Chồng có “chân dài”, chấp nhận hay rũ bỏ?
Biết được sự thật nhưng Tâm An loay hoay chưa biết tính sao. Con gái cô còn quá nhỏ, bản thân An thì lại bỏ việc từ rất lâu rồi.
Khi mới nhìn An, chúng tôi đã thấy quen quen. An có dáng người đẹp, khuôn mặt thanh tú và khá ưa nhìn. Hỏi chuyện một hồi, An giới thiệu trước đây có theo nghề người mẫu. Dù là gương mặt mới nhưng cô được nhiều người để ý bởi vẻ xinh xắn và dáng người đẹp.
Trong 1 lần đi diễn, An gặp Cường, người quản lý chương trình. Sau nhiều lần làm việc chung, Cường và An cảm mến, yêu thương nhau. Cường rất khéo miệng, thành đạt và vóc dáng cũng đẹp không khác gì người mẫu.
5 tháng sau ngày nhận lời yêu Cường, An lên xe hoa về làm dâu. Gia đình Cường ở ngay tại trung tâm thành phố, rất khá giả nên đôi trẻ không quá lo lắng về kinh tế. Sau lễ cưới, Cường nói với An rằng, vì thương yêu vợ nên anh muốn cô ở nhà lo lắng chuyện gia đình, không phải ra ngoài bon chen kiếm tiền vất vả.
Hơn nữa, nghề người mẫu rất ngắn. Có bầu và sinh con rồi, An sẽ khó lên sàn diễn như trước đây. Gia đình Cường vốn neo người, nếu An sinh con thì cần thời gian để chăm sóc em bé và quán xuyến việc nhà.
Ban đầu, An cảm thấy không thoải mái.
Cô nhớ nghề và sự tự do. Nhưng sau đó, An mang bầu và sinh đứa con trai rất kháu khỉnh nên cô tạm gác sự nghiệp sang một bên để chăm sóc tổ ấm. Mỗi tháng, Cường đều đặn chuyển tiền vào tài khoản của vợ để An chủ động tiêu xài cho sinh hoạt của cả nhà.
Video đang HOT
Mỗi khi đi đâu vắng, Cường chăm chỉ điện thoại về nói chuyện với vợ. Những ngày lễ, tết sự chăm sóc chu đáo của Cường khiến An cảm động. Cô yên tâm với sự lựa chọn của mình.
Vậy nhưng, cách nay ít ngày, khi Cường đang tắm thì điện thoại báo có tin nhắn. Định gọi chồng nhưng sự tò mò khiến An mở tin ra đọc.
Dòng chữ yêu thương hẹn hò của cô gái lạ với Cường khiến An choáng váng. Cô định hỏi chồng ngay lập tức cho ra nhẽ, tuy nhiên sau khi suy nghĩ, An đã quyết định im lặng để tìm các chứng cớ rõ hơn. Cô bèn đến nhờ thám tử.
Chúng tôi bắt đầu theo chân Cường trong các hoạt động ở chốn vui vẻ, giải trí. Do đặc thù công việc, Cường có mối quan hệ rộng rãi với nhiều người đẹp nên mấy ngày đầu, các thám tử nhận thấy rất nhiều cô có cử chỉ thân mật với Cường.
Đặc biệt, lịch hẹn gặp của chồng An hầu hết là với những người nổi tiếng, nên rất khó để đưa ra đánh giá.
Tuy nhiên, cứ đến cuối ngày, chúng tôi thấy Cường ghé qua 1 chung cư ở Q.4, TPHCM, chừng hơn 1 tiếng đồng hồ rồi mới về nhà.
Bảo vệ tòa nhà đó cho biết, Cường là người thuê căn hộ tại đây, nên có thẻ ra vào. Các thông tin khác, họ không được quyền cung cấp để bảo vệ khách hàng.
7 ngày sau, chúng tôi thấy Cường chạy xe gắn máy tới chung cư này, sau đó chở 1 cô gái trẻ đi ăn tối. Rồi họ tay trong tay đi dạo tại trung tâm Q.1, vào mua sắm ở 1 cửa hàng thời trang và cuối cùng là gửi xe dưới tầng hầm của khách sạn. Đêm đó, Cường không về nhà.
Chúng tôi chụp được rất nhiều hình ảnh của cặp đôi này và đưa cho An coi. Cô điện thoại hỏi các bạn đồng nghiệp cũ và nhận được câu trả lời, cô gái ấy tên Phương Nhi – 1 người mẫu còn rất trẻ. Các bạn của An mách rằng, dân trong nghề đều biết mối quan hệ giữa Cường và Nhi đã lâu nhưng họ đều coi đó là chuyện của người khác, không bận tâm.
Chỉ có An là người biết sau cùng, vì đã lâu cô không gặp gỡ bạn bè. Biết rõ tất cả mọi chuyện nhưng có vẻ An không sốc lắm. Cô dường như đoán trước kết quả của sự việc này. Chỉ có điều, cô băn khoăn và đau khổ khi không biết nói sao với chồng. An sợ Cường sẽ nổi sung lên mà đòi ly hôn. Nhà An ở xa, nghề nghiệp không có, con trai còn quá nhỏ.
Nhìn An buồn bã ra về, chúng tôi không biết nói sao để an ủi cô. Chấp nhận thực tế phũ phàng hay dũng cảm từ bỏ, đều phải cần đến bản lĩnh của người trong cuộc. Lúc này, có lẽ An đang loay hoay trước một quyết định để thay đổi cả cuộc đời của mình.
Theo Phụ nữ Việt nam
Lấy vợ chân dài tưởng cuộc đời sẽ "sang trang" ngon nghẻ ai ngờ...
Ngày dẫn vợ tương lai ra mắt, mẹ tôi chỉ nói đúng một câu: "Lấy nó rồi về làm ô sin con ạ". Tôi cười cười cho qua vì nghĩ mẹ nói quá, ai ngờ...
Chuyện tôi quen và cưới một cô gái chân dài, da trắng như người mẫu đã trở thành đề tài bàn tán cho cả khu. Ai cũng nghĩ vợ tôi cưới tôi vì tiền chứ chẳng yêu đương gì. Có người còn nói sẽ chống mắt lên mà xem chúng tôi hạnh phúc được bao lâu.
Tôi nghe, biết hết nhưng chẳng buồn. Bởi tôi đúng là có tiền thật, gia đình tôi giàu có, bản thân tôi làm giám đốc một công ty thuộc tập đoàn lớn nên tiền không thiếu. Cái tôi thiếu là vẻ bề ngoài. Kể ra thì xấu hổ nhưng nhan sắc tôi chỉ dưới trung bình. Tôi cao không bằng cả vợ nên ngày cưới cô ấy phải mang dép xẹp chứ chẳng dám mang cao gót. Da tôi đen bẩm sinh nên có đi tắm trắng cũng chẳng trắng nổi (mà đàn ông thì ai đi tắm trắng chứ). Bởi thế nên tôi lấy vợ đẹp bị người ta ghen ghét cũng là điều dễ hiểu. Nhưng tôi dám chắc là vợ tôi không yêu tôi vì tiền, bởi cô ấy cũng kiếm tiền rất giỏi, vậy là đủ.
Cưới về, vợ chồng tôi đã có nhà ở ngay trung tâm thành phố (cách nhà ở quê tôi 40 km) nên chẳng cần phải lo lắng gì nữa. Chỉ có điều, càng sống tôi càng chán cô vợ chân dài của tôi. Đúng là ngoài vẻ bề ngoài thì người ta còn sống với nhau bằng nhiều thứ khác. Vợ tôi đẹp nhưng không đảm, càng không phải là mẫu người của gia đình.
Tôi dám chắc là vợ tôi không yêu tôi vì tiền, bởi cô ấy cũng kiếm tiền rất giỏi, vậy là đủ. (Ảnh minh họa)
Sống với nhau được nửa năm nhưng số lần ăn cơm nhà của tôi đếm trên đầu ngón tay. Vợ tôi hầu như không biết nấu món gì ngoài món trứng luộc. Thậm chí có khi cô ấy luộc trứng còn bị cháy nồi vì quên tắt bếp. Nếu tôi thèm cơm nhà thì tự nấu, còn không thì đi quán, đi nhà hàng cho xong chuyện.
Chuyện dọn dẹp nhà cửa càng không bao giờ có. Mọi thứ đều rơi vào tay tôi. Vợ đi làm về chỉ việc tắm rửa, diện váy đẹp, trang điểm rồi tiếp tục đi chơi, cà phê cà pháo. Giặt giũ, lau nhà, dọn bếp đều một mình tôi gánh. Có khi tôi chán bảo vợ suy nghĩ lại về mục đích lấy chồng của mình thì cô ấy khóc lóc nói tôi không thương không chiều vợ. Lúc nào cô ấy cũng tự tin tôi lấy được cô ấy là hạnh phúc nên chiều chuộng cũng là điều hiển nhiên. Tôi không giận vợ chỉ là muốn có một mái ấm thực sự chứ không phải thế này.
Tôi trở thành ô-sin theo đúng lời mẹ tôi nói. Tôi chấp nhận điều đó vì đây là quyết định và lựa chọn của mình. Nhưng tôi không thể chấp nhận nổi cảnh vợ mình ngang nhiên mắng cả mẹ mình.
Chẳng là hôm ấy, mẹ tôi đem lên hai con gà cùng ít bánh trái, rau quả dưới quê. Vì đang làm nên tôi gọi vợ về nhà mở cửa, đón mẹ vào nhà rồi nấu nướng vài món đơn giản, trưa tôi về. Vợ tôi dạ dạ khiến tôi yên tâm nên đến trưa mới chạy về. Khóa nhà vẫn đóng khiến tôi bồn chồn không yên được. Gọi cho vợ thì tắt máy. Tôi còn đang loay hoay gọi điện cho mẹ thì nghe tiếng bà từ bên kia đường vọng qua.
Tôi hỏi bà sao không gọi cho vợ tôi thì bà nói bà gọi nhưng lần đầu thì cô ấy bắt máy, lần thứ 2 thì tắt máy hẳn. Sợ làm phiền tôi nên bà đợi tôi từ 8 giờ đến tận trưa. Càng nghe tôi càng không thể hiểu được vợ mình như thế nào. Cô ấy làm vậy là có ý gì?
Chiều đó tôi nghỉ làm để đưa mẹ đi chợ. Mẹ mua những món tôi thích, nấu nướng sẵn sàng rồi hối thúc tôi gọi cho vợ về ăn cơm, khi đó đã gần 7 giờ tối. Lần này thì vợ tôi đã bật máy. Cô ấy nói đi liên hoan tới khuya mới về nên tôi và mẹ cứ ăn trước. Giận vợ chuyện bỏ mặc mẹ, lại thêm chuyện này nữa nên khi cô ấy về tới, tôi đã to tiếng trách cô ấy.
Cứ nghĩ vợ biết sai, nào ngờ cô ấy hét lên: "Mẹ cái gì? Mẹ anh chứ mẹ tôi ấy hả mà bắt tôi đón về, nấu nướng hầu hạ. Xin lỗi chứ con này thiếu anh vẫn sống tốt, tôi cũng chán lắm rồi". Tôi phải kiềm chế lắm mới không tát cô ấy vài cái vì hỗn láo. Mẹ tôi thấy thế nên hôm sau đòi về lại quê, tôi cản mấy cũng không được. Cô vợ chân dài của tôi cũng chẳng xin lỗi hay nài mẹ ở lại được một câu. Tôi tức quá. Giờ nên giả quyết sao với cô ấy đây mọi người?
Theo Afamily
Trong mắt chồng, tôi là người đàn bà hư hỏng Anh nói, phụ nữ ngoan không bao giờ quan hệ tình dục trước hôn nhân, còn tôi là loại phụ nữ hư hỏng... Tôi và chồng đến với nhau khi tôi 26 tuổi, còn chồng 28 tuổi. Anh nói với tôi đã từng yêu và chia tay, nhưng hai người chỉ dừng lại ở ôm hôn, chứ chưa đi quá giới hạn tình...