Cho những cung đường nhiều gió của đôi ta
Em sẽ lại đi về những con đường ấy, như những ngày xưa. Nhưng, chỉ khác một điều quan trọng: em không có anh.
Viết tặng BN, tặng những cung đường, những kỷ niệm sẽ cùng em đi đến hết cuộc đời !
Có những ngày đi ngang cuộc đời khiến ta nhớ mãi, nó như những ngăn kí ức đầy ám ảnh mà mỗi khi có dịp lại nhói lên đau đáu trong lòng. Đó là những hành trình, những chuyến đi, những ngày tháng anh và em đã cùng nhau đi qua…
Từ tấm bé, em luôn ước mơ xê dịch, mong muốn được phiêu du trên những con đường cùng mây, cùng gió, cùng núi, cùng đèo. Và anh bước đến, đi bên cạnh giấc mơ của em, và vì thế, em vẫn luôn tin rằng, nếu em chẳng bao giờ có thể quên được giấc mơ của mình thì cũng chẳng thể quên được anh. Đâu đó, giữa những ngày tháng xưa cũ ấy, vẫn luôn thấy thấp thoáng ánh mắt ấy, nụ cười ấy, ám ảnh trong cả những giấc mơ.
Em vẫn nhớ như in ánh mắt anh nhìn em lúc đang nghỉ chân giữa những đỉnh đèo chênh vênh, bên một dòng sông thơ mộng, giữa mênh mông trời xanh mây Em vẫn nhớ như in từng lời hứa của anh, rằng sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường, đưa em đến những nơi em muốn, sẽ nắm tay em trên những triền đồi trải đầy hoa dại, những cánh rừng rậm rạp, có những tia nắng lạ xuyên qua nhảy múa lúc cuối ngày.
Rồi lại nhớ về thành phố đầy khói bụi của em và anh. Nơi ta cùng nhau trở về từ những chuyến đi, vẫn thu mình lại trong những góc bình yên ở Đinh, Xoan hay Cuối Ngõ. Anh vẫn thường xuất hiện ở những nơi ấy, gọi một ly café và nhấm nháp nó, nó khiến em gợi nhớ đến những bình yên xưa cũ, khi ngồi bệt xuống ven đường nhóm lửa, đun 1 tách café nóng.
Video đang HOT
Có thể quên được thế nào đây?
Ngày tháng cứ trôi đi, con đường in dấu chân chúng ta càng nhiều. Em gặp những người bạn đồng hành mới, đi đến những vùng đất mới. Anh vẫn dịu dàng trao cho em những quan tâm dịu dàng, khẽ khàng lau nước mắt khi em mệt mỏi, sốt sắng khi thấy em đau.
Nhưng… hình như con đường mình đi cứ dần chạy xa nhau mãi. Đến ngày em giật mình thoảng thốt. Đắng lòng nhận ra, cách chúng ta quan tâm nhau giờ chỉ như một thói quen, ánh mắt anh nhìn ta đã bớt nồng nàn, bớt yêu thương, bớt say đắm. Sững sờ, hụt hẫng.
Rồi em sẽ ra sao khi không còn anh bên cạnh, khi em đi về trên những con đường ngày xưa một mình. Mộc Châu với em sẽ không còn nghe tiếng anh cười vang giữa một sáng mùa đông lạnh giá nữa. Hà Giang không có anh, tam giác mạch bớt hồng, bớt tím, bớt dịu dàng. Lúa ở xứ Mù sẽ không còn vàng óng ả như những ngày tháng 9 xa xôi. Và, nụ cười của em chỉ còn như một buổi chiều tắt nắng ở Sủng Là, chóng tàn, xám xịt, trầm buồn và xót xa.
Tháng 10 lại về rồi anh ạ, em nhớ Hà Giang của chúng mình quá đỗi. Nhớ tam giác mạch tím cháy lòng, khắc khoải, nhớ cao nguyên đã xám xịt sắc đá tai mèo, nhớ con đường xuống Săm Pun hun hút gió, nhớ Mã Pí Lèng một chiều sương giăng trắng. Em sẽ lại đi về những con đường ấy, như những ngày xưa. Nhưng, chỉ khác một điều quan trọng: em không có anh.
Theo Tiin
Ghen... bệnh hoạn
Hoang tưởng ghen tuông là một rối loạn tâm thần nặng, có thể tác động xấu đến tư duy và hành động của người bệnh, thậm chí khiến họ gây án một cách mù quáng.
Chồng là một giảng viên đại học có tiếng, gia đình giàu có nhưng cuộc sống của bà L. không sung sướng gì vì chồng nghiện rượu rất nặng lại rất hay ghen. Nghĩ rằng ghen tuông cũng là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống vợ chồng nên bà cũng cắn răng chịu đựng, dù có những lúc ông hành động thái quá.
Kể tội bạn đời
Vợ đi đâu, làm gì ông cũng tìm cách xen vào, thậm chí mấy năm nay bà không dám may đồ mới bởi cứ mặc một bộ đồ mới ra ngoài là chồng lại làm ầm lên, cho rằng bà... đi với nhân tình.
Chồng ngày càng ghen quá đáng, lại uống rượu ngày một nhiều trong khi tuổi đã ngoài 50 nên bà L. mới mời một người bạn là bác sĩ về nhà khuyên ông bớt rượu. Ai ngờ, sau cuộc nói chuyện, người bạn bác sĩ cho bà biết bấy lâu ông ghen dữ dội không phải vì yêu mà vì... hoang tưởng. "Ông ấy "điều tra" kỹ cả tôi khi tôi xưng là bạn của vợ ông. Sau một hồi nói chuyện, chắc có vẻ tin tưởng nên ông kể tội vợ đủ điều, kể tội cả việc... mấy đứa con gần mẹ cũng làm ông khó chịu. Bệnh nhân này lạm dụng rượu đã lâu nên sinh ra rối loạn tâm thần, trong đó có chứng hoang tưởng ghen tuông nên mới cư xử như vậy" - vị bác sĩ kể lại.
Tư vấn cho một bệnh nhân tại Trung tâm Giám định pháp y tâm thần TP HCM
ThS.BS Nguyễn Ngọc Quang, Giám đốc Trung tâm Giám định pháp y tâm thần TP HCM, cho biết trong quá trình khám chữa bệnh và giám định, ông đã gặp không ít người mắc phải chứng hoang tưởng ghen tuông này. Điều nguy hiểm nhất của hoang tưởng ghen tuông là người mắc bệnh thường đã rơi vào trạng thái rối loạn tâm thần khá nặng và rất có thể phát sinh những hành vi liên quan đến pháp luật khi nổi cơn ghen. Không ít vụ án đáng tiếc đã xảy ra, trong đó có cả án giết người chỉ vì căn bệnh quái ác này.
"Hoang tưởng là những ý tưởng, phán đoán không có trong thực tế nhưng người bệnh cho là có thực và những ý tưởng, phán đoán đó chỉ giảm, hết khi được điều trị. Hoang tưởng có nhiều loại như hoang tưởng bị hại, hoang tưởng theo dõi, hoang tưởng chi phối vật lý, hoang tưởng ghen tuông... Riêng về hoang tưởng ghen tuông, có thể xuất hiện ở cả nam lẫn nữ, đi kèm với nhiều dạng bệnh lý tâm thần. Bệnh nhân thường có những hành động kiểm tra, theo dõi ráo riết, hành hạ, đe dọa, đay nghiến, khủng bố... người yêu hay bạn đời. Họ thường có những rối loạn cả về cảm xúc và hành vi, vui buồn thất thường, đi kèm với rối loạn lo âu, rối loạn giấc ngủ, lạm dụng rượu và chất kích thích..." - BS Quang phân tích.
Cần bình tĩnh xử trí
Một trong những vấn đề người bị hoang tưởng ghen tuông gặp phải sẽ là sự tan vỡ hôn nhân. Và thậm chí sau cuộc hôn nhân tan vỡ đó, họ vẫn không tìm được cuộc sống bình thường nếu không được điều trị. "Một lần, vợ của một bệnh nhân cũ đã gọi điện "cầu cứu" tôi vì đã chia tay nhiều năm, chị đã có gia đình mới mà anh này cứ liên tục gửi thư mắng nhiếc chị và chồng mới. Gần đây, vợ của một bệnh nhân khác cũng tìm đến tôi chia sẻ rằng chị đã chịu không nổi nữa, phải quyết chia tay. Xét thấy bệnh nhân đang bất ổn và có nhiều ý tưởng khá điên rồ, tôi khuyên chị tạm thời gác chuyện ly hôn vì có thể khiến bệnh nhân hành động khó lường" - BS Quang kể.
Theo ThS. chuyên viên tâm lý Trần Thị Yến Nhi, Đơn vị Tâm lý Trung tâm Giám định pháp y tâm thần, người mắc hoang tưởng ghen tuông cần được điều trị bằng thuốc phối hợp với liệu pháp hành vi và nhận thức. "Hành động lệch lạc của người bị hoang tưởng là do nhận thức sai, nên phải được điều trị để chuyển hướng nhận thức. Ngoài ra, người bị chứng này thường có mối ám ảnh về một cuộc hôn nhân bất ổn nên việc điều trị tâm lý giúp người bệnh an lòng hơn. Điều cần thiết là người mắc rối loạn tâm thần cần có gia đình bên cạnh chăm sóc để giúp họ ổn định tâm lý, khi đó bệnh sẽ dễ điều trị hơn rất nhiều", bà Yến Nhi nói.
Loạn thần do rượu
ThS-BS Nguyễn Ngọc Quang cho biết thêm ông vừa điều trị cho một bệnh nhân nghiện rượu, hễ uống vào là xuất hiện hoang tưởng ghen tuông và hành hạ vợ. Đây cũng không phải là trường hợp cá biệt, vì hoang tưởng ghen tuông rất thường xuất hiện ở người loạn thần do lạm dụng rượu lâu dài. Có người khi uống rượu vào thì cơn hoang tưởng cũng đến, có người thì lúc nào cũng bị hoang tưởng ám ảnh. Điều này rất nguy hiểm bởi chỉ riêng loạn thần do rượu cũng đủ để người bệnh thực hiện hành vi nguy hiểm.
Để điều trị cho nhóm người này, trước hết phải giúp họ cai rượu.
Theo VNE
Ôi, nước mắt đàn ông! Khi chị hai tôi mất, anh rể đã đập đầu vô tường đòi chết theo. Rồi khi chôn cất chị hai, anh lại lao xuống huyệt mộ ôm lấy nắp quan tài khiến ai nhìn thấy cũng không cầm được nước mắt. Mọi người phải lôi anh lên, "áp giải" về nhà, cắt cử người canh chừng để anh không làm chuyện dại...