Chồng cằn nhằn vì vợ mua sắm
Anh ấy bảo tôi hoang phí còn tôi nghĩ mình ăn mặc đẹp thì chồng cũng hãnh diện với người ta.
Tôi không dám tự nhận mình luôn mặc đẹp, nhưng trung thực mà nói thì gu thẩm mỹ khá tốt, những bộ quần áo tôi mặc hoặc chọn cho người khác đều được khen. Tuy nhiên, chồng tôi phàn nàn rằng tôi dành nhiều thời gian và tiền bạc cho việc mua sắm quần áo, làm đẹp. Thậm chí hai vợ chồng cãi nhau về việc này, anh ấy bảo tôi hoang phí còn tôi nghĩ mình ăn mặc đẹp thì chồng cũng hãnh diện với người ta. Thật chẳng biết làm sao để chiều lòng chồng!
Mua quần áo quá nhiều là điều mà nhiều ông chồng không thích ở vợ mình. Trong khi các bà vợ nghĩ rằng, tủ quần áo cứ đầy kín mới đủ thì các ông chồng cho rằng, nếu hai ngày giặt quần áo một lần thì chỉ cần ba bộ công sở và hai bộ ở nhà là quá đủ. Thế nên, nhiều với người này có khi lại là ít với người kia và đủ với người này có khi lại là thiếu thốn với người kia.
Bạn kiếm được 10 triệu đồng/tháng và bỏ ra 1 triệu đồng mua sắm quần áo là bình thường, nhưng người kiếm được 3-5 triệu đồng/tháng thì rõ ràng số tiền chi cho việc đó là quá nhiều.
Ngoài ra, việc đủ ở đây tùy vào quan niệm của bạn ra sao, đủ quần áo để mặc không trùng nhau trong một tuần, một tháng, một năm. Hay đủ trang phục để mặc vào các dịp khác nhau như đi chơi, đi tiệc, hội nghị, lễ Tết, đám hiếu, đám hỉ…
Việc đủ – thiếu còn tùy thuộc vào tính chất công việc của bạn. Bạn phải giao lưu tiếp xúc nhiều, liên tục xuất hiện trước đám đông thì việc đầu tư mua sắm cho quần áo là cần thiết. Nếu chỉ ngồi văn phòng, ít tiếp xúc với bên ngoài thì đầu tư mua nhiều váy áo không quá cần thiết. Cần có tiêu chí cho việc nhiều – ít, đủ – thiếu để cân nhắc giữa thu và chi, không chỉ cho quần áo mà còn nhiều việc khác nữa.
Tôi biết cần cân nhắc khi mua sắm nhưng đó cũng là một thú vui và sở thích. Mua sắm quần áo giúp tôi giảm căng thẳng và thấy thoải mái cũng như việc các ông chồng đi cà phê, nhậu với bạn bè. Vậy tại sao tôi phải kiềm hãm tự do cá nhân của mình?
Nếu khả năng thuyết phục của bạn tốt thì chẳng lo “đụng độ” với chồng nữa (Ảnh minh họa)
Có thể bạn thấy làm việc mình yêu thích đó bao nhiêu cũng không đủ, nhưng số tiền chi cho nó thì có giới hạn nhất định. Chắc bạn sẽ không muốn tủ quần áo nhà mình thì đầy chật còn hũ gạo thì lại sạch trơn chứ. Bạn có thể mở ngay tủ quần áo của mình ra và tự hỏi bộ nào bạn đã không mặc nó ngay từ ngày mua về, hoặc mới chỉ mặc một lần trong cả năm nay. Điều đó có làm bạn thấy vui thích nữa không?
Video đang HOT
Bên cạnh đó, vì sở thích mua sắm của mình mà bạn làm cho chồng khó chịu, “cơm không lành, canh chẳng ngọt”, vợ chồng lục đục sớm hôm thì có đáng không? Bạn có quyền làm những điều mình muốn, nhưng cái gì “vung tay quá trán” cũng không hay. Với lại, bạn đừng nên đem chuyện sở thích mua sắm của mình và thói quen cà phê, nhậu nhẹt của các đức ông chồng ra để so sánh. Đa số đàn ông đều hiếu thắng nên thật hiếm khi họ nhường nhịn bạn, bởi vậy “chiến sự” chỉ căng thẳng hơn khi hai bên đều cố chấp.
Có một số cách giúp bạn biết được giới hạn chi tiêu của mình trong việc mua sắm quần áo:
Ghi lại những khoản thu chi của mình và thường xuyên xem nó, điều này giúp nhắc nhở bạn về số tiền dành cho mua sắm quần áo chiếm bao nhiêu phần trăm của thu nhập hàng tháng. Từ đó sẽ có điều chỉnh hợp lý hơn. Bạn chi những thứ cần thiết cho cuộc sống của mình trước. Sau đó mới bắt đầu đi mua sắm quần áo với khoản tiền còn lại. Bạn sẽ không phải lo nếu sở thích mua sắm của bạn nổi lên quá đà ăn vào hũ gạo nhà bạn.
Nói về việc mua sắm quần áo của bạn với chồng mình hoặc với người bạn không có sở thích đó để nhận được những lời can ngăn cần thiết. Họ sẽ đưa cho bạn những lý do khiến bạn phải chùn bước khi định tiến vào một cửa hàng quần áo nào.
Bạn có thể khéo léo phối hợp các loại quần áo với nhau thành những trang phục mới mẻ mà không hề tốn kém. Chính sự phối hợp đó giúp bạn có những bộ trang phục theo đúng ý của bạn hơn cả.
Trong những khoản chi tiêu hàng ngày, sẽ có những khoản chi là bắt buộc, có khoản chi là cần và có những khoản chi chỉ là nên. Mua sắm quần áo cũng vậy, trước khi mua bạn có thể đặt cho mình câu hỏi: “Mình có bắt buộc phải mua nó không?”. Nếu chưa bắt buộc thì dừng lại để dành cho những thứ đang bắt buộc phải chi tiêu khác.
Ngoài việc kiểm soát chi tiêu, bạn cũng cần làm cho chồng cảm thấy rằng việc mua sắm của mình là thích đáng và không khiến “két sắt” hao hụt nhiều. Nếu chồng bạn không phải là kiểu người cổ hủ, bạn có thể giúp anh ấy thay đổi tư duy về việc mua sắm của phái đẹp, xem điều đó cũng giống như anh ấy thích ngồi cà phê, quán nhậu với bạn bè. Nếu khả năng thuyết phục của bạn tốt thì chẳng lo “đụng độ” với chồng nữa.
Theo VNE
Chia tay đòi lại quà: đúng là dở hơi!
Mấy ngày hôm nay, vụ việc cô gái tung clip người yêu đại gia cho người đến tận nhà đòi quà sau khi chia tay, đã trở thành chủ đề giải trí để người ta bình luận.
Chẳng biết ai đúng, ai sai, nhưng với tôi, một người đàn ông đòi lại những món quà mình đã tặng thì chẳng còn đâu là phong độ của đấng nam nhi...
Đi làm về đến nhà, đang mệt thì chớ lại thấy ông chồng đáng kính của mình chẳng lo việc nhà mà cứ cắm đầu vào cái máy tính cười nghiêng ngả, tôi bực mình:
- Anh cắm cơm chưa mà đã chơi rồi? (Mọi người đừng nghĩ tôi đanh đá bắt nạt chồng nhé, bình thường gia đình tôi, ai về trước thì lo việc bếp núc, người về sau vào phụ giúp).
- Yên tâm, anh cắm cơm, nấu thức ăn rồi. Chiều nay anh đi gặp khách hàng nên về thẳng nhà luôn.
- Có cái gì hay mà anh cười từ nãy đến giờ thế?
- Ảnh chế với clip về vụ "cô gái bị đại gia đòi quà" đó, cười đau hết cả bụng. Công nhận là dân mình bây giờ hài ước thật, một vụ việc nho nhỏ thế mà không chỉ xuất hiện các bức ảnh hài ước mà còn có cả bài hát nữa này. Em lại đây mà xem, buồn cười lắm.
- Thôi, em chẳng thèm xem đâu. Đàn ông đàn ang gì mà không phong độ gì cả, chia tay rồi còn đến nhà người ta đòi quà. Đúng là "đại gia chân đất". Mấy hôm nay, ở Công ty em cũng xôn xao về cái vụ này, ai cũng bảo mấy cô chưa chồng cẩn thận chứ gặp phải những anh chàng như thế này lấy về cũng khổ, nó chỉ dùng tiền để lòe thiên hạ thôi. Khi yêu thì nó vung tay thế, có khi lấy về một đồng nó cũng chẳng cho ấy chứ.
Hồi đó, khi chồng tôi theo đuổi tôi, lo lắng về khoảng cách địa lý (tôi là con gái miền Bắc, còn anh là con trai miền Trung) nên tôi kiên quyết không cho anh cơ hội. (ảnh minh họa)
- Em nói thế cũng không được. Công nhận anh này hơi mất phong độ, hơi nhỏ nhen tí. Nhưng cô kia cũng chẳng vừa, có khi lại là chuyên gia đi "đào mỏ" ấy chứ. Nói là không yêu, vậy mà toàn nhận những món quà đắt tiền nào là nhẫn, dây chuyền... Còn nhớ, hồi anh tán em, khi em còn chưa nhận lời, anh tặng em một lọ nước hoa vào ngày 20.10, thế mà em đòi trả lại. Em có biết là hành động đó của em khiến anh càng "chết em đứ đừ" không?
Chồng nhắc lại tôi mới nhớ. Nếu vụ trả quà trên báo chí vừa qua chấm dứt một mối quan hệ, hai người lên báo tố nhau, nói xấu nhau thì chuyện trả quà của tôi lại mở ra cánh cửa hạnh phúc của hai vợ chồng.
Hồi đó, khi chồng tôi theo đuổi tôi, lo lắng về khoảng cách địa lý (tôi là con gái miền Bắc, còn anh là con trai miền Trung) nên tôi kiên quyết không cho anh cơ hội. Ngày 20.10 năm đó, anh đến tặng quà cho cả phòng tôi, mỗi người có một món quà riêng. Trong đó, món quà của tôi có giá trị nhất - Một lọ nước hoa. Mới đầu tôi nghĩ, ngày 20.10 không phải là ngày valentine nên nhận quà cũng không sao. Thế nhưng, khi thấy đứa bạn bảo lọ nước hoa này phải có giá đến gần 2 triệu thì tôi hoảng. Sau khi tìm kiếm thông tin trên mạng, thấy được giá trị thật của nó, tôi quyết định hẹn anh ra ngoài để trả lại. Lúc đó tôi nghĩ, tôi chỉ coi anh như một người bạn, nếu món quà giá trị nhỏ, mang ý nghĩa tinh thần thì tôi còn dám nhận, chứ là bạn bè mà anh tặng tôi món quà gần 2 triệu, thì tôi chẳng dám. Nếu nhận, anh nghĩ đó là tín hiệu tôi "bật đèn xanh" thì chết.
Gặp anh, tôi nói: "Cảm ơn anh đã dành tình cảm cho em nhưng em chỉ xem anh như một người bạn, một người anh mà em quý trọng mà thôi. Món quà này giá trị lớn quá, em không dám nhận. Anh thông cảm cho em".
Thấy vậy, anh kiên quyết: Tình cảm anh dành cho em tấm lòng chân thành của anh. Anh không hi vọng món quà của anh khiến có áp lực. Nhưng quà anh đã tặng cho em thì nó là của em, anh không thể nhận lại. Nếu em không thích thì em có thể cho bạn, hoặc vứt đi. Còn tình cảm thì không ai ép buộc được, em cứ xem anh như một người anh, một người bạn, còn tình cảm của anh dành cho em là việc của anh. Đến khi nào em có người yêu, hoặc khi nào anh cảm thấy hết hi vọng, anh sẽ dừng lại...
Hôm đó, dù tôi nói thế nào thì anh cũng kiên quyết không nhận lại quà. Thậm chí, khi tôi để món quà ở đó ra về, anh cũng đứng dậy trả tiền nước mà không thèm lấy quà. Tiếc quá, tôi đành phải quay lại mang về.
Sau vụ việc đó, tôi càng tôn trọng anh hơn. Điểm của anh trong mắt bạn bè tôi cũng tăng vọt. Rồi dần dần, sự quan tâm, bản lĩnh của anh cũng khiến tôi vứt bỏ những do dự để đáp lại tình cảm của anh.
Đòi lại quà là hành động hèn của đàn ông (ảnh minh họa)
Giờ nghĩ lại, tôi cho rằng tất cả cũng xuất phát từ đạo đức, nhân cách của con người. Cô gái kia trong mắt nhiều người cũng không "tốt đẹp gì", lợi dụng mình có tí nhan sắc rồi chuyên đi "đào mỏ". Bởi với cô "con gái được tặng quà mà không nhận là ngu". Và một thực tế đáng buồn là, hiện nay suy nghĩ giống như cô gái này không còn là hiếm trong giới trẻ.
Thế nhưng, là một người phụ nữ, tôi càng buồn hơn với cách hành xử của anh chàng kia. Người đàn ông, con trai luôn gắn liền với những từ: Phong độ, phóng khoáng, lĩnh lãm... Vậy mà những gì anh này thể hiện thì có thể nói là quá toán tính, nhỏ nhen... Khi theo đuổi con gái thì cho dù là "đại gia" hay "dân thường" đều phải tốn một khoản "tình phí". Nhiều hay ít là tuy vào kinh tế và tấm lòng của mỗi người.
Anh là "đại gia" anh muốn thể hiện mình thì anh chi nhiều, người khác là "dân thường", ít tiền thì họ chi ít. Anh đại gia, anh tặng quà to, anh tiếc anh đòi lại. Người ta là "dân thường", dù quà nhỏ, nhưng nếu cộng lại tất cả các món quà cũng là một khoản kha khá đó chứ. Nếu ai cũng như anh "đại gia" nọ, cứ chia tay là lên danh sách, đến đòi quà thì xã hội loạn mất, ai còn dám tin vào những tình cảm chân thành nữa.
Có lẽ, mỗi người có một suy nghĩ khác nhau. Dù ai đúng, ai sai thì tôi vẫn rất mong rằng, các đấng mày râu khi tặng quà phải suy nghĩ thật kỹ, đừng biến mình thành những người "nhỏ nhen, chi li" trong mắt mọi người. Đừng để vì một vài cá nhân nho nhỏ mà người ta cho rằng, đàn ông Việt Nam không có phong độ, không đáng là đáng nam nhi...
Theo VNE
Suốt 5 năm, chồng không động vào người tôi ... Vì tội một lần anh bắt gặp tôi ngoại tình với người đàn ông cũ ở khách sạn. Thực ra, sau khi bị chồng bắt gặp, tôi đã cảm thấy hối lỗi vô cùng, từ đó về sau, tôi không còn dám chơi bời, hẹn hò gì với ai nữa. Nhưng anh thì vẫn một mực không tha thứ cho tôi, không...