Chồng bỏ tôi để đến với người đàn bà ít học
Ai cũng khen tôi là người phụ nữ quyến rũ, có trình độ, nhan sắc. Vậy mà chồng lại bỏ tôi để đến với người đàn bà ít học…
Ảnh minh họa: Internet
Tôi gần 40 tuổi, chồng hơn tôi 4 tuổi. Chúng tôi đều là những người có trình độ và địa vị trong xã hội, chúng tôi cưới nhau đã được hơn 10 năm, khi ấy cả hai vừa tốt nghiệp đại học.
Giống như nhiều cặp vợ chồng khác, dù hôn nhân hoàn toàn tự nguyện nhưng cuộc sống sau hôn nhân của chúng tôi cũng có những mâu thuẫn. Chúng tôi cũng có những bất đồng trong cuộc sống, trong cách chăm con, nhưng sau đó cả hai đều cố gắng kiềm chế cái tôi của mình nên mọi mâu thuẫn rồi cũng qua đi, khó khăn cũng không còn hiện hữu.
Tôi đã từng nghĩ rằng, những mâu thuẫn vợ chồng cũng chỉ vì áp lực kinh tế, áp lực con cái còn nhỏ dại, khi kinh tế ổn định và con cái khôn lớn hơn, những mâu thuẫn sẽ được giải quyết. Nhưng chẳng phải như vậy, ngay cả khi chúng tôi đã có một nền tảng kinh tế ổn định, hai đứa con ngoan ngoãn, học giỏi, nhưng những mâu thuẫn vẫn không chấm dứt.
Video đang HOT
Chúng tôi bất đồng trong mọi chuyện, từ chuyện ăn uống hàng ngày đến chuyện con cái học hành, chuyện đối nội đối ngoại và cả quan điểm sống cũng không thể hòa hợp. Những lúc như thế, chồng hay tìm đến một người bạn học cùng cấp 3 của anh để tâm sự, đó là một người phụ nữ có vẻ ngoài không hấp dẫn, chỉ học hết cấp 3 và đi làm công nhân. Chồng chị đã mất, và chị một mình nuôi 2 đứa con. Thi thoảng chị vẫn tới nhà tôi chơi cùng với một số người bạn chung của chị ta và chồng tôi. Những lúc như vậy, tôi và chị vẫn chuyện trò vui vẻ.
Đã có lần tôi chợt nghĩ về mối quan hệ của chồng và người đàn bà ấy, tôi cũng đã từng nghĩ đến tình huống chồng tôi và chị ta có tình ý gì với nhau và đi quá giới hạn của tình bạn cũ. Nhưng rồi tôi lại nghĩ lại và tự tin rằng tôi hơn người đàn bà ấy về mọi mặt, hình thức, trình độ, thu nhập. Ra đường, ai cũng khen tôi là người phụ nữ quyến rũ, vừa có trình độ, vừa có địa vị lại có thêm nhan sắc, nhiều đàn ông tán tỉnh tôi, dù biết rằng tôi đang sống với chồng, nên tôi chẳng bao giờ nghĩ chồng mình chẳng dại gì để đánh đổi tôi với người đàn bà ít học và xấu xí kia.
Vậy mà một ngày anh nói với tôi rằng quá mệt mỏi và muốn chấm dứt với tôi. Anh nói chúng tôi không hợp nhau, không có điểm chung và anh không thể tiếp tục chịu đựng thêm một ngày nào nữa. Thú thật, đã từ lâu tôi cũng đã quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân này, nhưng lại không đủ can đảm để dừng lại, vì tôi sợ lòng mình chống trải, tôi vẫn cần anh làm chỗ dựa tinh thần cho mình. Tôi sợ thiên hạ nhìn vào sẽ dèm pha, sợ các con tôi sẽ khổ nên cứ cố níu giữ và làm ra vẻ mình đang hạnh phúc. Đang viên mãn trong hôn nhân.
Nhưng khi anh nói, anh muốn chấm dứt với tôi để đến với người đàn bà góa chồng nuôi 2 con, người đàn bà ít học và xấu xí ấy tôi đã không tin vào tai mình. Tôi cảm thấy bản thân mình bị xúc phạm nghê gớm. Lẽ nào với anh, tôi không bằng người đàn bà xấu xí và ít học ấy, tôi có nên buông tay để họ đến với nhau?
Theo Tienphong
Tình yêu hay trách nhiệm?
Cách đây 6 năm sau khi đi du học về tôi đã kết hôn với một người con gái khá giỏi giang, xinh đẹp, có trình độ. Chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con trai gái thật xinh xắn, ngoan ngoãn, đáng yêu.
Hôn nhân của chúng tôi không có tình yêu
Nhìn vào gia đình của chúng tôi có lẽ ai cũng rất ngưỡng mộ vì sự thành đạt sớm của chúng tôi: mỗi người đều có công ty riêng kinh doanh rất tốt, đời sống vật chất đầy đủ, nhà lầu xe hơi mặc dù còn khá trẻ, quan hệ với gia đình, họ hàng, bạn bè rất hòa thuận, không hề có mâu thuẫn về kinh tế.
Tuy nhiên, giữa chúng tôi không hợp nhau nên thường hay cãi nhau vì những chuyện tình cảm bởi lẽ chúng tự nguyện lấy nhau nhưng không có tình yêu mặc dù cả 2 đều không bị sức ép hoặc mưu đồ riêng tư, đó là một sai lầm lớn nhất của chúng tôi khi nghĩ rằng cứ là vợ và chồng rồi sẽ có tình yêu, nhưng càng ngày khoảng cách càng xa.
Tuy vậy do được giáo dục tốt nên chúng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ tìm đến với người khác. Nhưng hạnh phúc gia đình không thể bền được vì nền tảng tình yêu không có, đã có nhiều lúc chúng tôi ly thân và cũng nghĩ đến chuyện chia tay.
Cho đến một ngày kia tôi gặp em, một cô gái dịu dàng dễ thương. Ban đầu chúng tôi chỉ là bạn rất bình thường, sau những buổi gặp nhau nói chuyện, chia sẻ trao đổi về công việc, học hành, chuyện tình cảm và phát hiện ra rằng chúng tôi rất hợp nhau từ mọi chuyện và chẳng biết chúng tôi đã yêu nhau từ khi nào.
Tôi không tin là có kiếp trước, nhưng có lẽ kiếp trước chúng tôi là một đôi uyên ương. Chúng tôi yêu nhau rất trong sáng, không hề vụ lợi và là một tình yêu thật tuyệt đẹp, yêu say đắm hết mình, có lẽ chúng tôi là tuýp người mà cả 2 đều mong ước từ lâu nhưng bây giờ mới gặp. Em như ngàn tia nắng mặt trời đem đến cho tôi hạnh phúc và tình yêu và em cũng rất hạnh phúc khi ở bên tôi.
Chúng tôi đã có những ngày thật hạnh phúc với bao kỷ niệm của tình yêu đích thực, chúng tôi càng ngày càng thấy yêu nhau hơn, và càng yêu đời hơn. Rồi vợ tôi biết chuyện tình cảm này và đã gặp cô ấy để nói chuyện, sau đó gia đình tôi thật sự rạn nứt, liên tục cãi nhau vì những chuyện này dẫn đến việc chuẩn bị chia tay. Vợ tôi không thể chịu được sống với một người chỉ có "phần xác" còn "phần hồn" tôi đã gửi trọn tình yêu nơi em!
Cô bạn tôi rất buồn, lại phải chịu rất nhiều sức ép tâm lý từ gia đình, bạn bè nên đã chuyển đi thành phố khác sống, cho dù chúng tôi vẫn yêu nhau nhưng phải xa nhau gần 1 năm. Và cô ấy cũng có bạn trai mới nhưng chúng tôi không thể quên nhau được, và cô ấy cũng không yêu người kia. Rồi chúng tôi gặp lại, bao nhiêu buồn vui, bao kỷ niệm nhớ nhung khát khao nhau những ngày xa cách lại càng cho chúng tôi gắn bó chặt nhau hơn. Đúng là một tình đích thực, vượt qua bao khó khăn, gian khổ, mặc cho người đời dị nghị nhưng chúng tôi vẫn yêu nhau say đắm.
Có thể nhiều bạn không đồng tình vì chuyện này theo quan niệm của người Á Đông, đó là một điều khá tồi tệ trong khi ở Phương Tây thì họ hoàn toàn tôn trọng tự do quyết định của các cá nhân, thực sự tình yêu không hề có tội, chẳng ai có thể bắt chúng ta yêu một người không yêu, và cũng không thể bắt chúng ta không yêu người mình yêu.
Ai cũng nghĩ rằng vì sự xuất hiện của cô gái đó là nguyên nhân dẫn đến gia đình tôi tan vỡ và chê trách chúng tôi, nhưng thực sự nếu nhà có vững thì dù bão tố cũng không sập được, chúng tôi tan vỡ vì mâu thuẫn chính nội tại trong gia đình. Cũng có thể ai đó nói chúng tôi ích kỷ vì chỉ biết sống cho riêng mình, không nghĩ cho người khác, nhưng thực sự là như vậy, trong chuyện tình cảm không thể nói chia sẻ được, hoặc làm từ thiện được.
Hiện chúng tôi đang làm các thủ tục ly hôn, về kinh tế chúng tôi không hề có vướng mắc vì chúng tôi đều có khả năng tự chủ về kinh tế tốt, nhưng về phần nuôi con chưa thống nhất được. Tôi vẫn rất yêu những đứa trẻ, sau khi chúng tôi chia tay sẽ ở gần khu nhà của nhau, chúng tôi sẽ thường xuyên ghé thăm, chăm sóc những đứa trẻ kia cho chúng đỡ thiệt thòi, rất may là bạn gái tôi rất vị tha, chăm sóc, yêu thương con của tôi như một người mẹ hiền và tạo điều kiện cho tôi thăm nom chúng, tôi thực sự tin yêu cô ấy nhiều hơn.
Tuy nhiên, vợ tôi không muốn vậy và muốn gieo vào đầu trẻ thơ những hình ảnh không tốt về cha của chúng. Vì thế nên phải có một thời gian khá dài để thuyết phục vợ tôi, chuyện này thật khó! Chúng tôi định sau khi giải quyết xong các thủ tục ly hôn và làm cho bọn trẻ không bị sốc. Rất mong các bạn góp ý cho cách tránh làm bọn trẻ tổn thương bây giờ cũng như sau này. Xin cám ơn!
Theo VNE