‘Chọn người yêu khác, chọn vợ khác em ạ’,
Đặt lên bàn cân cả một thời thanh xuân bên nhau với cay đắng ngọt bùi, nhiều khi lại chẳng thể vượt qua những cám dỗ, thay đổi của đời thường khi bình yên. Đời người con gái, còn gì đau khổ và tiếc nuối hơn lúc này.
Tình yêu luôn là thế, có thể đã cùng nắm tay vượt qua bao sóng gió nhưng lại chẳng thể ở bên nhau ngày bình yên. Ngày xưa cứ nghĩ đồng cam cộng khổ, gừng cay muối mặn với nhau thì sẽ biết trân trọng nhau. Nhưng tất cả chỉ là lý thuyết thôi, thực tế phũ phàng lắm, khi chàng trai đã có một công việc ổn định, nhà cao xe đẹp, thì cô gái năm xưa cùng anh vượt qua khó khăn cũng chỉ chẳng bằng một cô gái khác trẻ đẹp hơn, chân dài hơn, gia đình môn đăng hộ đối hơn.
Đó chính là nội dung của câu chuyện đẫm lệ của một cô gái với mã số #12112 trên trang NEU Confessions.
Một câu chuyện tình buồn, một cái kết điển hình cho nhiều tình yêu dài lâu nhưng cuối cùng chẳng có được như mơ ước. Đứng giữa những thứ mới lạ, sự thành công, ổn định, cuộc sống đủ đầy, người ta đã quên thật nhanh những gì mình đã cùng người yêu thương nhất gian khó vượt qua.
Tâm sự buồn của cô gái khiến nhiều người xúc động
Dưới đây là toàn bộ câu chuyện:
&’Em và anh yêu nhau ngày cả 2 đứa còn đang là sinh viên. Anh vốn dĩ là con nhà khá giả. Nhưng bản thân anh lại rất giản dị, anh vẫn đi xe số, vẫn ăn quán vỉa hè, vẫn tiêu pha trong một mức độ cho phép. So với con trai anh thực sự rất ngoan. Không cờ bạc, hút thuốc, rượu bia uống có chừng mực. Ngoài ra thú vui của anh chỉ có học và em. Vì là sinh viên xa nhà nên bố mẹ a cũng không chu cấp cho nhiều vì sợ anh sẵn tiền đua đòi hư hỏng.
Ngày quen nhau, anh chẳng kể gia đình anh thế nào, em cũng chẳng hỏi, vì với em hỏi cũng chẳng để làm gì. Em không muốn em đến với một người vì tiền và ra đi cũng vì tiền, vì thế em luôn cố gắng dung hoà cùng anh, có nhiều tiêu nhiều ít tiêu ít, để anh ko cảm thấy gánh nặng vì yêu em. Đi ăn nếu anh trả tiền ăn đương nhiên em sẽ tranh trả tiền nước hoặc ngược lại. Đi xem phim anh mua vé thì em sẽ mua bỏng nước, hôm nào anh chi nhiều quá em sẽ tìm cách mua đồ tặng anh.
Ngày mình yêu nhau, có những ngày 2 đứa đi từ quê ra, xe anh hỏng đến mấy lần, dắt bộ đi tìm hàng sửa xe, trời thì mưa tối muộn, chẳng tìm đâu nổi 1 hàng để thay săm. Nhưng mà em vẫn thấy vui thế. Có những ngày trong túi 2 đứa chả còn bao nhiêu tiền, đi chợ mua thức ăn còn phải đắn đo xem mua cái gì, nhưng mà vẫn hạnh phúc vô cùng. Chỉ đơn giản cùng nấu bữa cơm cho nhau ăn, cùng nhau luyên thuyên đủ thứ chuyện, cùng kể cho nhau nghe những vui buồn trong cuộc sống. Vì anh em đã tập uống rượu, để khi anh buồn anh có thể tìm đến em, 2 đứa cùng uống chứ em ko muốn anh phải uống 1 mình. Vì anh em có thể lang thang khắp Hà Nội, theo anh đi đá bóng, chỉ đơn giản là ngồi xem rồi đợi anh cùng về. Có nhiều hôm trời mưa, anh đá bóng còn em vẫn ngồi đấy đợi. Sợ anh buồn nên lúc nào cũng đòi đi theo anh. Anh chơi điện tử em cũng tập chơi cùng nhưng không thành. Tình yêu của 2 đứa cứ thế. Cãi nhau nhiều, giận dỗi nhiều nhưng chưa bao giờ xa nhau được.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Mãi cho đến sau này, yêu anh được một thời gian em mới biết gia đình anh thế nào. Em một mực đòi chia tay vì thấy ko hợp. Anh không đồng ý. Anh nói bố mẹ anh làm sếp là sai à? Là lỗi của anh à? Mẹ em cũng nói, &’nhà mình ko hợp đâu con ơi, bước được qua cửa nhà đấy khó lắm’. Có ngày em ở Hà Nội khóc nức nở nhắn tin cho mẹ con không muốn chia tay, con yêu anh ấy nhưng con không biết làm sao để vượt qua được rào cản gia đình này. Cuối cùng em cũng cố chấp đi cùng anh, với một niềm tin duy nhất ở anh. Chỉ cần anh thích là được.
Tình yêu 2 đứa cứ thế cho đến khi em ra trường trước anh, em về quê còn a ở lại Hà Nội. Cuối tuần anh vẫn về vì 2 đứa cùng quê lại ở gần nhà nhau. Nhưng anh năm cuối nên cũng bận, chẳng có mấy thời gian về được. Anh bận làm luận văn, còn em bắt đầu đi làm, 2 đứa bắt đầu có khoảng cách, cãi nhau nhiều hơn, im lặng rồi giận dỗi nhau nhiều đến nỗi mệt mỏi , rời xa rồi lại quay về rồi lại rời xa. Cứ thế, dần dần qua đc khoảng thời gian khó khăn. 2 đứa bắt đầu ổn định. Cả 2 đi làm dần có kinh tế hơn. Anh là con nhà khá giả nên khi ra trường đi làm cái anh được bố mẹ đổi xe cho ngay lập tức.
Bây giờ anh đến đón em không còn là con xe số đi một lúc lại thủng săm nữa rồi mà thay vào đó là ô tô điều hoà mát rượi, SH phóng ầm ầm, quần áo là lượt, hàng hiệu đầy người, nước hoa thơm phức. Anh không còn phải đắn đo tuần này đưa em đi ăn món gì ngon để cả tuần phải ăn mì tôm nữa mà thay vào đó là những món ăn đắt tiền hơn, món quà mua tặng nhau giờ cũng xịn hơn. Anh có thể rủ em đi du lịch mà không phải đắn đo lo tích kiệm tiền như trước nữa.
Nhưng… tại sao bây giờ khi 2 đứa đã ổn định, đã có đủ thứ rồi thì em không còn thấy hạnh phúc như trước nữa? Đi cùng nhau mà cảm giác như 2 người xa lạ. Anh dần dần cũng lạnh nhạt với em hơn. Chính anh còn tự nhận &’tình cảm không còn được như trước nữa’. Anh ngày càng bận rộn với em hơn. Những tin nhắn cũng ngày một thưa hơn. Em đâu cần những thứ vật chất phù phiếm ấy, thứ em cần là tình cảm của anh. Nhưng anh lại lỡ đánh mất đi tất cả.
Ảnh minh họa
Bây giờ anh như trở thành một con người khác. Anh ích kỉ chỉ biết nghĩ cho bản thân. Còn em, người cùng anh đi qua bao nhiêu năm tháng tuổi trẻ, khi anh có được một công việc tốt, có được kinh tế ổn định, có nhà có xe đẹp thì anh lại không cần em nữa. Em cứ nghĩ rằng khi anh thành công người anh nghĩ đến đầu tiên là em nhưng em sai rồi, khi anh có được mọi thứ thì người yêu anh phải là những em trẻ hơn em, chân dài hơn em, xinh hơn em. Suốt quãng thời gian qua em im lặng và suy nghĩ lại tất cả. Em nhận ra đến lúc mình nên dừng lại rồi, em sẽ không cố chấp, không bao biện nữa. Em đi. Để anh được thanh thản. Để anhđược đến với những sự lựa chọn khác không phải là em. Chỉ tiếc là chúng mình có duyên mà không có nợ. Lời hứa &’anh sẽ lấy em khi em 25 tuổi’ đã không thể thực hiện được nữa rồi. Em tiếc cho tuổi trẻ của mình, đã quá phí hoài vì nhau. Tiếc cho những điều đã có với nhau.
Chia tay. Sau 1 tháng em biết được sự thật, hoá ra không phải anh không tốt hay em không tốt, mà là, anh có người khác. Bạn em biết chuyện này từ khi 2 đứa vừa chia tay nhưng nó không nói vì sợ em đã buồn lại buồn thêm. Tận mắt nó nhìn thấy anh đèo người khác, đi qua mặt nó. Người con gái bình thường, chỉ hơn em ở gia đình môn đăng hộ đối hơn gia đình em. Và quan trọng là vì em không làm nhà nước, vì em không xứng với những gì anh có. Vì anh đã quên hết những năm tháng khó khăn. Để giờ anh đáp lại em bằng 1 câu &’chọn người yêu khác, chọn vợ khác em ạ’. Cay đắng đến thế, em chưa từng tin những câu chuyện trên mạng, vì em nghĩ đó chỉ là chuyện, do một người có trí tưởng tượng phong phú viết ra, nhưng hôm nay chính tay em ngồi gõ những dòng này, kể ra bằng cả máu và nước mắt của em. Cả thời gian tuổi trẻ nông nổi của em gói gọn bằng 1 câu nói vậy có đáng không anh?’
Ảnh minh họa
Chỉ sau gần một ngày chia sẻ, câu chuyện đã nhận được hơn 17k lượt like, 1,5k bình luận và 1,2k chia sẻ. Những dòng tâm sự thấm đẫm nước mắt của cô gái ấy về mối tình đã cùng nắm tay đi qua tuổi trẻ khiến nhiều người đồng cảm. Có người an ủi, có người trách móc, có người tiếc thay cho chàng trai ấy bởi &’sau này bước ra đời con gái sẽ còn gặp những người đàn ông tốt hơn nam sinh trong trường, nhưng con trai ra đường đời sẽ rất khó tìm được người con gái nào tốt hơn những bạn nữ nơi giảng đường’.
Bạn Hiền Lê chia sẻ: &’Bạn sẽ chẳng thể nhìn rõ một người đàn ông tàn nhẫn bao nhiêu cho đến khi anh ta gặp cám dỗ. Bạn cũng chẳng thể hiểu được người đàn ông bạn yêu rốt cuộc tốt đẹp thế nào cho đến khi anh ta thay lòng.
Bộ mặt thật của đàn ông, không phải là thứ khi anh ta trắng tay bạn có thể nhìn được, mà bạn chỉ có thể nhìn thấu khi anh ta có trong tay tất cả mọi thứ. Và nhớ rằng bạn sẽ không biết được người đàn ông của bạn có thật sự thay đổi và an phận sau những lỗi lầm cho đến khi anh ta gặp được cám dỗ tiếp theo. Đừng tin vào những ảo ảnh ban đầu, hiện thực đằng sau mới là điều quan trọng’.
Và chẳng biết có bao nhiê u người con gái, đốt cháy tuổi thanh xuân của mình để hy sinh cho chàng trai mình yêu được chạm tay đến đỉnh thành công, nhưng cuối cùng chỉ nhận về những đắng cay, tủi hờn khi nhận ra mình không phải là người phụ nữ cuối cùng anh ấy chọn?
Theo Đất Việt
Đàn ông sẽ chọn mẹ chứ không bao giờ chọn vợ đâu
Thà có một cô con dâu ở quê thật thà, chất phác còn hơn có được một cô con dâu thành phố nhưng kênh kiệu đủ đường, không ngó ngàng gì tới gia đình chồng. Cả năm mới về thăm mẹ chồng 1-2 lần.
Có con dâu là thêm một đứa con gái, mấy người mẹ chồng có được suy nghĩ thoáng như bà Hà, ấy vậy mà cô con dâu khi vừa ra mắt, đã khiến bà thấy buồn hơn vui.
Con trai bà từ quê lên thành phố lập nghiệp, cũng gọi là có chút tài năng và chăm chỉ, nên không lâu cũng có được công việc ổn định, dần dần khiến gia đình nở mày nở mặt.
Chồng bà mất sớm, bà lại sinh được có mỗi đứa con trai, dần dần coi con như chính bản thân mình, không quản mong gì cả, chỉ mong con hạnh phúc, thành đạt. Sau đó tìm một cô vợ tốt để rồi xây dựng tổ ấm của mình, có như thế bà mới cảm thấy được phần nào niềm vui tuổi già.
Ấy thế mà làm việc nơi thành phố, con bà cũng có chút thay đổi, mối tình hồi còn đi học cũng không giữ được, mấy cô gái tốt bà giới thiệu, con bà toàn chê họ quê mùa. Rồi được dăm bữa nửa tháng, thấy con nói đang yêu một người trên thành phố.
Bà vừa mừng, vừa lo. Ngày lễ tết, ngỏ ý muốn xem mặt, nhưng con trai lại nói, cô ấy là con gái thành phố, về đâu cái đất nghèo này, cô ấy ngại, mà con cũng ngại. Thấy con nói vậy, bà chỉ buồn.
Nhưng rồi chuyện gì đến rồi cũng phải đến, Tết năm sau nữa, bà được con trai thông báo rằng người yêu con sắp ghé chơi nhà, mẹ dọn dẹp nhà cửa, đừng để bừa bộn quá. Với cô ấy ưa sạch sẽ, mấy con mèo, con chó bà nhốt chúng lại.
Chiều ý con trai, bà làm tất thảy mọi điều mà cậu dặn, cơm nước chuẩn bị xong, thì thấy cô gái xuất hiện. Từ lần gặp đầu tiên cô đã tỏ rõ không thích người ở quê, cơm nước ăn không vừa miệng, điều kiện sinh hoạt thiếu thốn khiến cô gái kia gắt gỏng muốn về thành phố.
Con trai bà thì có vẻ chiều cô ấy, thấy vậy cũng đưa cô ấy đi, không nói với bà một lời nào. Sau đó, mặc bà nhận xét đánh giá, anh vẫn tiếp tục yêu cô gái ấy. Và cuối cùng, xin mẹ cho cưới cô nàng kia làm vợ.
Biết là hạnh phúc do con trai mình chọn, bà can thiệp cũng không được, chỉ nhẹ nhàng nói con trai nên khuyên bảo để cô ấy cư xử có trước có sau hơn. Đám cưới diễn ra, cũng mở ra lớn, người người đến chúc mừng, nhưng sau đó lại rỉ tai nhau về thái độ của cô dâu nơi thành thị.
Đám cưới diễn ra xong, cô con dâu cho người dọn đồ về thành phố ở, thậm chí khi cỗ bàn còn chưa kịp dọn, có người còn chưa kíp thấy mặt cô dâu, họ hàng vì thế nói bà có mỗi đứa con mà lại để nó lấy người như thế. Bà chỉ thêm buồn lòng.
Thế rồi cứ năm trôi qua, sức khỏe ngày một yếu, không ai chăm nom, cứ sống lủi thủi một mình. Bà thấy thương phận mình, nhớ con cũng ít khi dám gọi. Cả năm trời, chắc cô con dâu mới cùng chồng về quê thăm mẹ được 1-2 lần.
Mỗi lần ấy, tuy có mang về rất nhiều đồ đạc và quà cáp, nhưng nó không khiến bà Hà vui lòng. Thậm chí còn khiến bà chạnh lòng vì cảm thấy đứa con mình dứt ruột sinh ra không còn nghĩ suy, thương mẹ như ngày trước. Cứ nghĩ như thế, bà lại nuốt nước mắt vào trong.
Thấm thoắt được 3 năm kể từ ngày con bà lấy vợ thành phố, cũng là những năm bà đón lễ tết một mình. Hôm nay, thấy con trai gọi điện sẽ về thăm quê, bà cũng mừng lòng.
Từ chợ đi về, bà thấy con trai đang nói với vợ trong nhà: "Phận làm con ai cũng thế em ạ, mẹ anh cũng là mẹ em, mà bố mẹ em cũng là bố mẹ anh. Báo hiếu là việc chúng ta phải làm, đó là trách nhiệm của con cái. Em hãy cư xử cho tốt, cho vẹn tình mẹ chồng - nàng dâu.
Em thấy có ai mà một năm về nhà chồng có vài lần rồi lại đi trong khi thành phố về quê cũng chỉ mất mấy tiếng đi xe như thế hay chưa?"
Bà thấy con dâu im lặng, bèn đánh tiếng từ ngoài bước vào. Cô con dâu vẫn giữ nguyên nét mặt như cũ.
Sau cùng cất tiếng: "Anh ở lại với mẹ anh đi, tôi đi về thành phố, ở quê tôi không thấy có gì thích thú ở lại." Nói rồi cô nàng vùng vằng lấy túi xách bước đi.
Thế là con trai bà lên tiếng: "Em đi được thì cứ đi, nhà ở quê cũng là nhà anh, đây là mẹ anh, em không chịu được cảnh như thế, chúng mình ly hôn."
Nghe xong câu, cô con dâu tức tối bước ra ngoài sân, lái xe rời đi. Con trai Hà hơi cười.
- Để con giúp mẹ nấu ăn, bấy lâu nay khiến mẹ buồn lòng rồi!
Theo Kiến thức
Bạn gái xinh chỉ thích yêu, tiêu tiền, không thích cưới Nàng thích được chăm sóc, chiều chuộng, thích đi mua sắm bằng tiền của chàng nhưng không thích ý định vô cùng nghiêm túc của chàng... "Theo chị, cô ấy yêu em hay yêu tiền của em?", sau một hồi liệt kê những khoản tình phí dành cho bạn gái, chàng trai ngập ngừng hỏi Thanh Tâm. Chàng năm nay 25 tuổi, vừa...