Chồng cặp bồ vì vợ bẩn
Phụ nữ vốn được biết đến là những người chu toàn trong chuyện gia đình. Tuy nhiên, không phải là tuyệt đối với tất cả mọi người. Đôi khi chị em hoặc là vì chủ quan, hoặc là vì lười biếng mà không biết cách chăm sóc bản thân để cho chồng…phát ngán:
Khi phát hiện ra chồng cặp bồ, chị Ngọc Anh mới tá hỏa không biết vì đâu chồng lại “đành lòng phản bội vợ” như vậy. Chị lồng lộn lên như chỉ trực “ăn tươi nuốt sống” chồng nhưng rồi khi nghe anh nói lí do, cái cảm giác thấy mình là người có lỗi, xen lẫn sự xấu hổ mới là điều còn lại trong chị.
Chị Ngọc Anh và chồng lấy nhau tới nay mới được 5 năm. Vì cưới khi còn khá trẻ, hai vợ chồng cũng chưa muốn có con nên chị và chồng vẫn kế hoạch để tận hưởng cuộc sống vợ chồng son được lâu nhất. Anh chị tính sang năm mới sinh con. Vậy mà trước khi bắt tay vào việc trọng đại đó của cuộc đời, chị Ngọc Anh mới hốt hoảng phát hiện ra chồng giấu vợ ngoại tình hơn nửa năm nay.
Chị Ngọc Anh thấy đau đớn vô cùng bởi vợ chồng tạm hoãn chuyện có con là để tận hưởng những phút giây hạnh phúc riêng tư vậy mà chồng lại ngoại tình ngay trong quáng thời gian đó. Chị trách cứ, chị giận hờn thậm chí còn đòi ly hôn vì “không thể chấp nhận được người chồng phụ bạc vợ,ngoại tình ngay trong những năm tháng tưởng là hạnh phúc nhất”. Ấy thế nhưng khi nghe anh thú tội, chị lại cúi gằm mặt nhận cái sai về mình.
Vợ lười biếng vệ sinh, chồng đành đi ngoại tình (Ảnh minh họa)
Chị Ngọc Anh tra khảo chồng về nguyên nhân ngoại tình, nghe chồng nói anh ngoại tình vì chị…lười tắm, mặt mũi chị nóng bừng lên. Nhưng anh càng nói chị lại càng thấm thía: “Tối nào em cũng đi tập thể dục với mấy chị em trong xóm. Người em lại dễ ra mồ hôi, em đi bộ, chạy thể dục cả vài tiếng đồng hồ mà về em không chịu tắm. Em cứ nói tắm đêm ngủ mồ hôi ra cũng bằng hòa, để sáng mai tắm, trước khi đi làm vừa sạch sẽ, vừa thơm tho. Nhưng em đâu có biết rằng chuyện chăn gối vợ chồng cũng cần phải được sạch sẽ. Anh làm sao có đủ cảm hứng để “yêu” vợ khi mà người em thực sự có một thứ mùi khó chịu vô vùng. Anh góp ý nhưng em cứ chê anh kiểu cách, hạch sách vợ đủ điều. Lâu dần anh chán, không muốn nói và cũng không muốn “yêu” nên…”
Nghe chồng nói chị Ngọc Anh mới nhìn thấy cái sai của mình. Đúng là bao nhiêu ngày qua chị có thói quen chủ quan trong chuyện vợ chồng. Chị cứ nghĩ là vợ chồng với nhau, quan trọng gì chuyện đó. Sau khi đi làm về, chị có nấu cơm, tắm rửa sạch sẽ. Nhưng sau khi xong việc nhà, chị thường đi tập thể dục với mấy chị em trong xóm. Về nhà khi trời đã muộn, cơ thể lại mệt nên chị thường đi ngủ luôn. Sáng hôm sau chị mới dậy tắm rửa và chuẩn bị đi làm. Chị nghĩ như thế tiện hơn. Chị cũng không hình dung ra anh khó chịu, chỉ nghĩ đơn giản rằng vợ chồng với nhau làm sao phải kiểu cách. Nhưng chính sự vô tâm đó của chị đã vô tình giết chết ham muốn trong anh và anh đã ngã vào vòng tay người đàn bà khác.
Video đang HOT
Chồng cấm vận vì vợ … bẩn
Suốt thời gian chị Nhâm mang bầu, hai vợ chồng chị phải kiêng “chuyện đó” vì sợ ảnh hưởng tới con (Trước đây chị đã từng bị sảy thai 2 lần. Một thời gian không hề ngắn vợ chồng phải tạm “cách ly” khiến cả hai vợ chồng chị đều “khao khát” lắm. Nhưng oái oăm thay, khi chị Nhâm đã sinh con xong, con thậm chí cứng cáp, ông bà chăm giúp rồi anh Khải – chồng chị vẫn không ngó ngàng gì tới vợ. Chị khóc lóc, bù lu bù loa lên rằng anh đã ngoại tình trong thời gian chị mang bầu. Nhưng thực tế, không phải vậy.
Anh Khải tâm sự: “Mình biết vợ mình vất vả vô cùng khi sinh con. Chăm sóc con cũng không phải là chuyện đơn giản chính vì thế mình luôn chủ động giúp đỡ vợ. Nhưng vợ mình có tính cẩu thả, luộm thuộm, từ khi sinh con ra bận rộn hơn một chút nên vợ mình lại càng không biết cách chăm sóc bản thân ngay cả với những điều bình thường nhất. Nhiều khi con “tè” vào người, vợ mình cũng cứ thây kệ, cả ngày chẳng thay bộ quần áo đó ra. Góp ý thì vợ mình nói rằng, nó tè suốt ngày cứ đi tắm với thay thì đến bao giờ. Nhưng chí ít thì hết một ngày, buổi tối cô ấy cũng phải vệ sinh, đằng này cô ấy cứ kệ vì lười. Đầu tóc cũng cứ để lôi thôi, người thì mùi sữa, mùi nước con chớ ra, mùi thằng cu đi tè…tất cả cô ấy cứ để nguyên. Có khi tới 2, 3 hôm mới chịu tắm. Thử hỏi làm sao mình còn cảm hứng nào mà làm “chuyện ấy” với vợ dù cho “nhịn” lâu ngày mình cũng “thèm”, cũng “nhớ”.
Chị Nhâm là người xuề xòa, dễ dãi nên dù nuôi con không quá vất vả, có chồng và mẹ giúp đỡ nhưng chị cũng hay lười. Quần áo bẩn do chăm con nhưng cứ phải 2,3 ngày chị mới thay vì ngại phải giặt nhiều. Tắm táp chị cũng chỉ qua loa thành ra người chị không mấy khi có một thứ mùi quyến rũ. Con đã cứng cáp, không bám mẹ nhưng trông chị lúc nào cũng lôi thôi, lếch thếch.
Chị khóc lóc trách anh có người khác nên mới không thèm ngó ngàng đến vợ, anh im lặng không nói năng gì vì sợ chê vợ lại nói rằng ra ngoài rửng mỡ về nhà chê vợ. Chỉ đến khi em gái chị Nhâm qua thăm, nhìn chị lôi thôi, người ngợm thì hôi mù mới nhắc nhỏ chị. Khi ấy, chị Nhâm mới giật mình nhìn lại, sự luộm thuộm của chị đến chính chị nhìn còn thấy chán huống chi là chồng.
“Tỉnh giấc” trước khi quá muộn
Sau khi hiểu được vấn đề, cả chị Ngọc Anh và chị Nhâm đều tự nhủ với mình phải thay đổi. Hơn ai hết các chị hiểu được rằng nếu không làm thế các chị sẽ mất chồng. Đôi khi hạnh phúc gia đình đến từ những việc nhỏ nhất. Phụ nữ ngoài việc chăm lo cho chồng, cho con còn cẩn phải biết làm mới, làm đẹp chính bản thân mình – đó cũng được coi là một biện pháp giữ chồng.
Chị Ngọc Anh và chị Nhâm không chỉ duy trì sự sạch sẽ của mình mà còn biết cách chăm sóc, làm đẹp cho mình để quyến rũ chồng. Thật may mắn là các chị đã kịp thời nhận ra sai lầm của mình và giữ được chân chồng. Niềm hạnh phúc gia đình vì thế mà cũng được duy trì.
Theo VNE
Tình đơn phương, mấy khi đẹp bao giờ
Đôi lúc, tôi thấy bản thân rẻ rúng quá. Nhiều khi vô ý gieo cơ hội cho người này, nhưng lòng dạ thì một mực cố chấp với người khác.
Biết bản tính cố chấp như thế đó mà miệng thì không thổ lộ lời nào. Chẳng lẽ, muốn đơn phương như vậy suốt chỉ để đổi lại những khoảnh khắc ghen tuông muốn lộn gan lộn ruột khi bắt gặp ánh mắt ai khác nhìn anh ngẩn ngơ thôi sao?
Mùa thu năm ngoái, tôi biết yêu. Tình yêu khờ dại của tuổi đôi mươi thật sự non nớt như tuổi đời tôi chiếm giữ. Chỉ sau những đợt tấn công ồ ạt là tôi đã bị dính mũi tên Cupid một cách trọn vẹn nhất. Anh lớn hơn tôi nhiều tuổi, chín chắn, trưởng thành và luôn khiến tôi cảm thấy an toàn khi kề bên. Mối tình vụng dại có vui có buồn cùng những nỗi lo lắng khi anh tạm biệt lên đường du học tưởng chừng sẽ nhận được kết thúc đẹp, thế mà kéo dài vỏn vẹn chỉ hơn bốn tháng.
Thật sự, tôi đã kì vọng rất nhiều về anh vì những lời hứa hẹn anh kịp trao lúc nắm tay tôi thật chặt khi ở sân bay đông nghịt người. Người ta nói, con gái mới lớn hay ảo tưởng về chuyện tương lai khi cho rằng mình tìm đúng đối tượng thích hợp, không ngoại trừ tôi. Nhớ lại lúc đó, tôi đã từng thức đêm dữ dội để chỉ bật máy tính lên và trò chuyện mấy phút với anh qua màn hình máy tính.
Sau này nghĩ lại, sao mình rồ dại quá, vì người ta mà sống bỏ bê bản thân khiến nhan sắc xuống cấp trầm trọng, khiến lòng buồn hoài trong suốt thời gian dài hằn lên gương mặt lúc nào cũng ủ dột. Tôi đã từng khờ khạo như vậy vì tình yêu trẻ tuổi ấy thật lâu, để khi nhận ra trong tim không thể chứa được hình bóng anh nữa, chỉ thấy lòng vui rộn ràng khi kịp nhìn bức ảnh anh và người yêu mới. Vậy là tôi hết yêu anh.
Dường như sau khi trải qua biến cố, con người ta thường nghĩ rộng ra thêm, còn sâu sắc hay không chắc tùy thuộc mỗi người. Vì lẽ đó, tôi đã tự giải thoát cho bản thân sau một khoảng thời gian khá dài trong tình trạng "sợ yêu". Đôi lần, vài anh bật đèn xanh khí thế bừng bừng, nhưng tôi chẳng buồn quan tâm tới. Nói thiệt sự, khi con người ta mất niềm tin vào tình yêu thì dù đối phương có bao nhiêu tình cũng chẳng thể nào đập tan nổi bấy nhiêu nỗi sợ cô độc lẩn quẩn trong tim.
Tôi đã trải qua những ngày tháng cô độc vô chừng ấy với một sự lạnh băng từ tim tới khối óc, vô cảm đến vô tình. Cho đến một ngày chợt nhận ra băng trong tim tan tự lúc nào và lòng dạ cũng bắt đầu cồn cào nỗi nhớ khi nhìn thấy anh - người con trai khiến tôi nghĩ về mỗi lúc mỗi nơi. Anh với tôi không trò chuyện nhiều, gặp gỡ cũng ít, nhưng chẳng hiểu sao lại thương anh đến lạ. Có lúc ngồi cạnh nhau, im lặng đến nghẹt thở mà trong tim cứ rộn ràng và lòng thấy yên bình quá đỗi. Tôi nhớ, ai đó đã nói rằng: "Con có thể thấy vui vẻ và cho đó là hạnh phúc khi ở bên cạnh người con thích. Nhưng, con chỉ thật sự hạnh phúc khi nghe lòng bình an và không cần gì thêm nữa khi ở cạnh người con yêu". Ngẫm nghĩ lại mới nhận ra sự chí lý của câu nói ấy khi liên hệ với bản thân tôi thực tại. Có lẽ, tôi đang yêu.
Tôi yêu cái cách anh nhìn tôi hiền lành, thân thương. Tôi yêu cái cách anh cười với tôi mỗi khi tôi chọc phá người khác. Tôi yêu cái cách anh hay ân cần, hỏi han tôi khiến tôi bối rối muốn rụng rời tứ chi. Tôi yêu cái cách anh làm việc, đâu ra đó, chăm chú từng chút nhìn quyến rũ lạ lùng. Tôi yêu luôn đôi mắt không được to của anh, khuôn mặt có phần hơi "bánh bao", bàn tay to rộng dài dài hợp chuẩn, và yêu luôn cái dáng cao cao của anh nữa.
Chẳng có lý do nào để lý giải về sự yêu điên cuồng của tôi đối với anh, chỉ vọn vẹn vài từ: "Anh là để yêu vậy!". Chuyện sẽ thật đẹp nếu đó không phải là thứ tình đơn phương thích gây khó dễ cho con tim và lúc nào cũng đeo bám khiến lòng buồn miên man vô tận. Yêu đơn phương là tình ngu ngốc nhất trên đời. Tôi đã tự vấn cả ngàn lần vì sao không nói trước để đối phương hiểu lòng mình, cho bản thân thêm thanh thản, vơi bớt ưu tư. Ừ thì, tôi sợ mất anh!
Đôi lúc, tôi thấy bản thân rẻ rúng quá. Nhiều khi vô ý gieo cơ hội cho người này, nhưng lòng dạ thì một mực cố chấp với người khác. Biết bản tính cố chấp như thế đó mà miệng thì không thổ lộ lời nào. Chẳng lẽ, muốn đơn phương như vậy suốt chỉ để đổi lại những khoảnh khắc ghen tuông muốn lộn gan lộn ruột khi bắt gặp ánh mắt ai khác nhìn anh ngẩn ngơ thôi sao?! Chẳng lẽ, muốn đơn phương như vậy mãi chỉ để anh kề cạnh bên, gần thật gần mà như hai kẻ xa lạ. Chẳng lẽ, muốn đơn phương cứng đầu như vậy hoài chỉ để chờ đợi một lời nói từ anh?
Thôi thì, lựa một ngày thật đẹp, kề tai anh mà thầm thì mấy chữ: "Em thương anh lâu rồi! Còn anh thì sao?..." để lòng thôi xót xa nữa nhé. Nói rồi, lòng thanh thản lắm nhưng lắm nỗi lo âu sau dấu ba chấm kia. Dù sao đi nữa, chắc tôi cũng phải thương anh trong một thời gian khá dài, bởi tình này còn chất chứa nhiều quá, anh à!
Theo VNE
Đổ vỡ không đáng sợ như em nghĩ Đổ vỡ sẽ cho em thấy điều gì đáng để dứt bỏ, điều gì đáng để em níu giữ. Không phải cứ đổ vỡ là điều đáng sợ. Chỉ sợ là cứ mãi sợ những đau đớn, tổn thương mà không dám sống theo xúc cảm của trái tim. Đổ vỡ là điều gì đó đáng sợ không em? Có người cứ sợ...