Chồng cắn tím ngực vợ để yên tâm đi công tác
Em năm nay 24 tuổi, không xinh xắn nổi bật nhưng cũng thanh tú, ưa nhìn. Ưu điểm lớn nhất mà chính em cũng nhận ra đó là bộ ngực nở nang. Thời còn sinh viên, đám bạn cùng lớp thường hay ghen tị với vòng một “màu mỡ” ấy.
Người yêu và là chồng em hiện tại cũng bị ngoại hình hấp dẫn của em bỏ “bùa mê thuốc lú”. Hai năm yêu nhau, chúng em quan hệ tình dục khá nhiều lần. Cả hai đều có quan niệm khá thoáng về chuyện nam nữ, nên chẳng ngần ngại chung đụng giường chiếu, dù chưa biết tương lai ra sao. Chồng em khi ấy có thói quen rất xấu. Mỗi lần gần gũi xong, anh đều nghịch ngợm vòng một của em hồi lâu rồi mới chịu ngủ, thậm chí ngủ say cỡ nào vẫn không rời tay. Thời gian đầu, em thấy thói quen ấy thật phản cảm, nhưng lâu dần thành quen.
Em cứ nghĩ sau khi kết hôn, đời sống tình dục sẽ lành mạnh hơn trước. Nhưng chồng em ngày càng quá quắt và bệnh hoạn. Thói dùng tay “chiếm hữu” vòng một vẫn chẳng cải thiện, thậm chí còn nghiện nặng. Song đó chỉ là chút đỉnh cho sự điên rồ lúc lên giường của anh ấy.
Nói ra thì xấu hổ, nhưng bộ ngực của em từ thời yêu nhau cho tới giờ luôn trở thành thứ đồ chơi không hơn không kém. Ngày chưa cưới, mỗi lần ân ái, anh ấy đều “đánh dấu bản quyền” lên cổ, thậm chí lên bầu ngực em những dấu hôn đỏ lằn. Em biết chiêu này của cánh mày râu. Họ muốn khẳng định sự sở hữu của mình với người phụ nữ, muốn khoe khắp thiên hạ rằng: “Cô ấy là của riêng tôi”. Đương nhiên, đám bạn trong ký túc đều hiểu ra khi nhìn thấy những vết bầm đỏ ấy. Nhiều lần, em phải khổ sở đè cao dán lên những vùng bị đánh dấu, cho đỡ ngượng mặt.
Video đang HOT
Tới giờ, mỗi lần đi công tác, chồng em lại cố tình để lại dấu vết trên cơ thể vợ, nhất là phần ngực. Chẳng đợi em hỏi, anh ấy đã buông lời lý giải: “Phải làm vậy để trói vợ, không cho gã nào léng phéng tới gần lúc chồng đi vắng”. Nhìn vòng một thâm tím vì những vết cắn, vết hôn của chồng, em thấy thật tủi nhục. Thân thể là của mình, nhưng lại bị người ta đem ra hành hạ không thương tiếc. Mới cưới nhau được gần một năm, giờ em đã có cảm giác khiếp sợ mỗi lần làm “chuyện ấy”. Em thấy hãi hùng vì các chiêu quái đản của chồng. Có lẽ chẳng bao giờ anh ấy trông thấy những giọt nước mắt của vợ ướt đẫm bên gối sau mỗi “cuộc vui”. Em chỉ dám khóc khi chồng đã lăn ra ngủ say.
Cuộc sống hôn nhân với em giờ như địa ngục. Có lẽ em quá mù quáng khi cưới một gã chồng bệnh hoạn dù biết rõ mười mươi những thói xấu của anh ta từ thời còn yêu. Thực lòng mà nói, em vẫn yêu anh ấy. Trong cuộc sống thường ngày, chồng em là một người đàn ông đàng hoàng, sống vui vẻ và nhiệt tình với họ hàng đôi bên. Em có nên nói rõ với chồng những nỗi khổ của mình? Liệu anh ấy có chịu thay đổi bản thân khi mọi chuyện đã “hai năm rõ mười”?
Theo VNE
Yên tâm đi, em 'mất', anh 'đền'
Anh không hề yêu em nhưng lại thân mật thái quá. Anh nói nếu anh làm gì quá, anh sẽ... "đền". Em đã khóc, lo hơn cả 1 tháng trời...
Em và anh rốt cục là thứ tình cảm gì? Tại sao lúc nào anh cũng lạnh lùng, thờ ơ? (Ảnh minh họa)
Anh là sinh viên trên em 2 khóa, anh học cùng ngành du lịch với em, cùng trường với em. Anh và em có biết nhau từ khi em mới vào trường, qua các sự kiện của sinh viên trong ngành. Khi anh ra trường, em là sinh viên năm 2.Anh và em có thi thoảng liên lạc với nhau vì công việc, đôi khi bông đùa một vài câu tán tỉnh.
Trong 1 dịp ngồi chung bàn ăn, vào hè năm em thứ 3, anh hỏi em, có đi tour cùng anh không? Em rất ngại, nhưng vì em cần phải học hỏi nên em đồng ý đi. Câu chuyện rắc rối là vì trong chuyến đi này, bọn em phải ngủ chung 1 giường vì khách sạn hết phòng (Thường thì đặc trưng của nghề là vậy, người của công ty thì phải ngủ chung 1 phòng vì không mất tiền phòng).
Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời em đụng chạm tới 1 người con trai ở mức độ nắm tay, ôm, và hôn... Sau đó về em rất dày vò. 5 tháng sau, trong 1 ngày em hơi say rượu, em nhắn tin cho anh, nói với anh sự thật trong thời gian 5 tháng đó, em nhớ nhung, đau khổ, khóc lóc, dày vò vì đêm đầu tiên ấy...Qua đêm với nhau trên 1 chiếc giường, em thực sự rất bối rối vì chưa bao giờ như thế nhưng vì em cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, vì đây là đặc trưng của nghề mà em phải đối mặt, nên em nghĩ mình phải "học" cái khó nhất. Em chịu ngủ chung, em nằm sát tường, ngoảnh lưng vào tường. Nhưng rồi đêm ấy anh đã ôm, hôn và... sờ soạng được em. Nhưng giữa chúng em chưa xảy ra chuyện đi quá giới hạn.
Kể từ ngày đó, anh và em ở trong tình trạng 1 mối quan hệ không rõ ràng. Anh là người khá đẹp trai, kiêu căng và lạnh lùng. Còn em là cô gái chân ngắn, khuôn mặt bình thường, cũng là sinh viên đứng đầu ngành em ở trong trường, gương mẫu, nhưng em không yêu ai. Anh vẫn tỏ vẻ thích em, thương em, nhưng không phải là yêu. Anh bảo anh còn nhiều việc phải làm, hãy cho anh thời gian. Anh vẫn tâm sự với em về cô bạn gái cũ, bảo rằng anh còn nhiều việc phải làm. Anh vẫn gặp em, hôn em, cõng em. Thi thoảng anh vẫn rủ em đi công việc, đi ăn cùng anh. Anh rủ em qua phòng anh, nấu ăn mời em đến ăn, kêu em qua giặt đồ chung. Nhưng em là con gái nên em rất ít qua, em chỉ qua 1 lần thôi ạ!Anh không nhắn tin hỏi thăm em thường xuyên. Nhưng anh lại có đăng những hình về kỉ niệm của em và anh lên zalo. Có lần em về quê, anh bảo anh nhớ em, kêu em qua phòng. Em nghe anh chưa ăn gì, mua 2 suất cơm vào phòng cho anh và em. Rồi trong đêm ấy... anh lại tiếp tục ôm, hôn em, mặc dù em có chống cự nhưng rất yếu ớt, em biết mình đã không làm được...
Em và anh rốt cục là thứ tình cảm gì? Tại sao lúc nào anh cũng lạnh lùng, thờ ơ? (Ảnh minh họa)
Em qua đêm tại phòng anh, chúng em đã quan hệ với nhau (nhưng chỉ ở bên ngoài thôi vì em không cho). Anh bảo, vì em còn trong trắng nên anh tôn trọng, và sẽ không làm gì quá đâu, nếu có điều gì, anh đền!Em đã khóc, lo hơn cả 1 tháng trời, vì em sợ mình mang thai. Lặng lẽ mua que thử về rồi theo dõi, rất may que thử 1 vạch nhưng nay em đã bị chậm kinh 7 ngày, em rất lo!
Nhưng điều em muốn nói hơn, chính là quan hệ của em và anh.Sau 1 tháng rưỡi kể từ ngày em cho anh biết sự thật em thích anh, hôm nào gặp anh về em cũng khóc vì em thấy tình cảm anh dành cho em là quá ít. Anh vẫn sống lạnh lùng như thế, không quan tâm đến cuộc sống của em. trong khi em thì thường nhắn tin hỏi thăm anh trước. Em biết mình yêu anh nhiều hơn là tình cảm của anh dành cho em. Em biết... em không thể sống như thế, nên em đã nhắn tin hẹn gặp anh, và nói chuyện rõ ràng.
Đêm hẹn anh, .... anh đã để em đợi 1 mình 4 tiếng đồng hồ giữa trời giá rét mà không hề 1 câu nhắn đến em. Khi em về phòng, anh gọi điện nói rằng anh trai phải đi viện nên không gặp em được, xin lỗi em và hẹn em ngày mai gặp, em im lặng. Sau đó, em đã nhắn cho anh ấy, chấm dứt mối quan hệ không rõ ràng, từ đây, anh và em là anh em, bạn bè, đồng nghiệp. Tối hôm sau, anh ấy cũng im lặng, không hề có 1 câu nào nói với em.
Câu chuyện của chúng em là vậy. Thực sự, em rất thích anh ấy, em nhớ, trong mùa thi cao điểm, em không thể học được đã làm ảnh hưởng đến kết quả học tập, đầu óc em quay cuồng vì anh ấy. Ngay cả trong giờ thi, em vẫn nghĩ đến anh, ngừng bút, rồi lại lắc đầu và viết tiếp bài thi. Lúc ngồi học, em không thể tập trung được, em lấy giấy bút ra, vẽ hình anh và gửi cho anh. Lạnh về, em mua thuốc chăm sóc da cho anh.Em viện lý do nào cho hợp lý để gặp anh, nhưng em nhận thấy em đã hoàn toàn thua cuộc. Anh ấy, vẫn chỉ bông đùa với em thôi...Mong anh chị chỉ giúp em bây giờ moois quan hệ của chúng em sẽ như thế nào đây ạ? Em vẫn còn rất nhớ anh, em muốn được anh yêu, và quan tâm.Vậy bây giờ chị hãy cho em một vài lới khuyên cho mối quan hệ này được không ạ? Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm! Mặc dù em biết mình đã sai, nhưng em không thể giấu giếm tình cảm của mình dành cho anh được. Anh ấy, là người có rất nhiều cô gái theo đuổi. Em nên làm gì tiếp theo ạ? Anh ấy vẫn im lặng, và lạnh lùng! Em cảm ơn! (Em gái)
Theo Afamily
Sốc vì thấy... vết cắn trên ngực vợ ! Khi vợ vừa lên giường, tôi quay người sang và kéo mạnh chiếc áo cô ấy đang mặc... nhưng rồi, tôi sững người lại khi nhìn thấy những vết cắn bầm đỏ trên đôi gò bồng đào của vợ mình. Tôi là một kiến trúc sư, vợ tôi là một nhân viên kế toán của một công ty sữa. Cuộc sống gia đình...