Chồng bảo tôi: “Em mà làm gái thì giá 5 10 ngàn là cùng”
Nhiều lần tôi đến quán karaoke thấy anh ngồi hát và ôm những bà già hơn cả mẹ anh ở nhà. Anh không thấy thẹn với lương tâm, coi tôi không ra gì, nói tôi chỉ giá 5-10 nghìn đồng lẻ là cùng.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy cuộc sống mình lại bế tắc đến như thế này, không làm sao tìm ra lối thoát cho cuộc đời mình và con trai. Trong một lần về quê nghỉ hè, tôi tình cờ quen anh khi đi biển với nhóm bạn học phổ thông. Tôi thừa nhận mình chẳng phải gái ngoan hiền cho lắm, bốn đứa con gái ngồi nhậu nên tôi biết trong con mắt tụi anh, chúng tôi không ra gì. Không biết như thế nào, trong đám bạn của anh tôi lại để ý mình anh, một người không được ưa nhìn cho lắm, vừa đen vừa lùn, được tính tình vui vẻ, ăn nói có duyên.
Anh tìm hiểu, lên nhà tôi mỗi khi học ở thành phố về. Anh có học thức, ăn nói có duyên nên ba mẹ rất quý mến. Thời gian tìm hiểu tôi anh đã có người yêu 3 năm, họ ăn ở với nhau như vợ chồng (sau này tôi nghe cô gái đó điện thoại nói). Từ khi chấp nhận làm bạn gái anh, tôi đã thay đổi rất nhiều, không giao du tiếp xúc với bạn bè xấu, ai anh không thích tôi đều không chơi nữa.
Quen anh gần 2 năm chúng tôi đi quá giới hạn, lỡ có thai nên buộc phải cưới khi tuổi còn quá nhỏ, ăn chưa no lo chưa tới. Tôi vừa ra trường chưa xin được việc làm ổn định, anh còn năm cuối đại học nữa mới ra trường. Cưới xong anh vẫn đi học còn tôi ở với gia đình anh lo cơm nước, cuối tuần anh mới về quê thăm tôi một lần. Dù sao lúc đó tình cảm vợ chồng rất tốt nên anh luôn quan tâm, lo lắng, tôi cứ nghĩ mình lấy anh là một may mắn trong cuộc đời này.
Video đang HOT
Thời gian còn một năm nữa ra trường anh lại không học mà theo bạn bè ăn nhậu nên không nhận được bằng tốt nghiệp, bị lưu lại kết quả học tập. Anh buồn, chán nản về quê không xin được việc làm, cộng thêm bản tánh ham chơi nên anh làm ở đâu cũng được vài ngày là nghỉ, lúc đó vợ chồng tuy không có việc làm dù hay rượu chè nhưng anh không hề la đánh mẹ con tôi. Hạnh phúc được vài năm anh bắt đầu thay đổi bản tính, có lẽ vì quá cực khổ nên anh thường xuyên la cà bạn bè nhậu nhẹt, trai gái đàn đúm rồi đổ lỗi do tôi nên không được học tới nơi tới chốn, không được sung sướng như bạn bè.
Mỗi lần như vậy anh lại đánh đập mẹ con tôi dù cho gia đình can ngăn. Không thể chịu nổi tôi làm đơn ly hôn khi con vừa tròn 3 tuổi. Anh không chấp nhận ly hôn, một mực phản đối nên tòa buộc phải hòa giải và anh hứa sẽ thay đổi, không nhậu nhẹt đàn đúm bạn bè nữa. Tôi lại tin anh và cũng nghĩ cho tương lai của con trai nên chấp nhận về chung sống.
Thấm thoát 7 năm trôi qua, cuộc hôn nhân của chúng tôi tồn tại không có tình yêu mà sống với nhau vì trách nhiệm và nghĩa vụ với đứa con trai lên 7. Anh vẫn đi sớm về khuya, sáng xỉn chiều say, hung hăng chửi bới mẹ con tôi và cha mẹ đẻ tôi nữa. Giờ có lẽ với tôi điều đó không còn quan trọng nữa, điều tôi cần là nhìn con trai lớn lên từng ngày khỏe mạnh, vui vẻ và học giỏi.
Rồi tôi lỡ mang thai cháu thứ hai. Đến tháng thứ 7 mà anh chưa bao giờ quan tâm đến tôi buồn hay vui mà từ lúc có thai đến giờ bản tính anh lại thêm gái gú. Không biết bao nhiêu lần tôi đến những quán karaoke thấy anh ngồi hát và ôm những bà già hơn cả mẹ anh ở nhà. Anh không thấy thẹn với lương tâm, với bạn bè và cả tôi, coi đó là sự hãnh diện nên nói tôi không ra gì, thua cả mấy cô cave mà anh quen. Anh nói tôi chỉ giá 5-10 nghìn đồng lẻ là cùng, tôi chấp nhận im lặng vì con.
Thấy tôi không phản ứng anh tức tối đánh đập khi đang bụng mang dạ chửa, cây muốn lặng mà sao gió chẳng muốn ngừng. Mấy ngày nay tôi buồn không sao ăn ngủ được. Không biết anh đang nói thật hay mượn rượu để nói mà lúc nào cũng bảo đang có bồ trẻ đẹp, mới 17-18 tuổi gì đó để xem tôi có phản ứng gì không, nhưng tôi như người câm, mặc kệ những lời anh nói.
Tôi ghê sợ con người anh, không còn một chút tình cảm nào dành cho chồng nữa. Với tôi bây giờ là tìm lối thoát cho cuộc đời, cho các con. Mong bạn đọc cho tôi ý kiến phải làm sao để vượt qua được khổ đau này. Xin cảm ơn.
Theo Blogtamsu
Mong tìm được lời nói thật của chồng mới cưới mà quá khó
Chúng tôi chỉ mới kết hôn, đứa con nằm trong bụng chỉ 5 tháng, giờ tôi phải làm sao để anh sống thành thật với tôi.
Người ta nói hôn nhân là nấm mồ giết chết tình yêu, với ai đó thì đúng nhưng có lẽ với tôi chỉ đúng một nửa. Tôi, một người con gái 27 tuổi, gặp và quen anh khi bước vào giảng đường đại học. Mối tình chúng tôi đẹp như trăng rằm kể từ khi yêu và lấy, khoảng thời gian đó cũng ngót nghét gần 10 năm. Chúng tôi yêu nhau không toan tính, vụ lợi. Rồi tình yêu cuối cùng cũng đơm hoa kết trái, giờ tôi đã có thai được 5 tháng. Đọc đến đây chắc các bạn nghĩ tôi thật hạnh phúc, nhưng nếu hạnh phúc như thế thì tôi đã không lên đây để tìm người chia sẻ và khóc thầm cho số phận của mình. Thời gian trước khi cưới tôi có du học nước ngoài một năm, hồi đó ở quê anh góp tiền làm ăn với người ta, vì anh không có vốn nên tôi cũng nhặt nhạnh tích cóp được 20 triệu gửi về.
Cuộc đời ai nói được chữ ngờ, anh làm ăn bị người ta lừa, giờ phải nai lưng ra trả nợ. Nhưng anh là giáo viên, lương ba cọc ba đồng thì lấy đâu ra để trả. Khi tôi học về, mọi chuyện anh giấu, rồi anh rút trộm tiền trong thẻ tín dụng của tôi, phát hiện mất nhưng anh không thừa nhận mà lừa dối tôi bảo thẻ bị hack, rồi nghĩ ra đủ trò lừa gạt tôi. Anh còn bảo sẽ nghĩ cách để ngân hàng trả lại tiền cho tôi. Tôi ngờ nghệch tin anh nhưng đợi vài ngày cũng không thấy ngân hàng trả lại tiền. Xâu chuỗi các sự việc lại, tra hỏi thì anh mới thừa nhận tiền do anh rút. Tôi đau lắm, đau vì anh lừa dối, lợi dụng lòng tin của tôi để lừa gạt. Đó là lần thứ nhất anh nói dối tôi.
Trước ngày đám cưới, cũng vì lo trả nợ người ta mà anh mang điện thoại tôi đi cầm, rồi nói dối là điện thoại đó anh gửi cho một người bạn. Cưới xong cũng không thấy anh mang điện thoại về, bước đường cùng anh mới khai ra đã mang điện thoại đi cầm. Đây là lần lừa dối lần hai.
Trước ngày cưới chúng tôi phải đặt cọc tiền nhà hàng, trong khi cả tôi và anh không còn một xu dính túi thì anh gọi điện về cho mẹ ở quê mượn tiền (chúng tôi chỉ thiếu khoảng 5 triệu nữa). Cứ nghĩ anh gọi về mượn chừng đó tiền thôi, ai ngờ anh bảo mẹ đi thế chấp giấy tờ nhà, vay 15 triệu (vì nhà anh rất nghèo, bố mất sớm nên trong nhà cũng không có đồng nào). Cưới xong tôi gọi điện về hỏi thăm mẹ chồng, nghe bà thông báo như vậy tôi tá hỏa, không ngờ anh lại lừa dối. Đây là lần thứ 3.
Sau mỗi lần anh lừa dối như vậy tôi suy sụp tinh thần, khóc lóc đau khổ, bụng mang dạ chửa rất sợ ảnh hưởng đến cái thai. Tôi bao lần khuyên chồng: "Anh nợ người ta bao nhiêu cứ nói ra, rồi vợ chồng nghĩ cách trả nợ, em không sợ không trả được, chỉ sợ anh còn nợ mà giấu". Là một người vợ, tôi cố gắng hết sức lắng nghe anh, cho anh cơ hội giải thích nhưng cứ mỗi lần tra hỏi anh chỉ nói nợ số đó thôi. Tôi lại cúi đầu lo nghĩ cách trả nợ cho anh, trả xong lại lòi ra thêm cục nợ nữa. Thật sự tôi chịu hết nổi người chồng như vậy, không hiểu tại sao anh phải giấu tôi, trong khi có phải anh nợ mà tôi bỏ mặc không quan tâm đâu.
Tôi cũng khuyên nhủ anh: "Mình làm ăn có lúc này lúc khác, giờ mọi chuyện cũng xảy ra rồi, anh nói hết với em, vợ chồng cùng chung tay trả nợ, trả xong mình làm lại từ đầu", ấy thế mà anh vẫn giấu. Thật sự tôi không hiểu anh đang nghĩ gì trong đầu. Là một người vợ mà chuyện gì của chồng mình cũng không được biết, tôi đau khổ lắm. Trước mặt tôi anh cứ cười nói giả tạo nhưng đằng sau đó là sự dối trá.
Mới hôm qua đây thôi, anh lại dối tôi thêm một lần nữa, thật sự tôi không thể chịu nổi người chồng này nữa, giờ không biết phải làm gì. Chúng tôi chỉ mới kết hôn, đứa con nằm trong bụng chỉ 5 tháng, giờ tôi phải làm sao để anh sống thành thật với tôi. Xin mọi người cho lời khuyên, tôi có nên ly dị chồng, làm bà mẹ đơn thân không?
Theo Kenhphunu
Đứng hình khi đọc tin chồng nhắn cho bồ gửi nhầm vào máy vợ Tôi nghe thấy chồng ngang nhiên hẹn hò vậy với nhân tình nhưng chẳng biết làm sao. Tôi chỉ biết chết lặng ở nhà tắm. Tôi năm nay 30 tuổi, tôi lập gia đình từ khi 25 tuổi. Nhưng trong 5 năm ấy, thời gian vợ chồng tôi gần nhau chẳng được bao nhiêu. Đến khi được ở cùng nhau thì cuộc hôn...