Cho em thời gian để quên đi nỗi đau cũ…
Một ngày gần nhất em sẽ tìm anh, siết chặt vòng tay để anh không thể nào xa em được nữa.
Trong sâu thẳm con tim, em luôn tin rằng mình sẽ tìm được hạnh phúc trọn vẹn. Bởi lẽ, khi ta quan tâm yêu thương một người nào đó với tất cả tấm lòng, với tất cả yêu thương thì mình sẽ nhận lại được gấp bội tình yêu ấy.
Em sẽ dành cho anh tất cả cuộc đời này khi em thật xứng đáng (Ảnh minh họa)
Mỗi ngày trên chiếc điện thoại nhỏ xinh của em luôn hiện lên những dòng tin nhắn đầy yêu thương của anh: “Em ơi, em có biết anh yêu em nhiều lắm không?. Anh không muốn em xảy ra bất cứ chuyện gì hết nhất là anh không muốn nhìn thấy em buồn, em khóc. Hãy tập sống đơn giản và vui vẻ nhé em”. Khi đọc những tin nhắn của anh lòng em xốn xang và ấm lạ. Nhưng mà em chỉ im lặng, không hề hồi âm chỉ biết cúi đầu lặng lẽ.
Em không dám đối diện với con tim mình vì sợ nó sẽ loạn nhịp, em sợ em sẽ yêu anh và khi yêu em sẽ yêu hơn chính bản thân mình. Em sợ mình sẽ lại đau khổ, sợ đối diện với màn đêm trong những giọt nước mắt. Hơn bao giờ hết, em sợ một ngày nào đó anh sẽ rời xa em, anh không còn là anh của những ngày êm đềm ngọt ngào và ấm áp đó nữa. Nhưng anh à em vẫn chưa đủ can đảm để đón nhận tình yêu của anh. Thế nên, em như một kẻ trốn chạy chính con tim mình khi nó đang loạn nhịp.
Em gặp anh khi tâm hồn vừa trải qua giông tố nó vẫn chưa được bình lặng và yên bình anh à. Bởi vì em đã từng yêu, từng đau khổ những tưởng trái tim em sẽ không bao giờ rung cảm trước người con trai nào nữa. Cuộc sống của em gắn liền với những tháng ngày buồn tẻ và cô đơn. Có lúc con tim rất đau, thổn thức và không còn niềm tin vào bất cứ điều gì nữa. Cứ âm thầm sống, sống cho những giấc mơ ám ảnh quanh mình.
Video đang HOT
Ngày ngày, anh vẫn thế vẫn âm thầm chịu, vẫn luôn nhắc nhở, quan tâm em. Anh lúc nào cũng là chỗ dựa vững chắc, là người mang lại cho em niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống. Nhưng có lẽ vì quá đau nên em chưa dám tựa vào vai anh, chưa dám tìm về với ấm áp, ngọt ngào của tình yêu.
Anh à, nếu yêu một người con gái đã từng bị tổn thương sẽ khiến anh mệt mỏi lắm đấy. Anh sẽ cảm thấy chạnh lòng, trống vắng và cả sự cô đơn nữa. Em sợ anh sẽ chán nản và buông tay. Vì em biết em đã yêu anh thật rồi. Vì khi nhìn thấy anh quan tâm người khác, em đã rất buồn, em chỉ ước một lần là người ta thôi. Nhưng không hiểu sao khi vòng tay ấm áp đó là của em rồi thì e lại không dám đón nhận.
Hãy cho em thời gian để em hiểu tất cả và quên đi nỗi đau cũ, được không anh? Thời gian sẽ cho em biết được em phải làm gì, con tim em cần gì và em sẽ yêu anh như thế nào. Thế nên, anh đừng buồn em anh nhé. Một ngày gần nhất em sẽ tìm anh, siết chặt vòng tay để anh không thể nào xa em được nữa. Chúng ta sẽ trở thành đôi uyên ương hạnh phúc nhất, em sẽ dành cho anh tất cả cuộc đời này khi em thật xứng đáng. Yêu anh.
Theo VNE
Con trai đầy năm, chồng thú nhận đồng tính
Anh nói anh đồng tính, anh lấy tôi vì trách nhiệm với gia đình, anh là con duy nhất, tôi lại là người tốt, thích hợp để làm vợ.
Lấy nhau nhờ mai mối nhưng khi là vợ chồng tôi yêu anh thật lòng.
Tôi lấy anh tới nay đã được 2 năm, tình cảm vợ chồng không có gì mặn mà cho lắm. Nhưng nói chung cũng được gọi là hòa thuận.
Người ngoài nhìn vào thì thấy anh là người hiền lành, làm ăn chăm chỉ, công việc lại ổn định, ai cũng ngỡ tôi có một gia đình đẹp như mơ. Nhất là sau khi cưới một năm, tôi sinh con trai đầu lòng. Thật sự niềm vui khôn tả, anh cũng mừng ra mặt.
Hai bên gia đình thì khỏi nói, nhất là bố mẹ chồng, chăm lo cho tôi và con rất cẩn thận. Vì anh là con một, lại là cháu đích tôn trong nhà, nên mọi người vui lắm. Tôi cũng vậy, nhìn con trai mà lòng thật hạnh phúc.
Nhưng niềm vui của tôi từ ngày lấy anh tới giờ là do những người thân bên cạnh mang lại, chứ không phải chồng mình. Nói vậy không phải vì vợ chồng chúng tôi hay xích mích, mà do từ khi lấy nhau tới giờ, đã 2 năm nhưng vợ chồng thân mật chỉ đúng 2 lần. Đó là đêm tân hôn khi anh say xỉn, và lần sau là trước khi tôi có bầu.
Tôi không phải người đam mê gì chuyện đó, nhưng ai cũng nói ái ân giữa vợ chồng là cách tốt nhất để giữ lữa trong hôn nhân. Sau khi cưới anh tuy nằm chung giường nhưng hầu như chúng tôi mỗi người mỗi góc, có lần tôi nói thì anh bảo đi làm về mệt.
Mới đầu còn lo anh có bồ, nhưng sau đó có tìm hiểu thì không phải vậy, nên dần dần tôi cũng không quan tâm tới nữa. Cho tới khi tôi mang thai thì anh không gần gũi lần nào nữa. Có lẽ do biết ý tôi, anh có nói không tốt cho con. Tôi cũng nghĩ vậy.
Rồi sau sinh 1 năm anh cũng vẫn thế. Tôi bắt đầu hoang mang và lo lắng, tôi nghĩ anh không yêu tôi, hay tôi không hấp dẫn, hay anh thực sự có bồ bên ngoài...
Tôi lo tới phát ốm, rồi tôi cáu gắt hiều hơn, tôi hay giận dỗi với anh, hay nói bóng gió chuyện bồ bịch...nhưng anh vẫn im lặng. Cho tới ngày đầy năm của cháu, khi mọi người tới ăn cơm cùng gia đình, anh có uống chút rượu và say.
Tôi chợt nghĩ, người ta nói khi say con người thành thật nhất. Vì thế tôi đã hỏi anh về chuyện chăn gối của hai vợ chồng. Mới đầu anh không nói gì, tôi gặng hỏi, anh ôm tôi và nói xin lỗi.
Thật sự lúc đó tôi hoang mang lắm, tôi lại nghĩ ngay tới mấy chuyện trên phim, người chồng nói xin lỗi khi anh ta có bồ. Nhưng tôi cố trấn tĩnh, ngồi nghe anh nói. Nhưng mọi chuyện không như tôi nghĩ, với tôi thậm chí còn tệ hơn. Anh nói anh đồng tính, anh lấy tôi vì trách nhiệm với gia đình, anh là con duy nhất, tôi lại là người tốt, thích hợp để làm vợ...
Nhớ lại ngày đó, chúng tôi lấy nhau vì hai bên mai mối, rồi tiến tới hôn nhân. Vì anh đi học xa, nên tôi biết về anh cũng ít, lấy nhau về tôi cũng thấy anh bình thường, chỉ trừ chuyện vợ chồng thì ít nói thôi.
Con trai đầy năm, chồng thú nhận đồng tính, giờ tôi phải làm sao?
Vậy mà hôm ấy, tôi biết được sự thật động trời này, tôi phải làm sao, nên làm gì bây giờ. Tôi khóc thì anh cứ nói xin lỗi mãi, anh nói không muốn làm tôi khổ, nhưng vì đạo làm con nên anh vẫn cưới tôi về làm vợ. Anh bảo, tôi hãy suy nghĩ, nếu muốn ly hôn thì anh cũng đồng ý, anh không ép tôi, và cũng rất cảm ơn tôi đã bên anh 2 năm qua, đã cho bố mẹ anh cháu trai nối dõi...
Tôi phải làm gì bây giờ, tôi yêu anh, yêu gia đình nhỏ của tôi và cả bố mẹ chồng tôi nữa. Nhưng bây giờ tôi phải làm sao, trong hoàn cảnh như thế này, ly hôn anh, con tôi sẽ không có cha, mọi người nhìn vào sẽ thế nào? nhưng ở bên anh thì tôi biết làm gì bây giờ? Xin hãy giúp tôi!
Theo VNE
"Nhà cháu là nhà tầng hay nhà ngói?" Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên về ra mắt, mẹ chồng hỏi tôi: "Nhà cháu là nhà tầng hay nhà ngói? Nhà mấy tầng?". Tôi cũng hơi choáng vì câu hỏi kĩ lưỡng vậy. Giá bà cứ tìm hiểu qua con trai bà thì tốt hơn. Xin chào bạn đọc gần xa, tôi là độc giả trung thành mục tâm sự, nhưng không...