Chọn tiền hay tình cho con?
Con gái đâu biết, mỗi lần chị hỏi người đàn ông từng là chồng chị, là ba của con chị về số tiền nợ, anh ta nói thẳng: muốn trả tiền hay muốn anh không đến thăm con gái nữa?
Hồi ly hôn, anh chị có một căn nhà nhỏ và hai cái xe máy. Thay vì bán căn nhà rồi chia đôi, anh nói sẽ đưa phần của chị, anh giữ căn nhà có chỗ cho con sau này. Hai cái xe, nói như anh thì xe máy của chị là xe mới, lại tay ga, xe anh là xe số cũ kỹ nhưng vì chị nuôi con nên anh không phân bì, xe ai nấy đi.
Chị ôm con đi thuê nhà trọ và tự ổn định cuộc sống sau khi anh đưa chị 50 triệu trong số 750 triệu tiền nhà và hứa mỗi tháng sẽ trả chị từ 50 tới 100 triệu đồng. Nhìn con quyến luyến ba mà chị rớt nước mắt. Anh ngoại tình, đây không phải lần đầu, đã hai lần chị bắt gặp gần như quả tang, người kia còn công khai về nhà “chào hỏi” chị. Hỏi chồng chọn chị hay người ta, anh nói không muốn bỏ ai hết, còn chị muốn đi thì anh không giữ.
Ảnh minh họa
Ba mẹ anh biết chuyện, khuyên can hết lời nhưng anh bỏ ngoài tai vì là con trai một, là người lo cho ba mẹ nên tiếng nói của anh có trọng lượng lắm. Ba mẹ khuyên anh không được quay sang năn nỉ chị ráng chịu đựng, rồi anh chán sẽ quay về. Chị biết mình không đợi được đến ngày anh chán, nhưng thương ba mẹ chồng già cả. Chị đi thì ai chăm sóc ông bà, nhà còn hai cô em chồng nhưng lấy chồng xa, cũng chẳng khá giả, lâu lâu vẫn về nhờ anh chị giúp đỡ nên chuyện của anh chị, hai cô không dám hó hé ý kiến gì.
Nhưng điều khiến chị không dứt nổi là đứa con gái mới 5 tuổi. Con bé quấn ba như sam, sáng anh đi làm là phải ẵm bồng thơm má thơm tay chân một lúc lâu nó mới chịu cho anh đi, chiều nó ngồi ngoài hiên chờ ba về, cả buổi tối ba đi một bước con bé theo một bước, ngủ cũng phải có ba bên cạnh. Hôm nào anh có khách về trễ hay đi công chuyện là phải gọi điện rù rì nói chuyện con bé mới chịu ngủ. Chị không hiểu sao một người đàn ông có con quấn quýt như vậy mà vẫn mang lòng lang chạ. Ngay từ khi con bé được 2 tuổi, anh đã đong đưa với cô đồng nghiệp mới vào cơ quan khi cô ta thành nhân viên chính thức, có chỗ ngồi ở phòng khác và đá anh thì ngay lập tức, anh có người khác.
Ảnh minh họa
Lần này, chị quyết tâm đau một lần rồi thôi, vì cô kia có bầu, chị thì chán nản và không còn lòng tin vào chồng nên không định sinh thêm. Chị sợ thêm con thêm khổ khi cha mẹ chồng ngày một già, bệnh tật, anh thì nay đưa tiền về mai không, hỏi thì cáu kỉnh. Tiền anh dành để bao nuôi những người phụ nữ bên ngoài, đâu dành cho mẹ con chị. Cái thai của cô bồ là lý do chồng trách chị không chịu đẻ nên anh tìm người đẻ thay. Rằng chị đừng tưởng mình cứ giỏi việc nước đảm việc nhà thì không ai làm gì được, chỉ cần anh búng tay, cả dãy người tình nguyện đẻ con cho anh.
Những ngày đầu, con gái ủ rũ như ốm chỉ đòi ba, chị cắn răng làm chuyện ác với con, nói bé không chịu ăn uống, đi học thì cuối tuần mẹ không cho gặp ba. Con bé hẳn nhớ ba quá nên thỏa hiệp, may là cuối tuần anh vẫn đến thăm.
Video đang HOT
Số tiền nhà anh nợ, anh trả lắt nhắt nhỏ giọt chứ không như cam kết. Chị hỏi thì anh nói lương còn phải chi dùng, còn phải sống, phải chu cấp cho con, lấy đâu ra mà trả. Chị nói là anh tự cam kết, sao giờ trách ngược, anh nói từ từ rồi trả.
Không biết anh từ từ đến bao giờ khi ba năm qua anh mới trả được 200 triệu, trong khi giá thị trường của căn nhà đã tăng gấp đôi. Ngày trước anh hứa sẽ giữ nguyên căn nhà tuổi thơ cho con gái, ba mẹ chồng chị cũng nói sẽ không để anh đưa ai về nhà. Nay thì anh đưa mẹ con cô vợ hờ về nhà với lý do thuê nhà tốn kém, có nhà sao không ở. Ba mẹ anh quý cháu trai nên cũng hồ hởi.
Chị không còn tin bất cứ lời nào của anh, nên không ngạc nhiên khi anh đưa ai về ở, chỉ đau lòng khi cuối tuần con gái theo ba về nhà, ông bà nội vẫn vui vẻ nhưng bảo cháu gái không được lên lầu vì dì và em đang ngủ. Căn phòng cũ của con gái thành phòng chơi của con trai ba, những bức vẽ, chậu cây của con nay cũng không còn.
Con gái buồn xỉu: “Là ba hết thương con rồi phải không mẹ?”
Chị nuốt nước mắt vào trong, ngày chị lo sợ cũng đến, con gái đã lớn và cảm nhận được tình người ấm lạnh. Chị an ủi con:
“Ba vẫn thương, bằng chứng là ba vẫn đến thăm con đó.”
“Từ tuần sau con chỉ gặp ba ở cổng trường một chút thôi, con không về nhà đó nữa đâu.”
Ảnh minh họa
Đêm, nhìn con gái ngủ với hai hàng lông mày cau lại, chị biết con buồn, nhưng hai mẹ con thân cô thế cô biết trông cậy vào ai. Con gái đâu biết, mỗi lần chị hỏi người đàn ông từng là chồng chị, là ba của con chị về số nợ, anh ta đã nổi khùng giận dữ. Mấy hôm trước anh ta đã nói thẳng, giờ muốn trả tiền hay muốn anh không đến thăm con gái nữa? Rằng anh ta nuôi cả gia đình đã là gánh nặng, tiền đâu ra mà trả? Rằng chị và con gái mấy năm nay ở trọ có sao đâu, cần gì đến tiền mà nhằng nhẵng đòi. Hay anh bán nhà lấy tiền trả chị rồi cả gia đình anh chuyển về xó xỉnh nào đó sống và đừng gặp nhau nữa?
Anh ta biết con gái cần mình nên làm áp lực với vợ cũ. Chị biết phải làm gì bây giờ, tiền cho tương lai của con hay để con có chút tình cha?
Phương Thơm
Theo phunuonline.com.vn
Lén biếu mẹ đẻ 500 nghìn đi xe về quê, tôi chịu nỗi nhục ê chề
Tôi chưa bao giờ nghĩ từ ngày lấy chồng mình lại chịu cảnh nhục nhã ê chề như thế mà lại do chính người nhà chồng gây ra.
Bố mẹ đã nhiều lần nói tôi không nên lấy chồng xa lại lấy người đàn ông có phần nhu nhược, hay nghe lời mẹ nhưng tôi nhất định không tin. Tôi một mực cho rằng chỉ cần có tình yêu thì mọi thứ sẽ tốt đẹp. Tôi luôn tin rằng chồng sẽ cho tôi một cuộc sống yên ấm, vui vẻ.
Từ ngày về nhà chồng, anh đã không thực hiện lời hứa, anh quyết định ở chung với gia đình mình. Nhiều lần tôi nói với chồng, kiếm cớ để được ra ngoài cho thoải mái nhưng anh nhất định không nghe. Ở chung như vậy, bố mẹ tôi có lên chơi hay sau này sinh nở lên chăm cháu cũng khó. Nhưng chồng không chiều theo ý tôi vì đúng thực, anh là người đàn ông vô cùng nghe lời mẹ. Chỉ cần là lời mẹ anh nói hoặc bà làm khổ nhục kế một chút thì anh lập tức nghe theo.
Từ ngày về nhà chồng, anh đã không thực hiện lời hứa, anh quyết định ở chung với gia đình mình. (ảnh minh họa)
Hơn 3 năm ở nhà chồng, số lần tôi về nhà chỉ chưa đếm hết một bàn tay. Vậy mà mẹ anh vẫn nói tôi hay về, tốn kém, mệt nhọc. Tôi có con, bà cũng không cho về thăm ông bà ngoại. Bà còn bảo cho con trẻ đi mệt mỏi mà đường cũng chỉ hơn một tiếng là về tới nhà. Nhiều lần tôi nói với chồng thì anh lại bảo tôi nhịn vì dù sao mẹ cũng là người già rồi, nói nhiều mẹ suy nghĩ ảnh hưởng sức khỏe. Anh chưa hề lo cho tôi mà chỉ nghĩ cho mẹ mình. Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi khi cuộc sống không có ngày tự do.
Đi lại mẹ quản thúc, mẹ soi mói, mẹ cấm đoán khiến cuộc sống của tôi như tù. Nhà chồng tôi giàu, có lần tôi nghe mẹ nói với hàng xóm, tôi lấy được nhà này sướng như tiên, ăn uống sung sướng, tiền tha hồ tiêu, chồng lại kiếm được... Mẹ nghĩ tôi đúng là chuột sa chĩnh gạo. Nhưng mẹ không biết tôi cũng đi làm, cũng kiếm tiền lo cho mình, cho con, chồng tôi cũng chỉ hơn tôi vài đồng lương, đâu đáng nói.
Mẹ nghĩ tôi đúng là chuột sa chĩnh gạo. Nhưng mẹ không biết tôi cũng đi làm, cũng kiếm tiền lo cho mình, cho con, chồng tôi cũng chỉ hơn tôi vài đồng lương, đâu đáng nói. (ảnh minh họa)
Mẹ nói với bố chồng là sợ tôi về quê mang tiền về biếu ông bà nên nhất định bà phải giữ tiền của con trai bà. Lương hàng tháng bà bắt anh đưa một khoản để giữ, anh cũng đồng ý trong khi vợ anh thì không. Có công to việc lớn gì cũng phải trình bày đủ kiểu mới lấy được một khoản. Cuộc sống như vậy với tôi mà nói quá chán nản. Có lúc khóc thầm trong đêm.
Tôi sinh con, mẹ chỉ lên chơi được đúng một ngày vì ngại ở nhà chồng. Thế mà mẹ chồng lấy cớ nói mẹ tôi vô tâm, không quan tâm con gái. Tôi xin mẹ về nhà ngoại để bà ngoại trông thì mẹ lại không cho. Kiểu gì mẹ cũng nói được. Nhưng tôi ở nhà chồng ở cữ như vậy mà mẹ chẳng giúp việc gì, cơm tôi cũng phải tự nấu, quần áo đã phải giặt sau 4 ngày sinh.
Lần cháu ốm, bà ngoại xót cháu, nhớ con, muốn đến thăm cháu nên đã quyết định lên nhà chồng tôi. Vừa thấy bà thông gia tay xách nách mang lên, mẹ chồng tôi nhìn bằng con mắt coi thường. Bà không thích nhà tôi mang bất cứ đồ gì ở quê lên, với bà đó là những thứ không dùng được. Mẹ tôi nhìn mà ái ngại. Vừa thương mẹ vừa ức trong lòng.
Nghĩ xót mẹ, tôi nói đưa mẹ ra bến xe nhưng mẹ lại từ chối vì ngại thông gia. Tôi với mẹ nói chuyện trong phòng, lén đưa mẹ 500 nghìn để mặt bắt xe về quê đỡ tốn kém, mệt nhọc. (ảnh minh họa)
Nhiều lần nói với chồng nhưng chuyện lại đâu vào đấy, anh cũng nể mẹ vợ nhưng cũng ngại mẹ mình thế nên chỉ đứng ở thế trung lập, mặc mọi việc không hay diễn ra. Bà ngoại thương cháu ốm lên được đúng một ngày và hôm sau về luôn.
Nghĩ xót mẹ, tôi nói đưa mẹ ra bến xe nhưng mẹ lại từ chối vì ngại thông gia. Tôi với mẹ nói chuyện trong phòng, lén đưa mẹ 500 nghìn để mặt bắt xe về quê đỡ tốn kém, mệt nhọc. Mẹ kiên quyết không nhận nhưng tôi cứ dúi vào tay mẹ... Hóa ra mẹ chồng lén đứng bên ngoài nghe được câu chuyện đó...
Sau khi mẹ tôi về, mẹ chồng gọi tôi vào "ba mặt một lời" trước mặt chồng tôi. Bà nói tôi thậm tệ rằng: "Thế bà ngoại lên chơi với cháu có cho cháu được đồng nào không hay lại mang tiền nhà này về?". Nghe câu mẹ nói, tôi tức ói máu. Đó là lần đầu tiên tôi cãi nhau tay đôi với mẹ. Thái độ của tôi lúc đó chính tôi cũng không thể nào tưởng tượng được.
Mẹ hùng hổ mắng tôi là đồ vô ơn, đồ láo toét, dám cãi lại mẹ chồng. Còn tôi thì chỉ muốn lao vào đánh nhau với chồng khi anh cố tình bênh mẹ nói tôi. Bà còn nói: "500 nghìn cũng là tiền nhé" là tôi hiểu bà đã nghe được toàn bộ câu chuyện này.
Sau ngày hôm đó, tôi không nói không rằng, không câu chuyện với bất cứ ai trong nhà chồng. Tôi đi làm, về nhà cơm nước bình thường, ăn uống mời chào nhưng tuyệt nhiên không một câu với ai cả. Tôi đã lên kế hoạch sẽ ra riêng, đang tìm thuê căn hộ. Và kể cả chồng không đồng ý thì chỉ còn nước ly hôn. Sống như vậy mà nhịn nhục vài năm nữa thì tôi đúng là sẽ chết non mất.
Theo eva.vn
Vợ xin vắng nhà làm hướng dẫn viên, nào ngờ ôm "khách" đi nhà nghỉ Cẩm Tú làm việc theo mùa vụ, có khi em ở nhà cả nửa tháng hoặc hơn do thời tiết, do vắng khách, có khi em để tôi cô đơn chờ đợi, nhớ nhung một thời gian dài vì phải dẫn khách đi du lịch đến những địa điểm xa thành phố của chúng tôi đến cả ngàn cây số. Tôi có được...