý thức mình phải giữ gìn sức khỏe thật tốt để anh và con không vất vả.
Cuộc sống cứ thế trôi đi thật nhanh, tưởng như mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất vì có chồng rất yêu thương vợ con. Anh và tôi đều có công việc ổn định với với những vị trí nhất định, con gái xinh xắn, chăm ngoan học giỏi. Cho đến một ngày tôi nhận được tin chồng có con riêng với một cô cùng cơ quan, tôi hoàn toàn sốc và không tin đó là sự thật.
Khi thẳng thắn nói chuyện, anh đã thú nhận, xin tôi hãy chấp nhận đứa con đó và coi như con của mình, còn anh với cô ta đã thỏa thuận chỉ là có một đứa con chung, không có ràng buộc gì hết. Tôi buồn vô cùng vì anh đã lừa dối cả một thời gian dài mà không hề hay biết gì hết.
Video đang HOT
Tôi khóc và đau khổ rất nhiều, suy nghĩ rồi quyết định tha thứ cho anh với điều kiện anh phải chấm dứt hoàn toàn với cô gái kia. Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đã giải quyết được, không ngờ cô kia lại đòi danh phận. Dù biết chuyện như thế nhưng đối với cô ta tôi im lặng. Lúc đầu cô ta nhắn tin xin lỗi và cảm ơn vì đã chấp nhận đứa con, ngay sau đó cô ta lại đòi hỏi nhiều cái khác và gây khó khăn cho chúng tôi, thậm chí không cho chồng tôi gặp con. Có những hôm tôi nhận được nhiều tin nhắn với những từ xúc phạm, thậm chí chửi bới rất vô học.
Còn về phần chồng tôi, anh vẫn chăm lo cho gia đình, giúp tôi trong việc chăm sóc nhà cửa con cái như thường lệ. Mặc dù vậy trong lòng tôi vẫn nặng trĩu, bị ám ảnh những chuyện đã qua, tôi gặm nhấm nỗi buồn một mình. Nhiều khi cứ suy nghĩ không biết mình phải làm gì để thoát khỏi những ám ảnh bị lừa dối. Tôi phải làm sao khi chồng và cô ta vẫn làm việc cùng công ty.
Theo VNE
Xót xa thấy chồng đưa bồ đi khám thai
Nỗi đau đớn ấy đến giờ dường như vẫn ngấm trong từng thớ thịt của tôi.
Cuộc sống thật trớ trêu, chồng tôi thật nhẫn tâm khi đã ruồng rẫy người vợ đang mang bầu để ngoại tình, thậm chí còn chăm sóc cho cô bồ một cách ân cần chu đáo. Tôi chưa từng nghĩ có một ngày, tôi lại gặp anh ở nơi đây, trong cái hoàn cảnh đau đớn như vậy.
Tôi và anh lấy nhau đã được 5 năm. Cuộc sống vợ chồng những năm đầu không có nhiều sóng gió, anh cũng là người biết quan tâm, lo lắng cho tôi. Tôi sinh con gái đầu lòng, anh có chút buồn vì anh là con trưởng trong nhà. Anh bảo, giá như mà tôi sinh con trai thì anh đã vui mừng lắm và có khi anh sẽ tổ chức liên hoan cho cả xóm. Biết anh thích con trai và bố mẹ chồng cũng thích nên tôi có chút suy nghĩ. Dù là không trọng nam khinh nữ, nhưng trót lấy con trưởng trong gia đình, tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm sinh con trai. Tôi buồn vì thấy anh ủ rũ. Tôi chỉ hi vọng, lần sau, tôi sẽ có một thằng cu để anh yên tâm.
Ngày con tôi được hơn 2 tuổi, tôi lại mang thai đứa thứ hai. Ngày ngày anh chăm sóc tôi, xoa bụng tôi và cầu nguyện đó là một thằng cu. Anh còn đã định đặt tên con là gì, định làm gì cho con sau này, còn dặn người thân cho quần áo này kia. Tuy là tôi có chút hoang mang nhưng tôi luôn nghĩ, cố gắng nghĩ về một đứa con trai thì biết đâu, giấc mơ sẽ thành hiện thực. Ngày ngày tôi ngắm ảnh các cậu bé xinh đẹp để có được đứa con trai như chồng và gia đìn chồng mong ước.
Ngày con tôi được hơn 2 tuổi, tôi lại mang thai đứa thứ hai. Ngày ngày anh chăm sóc tôi, xoa bụng tôi và cầu nguyện đó là một thằng cu. (ảnh minh họa)
Nhưng, kết quả siêu âm cho thấy, tôi đang mang bầu con gái đã khiến tôi buồn bã vô cùng. Không phải vì tôi không yêu thương con, chỉ là, tôi sợ anh sẽ vì chuyện này mà xa lánh tôi. Đúng thật, từ hôm đó, anh bắt đầu lạnh nhạt. Hành động ôm vợ rồi xoa bụng vợ, thủ thỉ những lời với con yêu không còn nữa, anh đi tối ngày, bận bịu công việc, thậm chí còn không về ăn cơm.
Cũng từ hôm đó, anh không chở tôi đi khám thai bao giờ. Tôi có gọi anh thì anh bảo bắt taxi mà đi. Tôi buồn lắm, cứ một thân một mình lo lắng cho hai mẹ con. Vì gia đình anh cũng không vui vẻ gì khi tôi mang thai con gái. Họ coi tôi là đứa con dâu không biết sinh con, họ nghĩ, tôi chỉ sinh được con gái thì sau này khó mà có cháu nối dõi. Vì vậy dù tôi có nói gì cũng không có trọng lượng. Việc chồng tôi đi triền miên, bố mẹ chồng cũng làm ngơ luôn. Dường như tôi sống trong nhà này như cái bóng. Trách nhiệm với tôi rất nặng nề.
Chồng tôi, anh ấy vốn là một người đàn ông tốt, quan tâm và yêu thương vợ con. Nhưng giờ, chỉ vì chuyện không có con trai, anh bắt đầu trở mặt. Gần đây, tôi nghi là anh có bồ nhưng mỗi lần tôi đề cập tới chuyện đó thì anh nổi khùng lên, anh bảo tôi ăn nói vớ vẩn, muốn đánh tôi. Tôi sợ quá, đang mang bầu mà anh còn định giơ tay đánh tôi thì thực sự không còn cứu vãn được rồi.
Tôi đang cố gắng vì con. Đợi sinh xong đứa con này đã rồi đến đâu thì đến. Thương con, tôi phải cố gắng nhiều, không thể để cho con phải rơi lệ ngay khi trong bụng mẹ. Tôi tự mình vác bụng bầu đi khắp nơi, khám thai, ăn uống, sắm sửa, tự mình tôi làm hết.
Chồng tôi, anh ấy vốn là một người đàn ông tốt, quan tâm và yêu thương vợ con. Nhưng giờ, chỉ vì chuyện không có con trai, anh bắt đầu trở mặt. (ảnh minh họa)
Hôm nay, khi đi khám thai, tôi choáng váng khi nhìn thấy chồng mình cũng ở trong phòng khám. Anh đi cùng với người đàn bà nào đó, đó là một người phụ nữ trẻ, cũng đang mang bầu. Bụng cô ta chỉ thua tôi chút ít mà thôi.
Tôi choáng, đứng theo dõi bên ngoài. Khi có người hỏi anh, chị nhà mang bầu mấy tháng rồi, con trai hay con gái thì anh vui vẻ cười nói, "là con trai, đó là con của tôi". Nhìn vẻ mặt vui vẻ của anh, tôi mới ghê rợn làm sao. Chồng tôi đó ư, người đàn ông mà tôi thương yêu, đặt trọn niềm tin đó sao. Anh có xứng là cha của hai đứa con này hay không?
Tôi khóc ngất, không còn giữ được bình tĩnh nữa. Sự thật trớ trêu, một cảnh tượng như trong phim đang diễn ra trước mắt tôi. Bây giờ tôi không biết mình có nên sống trong gia đình này nữa hay không? Chỉ cần sinh xong đứa con này, tôi nhất định sẽ chuyển đi, sẽ từ bỏ người chồng bội bạc này. Và cho đến ngày tôi sinh, tôi sẽ không bao giờ nói với anh ta một lời nào. Thật nhục nhã, chồng mình đưa bồ đi khám thai, còn vợ thì anh ta ngó lơ. Tôi đã làm sai điều gì, ông trời thật sự bất công với tôi. Trai hay gái đâu phải do tôi mà ra? Liệu anh có hiểu điều đó không. Và thật sự, đứa con trai trong bụng cô bồ kia có phải là của anh? Tôi còn không dám tin điều đó. Người như anh, chắc chắn sẽ bị trừng phạt...
Theo VNE
Bàng hoàng biết chồng sắp cưới có con rơi Yêu nhau 3 năm, chắc chắn rằng người yêu mình không có người con gái nào, cũng không lăng nhăng với ai, tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Yêu 3 năm vẫn nghĩ người yêu chung tình Yêu nhau 3 năm, chắc chắn rằng người yêu mình không có người con gái nào, cũng không lăng nhăng với ai, tôi quyết định...