Chồng bảo ‘Làm tí thôi để mai em còn làm việc’, nhưng…
Tôi cười cười: “Ngủ sao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ”. Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: “Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa”.
Vợ chồng son mới cưới nhau ai mà chả “m.áu” chuyện ấy, chúng tôi cũng không phải là ngoại lệ. Vợ chồng đi làm thì thôi chứ về nhà là cứ dính lấy nhau. Ban đầu vợ tôi còn “m.áu”, nhưng cô ấy đi làm cho một công ty nước ngoài, ban ngày cứ bận tối mắt, về nhà lại “quần” nhau với tôi nên được một tháng là cô ấy bảo kiệt sức.
Nhìn vợ còm nhom tôi cũng xót. Thế là đành tập cách… “nhịn”. Ngày đầu tiên, ăn cơm xong xuôi là tôi chạy vào phòng làm việc của mình, trốn tiệt ở trong ấy ngồi nghịch máy vi tính. Vợ tôi thì lao đầu vào làm việc. Xong xuôi, cô ấy lăn ra ngủ. Thấy vợ ngủ rồi tôi mới dám mò về phòng.
Ngày đầu tiên xem như thành công, tôi tưởng rằng mình sẽ “cai” được vợ. Nhưng đến ngày thứ hai thì vợ tôi cứ tìm cớ chui vào phòng làm việc của tôi, lúc thì đưa cốc nước, lúc thì đưa đĩa hoa quả. Mà ở nhà, vợ tôi toàn mặc váy hai dây gợi cảm, đi vào phòng làm việc của tôi cứ kiếm cớ đụng vào tay tôi mới chịu cơ.
(Ảnh minh họa)
Tôi tự nhủ: “Mình là đàn ông, mình phải cố gắng kiềm chế để không gây tổn hại đến vợ, sống với nhau cả đời mà ngày nào cũng thế này thì hỏng. Hơn nữa, mình yêu nhiều thứ ở vợ chứ đâu phải vì mỗi chuyện đó”.
Nhưng tôi nghĩ một đường còn cái thân tôi lại muốn làm một nẻo. Mới 3 ngày không gần vợ mà tôi thấy chân tay bủn rủn, trong người rấm rứt khó chịu. Vợ tôi thì vẫn ăn no ngủ kỹ. Cô ấy bảo mình đang lo một dự án lớn ở công ty nên cần thời gian làm việc thêm ở nhà.
Đến ngày thứ tư, tôi không thể ngồi trong cái phòng làm việc bí bách đó nữa, tôi lân la chạy ra xem vợ đ.ánh máy. Tôi tình nguyện massage cho cô ấy, đến 11h tối, vợ tôi vẫn miệt mài. Khi đó tôi đã ngồi góc phòng ngủ gà ngủ gật. Đến khi vợ tôi gập máy tính lại, tôi đã tỉnh như sáo. Tôi chạy lại ôm vợ tỉ tê: “Vợ ơi, anh nhớ em quá, cứ như mấy năm anh chưa gặp em í”.
Vợ tôi nguýt yêu tôi một cái rồi bảo: “Em tưởng anh ngủ rồi”. Tôi cười cười: “Ngủsao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ”. Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: “Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa”.
Nhưng rồi khi vào cuộc, tôi lại chẳng biết đâu là chừng mực, chúng tôi cứ như mấy năm mới gặp lại nhau vậy. Nhưng tôi “m.áu” một thì vợ tôi lại “m.áu” gấp đôi, gấp ba. Tôi cười hì hì nghĩ, gì chứ cái khoản này vợ chồng tôi rất hợp nhau.
Thế là đêm hôm đó, tôi với vợ cứ như lạc vào cõi tiên, quên hết mọi sự. Xong hai “hiệp”, tôi định bảo thôi nhưng vợ tôi lại kéo tôi xuống. Mãi đến 1h chúng tôi mới ngủ.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, vợ tôi mãi vẫn không dậy đi làm. Tôi lật đật chạy vào gọi nàng, nhưng hỡi ôi, trán nàng nóng như cục than, mồ hôi thì cứ vã ra như tắm. Tôi sợ c.hết khiếp, bế nàng ra đường vẫy taxi đưa lên bệnh viện.
Bác sỹ kết luận, vợ tôi bị cảm và bị đuối sức. Nhìn cô ấy nằm vật vã trên giường, tôi thấy hối hận vô cùng. Tôi đâu có ngờ chỉ muốn “làm tí” mà vợ tôi ra nông nỗi này. Tuy nhiên, chỉ sau cái hôm định mệnh ấy vợ tôi đã mang thai, vợ chồng tôi sung sướng vô cùng. Nhưng cũng sau cái hôm ấy, tôi lại phải đau đầu nghĩ ra cách để kiềm chế bản thân.
Theo Một Thế Giới
Cuộc điện thoại lạ giữa đêm: “Cô ra cổng nhận…quà ngay”
Vừa mừng vừa lo, Khuê cũng thấy sờ sợ. Nhưng nhắc đến chồng là tim cô bỗng đ.ập thình thịch, thôi thì cô cứ liều ra cổng gặp người đàn ông đó xem sao. Có gì Khuê đã thủ sẵn con dao nhỏ ở sau lưng rồi.
Đã 3 năm kể từ ngày chồng Khuê đi xuất khẩu lao động chưa về. 3 năm Khuê ở nhà vất vả, héo mòn một mình chăm các con không có sự giúp đỡ của Hải - chồng Khuê.
Hôm nay cũng đã là 27 Tết rồi, cô cũng sắm sửa đủ mọi thứ đón Tết. Nhìn các con vô tư nô đùa mà cô cười ra nước mắt, Tết đoàn viên sum họp mà sao gia đình cô vẫn mãi thiếu bóng dáng chồng thế. Anh chẳng thể biết mấy cái Tết vừa cô, đêm giao thừa nào cô cũng ra ban công nhìn về nơi xa xăm và khóc vì tủi thân.
Ba năm nay chồng đi không chút tin tức gì về nhà, hàng xóm láng giềng nhắc nhở cô " Có khi thằng Hải có vợ bé bên đấy rồi cũng nên, đàn ông thiếu hơi phụ nữ là ngoại tình ngay". Khuê không dám tin điều đó là thật, cô vẫn hi vọng chồng mình giữ thân và không gái gú như họ từng nghĩ. Cô chỉ lo và sợ chồng có chuyện gì mà thôi, anh cứ bạt vô âm tín thế này cô không buồn sao được.
Hôm nay cũng là 28 Tết rồi, Khuê ngồi một mình gói bánh Trưng luộc. Nhà có 3 mẹ con chẳng ăn được nhiều, nhưng Khuê vẫn thích bày vẽ ra gói bởi vì cô muốn nhớ lại 3 năm về trước, năm nào Tết 2 vợ chồng cô cùng hào hứng làm việc này.
Thôi thì cô cứ liều ra cổng gặp người đàn ông đó xem sao (ảnh minh họa)
Ngồi trông nồi bánh đến mãi hơn 2 giờ sáng cô mới tắt bếp. Đang loay hoang tìm cái rổ đựng bánh thì điện thoại trong túi reo. Cô vội lấy ra nghe xem đêm hôm ai lại gọi điện thế này.
- Alo, ai đấy ạ.
- Đây có phải số của cô Khuê không nhỉ?
- Dạ vâng, anh là ai tìm tôi có việc gì ạ.
- Tôi là bạn thân của anh Hải, anh đấy có nhờ tôi gửi cho cô một món quà Tết. Tiện ngang qua nhà cô tôi đưa luôn, cô đi ra cổng đi tôi đưa cho.
- Vâng. Cảm ơn anh, nhưng bây giờ tôi e là hơi bất tiện à. 2h sáng rồi, hay để đến sáng mai được không anh?
- Cô không ra là hối hận cả đời đấy. Tôi bận lắm, không ở lại đây được. Tôi chắc chắn món quà này khiến cô vô cùng bất ngờ đấy. Cô ra đi, tôi cho cô 1 phút nhé.
- Vâng. Thế anh cứ giữ điện thoại nhé. Tôi ra liền đây.
Vừa mừng vừa lo, Khuê cũng thấy sờ sợ. Nhưng nhắc đến chồng là tim cô bỗng đ.ập thình thịch, thôi thì cô cứ liều ra cổng gặp người đàn ông đó xem sao. Có gì Khuê đã thủ sẵn con dao nhỏ ở sau lưng rồi.
Ra đến cổng, Khuê thấy bóng người đàn ông đứng ở đó. Cô soi đèn pin ra thì người đó vội nói.
- Cuối cùng em cũng chịu ra rồi. Em bất ngờ lắm phải không?
- Là anh ư, là anh thật hay em đang mơ vậy. - Cô vừa cầm điện thoại nói vừa rưng rưng nước mắt khóc.
- Là chồng em thật đấy. Người chồng đi nước ngoài biệt tích 3 năm qua, giờ thấy ân hận đã trở về ăn Tết, sum họp với mẹ con em đây. Em có chấp nhận cho người đàn ông này bước vào nhà không?
Khuê tiến tới ôm chầm lấy chồng khóc thổn thức (ảnh minh họa)
Bỏ điện thoại xuống, Khuê tiến tới ôm chầm lấy chồng khóc thổn thức. Hải ra sức dỗ dành vợ nhưng cô không ngừng khóc được. Có lẽ giọt nước mắt này đã ngưng đọng lại trong trái tim Khuê bao lâu rồi, hôm nay gặp được chồng cô để mặc nó tuôn rơi.
Khuê đ.ấm thùm thụp vào ngực chồng vừa khóc vừa nói giọng hờn dỗi, trách móc.
- Anh tệ lắm. Anh biết 3 năm qua, em đã héo mòn đợi anh từng phút giây như thế nào không? Em cứ nghĩ là anh có...
- Có gì chứ? Vợ tha thứ cho anh nhé, anh biết mình là người chồng tồi, nên Tết này mới to gan dám dẫn xác về nhà chịu đòn của vợ đây. Hình như vợ đang luộc bánh Trưng đúng không? Thơm thế.
- Vâng. Để em kéo vali vào nhà giúp anh, các con ngủ hết rồi. Anh gầy quá, có phải sang bên đấy làm việc vất vả quá không anh?
- Không vợ à. Vì anh nhớ em nên mới mất ăn mất ngủ như vậy đó.
Tắm rửa, ngồi đêm sự cả đêm với nhau xong, vợ chồng Hải ngủ quên lúc nào không hay. Sáng hôm sau, các con nhìn thấy bố trở về chúng reo mừng rối rít. Vậy là Tết năm nay cả nhà Khuê đã được đoàn viên, sum vầy. Ngôi nhà vốn đã yên ắng, vắng tiếng đàn ông giờ lại trở lên vui vẻ, náo nhiệt hơn.
Từ hôm chồng về, mặt Khuê lúc nào cũng tươi như hoa. Có lẽ Hải về, là món quà Tết lớn nhất dành cho mẹ con Khuê.
Theo Một Thế Giới
Tôi không ngờ chồng làm việc đó với ô sin ngay trong phòng ngủ của hai vợ chồng "Em cứ để đó cho anh, anh cảm ơn, anh mệt quá chưa muốn dậy". "Anh mệt thì để em đỡ anh". Ánh vừa nói vừa tiến lại định đỡ chồng tôi dậy... Thấy con rất hợp với cô giúp việc, ăn ngoan và chơi khỏe thì tôi cũng yên tâm lắm. (Ảnh minh họa) Tôi thuê giúp việc về trông con sau...