Chồng bị bắt quả tang lúc ngoại tình
Lúc tôi bị lên máu hậu sản, anh và nhân tình vẫn ngọt ngào chuyện trò với nha
Cô ta cũng là người phụ nữ đã có gia đình và một cậu con trai 13 tuổi… nhưng chẳng hiểu sao, cô ta vẫn bám riết lấy chồng tôi không chịu buông tha? Khi có bằng chứng của chồng ngoại tình, tôi có gọi điện khuyên cô ta: “Chị nên quay về với gia đình chị vì chị cũng như tôi, còn có chồng và đứa con ngoan. Tôi không muốn cả gia đình tôi và gia đình chị cùng tan nát chỉ những phút ham vui của hai người”. Thế nhưng, đáp lại lời đề nghị thẳng thắn của tôi, cô ta vẫn tỏ thái độ khinh khỉnh như để trêu ngươi tôi.
Tôi là người phụ nữ rất cứng rắn nhưng rồi, tôi cũng đã suy sụp khi mình đang bụng mang dạ chửa, vừa lo công việc cơ quan, vừa lo công việc gia đình, chồng con… vậy mà chồng tôi không hề quan tâm, chia sẻ công việc cùng vợ mà lại đi tìm vui bên người đàn bà khác.
Ngày tôi vào viện chờ sinh con, anh có vô để chăm sóc tôi. Nhưng suốt đêm hôm ấy, cô ta cứ gọi điện hoài cho anh và hai người họ nói chuyện với nhau rất tình tứ (dù anh ra ngoài nghe máy nhưng tôi vẫn nghe được những lời lẽ anh nói với người tình). Đúng lúc ấy, tôi bị lên máu hậu sản, toàn thân tôi lạnh ngắt, tay chân không cử động được nữa, nước mắt cứ chảy hoài ra, nghe đau thắt ở lồng ngực và không thở được nữa…
Nhưng cũng trong lúc đó, tình thương của người mẹ dành cho hai đứa con trỗi dậy, tôi gắng gượng làm tất cả để cứu đứa con của mình. Tôi nghĩ rằng, nếu tôi có mệnh hệ gì thì con tôi sẽ sống ra sao? Chính vì điều đó nên tôi đã tự an ủi bản thân và cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn này. Cũng may, dù sức khỏe tôi không tốt nhưng đứa con của tôi cũng chào đời bình an, mạnh khỏe.
Vết thương trong lòng tôi vẫn còn đó… nhưng vì con nên tôi đã tha thứ cho anh tất cả (Ảnh minh họa)
Sau khi tôi sinh được gần ba tháng, họ vẫn chưa kết thúc mối quan hệ lén lút đó. Tôi đã nghĩ ra hai phương án, một là ly dị với chồng, hai là sẽ giải quyết riêng tư với cô ấy. Nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của mình, lúc mới 7 tuổi đã phải sống thiếu thốn tình thương khi bố mẹ ly dị. Trải qua bao nhiêu cực khổ để có được ngày hôm nay nên tôi thực sự không muốn con mình lại tiếp tục lặp lại cuộc sống của tôi ngày thơ bé. Vì thế nên tôi quyết định giữ lại cha cho hai đứa con mình… Nhưng trớ trêu thay, bao nhiêu lần tôi nhẹ nhàng góp ý, đến giận dữ phản ứng thì hai người họ vẫn không chịu dừng lại.
Video đang HOT
Thông qua người quen, tôi xin được số điện thoại của chồng cô ta. Tôi hẹn anh ấy ra quán nước, gần nơi làm việc của tôi. Tôi rất ngạc nhiên vì không ngờ chồng cô ta là một người đàn ông rất điềm đạm, ăn nói lịch sự và đặc biệt tin tưởng vợ hết lòng. Nhưng khi biết tin vợ anh ngoại tình với chồng tôi, anh ấy ngồi chết lặng…
Một lúc sau trấn tĩnh lại, anh ấy mới hỏi tôi: “Sao em không cho anh biết sớm hơn?” và tôi nói với anh: “Là phận phụ nữ với nhau, em nghĩ em có thể nhẹ nhàng khuyên răn chị ấy về với gia đình để trả lại chồng cho em. Nhưng bao nhiêu lần em nói chuyện, chị ấy vẫn bỏ ngoài tai tất cả những điều đó. Và khi không thể tự giải quyết được chuyện của mình thì em mới quyết định nói với anh để nhờ anh giải quyết”.
Sau vài lần anh ấy theo dõi vợ và bắt được quả tang cô ta đang hú hí với chồng tôi, anh ấy đã gọi điện cho tôi nói rằng: “Chuyện nhà ai người ấy về tự giải quyết em ạ! Lẽ ra anh đã đánh chồng em một trần tơi bời nhưng vì em đã không đánh vợ anh mà tìm anh để giải quyết êm đẹp, anh rất cảm ơn em vì điều đó”.
Cũng kể từ đấy, chồng tôi chấm dứt hẳn với cô ta, rồi xin lỗi tôi đủ điều. Mặc dù vết thương trong lòng tôi vẫn còn đó… nhưng vì con nên tôi đã tha thứ cho anh tất cả.
Chị ạ! Tôi khuyên chị nên quên đi những gì đã qua bởi càng để nỗi đau ấy trong lòng càng khiến chị đau đớn và khổ sở hơn thôi. Chị nên dành nhiều thời gian cho công việc và chăm sóc con cái, những điều đó sẽ giúp tinh thần chị thoải mái hơn.
Đừng nhắc lại quá khứ sẽ làm chị nhớ tới nó và càng hận thù chồng mình thêm. Cứ từ từ chị sẽ quên và sống nhẹ nhàng hơn, chị ạ!
Chúc chị sẽ tìm lại được cuộc sống hạnh phúc như thuở ban đầu!
Theo VNE
Tôi quá ghê sợ vợ mình
Tôi nói với Mai: "Thật tình là anh thấy sợ em. Có lẽ vì quá sợ nên anh không làm được. Xin lỗi em".
Vợ tôi mặc quần áo vào, ôm mền gối qua phòng con ngủ. Từ hôm đó, nàng không ngủ chung với tôi nữa. Tôi thấy thoải mái hơn nhưng cảm nhận có điều gì đó đang đổ vỡ trong tình cảm của chúng tôi.
Tôi nói với con bé: "Con phải mang số tiền đó nộp cho công an phường để trả lại cho người đánh rơi. Không phải tiền của mình thì không được xài". Thế nhưng vợ tôi lại gạt đi: "Tiền mình lượm được là tiền của mình, biết ai mà trả lại? Đưa đây cho mẹ, ít ra cũng đi chợ được cả tuần lễ".
Cuối cùng thì số tiền 2 triệu đồng bé Như nhặt được ngoài đường vô túi vợ tôi. Đây không phải là lần đầu tôi và Mai tranh cãi chung quanh chuyện dạy con. Sau mỗi lần như vậy, tôi đều thất bại trước sự bảo thủ và... dữ dằn của vợ.
Bé Như hỏi tôi: "Con phải nghe mẹ hay nghe ba? Hay là con tự mình quyết định để ba mẹ khỏi cãi cọ?". Tôi giải thích cho con là khi ai đó đánh rơi tiền, chắc chắn là họ sẽ rất buồn. Thậm chí nếu số tiền đó là tiền để chữa bệnh của một người nghèo thì có khi lại là nỗi bất hạnh của một gia đình. Nếu chúng ta làm ngơ, thậm chí chà đạp lên nỗi bất hạnh của người khác thì đó chẳng phải là cách hành xử của người có đạo đức, văn hóa.
Có vẻ như con bé hiểu và đồng tình với những điều tôi nói. Nó bảo: "Lần sau những chuyện như vậy con chỉ nói với ba". Tôi nghĩ chuyện dạy con là của cả cha lẫn mẹ nhưng với cách giáo dục con của vợ tôi thì không biết lớn lên các con tôi sẽ như thế nào?
Thế nhưng càng ngày, cái khoảng cách giữa tôi và mẹ nó càng dài thêm ra. Người ta bảo con cái gắn kết vợ chồng, thế nhưng với chúng tôi thì chính điều đó lại đẩy chúng tôi xa nhau.(ảnh minh họa)
Mai dạy con theo kiểu thấy người ta bị tai nạn thì phải tránh xa để khỏi phiền phức, thấy kẻ trộm thì không được báo tin để không liên lụy đến mình; lên bàn tiệc thấy món nào ngon thì phải ăn thật nhiều; bạn bè mượn đồ đạc thì không bao giờ được cho vì "có của cho mượn mắc công đi đòi", bà con dòng họ đến nhà thì không được vồn vã vì như vậy sẽ khiến họ ở lì không chịu về... Khi bé Như bắt đầu vào tiểu học thì đã được mẹ nó dạy như thế. Cũng may là nó còn biết nghe lời tôi trong một số chuyện. Thế nhưng càng ngày, cái khoảng cách giữa tôi và mẹ nó càng dài thêm ra. Người ta bảo con cái gắn kết vợ chồng, thế nhưng với chúng tôi thì chính điều đó lại đẩy chúng tôi xa nhau.
Và tôi không biết từ bao giờ, tôi đã nhìn vợ mình bằng ánh mắt ghê sợ. Tôi không còn nhìn thấy nơi Mai một cô gái thông minh, nhanh nhẹn, đảm đang; thay vào đó là một người đàn bà lạnh lùng, tính toán, tàn nhẫn.
"Bộ anh có con nào rồi hay sao mà chay tịnh vậy? Đừng có nói là anh hết xí quách, bất lực rồi nghen. Đàn ông gì mà mới 40 tuổi đã xuội lơ cán cuốc như vậy?"- một bữa, Mai dựng tôi dậy lúc nửa đêm. Trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn ngủ, tôi thấy vợ mình lồ lộ một tòa thiên nhiên. Nàng trườn lên người tôi, hôn tôi và vuốt ve tôi như cái cách mà nàng vẫn làm xưa nay. Thế nhưng nếu như trước đây, điều đó khiến tôi vui thích bao nhiêu thì bây giờ nó chẳng có tác dụng gì. Tôi đã nhắm mắt lại, cố hình dung những ngày mới cưới... Vậy mà cuối cùng tôi cũng bị vợ xô ra: "Đúng là anh có vấn đề rồi. Nếu không ngoại tình thì cũng bất lực".
Tôi thật sự không có người phụ nữ nào khác. Công việc ở công ty cũng không đến nỗi quá căng thẳng. Vậy thì tại sao cái thằng đàn ông trong tôi bỗng dưng biến mất như vậy? Không lẽ những mâu thuẫn trong việc dạy dỗ con hằng ngày lại gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy sao?
Tôi nói với Mai: "Thật tình là anh thấy sợ em. Có lẽ vì quá sợ nên anh không làm được. Xin lỗi em". Vợ tôi mặc quần áo vào, ôm mền gối qua phòng con ngủ. Từ hôm đó, nàng không ngủ chung với tôi nữa. Sự việc đã hơn 1 tháng. Tôi thấy thoải mái hơn nhưng cảm nhận có điều gì đó đang đổ vỡ trong tình cảm của chúng tôi. Nhưng chuyện gì đang xảy ra thì tôi không biết rõ.
Vợ tôi không về nhà ăn cơm trưa, chủ nhật không đi chợ hoặc siêu thị để sắm sửa đồ ăn thức uống cho cả nhà như trước. Nàng cũng không trò chuyện với tôi mà chỉ nói thông qua các con.
Chuyện gì đang xảy ra với cuộc hôn nhân của tôi vậy?
Theo VNE
Bàng hoàng khi biết chị dâu hiền lành ngoại tình Hôm ấy, khi bắt gặp chị dâu của mình vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ, tôi đã chết lặng. Hôm ấy, khi bắt gặp chị dâu của mình vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ, tôi đã chết lặng. Tôi không thể ngờ được, người phụ nữ mà tôi kính trọng, tôn thờ, coi như là hình tượng sống, là...