Cho hay giữ?
Tôi là bà mẹ đơn thân. Con gái tôi đang học năm cuối đại học, các bạn cháu đã sống thử hoặc kết hôn. Cháu cũng không ít lần nghe lời đề nghị ăn trái cấm từ bạn trai.
ảnh minh họa
Nhiều bài báo mạng còn gợi ý: nếu đã trưởng thành và độc lập về kinh tế, nên sống thử trước hôn nhân, để xem hai người có phù hợp với nhau về vấn đề tế nhị hay không, rồi quyết định đi tiếp hay dừng lại đúng lúc. Nói chuyện với mẹ, cháu cứ úp mở về chuyện “còn” hay “mất”.
Theo bác sĩ, tôi nên khuyên con gái mình cho hay giữ?
Chào chị,
Bác sĩ Hoa Tiêu xin chia sẻ với chị hai lời khuyên dành cho con gái về chuyện trinh tiết:
Video đang HOT
1/ Nếu cháu chưa ăn trái cấm
Một cô gái biết mình có giá trị sẽ không “cho đi” một cách dễ dàng. Dù thời đại này có thể coi cháu là cổ hủ, nhưng một người mẹ, một người thanh niên và gia tộc nhà chồng vẫn rất hãnh diện đón cô dâu còn nguyên vẹn trong lễ cưới. Cho dù cuộc sống vợ chồng sau này không tránh khỏi những lần phiền lòng, nhưng chắc chắn sẽ bớt đi một cái cớ cho những chuyện khiến cháu phải đau đầu thanh minh, cãi vã, bất hòa.
Thêm vào đó, việc không quan hệ tình dục trước hôn nhân tránh cho người con gái bị mang thai ngoài ý muốn, mà hậu quả nặng nhất là đi phá thai và lỡ dở chuyện học hành, nhẹ hơn là đẩy phụ huynh vào tình thế khó xử, phải vội vàng tổ chức “cưới chạy bầu”. Đấy là chưa kể, chàng trai chưa chuẩn bị tâm lý làm cha, bộc lộ những điều làm cô gái thất vọng, trái cấm đã biến thành trái đắng.
2/ Nếu cháu không giữ được
Hãy coi đây là một tai nạn và đừng để tái diễn. Cũng đừng dại dột coi mình là đã mất giá trị, là “hàng xài rồi”. Người nữ còn bao nhiêu điều làm nên phẩm giá, không riêng gì cái màng sinh học bé tí xíu ấy. Hãy học hỏi và bổ sung thêm nhiều kiến thức cho mình: nâng cao nghề nghiệp, kỹ năng tổ chức gia đình, giao tiếp ứng xử có văn hóa, tự tin, tế nhị, nết na, biết chia sẻ… Bạn trai và gia đình của người yêu sẽ nhận thấy ở cháu những phẩm chất tốt đẹp của một người phụ nữ cho gia đình mai sau.
Nên nhớ, khi bắt đầu một tình yêu mới, đừng điên rồ cho đi một lần nữa (với ý nghĩ “chẳng còn gì để mất”). Không cần nói dối hoặc vờ vịt diễn kịch, cũng không cần khai báo hoặc mặc cảm tự ti. Trong suốt quá trình tìm hiểu, chị khuyên con khéo léo tìm hiểu chàng trai thuộc týp đàn ông nào, mẫu người vợ của chàng ra sao, có phù hợp với con người cháu hay không?
Có người nói: thời nay nửa chỉ vàng đã khó kiếm, trót mất đi cái “ngàn vàng” thì còn mong gì nữa! Nói như vậy, chẳng lẽ những người phụ nữ không còn trinh (góa bụa, đã ly hôn hoặc bị ngược đãi phải chia tay với người đàn ông chẳng ra gì…) không còn cơ hội để có hạnh phúc xứng đáng hay sao? Theo tôi biết, họ vẫn là niềm ao ước của nhiều người đàn ông tốt.
Theo VNE
Tá hỏa khi biết bạn trai là gay
Bây giờ thì tôi đã biết mình sai lầm khi để anh đi vào con đường làm nghệ thuật.
Vì đam mê chụp ảnh mà anh trở thành người có phong cách nghệ sĩ, giao du với rất nhiều người có tố chất nghệ sĩ và cũng nhiều người mất &'chuẩn đàn ông'. Thế mà, trước đây tôi từng yêu anh bởi vẻ ngoài lãng tử của anh. Chết mê chết mệt bởi người đàn ông nhìn rất có tố chất nghệ sĩ ấy.
Ngày đó, chúng tôi cùng chơi trong hội phượt. Anh là hội phó hội phượt, lúc nào đi chơi, anh cũng mang theo chiếc máy ảnh. Đặc biệt, anh chụp ảnh rất đẹp, nhìn chất hơn rất nhiều so với người khác. Khi đó chúng tôi còn là sinh viên. Hỏi sau này ra trường anh muốn làm gì, thì anh nói, tất nhiên là nhiếp ảnh gia. Lúc ấy tôi mừng lắm, vì ngày trước, yêu được một người nghệ sĩ như thế đâu phải là dễ.
Chúng tôi quen nhau, nói chuyện vui vẻ và rồi thân nhau. Lâu dần, sau nhiều lần đi chơi cùng nhau, anh đã có tình cảm với tôi. Tôi cũng đã có cảm tình với anh, yêu thương anh. Và vào một ngày đẹp trời, anh đã tỏ tình với tôi, khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Yêu nhau rất lâu, đi đâu anh cũng đưa tôi đi cùng, hội phượt càng ngày càng vui hơn vì chúng tôi có tình ý với nhau.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh cũng về gia đình tôi gặp mặt, ra mắt bố mẹ tôi. Cả nhà tôi mừng lắm, vì dù sao anh cũng là người có học, biết cư xử, lại ăn nói dễ chịu, vui vẻ. Còn tôi, sau lần về ra mắt gia đình anh, bố mẹ anh cũng không gây cản trở gì, ai cũng quý mến tôi. Chúng tôi cứ thế yêu nhau rất hạnh phúc.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh cũng về gia đình tôi gặp mặt, ra mắt bố mẹ tôi. (ảnh minh họa)
Sau đó, anh bảo muốn đi làm kiếm tiền thêm một năm nữa, khi có tiền tích cóp rồi sẽ cưới. Tôi cũng đồng ý việc đó vì không muốn bố mẹ phải lo chuyện tiền nong cho mình cưới xin. Thế rồi anh mải miết đi làm, anh lao vào công việc chụp hình của mình. Anh nhận các hợp đồng chụp ảnh cưới, còn cả việc chụp ảnh đôi theo dịch vụ. Cuối cùng, sau gần 1 năm, chúng tôi bàn bạc lại chuyện cưới xin thì mọi thứ không như ý.
Vào một ngày, tôi bất ngờ đến nhà anh chơi. Tôi đã đi chợ, chuẩn bị rất nhiều đồ nấu ăn, vì hôm đó là kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi. Vì muốn anh bất ngờ nên tôi đã đứng trước cửa anh gọi điện, thử hỏi anh ở đâu, nhưng không ngờ, cửa nhà anh mở mà anh lại nói, anh không có nhà. Vì trí tò mò của mình, tôi lén đẩy cửa vào xem thực chất có chuyện gì xảy ra. Thất ngờ, tôi thốt lên khi thấy anh đang đùa cợt, nằm ôm ấp với một người trên giường. Đó lại là người đàn ông chứ không phải phụ nữ. Tôi choáng váng, tại sao lại có chuyện như vậy chứ. Anh đang yêu người đàn ông đó sao, anh bị gay sao?
Tôi nghĩ lại những lời cảnh báo của bạn bè, họ đã nói với tôi rằng phải cảnh giác anh làm cái nghề nhiếp ảnh ấy, vì nghề ấy rất dễ bị gay. Dù mình có là đàn ông đích thực thì khi đi vào môi trường ấy cũng dễ bị lây bệnh. Thế mà tôi không tin, tôi cho rằng mọi người vì ghen với tôi nên nói như vậy. Giờ thì tôi đã chứng kiến toàn bộ sự việc, tôi hiểu rồi!
Anh hốt hoảng không nói thành lời, cổ họng anh nghẹn lại, anh thảng thốt khi thấy tôi. Dường như anh muốn giấu tôi chuyện này và vẫn tổ chức đám cưới cùng tôi. Anh muốn tôi làm bình phong cho anh, che đậy giới tính của anh. Anh định nhẫn tâm với người phụ nữ yêu và tin anh như vậy sao?
Giờ thì tôi quá hối hận rồi, tôi cảm thấy mệt mỏi, lo sợ, hãi hùng lắm. Tôi không thể tưởng tượng được ngày mình gần gũi người đàn ông ấy thì sẽ ra sao. Thế mà bao lâu nay, tôi vẫn ôm hôn anh ta, thật kinh khủng.
Tôi không nói lời nào, quay mặt đi, rơi những giọt nước mắt hối tiếc cho cuộc tình của mình. Coi như mọi thứ chấm dứt, tôi phải trả lại anh với thế giới của anh và tìm cuộc sống mới của mình. Thật may, ông trời còn thương tôi, không muốn cho tôi lấy một người không phải đàn ông như vậy. Dù sao, tôi cũng phải cám ơn số phận này và tạm biệt anh, chúc anh hạnh phúc!
Theo VNE
Tôi không thích 'đồ giả' của vợ Người ta nói, sắc đẹp là do trời phú, những nét trên cơ thể con người là do trời phú, là do bố mẹ sinh ra. Dù bạn xấu hay đẹp thì cũng là bạn, là con của bố mẹ bạn chứ không phải ai khác. Thế nên, đừng bao giờ cho đó là điều đáng tự ti, đáng phải xóa đi trên...