Choáng với mâm cơm nhà bạn trai khi đưa người yêu về ra mắt
Theo bạn một mâm cơm “sơ sài” có ảnh hưởng đến hạnh phúc lứa đôi?
Mới đây, một cô gái trẻ có chia sẻ trên trang cá nhân của mình hình ảnh một mâm cơm,cô viết đó là mâm cơm nhà bạn trai dành để đón cô trong ngày đầu ra mắt. Cô tỏ vẻ ngạc nhiên và thất vọng trước sự “đạm bạc” của mâm cơm cùng với đó là nỗi lòng băn khoăn được cô giãi bầy với các cư dân mạng: Hỏi thật các mẹ, yêu nhau và dẫn bạn gái về nhà chơi nhưng mâm cơm chỉ có như thế này thì cô ấy có dám can đảm bước tiếp không?
Mâm cơm nhà bạn trai khiến cô gái băn khoăn có nên tiếp tục tình yêu nữa hay không?
Câu hỏi này của cô gái trẻ đã chạm đúng “chỗ cần gãi” của cư dân facebook, rất nhanh vấn đề của cô gái trẻ nhanh chóng được đưa lên “bàn hội nghị”.
Trước nỗi băn khoắn không biết “tiến” hay “lui” của cô gái trẻ, người nhẹ nhàng thì đưa ra lời động viên cô, mâm cơm như vậy là được rồi, không có vấn đề gì cứ vậy mà bước tiếp chặng đường tình yêu của mình. Bởi tình yêu mới là quan trọng, họ khuyên cô đừng đề cao vật chất trong chuyện tình cảm.
Người nào nhẹ nhàng thì động viên cô mâm cơm như vậy là ổn, không có gì để than.
Video đang HOT
Người nào “ nóng tình” hơn thì không tiếc lời xối xả trước mâm cơm không thể đơn giản hơn thế này:
Không ít người xối xả nói cô hơi đòi hỏi
Mâm cơm kia của cô gái đã nhận được nhiều lời bình luận trái chiều của dân mạng, song điều cốt yêu là tình yêu của cô dành cho bạn trai của mình đến đâu, có đủ lớn để vượt qua tất cả hay không và con người bủa bạn trai cô thế nào, có yêu cô thật lòng hay không mới là điều quan trọng nhất. Còn mâm cơm dẫu có đạm bạc thật đi chăng nữa, nó cũng sẽ chỉ là góp phần tạo thêm động lực cho sự phấn đấu sau này cho hai bạn mà thôi. và tình yêu của hai bạn khi đó mới thật đáng trân trọng.
Theo Phununews
Tôi không thể tin được đây là mâm cơm vợ tôi ăn hàng ngày!
Nếu không có lần về bất ngờ đó, tôi sẽ không thể biết được chuyện gì xảy ra khi tôi đi vắng.
Tôi cay cả sống mũi. Hóa ra mẹ tôi chăm vợ thế này đây? (Ảnh minh họa)
30 tuổi tôi mới lấy vợ. Không phải tôi kén chọn mà là lần nào dẫn người yêu về ra mắt mẹ tôi đều không hài lòng. Mỗi lần chia tay người yêu tôi đau khổ lắm nhưng tôi không muốn cưới người mẹ tôi không thích. Các bạn nói tôi hèn, tôi bám váy mẹ tôi đều chịu hết. Tôi thà đau khổ một mình chứ không muốn sau này vợ tôi, mẹ tôi không nhìn mặt nhau.
Mãi đến đầu năm nay tôi mới quen Hà. Hà không xinh đẹp nhưng rất hiền. Khi dẫn về mẹ tôi không nói gì nhiều, chỉ bảo tôi muốn cưới thì cưới chứ bà không cản nữa. Sau đó chính mẹ tôi đứng ra lo liệu mọi chuyện cưới xin. Ngày cưới, mẹ tôi cầm tay Hà và nói trước toàn thể quan khách rằng sẽ thương yêu Hà như con ruột khiến tôi rất vui và yên lòng.
Đêm tân hôn, mẹ tôi gọi Hà xuống nói chuyện gì tôi không biết. Chỉ biết lát sau, Hà đi lên phòng với vẻ mặt buồn rười rười. Tôi gặng hỏi mãi em mới nói mẹ đã lấy lại hết tiền vàng cưới rồi. Tôi định đi hỏi mẹ thì em ngăn lại không cho. Hôm sau, khi vợ đi chợ tôi mới lựa lời hỏi mẹ. Nào ngờ mẹ tôi to tiếng: "Ai sinh mày, nuôi mày lớn thế này rồi đi cưới vợ cho mày mà mày dám đòi lại vài chục triệu hả? Chưa chi mà con Hà đã điều khiển mày thế rồi à?" Tôi thấy mẹ giận nên cũng thôi không nói đến nữa.
Mỗi lần chia tay người yêu tôi đau khổ lắm nhưng tôi không muốn cưới người mẹ tôi không thích. (Ảnh minh họa)
Vậy mà khi vợ tôi về, mẹ tôi đã làm to chuyện lên. Bà mắng Hà xối xả. "Mới nứt mắt về làm dâu đã ra lệnh cho chồng. Tôi lấy tiền anh chị để tôi mua sắm trong phòng anh chị. Còn dư thì tôi để dành phòng khi anh chị đau ốm, sinh đẻ. Vậy mà chị nói gì với con trai tôi để nó hạch sách đòi tiền lại hả?"
Hà chỉ biết đứng yên chịu trận chứ không có cơ hội giải thích. Đêm đó, em phải xin lỗi và năn nỉ bà mới chịu xuống ăn cơm. Chỉ khi về phòng, Hà mới khóc nức nở vì bị tổn thương. Thương vợ, tôi chỉ biết ôm lấy em mà xin lỗi.
Sợ cảnh này tái diễn nên tôi rút hết tiền tiết kiệm để mua một căn nhà nhỏ trên thành phố. Tôi nói với mẹ rằng vợ chồng tôi chuyển lên đó ở cho gần chỗ làm, sau này con cái cũng có điều kiện phát triển tốt hơn. Mẹ tôi đồng ý với thái độ khó chịu. Bà còn cạnh khóe tôi sau này cứ ở hẳn trên ấy đừng về nữa.
Vợ tôi có bầu ngay khi chúng tôi chuyển lên thành phố sống. Thời gian ấy chúng tôi cũng đôi lần về thăm mẹ nhưng bà đều không tiếp chuyện. Nghĩ mẹ còn giận chuyện chuyển nhà nên vợ tôi cứ nhắc tôi phải chú ý cư xử cho mẹ đừng buồn. Em còn chủ động gọi điện về hỏi thăm hay kêu tôi đưa về thăm mẹ những khi nghe tin bà bệnh.
Đến lúc vợ tôi sinh, mẹ tôi chẳng hiểu sao thay đổi thái độ hoàn toàn. Bà một hai đòi lên thành phố chăm con cháu. Mỗi ngày đi làm về, nhìn thấy cảnh mẹ và vợ cùng vui vẻ bồng bế con tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Tôi hay hỏi vợ mẹ có làm khó em chuyện gì khi ở cữ không? Rồi chuyện ăn uống thế nào? Vợ tôi đều nói mẹ đối với em rất tốt, nấu ăn kĩ càng và ngon. Nghe vậy tôi cũng yên tâm.
Trưa nay tôi kí hợp đồng xong sớm. Mọi người rủ nhau đi nhậu nhưng tôi không đi mà về thẳng nhà. Tôi muốn biết vợ tôi ở cữ ăn uống thế nào mà người cứ ốm đi mãi, mới chưa đầy tháng mà sữa ít đến mức con bú không đủ no.
Tôi dựng xe ở cổng rồi đi thẳng vào nhà. Tôi vào phòng vợ cũng không thấy em. Vợ tôi hình như cũng chưa ăn trưa vì phần cơm còn đậy lồng bàn để trên bàn. Lật lồng bàn, tôi sững sờ khi thấy thức ăn ở cử của em. Một tô cơm nhỏ, vài miếng dưa leo, một bát canh rau lõng bõng nước và một chén mắm. Đây là thức ăn em ăn hàng ngày sao?
Tôi còn chưa dứt suy nghĩ thì lại thấy vợ khệ nệ bưng thau quần áo từ nhà tắm đi ra. Tôi càng sửng sốt hơn. Em mới sinh có 3 tuần thôi mà. Thấy tôi, em cũng bất ngờ lắm nên luống cuống thấy rõ. Tôi cay cả sống mũi. Hóa ra mẹ tôi chăm vợ thế này đây?
Hiện tại vợ tôi vẫn không cho tôi làm to chuyện. Nhưng tôi không thể chịu đựng nổi nữa rồi. Tôi muốn tìm cách nào để mẹ về quê. Thà tôi thuê người chăm vợ con chứ không thể để mẹ tôi hành hạ em thế này mãi. Nhưng tôi phải làm thế nào cho vẹn toàn đây?
Theo blogtamsu
Chuyện người mẹ nghèo chết nghẹn trên mâm cơm mừng thọ mình khiến ai đọc cũng căm hận Con cái thì còn mải mê nâng cốc với bạn bè chẳng ai để ý tới người mẹ đang ngồi một mình bên bàn thức ăn, miệng há to tay ôm cổ nghẹn. Bà bê bát cơm lên và vội, và rồi... bà đã bị nghẹn đút chặt lấy cổ. (Ảnh minh họa) Cả cái làng ấy ai cũng phải cảm phục người...