Chồng bảo ‘Làm tí thôi để mai em còn làm việc’, nhưng…
Tôi cười cười: “Ngủ sao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ”. Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: “Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa”.
Vợ chồng son mới cưới nhau ai mà chả “máu” chuyện ấy, chúng tôi cũng không phải là ngoại lệ. Vợ chồng đi làm thì thôi chứ về nhà là cứ dính lấy nhau. Ban đầu vợ tôi còn “máu”, nhưng cô ấy đi làm cho một công ty nước ngoài, ban ngày cứ bận tối mắt, về nhà lại “quần” nhau với tôi nên được một tháng là cô ấy bảo kiệt sức.
Nhìn vợ còm nhom tôi cũng xót. Thế là đành tập cách… “nhịn”. Ngày đầu tiên, ăn cơm xong xuôi là tôi chạy vào phòng làm việc của mình, trốn tiệt ở trong ấy ngồi nghịch máy vi tính. Vợ tôi thì lao đầu vào làm việc. Xong xuôi, cô ấy lăn ra ngủ. Thấy vợ ngủ rồi tôi mới dám mò về phòng.
Ngày đầu tiên xem như thành công, tôi tưởng rằng mình sẽ “cai” được vợ. Nhưng đến ngày thứ hai thì vợ tôi cứ tìm cớ chui vào phòng làm việc của tôi, lúc thì đưa cốc nước, lúc thì đưa đĩa hoa quả. Mà ở nhà, vợ tôi toàn mặc váy hai dây gợi cảm, đi vào phòng làm việc của tôi cứ kiếm cớ đụng vào tay tôi mới chịu cơ.
(Ảnh minh họa)
Tôi tự nhủ: “Mình là đàn ông, mình phải cố gắng kiềm chế để không gây tổn hại đến vợ, sống với nhau cả đời mà ngày nào cũng thế này thì hỏng. Hơn nữa, mình yêu nhiều thứ ở vợ chứ đâu phải vì mỗi chuyện đó”.
Video đang HOT
Nhưng tôi nghĩ một đường còn cái thân tôi lại muốn làm một nẻo. Mới 3 ngày không gần vợ mà tôi thấy chân tay bủn rủn, trong người rấm rứt khó chịu. Vợ tôi thì vẫn ăn no ngủ kỹ. Cô ấy bảo mình đang lo một dự án lớn ở công ty nên cần thời gian làm việc thêm ở nhà.
Đến ngày thứ tư, tôi không thể ngồi trong cái phòng làm việc bí bách đó nữa, tôi lân la chạy ra xem vợ đánh máy. Tôi tình nguyện massage cho cô ấy, đến 11h tối, vợ tôi vẫn miệt mài. Khi đó tôi đã ngồi góc phòng ngủ gà ngủ gật. Đến khi vợ tôi gập máy tính lại, tôi đã tỉnh như sáo. Tôi chạy lại ôm vợ tỉ tê: “Vợ ơi, anh nhớ em quá, cứ như mấy năm anh chưa gặp em í”.
Vợ tôi nguýt yêu tôi một cái rồi bảo: “Em tưởng anh ngủ rồi”. Tôi cười cười: “Ngủsao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ”. Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: “Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa”.
Nhưng rồi khi vào cuộc, tôi lại chẳng biết đâu là chừng mực, chúng tôi cứ như mấy năm mới gặp lại nhau vậy. Nhưng tôi “máu” một thì vợ tôi lại “máu” gấp đôi, gấp ba. Tôi cười hì hì nghĩ, gì chứ cái khoản này vợ chồng tôi rất hợp nhau.
Thế là đêm hôm đó, tôi với vợ cứ như lạc vào cõi tiên, quên hết mọi sự. Xong hai “hiệp”, tôi định bảo thôi nhưng vợ tôi lại kéo tôi xuống. Mãi đến 1h chúng tôi mới ngủ.
(Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, vợ tôi mãi vẫn không dậy đi làm. Tôi lật đật chạy vào gọi nàng, nhưng hỡi ôi, trán nàng nóng như cục than, mồ hôi thì cứ vã ra như tắm. Tôi sợ chết khiếp, bế nàng ra đường vẫy taxi đưa lên bệnh viện.
Bác sỹ kết luận, vợ tôi bị cảm và bị đuối sức. Nhìn cô ấy nằm vật vã trên giường, tôi thấy hối hận vô cùng. Tôi đâu có ngờ chỉ muốn “làm tí” mà vợ tôi ra nông nỗi này. Tuy nhiên, chỉ sau cái hôm định mệnh ấy vợ tôi đã mang thai, vợ chồng tôi sung sướng vô cùng. Nhưng cũng sau cái hôm ấy, tôi lại phải đau đầu nghĩ ra cách để kiềm chế bản thân.
Theo Một Thế Giới
"Làm tí" buổi trưa với sếp và cái kết không ai ngờ tới
Sau màn "chào hỏi" bằng những câu nói gợi tình, cùng bộ đầm hở hang, đôi chân dài nõn nà, uốn éo vài đường bên bàn làm việc của sếp Linh đã khiến gã sếp "dê già" cứng họng, và hẹn gặp cô trong nhà nghỉ vào ngay đêm hôm đó.
Linh nhìn sếp đắm đuối rồi chớp mắt tỏ vẻ nhõng nhẽo. Bởi ngay từ đầu cô đã biết Trung là gã sếp có máu "dê", dù đã có vợ rồi nhưng anh ta vẫn hám của lạ, thích gái đẹp, chân dài. Biết Trung sẽ sớm sa vào lưới tình cô bày ra nên Linh quyết tâm tìm người "chống lưng" để có thể tìm được chỗ đứng trong công ty, và sống như bà hoàng không cần làm cũng có ăn.
Linh vốn trơ trẽn, chẳng sợ ai dị nghị, nói ra nói vào nên cứ đường của cô cô đi, ai ngáng đường cô thẳng tay vùi dập. Sau hơn 2 tháng vào công ty đảm nhiệm chức vụ nhân viên văn phòng bé cỏn con nên cô quyết dành bằng được chức trưởng phòng điều hành còn đang để trống. Vậy là cô lên kế hoạch giăng bẫy sếp.
Nếu như lúc trước mới vào công ty Linh ăn mặc kín cổng cao tường, khi thì giày thấp họa hoằn lắm mới đi đôi 3 phân. Vậy mà giờ đây ngày nào cô cũng ăn diện váy ôm sát eo, khoét chỗ nọ hở chỗ kia, lấp la lấp lánh, đi giày cao chênh vênh chẳng khác nào người mẫu đi trên sàn. Nhiều lần cô bị các đồng nghiệp khác nói cạnh khóe, thậm chí bị cấp trên nhắc nhở về cách ăn mặc, đi đứng.
Nhưng càng thế cô càng nuôi mối hận trong lòng, chờ đến ngày sẽ "xử lí" hết lũ chim lợn thích soi mói chuyện người khác. Đó là lý do vì sao cô quyết định đẩy nhanh tiến độ cho kế hoạch của mình. Hôm đó, cô lấy lý do có khúc mắc cần gặp sếp tổng để có cơ hội được uốn éo, khoe dáng, đưa sếp "lên giường". Rồi chưa đầy nửa tiếng sau kế hoạch của cô đã thành công.
Sau màn "chào hỏi" bằng những câu nói gợi tình, cùng bộ đầm hở hang, đôi chân dài nõn nà, uốn éo vài đường bên bàn làm việc của sếp Linh đã khiến gã sếp "dê già" cứng họng, và hẹn gặp cô trong nhà nghỉ vào ngay đêm hôm đó. Qua một đêm ân ái, Linh nghiễm nhiên có thể vênh mặt trước đồng nghiệp, thậm chí là hống hách, ngang nhiên thẳng tay tát cô gái trước kia đã chim lợn.
Sau đó tai tiếng cô cặp bồ với sếp đồn khắp công ty, nhưng cô chẳng sợ, thậm chí còn trơ trẽn hơn. Nghe đâu có một cô gái dọa Linh là sẽ thông tin đến vợ sếp, sẽ cho cô biết tay để quên đi thói hống hách. Vậy mà sáng hôm sau cô gái ấy nhận ngay quyết định thôi việc. Thế mới biết, Linh cao tay đến mực nào. Cô ngang nhiên khoe khoang khắp nơi là sắp có nhà mới, có xe mới, và được thăng chức...
Cô có nói sai bao giờ đâu, gã sếp "dê già" ấy chu cấp đầy đủ cho cô, để mỗi ngày được ôm ấp, vuốt ve đôi chân dài ấy. Thậm chí trong giờ làm việc nếu thích thì hai người lại "tranh thủ". Cô chẳng ngại gì, cũng chẳng sợ bà vợ yếu ớt, quê mùa, sồ sề đang ở nhà cơm cháo cho 2 đứa con nhỏ của gã đàn ông ấy.
Linh cam tâm tình nguyện dùng thân xác để đánh đổi lấy nhà cao, cửa rộng, chức quyền ngút trời. Cô nghĩ "'làm tí' buổi trưa với sếp có chết ai". Vậy mà, tình thế lại lật ngược. Ngỡ tưởng vợ sếp là một người con gái quê mùa, yếu ớt không biết phản kháng. Nhưng sự thật thì "con giun xéo mãi cũng quằn, con người uất quá cũng tìm đường nổi lên". Hôm đó, giữa trưa nắng, vợ sếp nhận được tin "chồng chị đang ôm ấp gái trong nhà nghỉ" đã vội chạy tới công ty của chồng, rồi được các đồng nghiệp khác "loan tin" địa chỉ nhà nghỉ.
Chị uất ức chạy thẳng đến nhà nghỉ, đạp cửa xông tới túm tóc Linh, đánh cô túi bụi trong khi cô còn chưa kịp định thần, phản ứng gì. Còn gã sếp ấy tìm đường chuồn nhanh, mặc kệ cho hai người phụ nữ đánh nhau. Sau buổi trưa ấy Linh bị sếp cho thôi việc, còn vợ sếp tuy hiền lành đó nhưng ít nhất chị cũng là vợ, có đủ quyền hạn để kiểm soát chồng. Cái kết mà Linh nhận được quá đắng, chưa bao giờ cô nghĩ đến.
Theo doi song phap luat
Em cần người ngủ chung hợp pháp cả đời anh ạ! Sắp bước vào hàng ngũ gái ế mà muốn tìm một người để ngủ chung hợp pháp cả đời sao lại khó đến vậy! 27 tuổi, đã từng có nhiều hình bóng đi qua trong đời, nhưng cho tới giờ em vẫn cô đơn và lẻ loi. Em đã từng là một "cô gái mang hài đỏ, bỏ thế giới nhỏ để yêu...