Choáng vì gặp vợ ngoan vào nhà nghỉ cùng trai lạ
Tôi thấy em vừa đi ca đêm xong, lại tiếp ca đêm nữa rất hào hứng chứ không tỏ ra mệt mỏi chút nào.
Tôi và Trâm quen nhau khi chúng tôi cùng tập trung lên tỉnh để tham gia hội thi tay nghề giỏi của lớp công nhân trẻ. Một tuần gặp gỡ, giao lưu học hỏi kinh nghiệm đã khiến tôi và Trâm trở nên thân thiết. Cuộc khi kết thúc, tôi được giải khuyến khích còn Trâm có giải nhì.
Bước từ sân khấu xuống Trâm đã dành cho tôi một nụ cười tươi rói cùng ánh mắt thật tình cảm khiến trái tim trai trẻ của tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Rồi Trâm chủ động cho tôi số điện thoại của em và ngay chủ nhật tuần đó Trâm đã cùng tôi hàn huyên trong quán café bình dân gần xí nghiệp nơi Trâm làm việc.
Tôi bắt đầu thoáng chút nghi ngờ vợ (Ảnh minh họa)
Gia đình ủng hộ cho tình cảm của Trâm và tôi sau khi chúng tôi đã có 2 năm đi lại tìm hiểu. Đám cưới dược tổ chức vui vẻ, đầm ấm với sự có mặt của bố, mẹ, người thân và bạn bè đồng nghiệp của hai đứa.
Trâm 22 tuổi, còn tôi 25 nên trước mắt chúng tôi thống nhất chưa có con vội để làm tốt việc của xí nghiệp, tích lũy kinh tế làm sao trước khi đón thành viên mới vợ chồng tôi cũng có được một chỗ ở đàng hoàng chứ không phải thuê trong xóm trọ của công nhân nữa.
Đúng là tôi có phúc, có duyên mới gặp được Trâm, em vừa trẻ trung, xinh đẹp, hiền ngoan lại có chí phấn đấu vươn lên trong công việc, hầu như tháng nào, quý nào em cũng được tuyên dương và có phần thưởng do vượt định mức.
Rồi Trâm được xí nghiệp của em cử đi học một khóa nâng cao tay nghề để đưa em vào vị trí phụ trách dây chuyền sản xuất sau hơn một năm chúng tôi thành vợ, thành chồng. Khóa học kéo dài 6 tháng, Trâm ăn, ở tập trung nên thỉnh thoảng em mới ghé về thăm tôi, còn tôi không lên nơi em học vì trường không có nhà khách, vả lại em cũng dặn tôi em về thì được còn tôi lên trường sẽ gây khó cho em…
Không muốn vợ đã học hành căng thẳng lại còn bấn bíu vì chồng thăm nom mất thời gian nên tôi nghe lời em, yên tâm làm tốt công việc của mình và chờ em công thành danh toại trở về.
Video đang HOT
2 tháng cuối của khóa học, Trâm báo sẽ không về thăm tôi được với lí do là em chuẩn bị thi để lấy chứng chỉ. Rồi cái ngày tôi được bên vợ đã đến, tôi đón Trâm trong niềm vui háo hức, tôi hỏi Trâm đủ chuyện và muốn xem kết quả học tập của em. Thế nhưng đổi lại trước thái độ nhiệt tình của tôi Trâm chỉ ừ hử trả lời qua loa làm tôi thấy Trâm có điều gì đó không bình thường.
Những ngày sau đó Trâm hay vắng nhà hơn, có hôm tôi thấy em vừa đi ca đêm xong, lại tiếp ca đêm nữa rất hào hứng chứ không tỏ ra mệt mỏi chút nào.
Từ khi đi học về Trâm cũng xinh hơn với váy áo hợp thời trang, với son phấn mỗi khi em ra đường trong những ngày không phải vào ca sản xuất.
Buồn nhất là chuyện tình cảm vợ chồng riêng tư của chúng tôi được chăng hay chớ, chứ không nồng nàn, thường xuyên như trước nữa. Tôi bắt đầu thoáng chút nghi ngờ vợ, rồi cái thoáng chút đó ngày càng lớn hơn khiến tôi không thể bỏ qua bất cứ sự thay đổi nào của Trâm nữa.
Cho đến một buổi chiều Trâm báo em phải thi tay nghề cùng mấy công nhân giỏi nữa để lãnh đạo chính thức cho em vào vị trí phụ trách dây chuyền sản xuất.
Thấy em chuẩn bị đi làm mà như đi dự tiệc, tôi âm thầm theo chân em. Tôi thật sự choáng váng khi thấy vợ mình dừng xe trước một nhà nghỉ khá xa nơi ở của chúng tôi và gần như ngay lập tức một trai trẻ lạ mặt xuất hiện, cậu trai xăng xái đẩy xe máy của Trâm vào nơi gửi rồi quay ra ôm chầm lấy vợ tôi như lâu ngày mới gặp mặt. Rồi họ dìu nhau vào nhà nghỉ một cách âu yếm, tình tứ.
Theo Antri/24h
7 năm ròng không có con, đến khi báo tin có bầu thì mẹ chồng giận dữ...
Rồi ngày đó cũng tới, Ngân khóc nức nở khi biết mình có bầu. Ngân vui mừng báo tin mình có thai cho gia đình chồng biết. Cứ ngỡ mọi người sẽ rất vui, nào ngờ...
Ngân và Hưng cưới nhau đã 7 năm dài rồi mà vẫn chưa có được mụn con nào. Gia đình Hưng lại khuôn phép cổ hủ, trông ngóng con dâu sinh con trai. Vì Hưng lại là con trai trưởng của dòng họ mấy đời. Cũng may là Hưng thương vợ nên cũng cố gắng suốt 7 năm vì vợ chạy chữa khắp nơi. Nhưng càng thăm khám nhiều thì cả hai vợ chồng lại càng cảm thấy mệt mỏi vì không có gì bất thường.
Suốt 7 năm qua, Ngân luôn biết chồng phải nghe không ít những lời khó nghe của dòng họ và ba mẹ. Thương chồng mà cô nghe đâu có bác sĩ khám giỏi cũng ráng đi cho bằng được. Nhiều đêm, vì quá tuyệt vọng mà Ngân nghĩ đến chuyện ly hôn cho thanh thản. Chuyện con cái sao quá dễ dàng, tự nhiên với nhiều người, mà với vợ chồng cô lại gian truân thế này? Nhưng vì còn thương chồng nhiều, Ngân lại không nỡ, thôi thì cố được ngày nào hay ngày đó.
Chuyện con cái sao quá dễ dàng, tự nhiên với nhiều người, mà với vợ chồng cô lại gian truân thế này? - Ảnh minh họa: Internet
Rồi ngày đó cũng tới, Ngân khóc nức nở khi biết mình có bầu. Ngân vui mừng báo tin mình có thai cho gia đình chồng biết. Cứ ngỡ mọi người sẽ rất vui, nhưng không, họ bình thản như không, rồi lại bàn nhau liệu đứa trẻ này là trai hay gái? Nhìn thấy cảnh này mà lòng dạ Ngân như nát tan. Cô vội hoảng sợ khi nghĩ nếu đứa trẻ chưa kịp thành hình mà cô mong chờ suốt 7 năm nay là con gái thì con gái thì sẽ thế nào? Họ liệu có chấp nhận?
Mang thai mấy tháng đầu, Ngân bắt đầu nghén ăn uống. Cô thèm ăn cay. Mẹ chồng cô thấy vậy lại chắc chắn rằng cái thai là con gái. Thấy vậy mà cả dòng họ nhà chồng của cô mở cuộc họp. Mẹ chồng cô cứ bình thản nói, có phần khó chịu:
- Vợ mày bầu con gái rồi. Nghén đồ cay là bầu con gái không sai vào đâu!
Hưng dù thương vợ nhưng nghe lời ba mẹ răm rắp. Thấy mẹ bảo vậy, anh cũng tỏ vẻ chán chường:
- Khó khăn lắm mới có con, lại là con gái...
- Anh nói vậy là sao? Con gái thì cũng là con anh chứ ai! - Ngân thẳng thắn nói với chồng
Hưng tỏ vẻ khó xử còn bố mẹ chồng của Ngân thì lại buồn bã chán nản ra mặt. Thấy vậy, Ngân không ngại lớn tiếng nói:
- Ba mẹ và mọi người ơi, làm sao thế ạ? Con gái thì sao ạ? Thời này là thời nào rồi, chẳng lẽ mọi người lại quan trọng chuyện trai gái đến vậy sao?
Mọi người im lặng, chỉ có mẹ chồng cô lại tỏ vẻ tức giận:
- Cấm không được đẻ đứa nhỏ này ra! Tụi bây ở cả 7 năm trời mới có được con. Đã đẻ thì phải đẻ con trai, còn nối dõi tông đường! Là con gái thì bỏ đi, còn lấy sức mà có bầu đứa khác!
- Sao mẹ có thể nói vậy? Mẹ muốn giết cháu nội của mình sao?
Sao mẹ có thể nói vậy? Mẹ muốn giết cháu nội của mình sao? - Ảnh minh họa: Internet
Ngân như hoảng loạn nhìn sang chồng thì anh cũng chẳng phản ứng gì. Chẳng ai trong dòng họ lên tiếng bảo vệ cô và đứa nhỏ này. Cô cảm thấy hoang mang tột độ. Đây là đứa trẻ cô khấn vái, cầu xin thượng đế suốt 7 năm dài, giờ lại phải bỏ con vì cái suy nghĩ cổ hủ của gia đình chồng?
Suốt mấy ngày dài sau đó, vì quá đau lòng, lại nghén nhiều hơn mà Ngân không ăn nổi gì. Thấy vậy, mẹ chồng cô lại càng nói thêm vào. Bà bảo chỉ vì đứa nhỏ mà cô khổ sở, phải bỏ nó cô mới khỏe lại được. Nghe vậy, Ngân không ngần ngại soạn đồ đạc về nhà mẹ đẻ. Ngày cô đi, chồng đau lòng chứ chẳng dám níu kéo cô. Cô vừa về tới nhà, đã ôm lấy mẹ ruột khóc nức nở.
Những ngày cuối thai kỳ, cũng không ít lần nhà chồng sang thăm hỏi xem cô có siêu âm thai nhi chưa. Nhưng chưa lần nào mẹ cô cho họ vào gặp cô. Đến ngày sinh con, cũng chỉ có mẹ cô ở bên. Vật vã suốt gần 2 tiếng cô mới sinh được con. Vừa nghe tiếng con khóc, cô đã vội hỏi:
- Con em khỏe không vậy ạ?
- Bé ngoan và khỏe mạnh lắm. Con trai em nhé!
Cô nghe thấy mà tự dưng nước mắt chày ra lúc nào không hay. Cô ôm bao tủi nhục, muộn phiền để sinh bằng được đứa trẻ này. Giờ hóa ra đứa trẻ bị dòng họ nội rùa bỏ lại là con trai. Cô tự hứa với mình sẽ không bao giờ để nhà chồng biết nó là con trai. Cô không muốn con mình bước vài gia đình độc ác và tàn nhẫn đó!
Theo Phununews
Tâm sự nhói lòng của thiếu nữ biết mình nhiễm HIV từ nhỏ Năm nay tôi đã 18 tuổi, tôi vừa tốt nghiệp trung học. Nhiều người bảo rằng tôi có thể khiêu chiến với thần chết. Cách đây 10 năm, tôi vô tình bị nhiễm HIV từ mẹ. Thật ra mẹ tôi cũng không biết mình bị nhiễm HIV. Mẹ làm ở công ty môi trường đô thị, mẹ vô tình bị nhiễm HIV trong...