Choáng váng khi biết người yêu chỉ xem mình giống như là “mì ăn liền”
Anh chạy theo kéo tôi lại khi biết tôi đã nghe hết câu chuyện đó. Lấy hết sức mạnh của lòng tự trọng, tôi đẩy anh ra và tát mạnh vào mặt anh.
Tôi năm nay 21 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học. Bốn năm đại học trôi qua đã cho tôi biết bao kỷ niệm bên anh – một chàng trai học chung lớp. Và tôi đã từng gọi anh là “chồng” vì chúng tôi sống chung với nhau cũng đã bốn năm.
Cuộc sống sinh viên xa nhà thiếu thốn đủ bề. Cộng thêm những tổn thương tâm lý sau khi ba mẹ tôi ly hôn đã khiến tôi nhận lời về sống chung cùng anh khi hai đứa mới chỉ quen nhau vỏn vẹn 3 tháng.
Tôi cứ ngây thơ nghĩ rằng, sống chung như vậy chúng tôi sẽ được gần nhau hơn, tình cảm ngày càng bền chặt và sẽ tiết kiệm được nhiều chi phí phát sinh.
Thời gian đầu, chúng tôi khá hạnh phúc nhưng càng về sau anh càng thay đổi. Thay vì những bữa cơm ngon canh ngọt như trước thì chúng tôi thường xuyên ăn cơm hộp, mì gói và cuối cùng, khi tôi không lo được cho bản thân thì phải nhịn đói, còn anh thì ra ngoài bên ngoài.
Thời gian phần lớn anh dành cho bạn bè và game online và tôi chỉ là người anh quan tâm cuối cùng sau những sở thích của anh. Nhưng vì yêu anh, tôi chấp nhận đi làm thêm ngày đêm để có tiền trả tiền phòng và cơm nước lo cho anh chu đáo như một người vợ thực thụ.
Xung quanh chỗ làm của tôi cũng có khá nhiều người đợi chờ tôi suy nghĩ lại nhưng trong mắt tôi chỉ có anh. Vì anh đẹp trai, anh ngọt ngào … và anh giống ba tôi.
Thời gian 4 năm học trôi nhanh. Tôi chọn cho mình đề tài nghiên cứu về lâm nghiệp và về quê hoàn thành trong ba tháng. Thời gian tôi về quê, anh luôn dành cho tôi những lời nói ngọt ngào và an ủi tôi hãy cố gắng hoàn thành tốt đề tài.
Vợ tao về quê làm đề tài rồi. Mày khỏi lo. Đối với tao, nhỏ đó chỉ là “mì ăn liền” thôi.
Video đang HOT
Tôi hoàn thành đề tài sớm hơn dự định nên sau hai tháng, tôi đã có mặt ở Hà Nội. Để tạo bất ngờ cho anh, tôi đã không gọi điện thoại báo trước. Bước vào phòng không có ai nên tôi chạy đến quán game gần đó tìm anh. Nhưng lần này, người bất ngờ nhất lại là tôi khi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của anh với mấy người bạn trong lúc ngồi chơi game.
- Nhỏ vợ mày đâu rồi mà dạo này tao thấy mày hay đi với nhỏ khác vậy? Mày không sợ vợ buồn à?
- Vợ tao về quê làm đề tài rồi. Mày khỏi lo. Đối với tao, nhỏ đó chỉ là “mì ăn liền” thôi.
- Mày chán rồi à?
- Ừ! Nhiều khi tao cũng muốn kiếm chuyện rồi chia tay. Nhưng mày biết không, mỗi khi tao giận là nó lại mặc đồ ngủ đợi tao về…
Chỉ nghe đến đây, tôi đã không kiềm chế được cảm xúc của chính mình nữa rồi. Những giọt nước mắt rơi khiến tôi khóc nấc lên từng tiếng. Tôi không bao giờ nghĩ mình chỉ là “mì ăn liền”, là người chỉ biết mặc đồ ngủ để đợi anh về mỗi đêm… Chẳng nhẽ trong mắt anh, tôi chỉ là đứa con gái rẻ rúng thế thôi sao?
Anh chạy theo kéo tôi lại khi biết tôi đã nghe hết câu chuyện đó. Lấy hết sức mạnh của lòng tự trọng, tôi đẩy anh ra và tát mạnh vào mặt anh. Đây là lần đầu tiên tôi tát anh vì bấy lâu nay, chỉ có tôi phải chịu đựng những cái tát như trời giáng từ anh…
Đến nay đã được một năm kể từ ngày xảy ra sự việc đó nhưng trong tim tôi vẫn chưa nguôi được những tổn thương trong lòng.
Theo Khám Phá
Anh trốn vợ sắp cưới đến sống cùng với em
Em không hề biết anh đã có vợ sắp cưới ở quê nên đã chung sống với anh như vợ chồng. Ai ngờ, anh lừa em...
Chị Thanh Bình thân mến!
Em năm nay 24 tuổi, em đang đi làm và có một công việc ổn định. Em đã nghĩ sang năm khi được tuổi em và anh ấy sẽ xây dựng gia đình. Nhưng giờ đây mọi thứ tan vỡ mà em còn mang một nỗi nhục nhã ê chề khi bỗng dưng bị trở thành kẻ thứ 3.
Em gặp anh cách đây 2 năm. Anh hơn em 4 tuổi và đã đi làm. Chúng em yêu nhau và em hoàn toàn không biết anh ấy có người yêu, có vợ sắp cưới ở quê rồi. Đây cũng là lỗi của em, khi em không chịu tìm hiểu anh kĩ. Quê quán anh xa nên em cũng chỉ nghe kể mà chưa về thăm. Một phần vì hai đứa quá bận, phần khác cũng chưa sẵn sàng cưới xin nên hai đứa cứ sống chung với nhau mà chưa tính chuyện về ra mắt nhà anh.
Chúng em thuê một căn hộ nhỏ và sống với nhau như vợ chồng. Nhà em cách thành phố không xa nhưng để tiện đi làm nên em vẫn ra ở riêng. Thi thoảng cuối tuần anh có về nhà em chơi, bố mẹ em rất quý anh. Anh cũng hứa hẹn rằng sang năm được tuổi anh và gia đình sẽ qua nói chuyện với bố mẹ em để tính chuyện cưới xin.
Thế rồi đùng một cái, gia đình anh cùng với cô vợ sắp cưới ở quê kéo nhau lên nhà em chửi bới. Lúc đó em và bố mẹ rất bất ngờ. Thì ra anh đã có vợ sắp cưới rồi. Lần trước gần cưới nhưng do bên nhà anh có ông mất nên phải hoãn đợi vài năm. Anh làm trên thành phố, gặp em, yêu em và về quê không còn muốn cưới chị kia nữa dù hai người đã đính hôn.
Em không hề biết anh ấy đã có vợ sắp cưới ở quê nhà (ảnh minh họa)
Em giải thích không biết điều này nhưng họ vẫn làm ầm lên ở nhà em khiến hàng xóm láng giềng đinh ninh rằng em là kẻ cướp chồng người ta. Anh có bênh vực em, chịu trách nhiệm tất cả nhưng em vẫn rất tuyệt vọng. Em đau không chỉ bởi vì anh lừa dối em mà bỗng nhiên giờ đây em bị mang tiếng xấu. Tất cả mọi người đều biết em sống chung không hôn thú với anh, rồi em cướp chồng người khác... Em và bố mẹ không dám ngẩng mặt lên nhìn ai nữa.
Anh nằng nặc đòi bỏ chị kia vì không còn tình cảm và chỉ yêu em mà thôi nhưng thực sự từ hôm vụ việc xảy ra tới giờ em không còn chút yêu thương gì với anh nữa. Anh đã khiến em và gia đình em nhục nhã ê chề. Giờ em phải làm sao hả chị khi anh liên tục đeo bám em, người nhà anh và vợ sắp cưới thì điện thoại, chặn đường mắng chửi vì cho rằng em không buông tha anh. Làm sao em đối diện với mọi người sau chuyện này đây? Em mong chị cho em một lời khuyên để em vượt qua được nỗi khổ tâm này. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang rất khổ tâm khi bỗng dưng bị biến thành kẻ thứ ba dù ban đầu em không hề có chủ đích như vậy. Em hoàn toàn bị động trong chuyện này và người gây ra lỗi làm là anh ấy chứ không phải em. Giờ đây em đang phải hứng chịu những lời đàm tiếu không hay từ mối quan hệ tay ba rắc rối này.
Chị xin chia sẻ cùng em câu chuyện rắc rối mà em đang phải trải qua. Tuy nhiên, đây cũng là một bài học để em nhìn lại và không bao giờ mắc sai lầm thêm nữa. Em và anh ấy quen nhau, khi em còn chưa rõ về gia đình, nhà cửa, quê quán của anh ấy, chỉ gặp nhau giữa thành phố đông đúc đó mà đã quyết định về sống thử cùng nhau thực sự là một thiếu sót của em. Hơn 2 năm trời quen biết, chưa một lần về thăm nhà của anh ấy mà em vẫn chấp nhận chuyện sống thử và giờ hậu quả là những gì mà em đang phải gánh chịu. Không đánh giá việc sống thử là tốt hay xấu, đúng hay sai nhưng trước khi quyết định việc đó điều em cần phải biết chắc chắn là anh ấy là ai, nhà cửa, quê quán, bố mẹ, gia đình ra sao... Còn ở đây, em quá thiếu thông tin, tất cả những gì em biết về anh ấy chỉ là qua lời anh ấy kể mà thôi.
Em vô tình bị trở thành kẻ thứ ba cướp chồng người (Ảnh minh họa)
Còn hiện tại, sự việc đã xảy ra rồi, giờ có làm cách nào cũng không thể như ban đầu được nữa. Trước hết em hãy hẹn gặp gia đình bạn trai em và cả người vợ sắp cưới của anh ấy để nói chuyện một cách đàng hoàng, tử tế. Em hãy trình bày việc em không hề biết chuyện của anh ấy và hoàn toàn bị động. Em cũng nên nhận lỗi là mình đã quá tin anh ấy nên mới để xảy ra cơ sự này. Ngoài ra, em nói rõ quan điểm của em là không muốn tiếp tục, còn hành động như thế nào là do chính anh ấy chứ không phải em.
Sau khi đã công khai mọi chuyện, em hoàn toàn có thể sống thoải mái dù cho anh ta có đeo bám em thì đấy cũng là việc của anh ấy, không phải em níu kéo. Nếu người nhà của anh ấy vẫn tiếp tục làm phiền, quấy rối em có thể nhờ sự chính quyền.
Riêng về việc em bị ảnh hưởng danh dự, điều này khó tránh. Cần phải có thời gian để những người xung quanh em từ từ hiểu ra mọi chuyện. Chẳng còn cách nào khác là em sống tốt, chín chắn và trưởng thành hơn trong tình yêu. Chị tin rằng qua việc này, em sẽ có cho mình một bài học và sẽ gặp được người đàn ông đích thực thuộc về mình.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Chị Thanh Bình/Eva
Không nghe lời cha, tôi sớm thành mẹ đơn thân, tàn tật Giá như ngày xưa tôi biết nghe lời bố mẹ, tôi nghiêm túc hơn trong cuộc sống thì giờ đây, cuộc sống của tôi đã không đau đớn thế này. Tới giờ, niềm an ủi lớn nhất của tôi là được ở cạnh bố mẹ và con trai tôi, những người sẽ chẳng bao giờ bỏ rơi, hay phản bội tôi cả. Tôi...