Chồng chẳng thiết tha “đụng chạm” gì tới vợ
Tôi đã giữ trọn trinh tiết cho đêm tân hôn. Tôi háo hức đón đợi giây phút trao cái quý giá nhất của người con gái cho chồng. Nhưng cuộc sống không tươi đẹp như tôi hằng mơ ước. Sau 3 tháng cưới chồng, tôi vẫn còn là gái trinh.
Nhiều người nhìn vào gia đình tôi không giấu nổi ánh mắt ghen tỵ. Bởi tôi có một người chồng không cờ bạc, rượu chè, gái gú. Gia đình nhà chồng đối xử với tôi như con ruột trong nhà. Chẳng ai biết 4 năm qua tôi đã phải khóc đến cạn khô nước mắt. Sự thật, tôi là người vợ cô đơn và bất hạnh vô cùng.
Tôi và anh yêu nhau suốt 3 năm. Chúng tôi rất nghiêm túc trong mối quan hệ của mình. Tôi chưa từng “cho” anh vì chỉ nghĩ sẽ chỉ dâng hiến trinh tiết cho chồng. Anh đồng tình với quyết định của tôi nên chẳng bao giờ đi quá giới hạn. Điều đó càng làm cho tôi yêu và tôn trọng anh hơn.
Khi cả hai đã ổn định được công ăn việc làm, chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Chẳng ngờ được đó là thời điểm chính tay tôi cầm chìa khóa mở căn phòng cô đơn cho cuộc đời mình.
Trong đêm tân hôn, chồng tôi lăn ra ngủ. Cả đêm tôi đã trằn trọc chờ giây phút được dâng hiến cho anh. Tôi thiếp đi tự lúc nào không hay. Tôi tự nhủ: “Chắc chồng bị chúc rượu nhiều nên mệt”. Tôi đợi đến hôm sau, rồi hôm sau nữa, sau nữa… Hình như chồng tôi không có nhu cầu trong chuyện đó. Anh vô cảm với sex.
Suốt 3 tháng sau ngày cưới, tôi vẫn còn là gái trinh. Tôi òa khóc nức nở. Tôi khao khát vòng tay ôm chặt của anh, tôi cần một nụ hôn ngọt ngào và cần sex… Nhưng những điều đó tôi không bao giờ nhận được từ chồng mình.
Hình như anh chẳng có cảm giác gì với vợ. Mặc dù, tôi xinh xắn, dịu dàng và rất “đàn bà” trong mắt những người xung quanh.
Mãi tới tháng thứ 4, chồng mới ân ái với tôi một vài lần duy nhất. Ngay trong quãng thời gian này, tôi may mắn có bầu và sinh cho anh một cu cậu kháu khỉnh. Nhìn thấy con, dường như tôi quên hết mọi muộn phiền.
Video đang HOT
Nhưng về đêm, nỗi buồn lạnh lẽo lại găm chặt trái tim tôi. Chồng vẫn ngủ quay lưng về phía tôi. Anh chẳng thiết tha “đụng chạm” tới vợ. Nước mắt tôi lăn dài trên má, ướt đẫm cả gối chăn.
4 năm trôi qua, “khả năng đó” của chồng tôi vẫn không có chút tiến triển. Lòng tôi se lại tựa vũng băng.
Nhiều lần tôi đã cất công tìm các nơi chữa bệnh nam khoa giỏi cho chồng. Tôi cần người chồng, người đàn ông thực thụ. Nhưng chồng tôi gạt phăng nói bệnh của anh rất khó chữa, gần như liệt hoàn toàn, không có khả năng cứu vãn.
Vài lần, anh còn đề nghị thẳng tôi có thể là kiếm bồ giúp “giải tỏa nhu cầu sinh lý”. Chỉ cần tôi kín đáo không để lộ cho thiên hạ đàm tiếu là được. Về nhà, tôi vẫn là người vợ đảm, mẹ hiền là ổn thỏa. Tôi lưỡng lự trước sự gợi ý của chồng mình. Chồng tôi cần cái vỏ bọc của một gia đình hạnh phúc.
Vì quá cô đơn và thèm khát sex, tôi đã hẹn hò với 2 người đàn ông. Cái cảm giác sex lén lút càng khiến tôi ghê tởm chính mình dù cho chồng đã cho phép điều đó.
Hàng ngày, tôi cứ thui thủi về nhà như một cái bóng. Tôi không được làm người đàn bà đúng nghĩa. Tôi là người vợ cô đơn, bất hạnh. Tôi không phải đang sống mà chỉ đang tồn tại.
Giá mà, trong lúc yêu nhau, tôi đã mạnh dạn tiến tới khám phá “nhu cầu” của bạn trai thì tôi đã không phải sống trong hoàn cảnh trớ trêu này.
Đúng là mọi thứ trên đời đều có giá của nó. Tôi đã phải trả giá cho suy nghĩ lạc hậu và đóng kín của mình. Tôi nói điều này với sự xa xót tột độ. Tôi cũng không hề có ý cổ vũ cho bạn trẻ tha hồ “xé rào” trước hôn nhân đâu.
Nhiều lúc, trong đầu tôi lóe lên suy nghĩ ly hôn. Nhưng nhìn thấy anh, tôi lại thương. Bởi anh là người cha rất tốt. Anh chăm bẵm cho cậu con trai của chúng tôi rất tận tình.
Tôi cũng yêu con. Tôi nỡ lòng nào bắt con trai nhỏ phải chọn lựa sống với mẹ hoặc cha. Trái tim tôi đau thắt với những mâu thuẫn một bên là hạnh phúc gia đình trọn vẹn một bên là sự trỗi dậy của sinh lý đầy bản năng. Tôi phải làm thế nào để đáp ứng cả hai đây?
Theo VNE
Gái 19 có nên lấy chồng 55?
Anh ấy đã 55 tuổi còn em mới vừa tròn 19, liệu lấy anh ấy, em có hạnh phúc không?
Lúc này đây em thực sự cảm thấy rất băn khoăn và lo sợ. Em không biết mình nên quyết định như thế nào cho đúng với tình yêu của mình. Em còn quá trẻ, em rất yêu anh ấy nhưng lại sợ rằng sự chênh lệch quá lớn về tuổi tác khiến chúng em khó mà hạnh phúc được. Em mới 19 tuổi, liệu em có nên cưới người đàn ông mình yêu khi anh ấy đã 55 tuổi hay không?
Em đang là sinh viên năm thứ 2. Em quen anh ấy rất tình cờ. Em đi làm thêm bằng việc gia sư. Anh ấy là bác họ của cô bé mà em đang dạy thêm. Nhiều lần tới em gặp anh ấy ở nhà của người đã thuê em kèm cặp cho em bé đó. Mặc dù đã 55 tuổi nhưng nhìn anh ấy trẻ trung và phong độ lắm. Lúc đầu em không hề nghĩ anh lại nhiều tuổi tới như vậy. Một vài lần dạy thêm về muộn, anh ngỏ ý đưa em về để tránh nguy hiểm và em đồng ý. Chúng em quen và thân nhau từ đó.
Quen nhau hơn 3 tháng thì em và anh chính thức yêu nhau. Em cũng không hiểu vì sao mình lại có tình cảm với một người thậm chí còn nhiều tuổi hơn cả cha mình như vậy. Trước nay em cũng có rất nhiều người theo đuổi vì em cũng là một cô gái khá xinh xắn, ưa nhìn. Nhưng không hiểu vì sao em chẳng thể nào rung động với ai được cho tới khi gặp anh. Sự phong trần, từng trải và rất trân trọng phụ nữ của anh đã chinh phục được em một cách hoàn toàn. Em yêu anh ấy thật lòng mà không tính toán thiệt hơn điều gì.
Mặc dù hơn em hai mấy tuổi nhưng ở bên anh ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng (Ảnh minh họa)
Anh ấy đã từng có một đời vợ và hai người con. Cả hai người con đều đã có gia đình và ổn định. Giờ anh đang sống một mình vì vợ anh đã mất từ lâu. Sự cô độc của anh càng khiến em yêu thương anh nhiều hơn. Em muốn được ở bên anh, chăm sóc cho anh mọi điều như một người vợ. Anh ấy là người rất giỏi trong việc kinh doanh. Có lẽ chính điểm này là điều khiến em cảm phục và yêu anh nhiều hơn.
Em biết đây là một mối tình trái với lẽ thường vì em và anh cách nhau nhiều tuổi quá. Nhưng con tim em không thể nào kìm nén nổi khi bên anh. Anh cũng rất yêu thương, chiều chuộng và lo lắng cho em mọi điều. Ở bên anh em cảm thấy an toàn chứ không phải như bên những người bạn bè đồng trang lứa khác. Em thích cảm giác an toàn và sự lãng mạn mà anh dành cho em. Em biết chúng em chênh lệch tuổi tác nhưng tình yêu là sự hòa nhịp của trái tim. Anh tuy có hơn em nhiều tuổi nhưng lại đồng điệu tâm hồn với em.
Chính vì yêu anh mà em đã trao cho anh sự trong trắng của mình. Em cảm thấy hạnh phúc và không hối tiếc gì về điều đó cả. Hiện giờ anh đang thuê cho em một căn hộ rất xinh xắn để em ở đó vì tình cảm của chúng em không tiện công khai nên anh thuê riêng ra như thế cho tiện. Em sống ở đó một mình và thi thoảng anh ghé qua thăm em, chúng em ở bên nhau như vợ chồng.
Em có nên cưới một người đáng tuổi cha mình? (Ảnh minh họa)
Từ ngày yêu nhau tới giờ chúng em chưa từng công khai việc này. Em không dám cho bạn bè, người thân biết vì sợ bố mẹ em sẽ sốc khi biết tin này. Em sợ lắm. Còn anh nói rằng anh không muốn làm khó cho em. Chừng nào em chưa sẵn sàng anh sẽ giấu kín chuyện này. Mỗi khi đi ra đường cùng nhau, nhìn em khoác tay anh tình cảm, người mới quen anh thường hỏi: "Con gái anh đây à, cháu xinh quá!" khiến cả em và anh đều buồn lắm.
Chúng em hòa hợp về mọi thứ. Kể cả chuyện tế nhị chốn phòng the em cũng cảm thấy rất hài lòng. Anh là một người đàn ông thực thụ trong mọi lĩnh vực. Chính anh là người đã dạy cho em mọi điều. Ở bên anh em thấy mình hạnh phúc vô cùng.
Anh đề nghị cưới nhưng em chưa biết thế nào. Em không dám nói chuyện này cho bố mẹ biết. Em sợ mọi người không chấp nhận. Liệu em và anh ấy có thể hạnh phúc được hay không? Anh ấy nói rằng nếu em sợ bố mẹ không đồng ý, anh ấy sẽ đưa đi nơi khác sống. Chúng em sẽ tổ chức đám cưới ở đó, trở thành vợ chồng rồi thì dù bố mẹ em có chấp nhận hay không cũng không còn quan trọng nữa. Sau này rồi gia đình em cũng phải đồng ý thôi.
Liệu em có nên bỏ nhà để đi theo anh ấy không? Em và anh ấy có thể hạnh phúc không ạ?
Theo VNE
Yêu anh em phải tàn nhẫn tới cùng Tình yêu của em đủ lớn để nhận sự đau khổ riêng mình. Hãy để đắng cay đó mình em đón nhận. Màn đêm nơi này chỉ có một màu đen đặc quánh, không ánh đèn, không tiếng còi xe cộ, không những quá xá tấp nập, mọi thứ đều tĩnh lặng đến lạ thường. Không gian miền núi yên ắng về đêm...