Chồng chăm vợ sinh con thì đừng nói 5 câu này nhé!
Đã có hàng tá cuốn sách giúp các ông bố bổ sung kiến thức về chuyện chăm con nhưng hầu như lại chưa có mấy người để ý đến việc ông bố vụng về kia cũng phải quan tâm, chăm sóc vợ mình nhiều hơn – người vừa sinh xong và vẫn còn đang kiệt sức nằm đó.
1. Bao giờ thì chúng mình mới abc xyz lại được?
Cơn đau chuyển dạ vừa mới kết thúc, cơ thể của vợ còn đang rệu rạo sau khi em bé chào đời. Nếu người vợ sinh mổ thì chắc hẳn phải đến 1 tuần nữa mới đứng thẳng lưng được, và cho đến khi vết mổ lành hẳn thì đến cả hành động vui vẻ nhất là cười cũng sẽ gây đau thấu trời. Vậy cho nên, dẫu biết rằng “chuyện ấy” là một phần quan trọng của đời sống vợ chồng thì trong những thời điểm như thế này, nên đặt cảm giác của vợ cao hơn nhu cầu của mình. Rồi chẳng bao lâu nữa, mọi chuyện lại trở lại quỹ đạo cũ thôi mà.
2. Anh bị đau/mệt/mỏi ở đâu đó
Anh có thể vừa mới va đầu đá chân vào đâu đó, có thể mệt mỏi vì chăm sóc vợ, nhưng xin đừng than thở lúc này, vì rằng nỗi đau mà anh đang chịu chưa thể bằng 1% cơn đau vợ vừa trải qua. Đàn ông vẫn hay vô tâm, không để ý và cảm xúc có thể không nhiều bằng phụ nữ , đã vậy quen được vợ chiều chuộng nên đụng tới gì cũng la toáng lên. Tuy nhiên, trong thời điểm vợ vừa sinh con xong, hãy ghi nhớ, nhớ thật kỹ rằng “đau đẻ là đau nhất trên đời” để biết thương và đặt vợ lên thành ưu tiên hàng đầu của mình.
Đàn ông vẫn hay vô tâm, không để ý và cảm xúc có thể không nhiều bằng phụ nữ, đã vậy quen được vợ chiều chuộng nên đụng tới gì cũng la toáng lên. (Ảnh minh họa)
Còn những cơn đau của anh ư, sự nhạy cảm của phụ nữ sẽ giúp vợ nhanh chóng nhận ra tình trạng của chồng mình và hỏi han, thông cảm với điều đó. Vậy nên điều nên làm bây giờ chính là tỏ ra cảm kích vợ đã sinh cho mình một thiên thần đáng yêu và đừng than vãn trách móc tiếng nào.
3. Anh nghĩ ra tên của con rồi
Trong trường hợp hai vợ chồng vẫn chưa thống nhất được tên gọi của con, đừng đem điều này ra tranh luận ngay trong bệnh viện, đặc biệt là lúc vợ vừa sinh xong. Vợ còn rất đau, còn choáng và cần được âu yếm, chăm sóc hơn là được lôi kéo vô một cuộc tranh luận quyết liệt.
Cho đến khi làm giấy khai sinh, hai vợ chồng vẫn còn nhiều cơ hội để bàn về tên của con cơ mà. Ngoài ra chồng cũng cần nhớ con là của cả hai người, nhưng vợ là người đã mang nặng đẻ đau đấy, nên nhường cho vợ đặt tên con thì cũng chẳng có gì sai cả.
Trong trường hợp hai vợ chồng vẫn chưa thống nhất được tên gọi của con, đừng đem điều này ra tranh luận ngay trong bệnh viện (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
4. Em vẫn nằm viện ư?
Đúng rồi, trong trường hợp ổn thỏa, khỏe mạnh nhất thì vợ cũng sẽ phải nằm viện ít nhất một đêm rồi mới về nhà. Nên những câu hỏi vô tâm thế này rất dễ tạo nên cảm giác trách móc và khiến người vợ tủi thân, nhất là khi mới vừa trải qua một sự kiện quan trọng, cơ thể đang cần được nghỉ ngơi và theo dõi để đảm bảo an toàn chứ.
5. Anh sẽ gọi bố mẹ/anh em bà con/cô bác/bạn bè/đồng nghiệp đến thăm em
Đừng, chồng ạ! Trừ bố mẹ hoặc ai đó thật thân thiết có thể đến giúp chăm sóc vợ và em bé, đừng gọi thêm ai đến lúc này. Cả khi về nhà rồi cũng vậy, hãy chờ một thời gian cho vợ hồi phục và em bé cứng cáp đã trước khi đón những chuyến viếng thăm. Bà đẻ thường không thích khách đến thăm ngay khi sinh, vì rất nhiều lý do chính đáng.
Anh có thể báo tin mừng cho mọi người biết, cho cả thế giới biết nhưng hãy hẹn ngày đón mọi người đến thăm giãn giãn ra, có thể vào tiệc mừng đầy tháng con chẳng hạn. Chuyện thăm viếng không liên quan gì đến sĩ diện hay các mối quan hệ cả, hiểu rằng sức khỏe và cảm xúc của vợ con mình bây giờ là quan trọng nhất thì ông bố trẻ sẽ chẳng còn gì phải lăn tăn nữa.
Theo blogtamsu
Chăm vợ ở cữ 1 ngày nhân dịp 8/3 mà tôi ứa nước mắt
Tối thứ 6 tôi bảo vợ: "Sáng mai hai mẹ con cứ ngủ thoải mái đi nhá. Mọi việc cứ để bố, coi như bố dành ngày mai cho hai mẹ con để thay cho ngày 8/3 bố bận nhé".
Tôi và vợ kết hôn được gần hai năm và chúng tôi vừa mới chào đón đứa con gái đầu lòng được gần 1 tháng tuổi. Sau khi con gái chào đời bà ngoại dự định sẽ lên trông cháu giúp vợ chồng tôi tới khi vợ hết cữ. Thế nhưng bà vừa mới lên được một tuần thì ở nhà ông bị tai biến nên bà lại vội vàng trở về quê gấp. Vậy là từ hôm ấy chỉ có một mình vợ tôi xoay sở với con. Tôi thì đi làm từ sáng sớm tới tôi mịt mới về. Hai vợ chồng còn đang đi thuê trọ, nếu giờ không cố gắng làm thì không biết tới khi nào mới có được nhà ở.
Cùng suy nghĩ với chồng nên vợ tôi luôn động viên tôi cố gắng làm việc. Cô ấy bảo chuyện con cái thì cứ yên tâm, cô ấy có thể tự chăm con được còn giặt giũ thì đã có máy. Con ngủ cô ấy có thể tự dậy cắm cơm, thức ăn thì đã nhờ được chị cùng xóm trọ mua giúp. Vợ nói thế tôi cũng yên tâm.
Vậy là hôm nào đi làm về, vợ cũng đã cơm canh sẵn cho tôi. Thậm chí khi tôi đi tắm thì vợ cũng tranh thủ con ngủ hâm nóng lại đồ ăn vì ngày nào cũng 10 giờ tối tôi mới về, giờ ấy đồ nguội cả rồi. Dù bà ngoại đã về nhưng vợ vẫn không cho tôi ngủ cùng, cô bảo giường nhỏ hai mẹ con cô ấy nằm chật rồi lại nhiều đồ linh tinh của con nữa thêm tôi thì chật lắm.
Vậy là hôm nào đi làm về, vợ cũng đã cơm canh sẵn cho tôi. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi cứ một mình loay hoay với con và lo cả cho chồng dù vừa mới sinh con mà chẳng hề ca thán một lời nào. Mãi tới cuối tuần vừa rồi, công việc rảnh hơn tôi được nghỉ một ngày nên mới được ở nhà trọn ngày với vợ con. Tối thứ 6 tôi bảo vợ: "Sáng mai hai mẹ con cứ ngủ thoải mái đi nhá. Mọi việc cứ để bố, coi như bố dành ngày mai cho hai mẹ con để thay cho ngày 8/3 bố bận nhé". Vợ khúc khích gật đầu đồng ý.
Dù không phải đi làm nhưng tôi vẫn dậy đúng 6 giờ. Ngó vào phòng thì đã thấy vợ đang cho con bú và lôi đống đồ bẩn của con ra khỏi gầm giường. Tôi nhìn thấy thế thì nhanh nhảu:
- Vợ để đấy cho anh, lát anh cho vào máy giặt ngay.
- Không, cái này anh phải vò bên ngoài trước đã sau đó mới cho vào máy, vì đồ có cả dính nước tiểu và phân của con mà. Còn ít khăn sữa này của con thì anh phải giặt riêng bên ngoài đừng có bỏ vào máy giặt chung nhé. Mà anh cắm cơm trước và nấu thức ăn đi, lát giặt sau. Chứ con bú cữ này xong là em đói meo rồi.
Nghe vợ dặn mà tôi cuống cuồng. Vội bê đống đồ ra để nhà tắm rồi ngay lập tức vo gạo, cắm cơm. Loay hoay tìm đồ nấu nướng, chuẩn bị có bữa sáng cho vợ mà tôi mất cả tiếng đồng hồ mà cũng có gì đâu chỉ đơn giản là bát cơm nóng, thịt rang nghệ và một bát canh rau ngót. Chuẩn bị cho vợ ăn tôi mới dám đi đánh răng rửa mặt rồi úp tạm bát mì tôm cho mình.
Thế mà vừa ăn xong bát mì quay ra đã thấy vợ lọ mọ đeo gang tay giặt đồ cho con. "Thôi vợ vào với con đi để anh làm cho mà, để con nằm giường một mình tội nó". Cứ nghĩ giặt đồ trẻ con cũng giống đồ của mình, nhưng động vào mới thấy khó thật. Cái gì cũng bé xíu, nhìn đống đồ nhỏ thế mà vò mãi mới hết, vò mạnh thì sợ rách nên tôi cứ phải nhẹ nhàng. Chả biết hàng ngày vừa trông con vừa làm vợ tôi xoay kiểu gì mà giỏi thế.
Cho đống đồ vừa vò qua vào máy giặt mà oải cả lưng, định chạy lên chơi với con lát thì con gái đã ngủ lăn ra rồi. Vợ thì ngồi gấp quần áo của con. Thế mà đã 9 giờ sáng. Tôi bảo vợ tranh thủ chạy ra ngoài làm cốc nước chè, chứ từ sáng tới giờ chưa có cốc nước nào nhạt miệng quá.
Ngồi quán trà nói dăm ba câu đã 10 giờ trưa, tôi vội vã đi chợ luôn. Ra đến trợ ngó trước ngó sau chẳng biết mua gì đành gọi điện về hỏi vợ. Vợ lại bảo mua thịt kho nghệ và canh như ban sáng. Cô ấy dặn mua thêm thịt để tối khỏi phải đi chợ nữa. Đang loay hoay chưa biết mua thêm cái gì thì chị hàng thịt giọng mời chào thêm.
Chú có vợ đẻ phải không, mua cái chân giò này về hầm cháo cho vợ ăn này, tha hồ nhiều sữa. Chân này chị làm sạch lắm rồi, chú về chỉ cần hơ qua là được. (Ảnh minh họa)
- Chú có vợ đẻ phải không, mua cái chân giò này về hầm cháo cho vợ ăn này, tha hồ nhiều sữa. Chân này chị làm sạch lắm rồi, chú về chỉ cần hơ qua là được.
- Ăn cháo chân giò nhiều sữa thật hả chị?
- Ơ cái chú này, chị không lừa chú đâu mà lo. Chắc là vợ vừa để nên không có kinh nghiệm rồi.
Thấy mấy chị bán hàng cùng cười, tôi mới ngớ người. Vậy mà cả tháng nay tôi đã mua cho vợ được cái chân giò nào đâu.
Bữa trưa rồi bưng cơm cho vợ tôi mới giật mình khi thấy vợ vẫn ăn như ban sáng. Hỏi thì vợ bảo: "Em thấy ăn thế mà con đủ sữa bú nên em duy trì mỗi ngày một thực đơn thôi. Với lại bình thường nhờ chị hàng xóm mua đồ hộ nên cũng không dám nhờ nhiều, người ta cũng bận việc nhà họ". Phải rồi, vợ tôi có đi chợ được đâu, thế nên có dám ăn cái gì cũng đành chịu chứ biết làm sao , vậy mà bao lâu nay tôi đâu có để ý đến bữa ăn của vợ. Về nhà cứ thấy vợ niềm nở đón chồng, con đã ú no ngủ say trên giường là tôi cũng yên tâm đi ngủ. Thực sự tôi đã quá vô tâm.
Tối ấy tôi quyết định mua thêm quả tim về hấp cho vợ ăn và ăn cơm cùng với cô ấy, thực sự đồ ăn của bà đẻ khó nuốt thế mà chẳng hiểu sao vợ tôi cứ ăn một cách ngon lành. Thấy tôi hì hục làm cái chân giò vợ tôi tròn mắt:
- Anh làm gì vậy?
- Anh nấu cháo cho em ăn mà. Cho có sữa để con bú.
- Em vẫn nhiều sữa mà, lần sau anh đừng mua nhé, tốn tiền thêm. Giờ anh là người vất vả nhất nhà, anh cần phải ăn uống cho tử tế. Em ở nhà chỉ trông con thôi mà.
Hì hục tới tận 11 giờ đêm tôi mới lễ mễ bưng vào cho vợ bát cháo. Có vẻ lửa hơi to nên cháo đã có chút mùi khê, thế nhưng vợ vẫn ăn ngon lành và xuýt xoa khen ngon. Nhìn vợ ăn tôi cũng thấy ấm lòng, từ ngày vợ sinh hôm nay tôi mới có thời gian ngồi ngắm vợ thế này. Bình thường đi làm cả ngày tối ngủ một giấc, sáng ra lại đi đâu có nhìn ngắm được gì.
Hì hục tới tận 11 giờ đêm tôi mới lễ mễ bưng vào cho vợ bát cháo. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi thay đổi không nhiều, cô ấy không hề sồ sề đùi không to, bụng không ngấn mỡ nhưng mắt trũng sâu, khuôn mặt hốc hác đi trông thấy và gân xanh nổi lên rất nhiều. Chắc chắn cô ấy không phải lo lắng giảm cân sau sinh như nhiều bà mẹ khác nhưng tôi biết vợ đã vất vả quá nhiều.
- Vợ à, mùng 8/3 này không được đi đâu chơi vợ có buồn không?
- Không mà. Vợ ngày nào cũng có con ở bên cạnh buồn sao được nữa. Chồng cứ đi làm đi, không phải lo cho vợ đâu.
Tôi ôm vợ vào lòng, đêm ấy tôi ngủ cùng vợ và con. Giờ thì tôi mới thấm vì sao ở nhà cả ngày bế con thôi mà vợ cũng không thể béo lên được. Vì có đêm nào vợ được ngủ trọn một đêm đâu. Con chỉ cần ọ ọe vợ đã tỉnh, rồi cứ đúng cữ, chẳng cần chuông báo thức vợ đã tỉnh cho con bú. Rồi con đái, con ị đêm nữa chứ. Tôi tỉnh cùng thì vợ lại giục ngủ đi rồi bảo: "Mai chồng ngủ ngoài kia cho ngon nhá, chứ ở trong này em cứ dậy liên tục làm anh không ngủ được đâu".
Một ngày ở nhà chăm vợ ở cữ mà tôi ứa nước mắt. Thương vợ, thương con giờ chỉ còn biết cố gắng làm việc mà thôi.
Theo Một Thế Giới
Choáng váng khi biết được sự thật về công việc và lương khủng của vợ tôi Chưa dừng lại ở đó, khi mở phong bì lương của vợ anh như chết ngất đi, lương vợ anh mỗi tháng 35 triệu đồng. Yến và chồng cưới nhau được 9 năm nay, cuộc sống gia đình Yến khá hạnh phúc. Ai nhìn vào cũng trầm trồ khen ngợi vợ chồng Yến đôi lứa xứng đôi. Không chỉ được về hình thức...