Chọn điểm nóng thí điểm lập ‘phố đèn đỏ’?
Vấn đề bây giờ không phải bàn đến chuyện có nên chấp nhận mại dâm hay không, mà phải làm, phải hành động”, TS. Đỗ Văn Quân, Viện Xã hội học, cho hayVấn đề bây giờ không phải bàn đến chuyện có nên chấp nhận mại dâm hay không, mà phải làm, phải hành động”, TS. Đỗ Văn Quân, Viện Xã hội học, cho hay.
Thuần túy coi mại dâm là tệ nạn: Không ổn
- Gần đây, một số ý kiến cho rằng, sở dĩ mại dâm gia tăng, khó kiểm soát, diễn biến phức tạp… là do hoạt động mại dâm ở nước ta không được công nhận. Vì vậy, cần phải chấp nhận nó bằng cách đưa vào những khu vực nhất định, gọi nôm na là những “phố đèn đỏ” để dễ bề quản lý. Quan điểm của ông thế nào?
- Thực ra, quan điểm này không có gì mới lạ vì từ hàng chục năm nay trong giới khoa học xã hội học cũng đã bàn đến vấn đề này rồi. Đặt trong bối cảnh khi mà chúng ta càng chống thì hoạt động mại dâm lại càng gia tăng, gây ra những hệ quả rất lớn cho xã hội – cả về mặt đạo đức, hạnh phúc gia đình, văn hóa truyền thống, nhân phẩm, sức khỏe, an ninh trật tự, tội phạm… thì đã đến lúc cần phải có cái nhìn tích cực hơn, biết chấp nhận thực tế để giải quyết vấn đề.
- Nhưng tại sao cái nhìn tích cực ấy đã được đặt ra từ cả chục năm trước rồi nhưng đến giờ vẫn chưa được triển khai?
- Là bởi vì ảnh hưởng của đạo đức, văn hóa truyền thống, chính sách pháp luật… khiến cho mại dâm là một vấn đề xã hội rất xấu, hết sức nhạy cảm và phức tạp. Do đó, người ta thường có tâm lý muốn nhanh chóng loại bỏ nó ra khỏi đời sống.
Nguyên nhân nữa là các nhà quản lý đang có cái nhìn chưa đầy đủ về mại dâm. Họ chỉ thuần tuý coi đó là tệ nạn xã hội, từ đó thường nhấn mạnh các biện pháp hành chính để mong triệt tiêu nó. Nhưng kết quả thì ngược lại.
- Vậy phải nhìn nhận mại dâm như thế nào mới là đầy đủ?
- Khoa học xã hội học nhìn nhận mại dâm đầy đủ trên cả hai khía cạnh. Thứ nhất, nó đúng là tệ nạn xã hội, để lại nhiều hệ quả tiêu cực. Nhưng đi kèm với đó còn là vấn đề quyền con người. Bởi những người hành nghề mại dâm cũng là con người, họ cũng có quyền được bảo vệ sức khỏe, tính mạng, tài sản, nhân phẩm…
Thứ hai, mại dâm là một vấn đề liên quan đến sức khỏe cộng đồng, bởi khi sức khỏe của những người hành nghề mại dâm được bảo đảm thì đồng thời cũng bảo vệ được sức khỏe của người m.ua d.âm.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thà để mại dâm hơn là trộm cắp, l.ừa đ.ảo
- Ông đang đứng ở góc độ xã hội học và thực tiễn để ủng hộ việc chấp nhận mại dâm. Nhưng với rất nhiều người khác đứng dưới góc độ văn hóa, đạo đức,… họ cũng có lăng kính của riêng mình để phản đối chứ?
- Đúng. Nhưng đứng từ góc độ khoa học và thực tiễn mà nói thì cần phải xem xét lại. Vì cơ sở xã hội nảy sinh vấn đề mại dâm là rất đa dạng và phức tạp. Đó là nhu cầu của một bộ phận xã hội khi vợ/chồng họ không đáp ứng được nhu cầu sinh hoạt t.ình d.ục; nó cũng liên quan đến nhiều người không có khả năng lấy vợ/lấy chồng nhưng vẫn có quyền được hưởng nhu cầu t.ình d.ục an toàn, lành mạnh, chính đáng…
Xã hội cũng luôn có một bộ phận gặp khó khăn, bi kịch trong cuộc đời và không còn con đường nào khác. Trong số đó, nhiều người chấp nhận bán thân nuôi miệng, kinh doanh vốn tự có để đảm bảo nhu cầu sống, thu nhập hỗ trợ gia đình… Khi đó, thà chấp nhận để họ hành nghề mại dâm còn hơn là để họ trộm cắp, buôn bán m.a t.úy, l.ừa đ.ảo…
Chọn điểm nóng thực hiện thí điểm
- Nhiều người tỏ ý băn khoăn rằng, hiện chúng ta cấm đoán mại dâm mà còn không kiểm soát nổi thì khi chấp nhận nó, liệu có làm cho xã hội bất ổn hơn, liệu có “vẽ đường cho hươu chạy”?
- Tôi cho rằng những nỗi lo ấy là có cơ sở, vì những vấn đề xã hội bình thường còn bất cập, khó khăn trong quản lý, huống hồ vấn đề nhạy cảm, phức tạp như thế này. Do đó phải tổ chức thí điểm ở một địa bàn nào đó trước đã.
Nguyên tắc là chúng ta buộc chấp nhận mại dâm chứ không khuyến khích nó, thực hiện biện pháp quản lý để hướng đến mục tiêu phòng chống mại dâm. Do vậy, khi đã thực hiện thí điểm thì phải đ.ánh thuế hoạt động này, phải có đăng ký hành nghề (về độ t.uổi, về sự tự nguyện, an ninh trật tự, đảm bảo các quyền con người, về khám chữa bệnh, phòng ngừa không bị lây nhiễm bệnh liên quan đến đường t.ình d.ục…).
- Chấp nhận mại dâm, chúng ta sẽ được gì, theo ông?
- Nhiều chứ, với điều kiện phải làm thật sự khoa học, trách nhiệm và đồng bộ. Đó là bảo vệ được quyền con người; đảm bảo an ninh trật tự xã hội hơn, góp phần hạn chế được các loại tội phạm có liên quan như: h.iếp d.âm, nô lệ t.ình d.ục, m.a t.úy, buôn b.án p.hụ n.ữ…
- Bây giờ, vẫn có những luồng ý kiến trái chiều trong quản lý mại dâm. Có vẻ như, để chấp nhận nó là một điều không dễ và… chưa phải lúc này?
- Tôi nghĩ, vấn đề bây giờ không phải bàn đến chuyện có nên chấp nhận mại dâm hay không, mà phải làm, phải hành động. Cũng giống như việc muốn bơi thì có thể phải uống nước, việc chấp nhận mại dâm sẽ gặp phải những phản đối gay gắt từ phía dư luận xã hội vì những tác động của nó. Tuy nhiên, nếu không làm để có sự so sánh xem chấp nhận hơn hay cấm đoán hơn thì sẽ chẳng bao giờ chúng ta có được cách ứng xử phù hợp, sẽ càng rơi vào vòng luẩn quẩn, bất cập.
- Vậy theo ông, cần phải làm gì để tiến tới việc chấp nhận mại dâm?
- Tôi muốn nhấn mạnh là buộc phải chấp nhận mại dâm trong khi chúng ta chưa thể tiến tới mục tiêu xóa bỏ nó hoàn toàn. Trước hết, cần phải thay đổi nhận thức, thái độ trong xã hội về vấn đề này, đặc biệt là của các nhà quản lý, cơ quan có liên quan. Muốn vậy, phải tăng cường công tác truyền thông. Đi kèm với đó thì phải có lộ trình thay đổi hệ thống chính sách, pháp luật có liên quan; cũng như hàng loạt các giải pháp mang tính tổng thể về phát triển kinh tế, xã hội của đất nước. Chúng ta chọn địa phương là điểm nóng về mại dâm để thực hiện thí điểm, nếu thành công thì sẽ làm đại trà; ngược lại, khi đó nói đến chuyện cấm đoán cũng chưa muộn.
Theo Giao thông Vận tải
Hôi nhãn ở Quảng Bình: La làng để... đòi bảo hiểm?
Nếu vụ hôi của này do chủ xe vu khống, thì tại sao họ có thể bịa ra một câu chuyện kinh khủng như thế này, có liên quan gì tới bảo hiểm hàng hóa?
Vụ việc xe container mang biển kiểm soát 89C-01653 của công ty Bích Thị, do lái xe Lê Văn Công điều khiển, chở gần 18 tấn nhãn bị lật ở xã Hóa Thanh, huyện Minh Hóa, Quảng Bình với hình ảnh người dân vây kín xung quanh nhặt nhãn mang đi hiện vẫn là chủ đề nóng hổi dư luận.
"Người dân có hôi của thật hay không?" đang là một câu hỏi khiến nhiều người băn khoăn bởi có hai luồng thông tin trái ngược nhau về vụ việc này vừa được công bố. Phía chính quyền địa phương huyện Minh Hóa thì khẳng định không có chuyện người dân "hôi của" như một số tờ báo nêu và trong vụ t.ai n.ạn đó, lực lượng chức năng tại đây đã làm hết trách nhiệm với sự giúp đỡ nhiệt tình của người dân. Còn ngược lại, Cty cổ phần Bích Thị vẫn cho rằng có việc "hôi của" nên gửi công văn đề nghị Công an huyện Minh Hóa làm rõ việc này.
Tuy nhiên, khi xem lại video "hôi nhãn" ở Minh Hóa, Quảng Bình, sự thật là người dân không hề vội vã, "hôi của một cách man rợ" như thông tin một số báo đưa trước đó.
Nếu vụ hôi của này không phải là sự thật mà do nhà xe và chủ lô hàng vu khống, thì lý do tại sao họ có thể bịa ra một câu chuyện kinh khủng như thế này?
Liệu có thật đã xảy ra vụ hôi nhãn ở Quảng Bình hay không
Là một trong những người theo dõi sát sao về vụ việc trên các kênh truyền thông, TS Trần Đình Bá, Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam, cho rằng, có thể mục đích của nhà xe và chủ hàng là kêu bị hôi của để dư luận biết và yêu cầu bảo hiểm bồi thường t.iền hàng.
Theo một chuyên viên tư vấn bảo hiểm của Bảo Minh, đối với bảo hiểm hàng hóa vận chuyển bằng đường bộ nội địa hoặc từ Việt Nam đi các nước và ngược lại, trừ những trường hợp loại trừ, thông thường các hãng bảo hiểm chịu trách nhiệm bồi thường đối với những mất mát, hư hỏng xảy ra cho hàng hóa được bảo hiểm do hậu quả trực tiếp của một trong những nguyên nhân sau đây: Cháy hoặc nổ; động đất, bão lụt, gió lốc, sóng thần và sét đ.ánh; phương tiện vận chuyển bị đắm, bị lật đổ, bị rơi, mắc cạn, đ.âm va nhau hoặc đ.âm va vào vật thể khác hay bị trật bánh; cây gẫy đổ, cầu cống, đường hầm và các công trình kiến trúc khác bị sập đổ, phương tiện chở hàng mất tích; Hy sinh tổn thất chung.
Trường hợp xảy ra tổn thất thuộc phạm vi trách nhiệm bảo hiểm như trên, các hãng bảo hiểm còn chịu trách nhiệm đối với những chi phí sau đây: Những chi phí hợp lý do người được bảo hiểm, người làm công hay đại lý của họ đã chi ra nhằm phòng tránh hoặc giảm nhẹ tổn thất cho hàng hóa được bảo hiểm; những chi phí hợp lý cho việc dỡ hàng, lưu kho và gửi tiếp hàng hóa được bảo hiểm tại một nơi dọc đường đi do hậu quả của rủi ro thuộc phạm vi trách nhiệm bảo hiểm; những chi phí hợp lý cho việc giám định và xác định tổn thất thuộc trách nhiệm bảo hiểm; chi phí tổn thất chung và chi phí cứu hộ.
Còn theo chuyên viên tư vấn bảo hiểm hàng hóa của Công ty bảo hiểm Groupama, với gói bảo hiểm hàng hóa vận chuyển đường bộ thông thường, khi vận chuyển hàng, nếu gặp t.ai n.ạn, xe trật bánh, cầu cống gãy, thiên tai, cháy nổ... thì số hàng hóa bị hư hỏng sẽ dc đền bù. Còn với tài sản bị cướp, mất trộm, hôi của thì sẽ không được bảo hiểm đền bù. Trừ khi doanh nghiệp mua gói bảo hiểm đặc biệt là "Mọi rủi ro" thì với bất cứ rủi ro gì, doanh nghiệp cũng sẽ được bồi thường nếu có thiệt hại về hàng hóa.
Theo Luật sư Hoàng Văn Thạch, Đoàn Luật sư thành phố Hà Nội, Văn phòng Luật sư Trí Minh, việc hôi của của người dân có thể dẫn đến chủ xe không được bồi thường hoặc nếu có thì cũng khá khó khăn vì một số lý do. Thứ nhất, các gói bảo hiểm thông thường sẽ coi tài sản bị trộm cắp, cướp, công nhiên chiếm đoạt sẽ loại trừ trách nhiệm của cơ quan bảo hiểm . Tuy nhiên cũng có những gói bảo hiểm giá trị lớn vẫn bảo hiểm cả cho tài sản bị trộm cắp, cướp, công nhiên chiếm đoạt (hôi của).... Thứ hai, trong các hợp đồng bảo hiểm thường quy định bên được bảo hiểm có nghĩa vụ phải giữ hiện trường. Do vậy nếu do hôi của, hoặc ngay cả khi chủ xe cho người dân lấy hàng thì đều dẫn đến hiện trường không còn. Có nghĩa là bên được bảo hiểm đã vi phạm nghĩa vụ. Trường hợp có xác nhận của cơ quan chính quyền địa phương thì cũng có thể được xem xét nhưng nói chung đó vẫn là một tình tiết gây khó khăn cho người được nhận bảo hiểm.
Liên quan tới vụ việc, ở một khía cạnh khác, nhiều người vẫn thắc mắc không hiểu tại sao vụ t.ai n.ạn trên xảy ra từ ngày 21/1 nhưng mãi 20 ngày sau, phía Công ty Bích Thị mơi làm đơn gửi cơ quan công an huyện Minh Hóa mà không gửi đơn ngay
Bên cạnh đó, sau khi vụ t.ai n.ạn xảy ra, ông Bùi Văn Duyên, Giám đốc Công ty Bích Thị đã cung cấp cho một tờ báo, nói số hàng đó là 18 tấn, trị giá 1,3 tỷ đồng. Tuy nhiên, mới đây, ngày 12/2, Cục hải quan Quảng Bình đã có văn bản số 124/HQQB-NV nói về giá trị thật của lô hàng này.
Theo đó, vào lúc 10h50 ngày 21/1, xe chở hàng của công ty Bích Thị đã thông quan, lô hàng trên xe có trọng lượng 22.000 kg, tổng giá trị 13.200USD, tức là chỉ ở mức 280 triệu đồng t.iền Việt Nam chứ không thể là 1,3 tỷ như công ty Bích Thị đã khai báo.
Theo Kiên thưc
Vi phạm các quy định pháp luật về lập hội sẽ bị xử lý nghiêm trước pháp luật Khoảng hai tháng nay, một nhóm người bỗng nổi cơn hứng nhảm nhí, thành lập cái gọi là tổ chức "Diễn đàn dân sự". Họ lu loa thành lập diễn đàn để "góp phần chuyển đổi thể chế chính trị của nước ta từ toàn trị sang dân chủ một cách ôn hòa". Dĩ nhiên là chẳng ai là không biết cái động...