Chồng bỗng muốn ra ở riêng, vợ vui mừng khôn xiết, nhưng chỉ sau 1 tuần liền phát hiện chân tướng sự việc (Phần 1)
Trải qua nhiều sóng gió nhưng chưa khi nào anh đứng ra bênh vực cô trước mặt mọi người trong gia đình chồng. Thế mà, lần đó anh cãi lại mẹ, tức giận đòi dọn ra ở riêng khi bà mắng cô lười làm.
Sống với nhau 4 năm mà vợ chồng tôi vẫn chưa có con, dù qua nhiều lần thuốc thang, chạy chữa. Tôi cũng 3 lần có thai nhưng đều bị sảy, bác sĩ nói do tử cung tôi cao, khó đậu thai.
Khỏi phải nói, mẹ chồng ghét tôi ra mặt. Bà ngày nào cũng chì chiết tôi nặng nề, coi tôi như người ăn bám trong gia đình. Mặc dù tôi vẫn đi làm việc và đóng tiền ăn cho bà. Hơn nữa, mọi công to việc lớn trong nhà một tay tôi lo liệu.
Chồng tôi cũng không mấy thông cảm, hễ thấy tôi là anh lại thở dài thườn thượt làm như thể tôi là kẻ tội đồ giết con của anh vậy. Thậm chí, tôi chỉ cần mở mồm hỏi anh đi đâu hay sao về muộn là anh trừng mắt lên chửi bới. Anh bảo tôi không còn quyền hỏi những câu đó từ khi đánh mất đứa con rồi.
Mọi việc nấu nướng, quét dọn trong nhà một tay tôi lo. (Ảnh minh họa)
Tôi tủi thân, đau khổ ôm mặt khóc. Phận là phụ nữ, khi mất con tôi cũng sẽ đau lòng biết bao mà gia đình chồng không ai hiểu cho.
Nhưng tôi cũng không oán trách gia đình chồng, bởi tôi hiểu tâm lý họ mong chờ đón cháu. Do đó, tôi cũng nhẫn nhục chịu đựng, làm mọi việc được sai không một lời oán thán. Lúc nào tôi cũng thức khuya dậy sớm để lo tươm tất mọi thứ, nhà cửa phải sạch bong kin kít.
Video đang HOT
Nhưng hôm đó thứ 7 đầu tháng, cô em chồng của tôi được nghỉ và vẫn đóng cửa ngủ, còn tôi phải trực nên đi sớm hơn thường lệ. Tôi có dán giấy nhớ ở phòng dặn tự gấp chăn chiếu và dọn nhà vệ sinh phòng mình. Thế mà tối về, mẹ chồng và em chồng đã chặn ngay ở cửa, mắng tôi trốn việc, lười làm. Tôi cố giải thích thì mẹ chồng tát tôi một cái cháy mặt: “Nói một câu cãi một câu, cô học đâu cái thói cãi láo mẹ chồng thế hả? Nhà này đúng là vô phúc khi cưới phải đứa con dâu vừa không biết đẻ vừa lười việc nhà như cô!”
Đúng lúc ấy, chồng tôi về nhìn vợ đang ngồi bệt dưới chân mẹ chồng và em gái khóc lóc, anh tiến tới ôm lấy tôi. Đã lâu lắm rồi tôi mới cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay chồng, được anh che chở và bảo vệ khỏi sự hành hạ của người gia đình anh.
Anh lớn tiếng trách mẹ: “ Có chuyện gì sao mẹ đánh vợ con?”
Mẹ chồng chỉ lớn tiếng quát nó đáng bị thế, nó đáng đánh. Còn My – cô em chồng lanh chanh giải thích: “Anh xem lại vợ anh ý, phòng của em không chịu dọn, nhà vệ sinh thì cáu vàng lại, bốc mùi lên rồi. Đàn bà sinh đẻ không biết, việc nhà cũng không. Mẹ có làm gì sai đâu, con dâu láo lại hỗn thì mẹ dạy dỗ thôi!”
Sau bao năm anh mới đứng lên bênh vực, che chở cho vợ. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi lên tiếng: “Mày láo vừa thôi My. Phòng mày mày không tự lo còn bắt chị dâu làm hầu nữa à? Còn mẹ, mẹ cứ thái độ với vợ con như thế thì làm sao tạo ra tâm lý thoải mái mà mang thai được? Mẹ mà cứ thế chúng con xin phép ra ngoài ở riêng đấy!”
Tôi thì ngỡ ngàng nhìn anh, mẹ chồng thì tiếp tục chửi bới và mắng anh, vì anh dám bênh vợ cãi mẹ. Anh bỏ mặc ngoài tai, đỡ tôi đi lên cầu thang, rồi quay lại nói: “Chúng con sẽ ra ngoài ở. Chúng con sẽ đi ngay ngày mai!”
Khỏi phải nói, mẹ chồng tôi giận tái mặt, cô em chồng thì dậm chân bình bịch tức tối. Tôi thì ngỡ ngàng vì sự bênh vực của chồng và hy vọng một tương lai tốt đẹp đang chờ phía trước.
(Còn nữa)
Theo Afamily
Nói đùa 1 câu, người yêu 5 năm tức giận cưới luôn bạn thân
Tôi dằn vặt không hiểu là vì tôi đã thiếu tôn trọng tình yêu này khiến bạn gái giận hay vì trong lòng cô ta đã có sẵn sự phản bội và chỉ chờ tôi nói thế để công khai cuộc tình vụng trộm ấy?
Hôm nay, tôi sửa soạn áo quần để đi đám cưới, một cuộc vui mà tới đó chắc chắn tôi sẽ chỉ có sự căm hờn, uất nghẹn và cả xấu hổ. Thiên hạ sẽ đổ dồn ánh mắt vào tôi, người ta sẽ thương cảm, bàn tán, xì xào hoặc thậm chí là cười vào mặt cái thằng ngu ngốc như tôi. Lí do là bởi, cô dâu trong đám cưới hôm nay chỉ vài tuần trước thôi còn là người yêu 6 năm qua của tôi.
Ảnh minh họa
Tôi và cô ấy yêu nhau được 5 năm rồi. Hai đứa tôi quen từ khi học năm nhất Đại học. Hiện giờ chúng tôi đã ra trường, đi làm. Tuy nhiên vì còn trẻ, lại ít kinh nghiệm nên công việc chúng tôi có đều bấp bênh, thu nhập không cao.
Vì hai đứa bằng tuổi nên thú thật ở cái tuổi 25, tôi chưa sẵn sàng cho hôn nhân. Còn với bạn gái, công bằng mà nói thì cô ấy cũng có thể kết hôn được rồi. Hiểu cho nỗi khổ của tôi, bạn gái chỉ hỏi một lần duy nhất về việc tôi dự định bao giờ cưới. Khi nghe kế hoạch của tôi nói tầm 3 năm nữa cho ổn định, cô ấy chỉ gật đầu, không phản ứng cũng không trách móc điều gì.
Thấy bạn gái thông cảm cho mình, làm được bao nhiêu tiền tôi lại trích một khoản không nhỏ mỗi tháng để mua quà tặng cô ấy hoặc đưa cô ấy đi chơi xa một chút. Tôi xem đó như cách để bù đắp cho bạn gái. Với người khác nó không phải quá nhiều nhưng với tôi đó là một khoản không ít so với thu nhập mà tôi có được.
Mọi việc rẽ lối theo hướng này chỉ bởi một câu nói đùa, thật đớn đau và lạ lùng làm sao. Câu chuyện hôm đó là chúng tôi đi uống cà phê với nhau. Trong lúc nói chuyện, cô ấy than thở đám bạn chơi cùng hầu như cô nào cũng cưới rồi. Họ yêu được đàn ông lớn tuổi hơn hoặc giàu có nên ai cũng sung sướng nhàn hạ sau khi kết hôn.
Thấy vậy tôi mới đùa: "Thế em có đợi được anh không? Anh nghèo thế này, cứ đà này chắc phải tầm 5 năm nữa anh mới dám nghĩ tới chuyện kết hôn quá. Nếu em không đợi được thì cứ cưới ai đi. Anh không trách đâu". Tôi chỉ nghĩ trêu đùa vậy thôi, ai ngờ...
Bạn gái tôi đứng lên ra về với câu nói: "Là anh nói đó nhé, em cưới người khác anh đừng có trách". Thấy bạn gái giận tôi biết mình đùa hơi quá. Nhưng chạy ra thanh toán tiền xong thì bạn gái tôi đã bắt taxi về mất. Không còn cách nào khác, tôi về nhà. Cả tối hôm đó tôi điện thoại cô ấy không nghe máy. Nhắn tin thì cô ấy chỉ trả lời: "Em còn bận chuẩn bị cưới người khác".
Ngày hôm sau tôi phải đi công tác gấp nên không có cơ hội tìm gặp bạn gái. Hơn nữa tôi đã nghĩ bạn gái cũng chỉ hờn dỗi vu vơ thôi. Tôi dự định sau chuyến công tác này về tôi sẽ gặp, xin lỗi và mua quà tặng cho cô ấy để chuộc lỗi.
Nhưng tôi đã không kịp làm thế. Trong khi tôi đang đi công tác ở tỉnh xa, một người quen của tôi điện thoại bảo bạn gái tôi lấy chồng. Mới nghe tôi còn phá lên cười nghĩ nó chọc tức mình vì biết mình với bạn gái đang giận nhau. Nhưng khi tôi lên mạng và nhìn thấy loạt ảnh cưới cô ấy đăng lên mạng, tôi đã không tin nổi vào mắt mình. Chú rể không phải ai xa lạ mà chính là bạn tôi. Tuy không quá thân nhưng cũng gặp nhau suốt, ăn uống, liên hoan tụ tập nhóm bạn. Bạn gái tôi còn đăng cả thiệp cưới lên nữa.
Tôi lồng lộn lên, ngay lập tức điện thoại cho cô ấy. Và những gì tôi được nghe là: "Em chỉ làm theo đúng lời anh nói thôi. Em không đợi được thì yêu người khác, anh bảo anh không trách cứ còn gì. Tiện đây em mời anh đến dự đám cưới em. Anh đến hay không thì tuỳ. Còn từ giờ anh đừng làm phiền em nữa, chồng em biết lại không hay...".
Và thế là giờ thì tôi thành người thừa trong cuộc đời cô ấy. Chỉ có 2,3 tuần thôi mà mọi thứ thay đổi chóng mặt. Cô ấy đã phản bội tôi lâu rồi, chẳng qua cô ta cần mới cái cớ để rút lui êm đẹp mà thôi.
Theo Minhha/24h
Nhờ thói quen tưởng vô ích này mà cô gái phát hiện người yêu mình vụng trộm đưa gái lạ vào nhà nghỉ Diệp chỉ yêu cầu bạn trai mình làm một công việc tưởng chừng như đơn giản, nhưng hóa ra sau đó lại bóc trần được sự thật việc anh đang cố tình bắt cá hai tay. Diệp yêu Mạnh cũng được hơn 3 năm, giữa hai người vừa là tình cảm đồng nghiệp lại vừa là tình yêu trai gái. Mặc dù đã...