Choáng váng vừa cưới xong, mẹ chồng gọi điện đòi trả nợ 400 triệu
Đúng lúc hai đứa vui mừng vì cuối cùng cũng được ở gần nhau thì em trai anh, rồi mẹ anh gọi điện đòi gửi tiền trả nợ sửa nhà. Số tiền ít thì không nói nhưng mẹ anh bảo cần 400 triệu.
Chào mọi người, khi tôi viết những dòng này ra là lúc cuộc sống của tôi rơi vào bế tắc, ngõ cụt. Mọi chuyện bắt nguồn từ những sai trái mà tôi gây ra khi còn trẻ.
Tôi năm nay 27 tuổi, lấy chồng đúng vào năm Kim Lâu (26 tuổi), lại sao hạn Thái Bạch như người xưa bảo nên từ đầu năm ngoái đến bây giờ, cuộc đời tôi rơi vào những bi kịch mà có lẽ không thể nào thoát ra được.
Tôi đã lấy chồng cách đây 5 tháng và đã có bầu 6 tháng. Hiện tại khi tôi gõ những dòng chữ này, con vừa đạp trong bụng còn tôi nước mắt dàn dụa không sao ngăn nổi. Chưa bao giờ tôi nghĩ cuộc đời mình lại có lúc bất hạnh, bản thân mình bất lực đến thế này. Khi kể những dòng tâm sự thật của cuộc đời mình ra, chỉ mong mọi người hiểu được để cảm thông và đưa ra những lời khuyên giúp tôi.
Tôi và chồng tôi quen nhau sau khoảng 2 tháng thì đi đến hôn nhân. Chồng tôi là một người có công việc đường hoàng, anh ấy hơn tôi 1 tuổi. Ngày mới quen anh ấy, tôi vừa trải qua một cú sốc lớn về chuyện tình cảm.
Tôi từng yêu một người đàn ông đã có gia đình, đó là tình cảm thực sự chứ không toan tính gì bởi gia đình tôi cũng có điều kiện và tôi có việc làm đàng hoàng, ổn định ở Hà Nội. Và khi quen rồi yêu, tôi không biết anh ấy đã có vợ con. Nói đúng ra là tôi bị lừa dối từ đầu.
Chỉ đến khi tôi lỡ mang bầu rồi bỏ việc Hà Nội, về quê vào làm ở một cơ quan nhà nước thì mới bị vợ anh ấy phát hiện và cũng là lúc tôi biết, mình đã quan hệ với một người đàn ông có gia đình. Sau đó, khi tôi quyết giữ con thì đến 8 tuần tuổi, con chết lưu. Mối quan hệ giữa tôi với anh ta cũng chấm dứt với những nỗi đau khôn nguôi. Tôi bị tổn thương tinh thần nặng nề.
Đúng lúc đó thì tôi quen chồng tôi bây giờ. Theo cảm nhận củ tôi ban đầu thì chồng tôi là một người biết chăm lo gia đình, sẽ là một người chồng người cha tốt, công việc của anh cũng ổn định, sự nghiệp đang phất lên, hơn hẳn những người bạn cùng tốt nghiệp với anh ấy.
Lúc ấy, phần vì nể phục anh, phần vì mẹ anh (bố anh đã mất) giục cưới nên tôi quyết định đồng ý làm đám cưới, dù cả hai mới quen nhau đúng 2 tháng.
Gia đình anh rất khó khăn, bố anh trước kia là bộ đội trong thời chiến, đến thời bình về với gia đình thì mắc ung thư. Mọi tài sản dồn vào chữa trị cho bố nên trong nhà chẳng có gì đáng giá. Lần đầu tiên anh mời tôi về n hà anh , thấy hoàn cảnh gia đình nghèo túng tôi càng thương hơn.
Nghe anh kể, sau khi tốt nghiệp đại học, ra trường có việc làm, hàng tháng anh gửi tiền về cho mẹ trả nợ và nuôi hai em ăn học đến lúc ra trường, tôi càng thương và cảm phục anh hơn.
Video đang HOT
Tôi thực sự không yêu anh ất nhiều nhưng cảm phục nghị lực cũng như vai trò của anh trong gia đình.
Thế rồi anh dẫn tôi về ra mắt, mẹ anh rất quý tôi, rất mừng vì con trai cả tìm được người bạn gái xinh xắn, khỏe mạnh, công việc ổn định ngay gần nhà. Nhưng trớ trêu là, nhà anh cách nhà người yêu cũ của tôi chưa đầy 1km. Dĩ nhiên, chuyện của tôi cũng tai tiếng khắp nơi vì chị vợ kia từng đi rêu rao, nói xấu tôi và chồng chị ấy với khắp cơ quan, đơn vị trong huyện.
Lúc anh ấy ngỏ lời muốn làm đám cưới, tôi rất phân vân vì chuyện tai tiếng của tôi thì có khi cả huyện ai cũng biết, huống hồ nhà anh lại ở ngay gần cơ quan tôi làm.
Có lần, chúng tôi gần gũi, tôi thú nhận rằng mình không còn trong trắng, tôi không xứng đáng với anh ấy vì có quá khứ không tốt, anh ấy bảo chấp nhận hết, anh chỉ muốn yêu tôi và biết tôi ở hiện tại và tương lai mà thôi. Tôi cũng an tâm phần nào.
Rồi ngày hai bên gia đình gặp nhau cũng đến, mẹ anh đi hỏi 2, 3 ông thầy chọn ngày cưới cho chúng tôi. Mẹ anh cũng nói với tôi rằng nên đi xem thêm vài nơi nữa để chọn được ngày tốt dù năm nay tuổi tôi 26. Nhưng mẹ anh đi xem về vẫn bảo cưới được. Thế rồi tôi và anh đi xem thêm 3 nơi nữa, ai cũng nói cưới được, nhưng ngày cưới khác với ngày mẹ anh xem.
Chúng tôi nói lại thì mẹ anh bảo nghe theo chúng tôi vì không muốn sau này trách móc mẹ điều gì. Khi chúng tôi quyết định cưới ngày 16/2 thì mẹ anh bảo nghe theo nhưng tôi thấy mẹ buồn lắm. Lúc đầu tôi nghĩ hay mẹ thấy bọn tôi không nghe nên buồn, hỏi ra mới biết anh có ý định sửa sang lại nhà cửa trước khi cưới vì không muốn tôi đang ở gia đình đầy đủ tiện nghi mà về nhà anh phải sống thiếu thốn. Nhà lụp xụp, công trình phụ chưa được làm rồi không muốn khi nhà gái đến thăm nhà mà để nhà cửa như vậy.
Tôi thấy anh nói cũng có lý, thứ nhất chiều theo ý mẹ mà hoãn ngày cưới sang 10/4 âm như mẹ anh đi xem, thứ hai là để cho gia đình anh có thời gian sửa sang nhà cửa.
Trong thời gian nhà anh sửa nhà thì gia đình hai bên cũng tiến hành làm các thủ tục cần thiết để sửa xong nhà cưới. Bố anh mất rồi nên có mẹ anh gọi chú liền kề bố, bà nội và một bác bên nhà mẹ anh nữa cũng với em trai anh đến nhà tôi dạm ngõ.
Tuy nhiên, mọi chuyện không suôn sẻ. Bên nhà tôi có bác trưởng họ biết xem ngày có góp ý tuổi hai đứa cưới tháng 2 tốt nhất thì mẹ anh bắt đầu tỏ thái độ. Mẹ anh mở miệng ra là “gia đình bên tôi nghèo nên thế nọ thế kia…”, câu thứ hai là “vâng, gia đình bên đây giàu nhưng gia đình tôi là nhà trai…” nghe rất chối tai dù bác tôi chẳng hề nói lời nào nặng nề, chỉ đem ra bàn bạc. Chỉ vậy thôi mà mẹ anh cãi tay đôi với bác tôi khiến bác tôi rất thất vọng và chẳng muốn nói lại.
Sau khi gia đình nhà trai về, mẹ tôi khóc, mẹ tôi bảo thương tôi có bà mẹ chồng ghê gớm như vậy. Sao lâu nay bảo bà hiền, rồi các bác nhà tôi thì thất vọng nên bỏ về chẳng ai nói lời nào, chỉ biết lắc đầu cho tương lai của tôi với mẹ chồng mà chồng lại công tác xa gia đình như thế thì mệt lắm.
Nhưng vì yêu anh rồi nên tôi bỏ ngoài tai mọi lời khuyên can của bố mẹ, đòi cưới anh bằng được. Chuyện tưởng sẽ êm xuôi nhưng đến gần ngày cưới, gia đình anh phát hiện ra quá khứ của tôi và liên tục can ngăn chồng tôi đến với tôi.
Nhưng anh bỏ ngoài tai hết và quyết cưới bằng được rồi từ gia đình luôn. Mẹ anh ngăn cản, tìm mọi cách không cho chúng tôi làm đăng ký kết hôn. Cuối cùng anh trốn sang xã tôi làm đăng ký. Đám cưới cũng tổ chức ở nhà tôi mà không có sự có mặt của gia đình anh. Rồi chúng tôi ra Hà Nội tổ chức báo lễ với cơ quan anh.
Đúng lúc hai đứa vui mừng vì cuối cùng cũng được ở gần nhau thì em trai anh, rồi mẹ anh gọi điện đòi gửi tiền trả nợ sửa nhà. Số tiền ít thì không nói nhưng mẹ anh bảo cần 400 triệu. Tôi nghe choáng váng hoảng hốt không thốt lên lời. Nhà xây lại đó nhưng vợ chồng tôi có được ở ngày nào đâu mà bắt chúng tôi trả. Hơn nữa, bà đã từ mặt chúng tôi rồi lại vịn cớ xây nhà để cưới tôi về, nếu không thì ở nhà cũ vẫn ổn. Chồng tôi nghe xuôi lòng với lại thấy có lỗi với gia đình khi từ mặt đến với tôi nên cũng muốn vay nợ trả tiền. Trong khi đó, hai đứa cưới xong chẳng có gì, tôi còn phải thuê một căn nhà trọ ngoài Hà Nội để ở chờ việc làm mới.
Tôi phải làm sao đây mọi người ơi? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Theo Người đưa tin
Bắt quả tang chồng trốn vào trong tủ quần áo gọi điện cho nhân tình
Gần đây, em phát hiện chồng mình không chỉ chơi mà là có tình cảm thực sự với một gái làng chơi. Nhiều lần em bắt gặp cả hai nhắn tin tình cảm với nhau trên điện thoại.
Đến bây giờ khi sự việc xảy ra được gần 1 tuần nay, em vẫn không thể nào tin được chồng mình lại có thể nhẫn tâm với mẹ con em như thế.
Chào độc giả mục tâm sự,
Em là Hoa, hiện đang sống và làm việc ở Hà Nội. Quê em ở Ninh Bình, sau khi lấy chồng được 1 năm thì hai vợ chồng ra Hà Nội lập nghiệp. Chồng em làm lái xe cho một doanh nghiệp vận tải còn em làm kế toán ở công ty dược gần nhà.
Thời gian đầu, hai vợ chồng cố gắng nên dành dụm được ít vốn mua một mảnh đất nhỏ ở Xa La, Hà Đông. Sau khi xây được một ngôi nhà cấp bốn ở tạm, em có bầu và sinh con. Nhờ có cái nhà nên khoảng thời gian đó, mẹ chồng mẹ đẻ em thay nhau ra Hà Nội chăm cháu thường xuyên. Vợ chồng em đỡ cực đi phần nào.
Nhưng khoảng 2 năm trở lại đây, chồng em đột nhiên đổ đốn. Từ khi bố mẹ chồng bán một mảnh đất và mua cái xe cho chồng em chạy thuê, anh thường xuyên vắng nhà và không đoái hoài gì đến vợ con ở nhà.
Thế nhưng, thà anh chạy khách kiếm tiền thì được, đây chồng em lại thường tụ tập cờ bạc và gái gú thâu đêm. Hầu như, anh đi biền biệt 1 tuần mới về nhà một lần. Nợ nần chồng chất, có ngày chủ nợ đến đập cửa ầm ầm đòi gặp chồng em nhưng anh ấy không ở nhà, thế là họ vào mang hết đồ đạc đi rồi chửi bới, dọa dẫm.
Con gái em sau lần đó sợ sệt, nhút nhát hẳn. Cứ thấy người lạ là con nép vào gọi mẹ. Khổ vô cùng. Thế nhưng khi nào chồng em về nhà, em có góp ý thì anh ấy lại chửi bới. Việc nhà đổ hết lên đầu em. Có hôm con ốm sốt gần 40 độ, anh ấy vẫn nằm ngủ ngon mặc em một mình vật lộn chăm con.
Thế mà hôm sau, anh ấy lại đi đánh bài và đèo gái vào nhà nghỉ. Em cũng bắt được vài lần rồi nhưng đều tha thứ vì nghĩ thương con. Đến hôm thứ 2 tuần trước, em mới biết được số nợ của chồng lên đến 200 triệu sau những đêm sát phạt trên chiếu bạc.
Đôi lần hai vợ chồng ngọt nhạt, anh giải thích rằng, vẫn chơi là để tìm cơ hội gỡ lại trả nợ nhưng càng đánh càng thua. Mà mỗi lần thua để giải đen anh lại đèo gái vào nhà nghỉ. Không biết anh nghe cái lý ấy ở đâu ra nhưng cứ nghĩ đến chồng mình chơi gái là em điên tiết không chịu được. Có lẽ vì thế mà càng ngày em càng xấu tính, thường xuyên cáu gắt cãi nhau với chồng.
Gần đây, em phát hiện chồng em không chỉ chơi mà là có tình cảm thực sự với một gái làng chơi. Nhiều lần em bắt gặp cả hai nhắn tin tình cảm với nhau trên điện thoại. Sợ em phát hiện, cứ hôm nào về nhà, khi em và con lên giường đi ngủ rồi là anh ấy lại trốn vào tủ quần áo nhắn tin cười rúc rích với đứa kia.
Chẳng biết con hồ ly tinh ấy nó xui khiến chồng em thế nào mà về nhà chồng em thường xuyên chửi đánh em. Thậm chí, giữa tuần trước, anh ấy còn cố tình cầm điên thoại của em rồi nhắn tin cho một anh bạn thân của em. Sau đó, anh ta vu khống cho em ngoại tình rồi chửi đánh vợ.
Em sợ bị đánh như những lần trước nên ôm con bỏ chạy sang nhà em trai em. Chỉ còn hai hôm nữa là sinh nhật con, em sợ con bé buồn khi không có bố tham dự sinh nhật cùng nên có hẹn anh ta ra ngoài nói chuyện tử tế và nhờ vả anh ta hôm đó "đóng vai là người bố tử tế" cho con vui.
Thế mà chồng em nỡ gạt phắt đi, thậm chí còn thản nhiên cầm máy gọi cho đứa con gái kia hẹn đi ăn đi chơi trước mặt em. Quá chán nản và uất ức, em lại nổi nóng chửi. Anh ta không ngại giữa đông người mà tát em hai cái đau điếng rồi bảo "Tôi theo gái là do cô hư hỏng. Đừng có bày đặt dạy đời..."
Mọi người bảo đã như thế rồi em nên làm gì bây giờ đây? Trong lúc em muốn con vui, con có bố ở bên chỉ vào ngày sinh nhật thôi mà anh ta phớt lờ tuyên bố sẽ đi ăn với gái, thử hỏi có ai chịu đựng được? Xin mọi người hãy cho em chút lời khuyên. Liệu em có nên tha thứa cho anh ta thêm lần nữa không?
Theo nguoi dua tin
Cưới xong tôi mới biết chồng từng phản bội mình Cách đây vài ngày tôi vô tình biết ngày xưa hồi chưa lấy tôi, anh vẫn qua lại với người yêu cũ trong khi yêu tôi. Tôi đã kết hôn khoảng một năm, hai vợ chồng đều có công việc ổn định. Tuy sống chung với cha mẹ chồng nhưng tôi hầu như không phải làm việc nhà. Nói chung ai nhìn vào...